pacman, rainbows, and roller s
Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 5 đánh giá )

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh - Chương 27 - Thanh Minh tiết quyết đấu (Hết)

↓↓

Đông Phương Thanh Vân thầm hiểu đã thụ nội thương tuy chưa thổ huyết, nhưng khí lực đã giảm. Chàng vội vận công trị thương, nhanh chóng cảm thấy chân khí lan truyền thông suốt toàn thân, khí huyết đã bình hòa, bèn cất tiếng nói :

bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Tiền bối cẩn thận, tại hạ xuất thủ đó?


Lời chưa dứt, đã phóng ra một chưởng.


Lãnh Huyết Nhân Ma tự tin công lực cao thâm, Đông Phương Thanh Vân không thể đả thương nổi hắn, nên chẳng buồn để tâm, nào ngờ bị chưởng phong đẩy lùi hai bước, kêu hự một tiếng.


Hắn hoàn toàn không ngờ công lực của Đông Phương Thanh Vân đạt tới cảnh giới như vậy, nhưng trấn tĩnh lại ngay, nói :


- Tiểu tử, hàng trăm năm nay lão phu chưa hề gặp đối thủ, hiệp một này coi như ngươi thắng.


Đông Phương Thanh Vân cảm thấy khẩn trương, nghĩ Bát Nhã Mật La thần công của mình đã đạt tám thành công lực mà không có tác dụng đối phó với Lãnh Huyết Nhân Ma, xem chừng muốn thắng hắn phải dùng đến Vương kiếm, dù hắn có là mình đồng da sắt cũng khó thoát chết. Nhưng chàng lại nghĩ đại trượng phu là người quang minh chính đại, há có thể ngấm ngầm hại người, hơn nữa Lãnh Huyết Nhân Ma cũng hoàn toàn chưa biểu lộ có tội lỗi gì, nên chàng cao giọng nói :


- Đó là do tiền bối nhân nhượng, tại hạ cảm thấy cứ thế này thì khó phân cao thấp, nghe đồn tiền bối kiếm thuật cao minh, tại hạ muốn lãnh giáo.


Lãnh Huyết Nhân Ma cả cười :


- Tiểu tử miệng còn hôi sữa, được giao đấu với lão phu đã là hân hạnh ba đời cộng lại, nếu ngươi tiếp nổi ba chiêu của lão phu, bấy giờ tỉ kiếm cũng chưa muộn.


Chàng bèn cao giọng giục :


- Các hạ xuất thủ đi.


Lãnh Huyết Nhân Ma nói :


- Mấy chục năm nay, chưa ai tiếp nổi ta hai chiêu, ta đành cho ngươi ngoại lệ, ngươi hãy cẩn thận.


Đoạn giơ tay phóng ra một chiêu Thiên Phách thần chưởng, kình lực mạnh vô cùng.


Đông Phương Thanh Vân sớm đã bảo hộ huyệt đạo toàn thân, ngầm đề chân khí, chờ đợi thần chưởng của đối phương. Chàng nghĩ rằng Lãnh Huyết Nhân Ma hoàn toàn không đáng sợ, niềm tin chiến thắng đối phương của chàng tăng lên gấp bội.


Khi chưởng phong của Lãnh Huyết Nhân Ma ập tới như triều dâng tác đổ, chàng đã vận chân khí Bát Nhã Mật La thần công tới cực hạn, toàn thân chỉ hơi chấn động, phóng ra một luồng chưởng lực cực đại về phía Lãnh Huyết Nhân Ma, chưa kịp nghe tiếng nổ như sấm của hai luồng kình lực đập vào nhau đã nghe trong khoảnh khắc ấy, nghe một tiếng thét quái dị từ phía sau lưng Lãnh Huyết Nhân Ma, đồng thời một đạo kình phong nhoáng như tia chớp giáng trúng vào Lãnh Huyết Nhân Ma khiến hắn ngã chúi về phía trước, miệng phun một dòng máu vọt thẳng tới ngực Đông Phương Thanh Vân.


Đông Phương Thanh Vân thầm kinh hãi, chỉ thấy Lãnh Huyết Nhân Ma lảo đảo mấy lượt rồi ngã phịch xuống.


Chàng biết có người vừa đánh lén Lãnh Huyết Nhân Ma, vội vọt đến ngay bên cạnh lão đại ma đầu.


Lãnh Huyết Nhân Ma hổn hển, phều phào nói :


- Đông Phương.. Thanh Vân, dưới gầm trời này chỉ... một mình ngươi... với ta là bậc anh hùng... quân tử...ta không chết dưới mũi kiếm... của ngươi, mà lại bị bại... bởi đòn đánh lén... của tên đồ nhi khốn khiếp... Mê Điện điện chủ.


Chỉ nghe một tràng cười điên cuồng vang lên từ một ngôi mộ, một luồng âm phong tràn về phía Đông Phương Thanh Vân.


Chàng không ngờ lúc này chốn này lại có người mai phục đánh lén. Nhưng đối tượng đánh lén không phải chàng mà là Lãnh Huyết Nhân Ma, thì thật ngoài sức tưởng tượng.


Chỉ thấy Mê Điện điện chủ đang đứng kia lạnh lùng nhìn chàng.


Đông Phương Thanh Vân giật mình nhăn mặt.


