Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 34 đánh giá )

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh - Chương 27 - Thanh Minh tiết quyết đấu (Hết)

↓↓
Buổi sáng tiết thanh minh. Trên mảnh đất cũ của Quỷ lâm có bảy người đang đứng bên nhau, có vị là hòa thượng. Nhìn qua đã biết đấy là các vị tông sư dương đại, Chưởng môn của bảy đại môn phái.


Chợt một bóng người vút đến như tên bắn, đáp xuống ngay bên cạnh bảy vị kia.


Bảy vị Chưởng môn tức thời cúi mình thi lễ kính cẩn :


- Thiếu chủ?

bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thì ra người vừa tới là Đông Phương Thanh Vân.


Chàng bình thản đáp lễ, vẻ mặt phảng phất nét ưu tư, giọng nói vang như chuông :


- Các vị Chưởng môn mạnh giỏi cả?


Bảy vị Chưởng môn cúi mình, đồng thanh :


- Nhờ phúc của Thiếu chủ, vẫn khỏe?


Đông Phương Thanh Vân ngạc nhiên :


- Các vị Chưởng môn, có chuyện gì vậy?


Bảy vị Chưởng môn cúi mình đáp :


- Bẩm cáo Thiếu chủ võ lâm, đã chuẩn bị xong hai ngôi mộ và hai cỗ quan tài.


Thiếu chủ ân đức cao như núi, bảy môn phái chưa báo đáp, thật là ân hận, vốn muốn cử bảy lão phu hèn mọn này tiễn Thiếu chủ đến gặp Lãnh Huyết Nhân Ma, song lại e Thiếu chủ tức giận, đành dùng ba vái để bày tỏ lòng biết ơn của bảy môn phái đối với Thiếu chủ.


Đoạn bảy người cùng quì xuống mà vái.


Đông Phương Thanh Vân định ngăn cản, đã không kịp, đành tiếp nhận, bảy vị kia vái xong, nói :


- Thiếu chủ vì chính nghĩa võ lâm mà gặp hoạ sát thân, bảy môn phái thụ ân như trời biển của Thiếu chủ, chỉ thẹn không có cách gì phân ưu, ngày hôm nay bảy môn phái đã lệnh cho thắp hương cầu nguyện Hoàng Thiên phù hộ cho Thiếu chủ bình an.


Đông Phương Thanh Vân cảm động đáp :


- Tại hạ chỉ tận sức mà thôi, đâu dám nói đến việc chủ trì chính nghĩa võ lâm.


Thịnh tình của các vị tông sư, tại hạ tâm lĩnh, kiếp sau xin báo đáp. Tại hạ xin cáo biệt các vị.


Bảy vị Chưởng môn quỳ xuống nói :


- Cầu hoàng thiên phù hộ cho Thiếu chủ.


Đông Phương Thanh Vân không dám nhìn lâu, liền hú một tiếng như long ngâm, thân hình vọt cao ba chục trượng bay đi.


Trong óc chàng lần lượt hiện ra bao hình ảnh cũ. Nào Lãnh Tuyết Quyên, Tuệ Mẫn, Tích Thư Nhân, Viên Trí thiền sư, cuối cùng chàng nhớ đến Diệp Đại Thúy.


Mấy năm nay Đông Phương Thanh Vân từ một gã thiếu niên non nớt trở thành vị thiếu niên võ lâm lẫy lừng thiên hạ, quả là trải qua bao trận cuồng phong bạo vũ. Ngày trước báo cừu rửa hận là mục đích chính của chàng. Nay chàng quyết đấu sinh tử với tên đại ma đầu. Chàng quyết chiến thắng Lãnh Huyết Nhân Ma. Những ngày vừa qua, chàng mải miết luyện tập Bát Nhã Mật La thần công và mật quyết sử dụng Vương kiếm, thầm diễn tập trong óc cuộc quyết đấu với tên đại ma đầu, chỉ biết không thể dùng cương đối cương, bởi lẽ Lãnh Huyết Nhân Ma võ công quá cao minh, phải dùng nhu thắng cương. Chàng đã mười phần tự tin, trong lòng lúc này chỉ mong sớm được đoàn tụ với phụ mẫu.


Cựu điện của Quỷ lâm nay không còn như xưa, ngói vỡ, rêu phong, chỉ có núi non vẫn xanh như cũ.


Lúc này một tiếng hú dài quái dị, thê lương từ phía đó vọng tới. Đông Phương Thanh Vân chỉ cảm thấy như những mũi dùi chọc vào màng nhĩ.


Cánh cổng lớn màu đen của toà cựu điện từ từ mở ra. Không gian căng thẳng đến tột độ.


Phía trong không một chút động tịnh. Đông Phương Thanh Vân cảm thấy một luồng kình lực khủng khiếp tràn ra, chàng vội vận Bát Nhã Mật La thần công hộ thân mà bước vào.


Đại điện của Quỷ lâm âm u tĩnh mịch và tối mờ, chàng căng mắt ra nhìn cũng không rõ tình huống bên trong thế nào.


Đông Phương Thanh Vân giơ hai tay ngang ngực đẩy mạnh hai chưởng, thế như bài sơn đảo hải, rồi phi thân vào.


"Sầm?" trong tiếng nổ lớn, một luồng kình phong lạnh thấu xương từ bên trong dội ra, xô chàng lùi lại ba bước mới đứng vững, chàng thấy ớn lạnh, võ công của tên đại ma đầu quả vô cùng lợi hại.


Chàng giận dữ quát to :


- Lãnh Huyết Nhân Ma, mau hiện thân.


Một trận cười ha hả chấn động cả vùng, một tiếng cười có thể làm vỡ tim nát gan người khác.


Tiếng cười dứt, một thanh âm ồm ồm vang lên :


- Dưới gầm trời này không ai dám kêu lão phu hiện thân. Chúng ta hẹn gặp nhau tại đây, sao ngươi dám vô lễ la hét như vậy?


Lời chưa dứt, Lãnh Huyết Nhân Ma đã xuất hiện cách chàng bảy trượng.


Lúc này bốn phía sáng hẳn ra, bóng tối đã biến mất, chỉ thấy phía sau lưng Lãnh Huyết Nhân Ma có hai ngôi mộ và hai cỗ quan tài.


Đông Phương Thanh Vân bất giác rùng mình.


Chỉ nghe Lãnh Huyết Nhân Ma nói :


- Lão phu hẹn ngươi quyết đấu ở đây, chỉ là nói thác thế thôi. Mục đích là để hai ta có thể đàm luận thân ái với nhau. Ngươi là một thiếu niên anh hùng. Hàng trăm năm nay chưa ai đủ tài tiếp nổi lão phu ba chiêu, võ công tuyệt thế của lão phu sắp tới chưa biết truyền cho ai. Lão phu thấy ngươi ung dung đại độ, phong thái siêu quần, nếu có thể nối nghiệp lão phu, thì lão phu chết cũng nhắm được mắt.


Đông Phương Thanh Vân chưa hiểu ý lão ta thế nào, chỉ thấy mục quang của hắn sáng quắc, có uy đến rợn người, bèn điềm nhiên đáp :


- Tiền bối quá khen, tại hạ là truyền nhân của Tam Bí, lần này y hẹn đến quyết phân cao thấp với tiền bối, định rõ chính tà, tại sao tiền bối lại nói như vậy?


Lãnh Huyết Nhân Ma nói :


- Lão phu hẹn ngươi vì thấy ngươi có thiên tư thông tuệ, muốn nhận ngươi làm đệ tử nối nghiệp.


Đông Phương Thanh Vân đáp :


- Tại hạ võ công tầm thường, trí tuệ không bằng người, nhưng quyết theo chính đạo, diệt trừ tà ác.


Lãnh Huyết Nhân Ma nói :


- Ngươi đừng mong chủ trì chánh nghĩa. Chỉ riêng lão phu mới có tài xưng bá võ lâm. Nay ta muốn truyền võ công cho ngươi, ngươi hãy suy nghĩ cho kỹ.


Đông Phương Thanh Vân nghiêm nghị đáp :


- Tại hạ khiêu chiến với tiền bối, việc này quan hệ đến sự an nguy của võ lâm thiên hạ, nếu tiền bối có thể cải tà quy chánh, tại hạ sẽ...


Lãnh Huyết Nhân Ma nói :


- Im ngay? Ngươi muốn giao đấu với ta, vậy là ngươi chán sống rồi phải không?


Đông Phương Thanh Vân gằn giọng :


- Đừng phí lời.


Lãnh Huyết Nhân Ma cả giận :


- Được, ta và ngươi lần lượt tiếp nhau ba chưởng.


Đông Phương Thanh Vân hỏi :


- Chỉ ba chưởng thôi ư?


Lãnh Huyết Nhân Ma đáp :


- Luận về sự tu luyện của ngươi, ba chưởng ắt phải chết.


Đông Phương Thanh Vân nói :


- Tại hạ quyết tìm đường sống trong cái chết.


Lãnh Huyết Nhân Ma nói :


- Diêm Vương đã chủ định một kẻ phải chết lúc canh ba, thì quyết không thể cho hắn sống đến canh năm. Đông Phương Thanh Vân, ngươi xuất thủ đi.


Đông Phương Thanh Vân nói :


- Thỉnh tiền bối xuất chưởng trước.


Lãnh Huyết Nhân Ma hơi sững, cười ha hả :


- Ngươi thật không biết thiệt hơn, nếu ta xuất trước một chưởng, ngươi còn sống được chăng? Làm sao còn có thể công kích lão phu kia chứ?


Đông Phương Thanh Vân đáp :


- Tại hạ tự biết chưởng lực thua kém, dù kích trúng tiền bối, tiền bối cũng không hề hấn gì, hóa ra tại hạ uổng phí khí lực, cho nên tại hạ muốn tiếp trước một chưoởng của tiền bối, nếu chưa chết, bấy giờ hoàn trả một chưởng cũng không muộn.


Lãnh Huyết Nhân Ma vuốt râu, cười ha hả :


- Khá khen, khá khen? Lâm nguy không loạn, quả là bậc đại trượng phu? Lão phu sở dĩ hỉ ái ngươi cũng chính vì lẽ đó, được, ngươi hãy thối lui bảy trượng đi.


Đông Phương Thanh Vân vẫn điềm nhiên từ đầu tới cuối, đứng trước đệ nhất thiên hạ đại ma đầu mà vẫn ung dung, ai trông thấy hẳn phải phục sát đất.


Chàng hỏi :


- Tại sao phải lùi bảy trượng?


Lãnh Huyết Nhân Ma đáp :


- Trong vòng ba trượng, ngươi sẽ thịt nát xương tan, lão phu không nỡ nhìn thấy cảnh đó.


Đông Phương Thanh Vân y lời, lùi xa bảy trượng, vận đủ chân lực toàn châu thân, phong bế ba mươi sáu đại huyệt, thủ thế tiếp chưởng.


Lãnh Huyết Nhân Ma nói :


- Chú ý?


Đoạn giơ tay hữu lên ngang ngực, lập tức chưởng từ từ đẩy về phía Đông Phương Thanh Vân.


Không thấy kình phong ù ù ào ào, cũng chẳng thấy chưởng thế có gì uy mãnh, vậy mà Đông Phương Thanh Vân như rớt xuống vực thẳm, như chìm trong băng giá.


Nào dám khinh suất, chàng đứng sừng sững như núi, hai mắt mở to, cấp tốc vận hành Bát Nhã Mật La thần công chuẩn bị tiếp một đòn phá thạch kinh thiên.


Lãnh Huyết Nhân Ma từ từ đẩy ra một chưởng, người ngoài nhìn vào không thấy có gì dị dạng, nhưng Đông Phương Thanh Vân cảm thấy tứ bề hóa thành chân không, trong khoảnh khắc trời đất hôn ám, hô hấp bị nghẹn, kinh mạch châu thân giãn nở, máu chảy giần giật như ngựa phi, chân khí trong cơ thể tựa hồ muốn phá da thịt mà thoát đi, nếu tâm chí chàng không kiên định, nội lực không hơn người, hẳn đã gục ngã.


Bỗng "bụp" một tiếng nhẹ, Lãnh Huyết Nhân Ma thu tay về, lúc này Đông Phương Thanh Vân cảm thấy ngực như bị giáng một đòn mạnh, chàng lảo đảo lùi ba bước, tựa hồ có một dòng máu từ dưới ngực muốn ộc ra đằng miệng.


Nhưng chàng không ngã, thân hình lảo đảo mấy lượt rồi lại trụ vững như bàn thạch.


Lãnh Huyết Nhân Ma cả cười :


- Đông Phương Thanh Vân, ngươi tiếp nổi một chưởng "Lôi Động Vạn Vật" của lão phu, hóa ra lão phu đã coi thường ngươi.

Chương trước

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Con Mèo Đen

Con Mèo Đen

Đời giáo viên có lẽ chỉ cần thế là đã cảm thấy đủ hạnh phúc. *** Sau một

24-06-2016
Thời đại số

Thời đại số

"Tắt hết! Thoát hết! Ra ngoài mà hít thở không khí của cuộc đời!"   *** "Bỏ cái

26-06-2016
Căn hầm bí ẩn

Căn hầm bí ẩn

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện kinh dị số 1.) Mỗi khi ngủ nghiêng

28-06-2016
Những mảnh vỡ pha lê

Những mảnh vỡ pha lê

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Một câu chuyện tình

Một câu chuyện tình

Cô hội tụ đầy đủ tất cả những điều mà anh không thích. Thích đánh mắt

24-06-2016

Insane