Chàng ngây người trong giây lát, nén nỗi khổ tâm khó hiểu tự dưng dâng lên.


Lãnh Huyết Nhân Ma bị người lén hạ độc thủ, chứ đâu phải chàng, tại sao phải khổ tâm? Chàng nhìn Mê Điện điện chủ bằng ánh mắt nảy lửa, nói :


- Tiểu nhân? Đê tiện? Bất chính? Những từ ngữ ấy dùng cho ngươi thật là thích hợp.


Lúc này Lãnh Huyết Nhân Ma đang ngồi ngầm vận công trị thương. Đông Phương Thanh Vân thấy vậy liền đứng một bên bảo hộ cho hắn, mắt chằm chằm nhìn Mê Điện điện chủ.


Mê Điện điện chủ thầm biết Lãnh Huyết Nhân Ma có ba trăm năm công lực, lúc này nếu không liên tục công kích lão ta, chỉ e sẽ hỏng việc, huống hồ lão ta đang được Đông Phương Thanh Vân bảo hộ, nếu gã bỏ đi, ngày sau ắt khó thoát khỏi đòn trừng phạt của Lãnh Huyết Nhân Ma.


Nghĩ vậy, gã bèn xông thẳng tới chỗ Lãnh Huyết Nhân Ma. Chỉ nghe "binh" một tiếng, Lãnh Huyết Nhân Ma đột ngột phóng chiêu "Lôi Động Vạn Vật" là chiêu bức tử đối phương.


Chỉ thấy Mê Điện điện chủ như một trái cầu bị văng đi ngoài mười trượng, ngã vật xuống đất chết tươi.


Nguyên Mê Điện điện chủ được tôn là đệ nhất Cầm vương (vua gẩy đàn), từ khi nghe tin hậu duệ của Ngọc Diện thư sinh là Đông Phương Thanh Vân tiếng tăm ngày càng lẫy lừng, cho rằng gã khó bề xưng bá võ lâm, thì trong lòng lo lắng. Sau lần giao đấu với Đông Phương Thanh Vân, gã biết rằng võ công của mình có thể thắng được chàng. Trong đời hắn căm hận nhất là Lãnh Huyết Nhân Ma, nếu gã giết chết lão ta, sau đó đánh bại Đông Phương Thanh Vân, thì hoàn toàn có thể xưng bá võ lâm. Nhân vì Âm Dương tam thư sinh đã có lời thề, họ sẽ kiềm chế lẫn nhau, khiến cả ba chẳng dễ gì xuất hiện. Địa vị bá chủ võ lâm dĩ nhiên sẽ thuộc về gã.


Thế là hắn thừa cơ Lãnh Huyết Nhân Ma đang toàn thần chăm chú giao đấu với Đông Phương Thanh Vân mà đánh lén sư tổ của gã, nào ngờ chưa giết chết được Lãnh Huyết Nhân Ma thì chính gã đã bị tử thương.


Lãnh Huyết Nhân Ma biết bị trúng Âm Dương chưởng của Mê Điện điện chủ, vội vận khí điều trị thương.


Đông Phương Thanh Vân là người nhân đức, không muốn thừa cơ công kích Lãnh Huyết Nhân Ma, chỉ vận hành Bát Nhã Mật La thần công chuẩn bị tái chiến.


Lát sau Lãnh Huyết Nhân Ma đã hoàn tất việc trị thương, bèn cười vang, nói :


- Tiểu tử, lão phu nể tình ngươi là bậc quân tử nhân nghĩa, tạm tha mạng cho ngươi, ngươi hãy đi đi.


Đông Phương Thanh Vân đáp :


- Tiền bối, tiết thanh minh hôm nay tại hạ đến đây quyết một phen thư hùng với tiền bối, nếu bị bại dưới tay tiền bối, nguyện tự chui vào cỗ quan tài kia, chết cũng không hận.


Lãnh Huyết Nhân Ma quắc mắt, nói vang như chuông :


- Tiểu tử chưa ráo máu đầu, ngươi thật không biết tự lượng sức, ta nói thực cho ngươi biết, truyền thuyết võ lâm bảo ta tu luyện ba trăm năm, thực tế ta mới sống trên cõi thế một trăm ba mươi năm, nhưng giết ngươi dễ như trở bàn tay? Ta muốn dành một ngoại lệ là nhận ngươi làm đệ tử, ý ngươi thế nào?


- Tại hạ không thể làm đệ tử cho một kẻ tà ác.


Lãnh Huyết Nhân Ma cười gằn :


- Thế nào là chính? Thế nào là tà? Ta là bá chủ võ lâm đây. Ta là ác thì ngươi làm gì nổi ta chăng? Ta muốn dùng tà ác đánh bại chính nghĩa của ngươi? Tiểu tử ngu ngốc kia, nếu ta không ra tay, ngươi sẽ chưa chịu tin ta lợi hại đến mức nào.


Nói đoạn, Lãnh Huyết Nhân Ma đưa hai tay ngang ngực đẩy ra tuyệt chiêu kinh thế hãi tục "Lôi Động Vạn Vật".


Một tiếng nổ vang như sấm, rền rĩ một hồi, chưởng ảnh như sơn, cát bay đá chạy mù mịt trời đất, ào ào xô giạt về phía Đông Phương Thanh Vân.


Đông Phương Thanh Vân kinh hãi vội vận Bát Nhã Mật La thần công đến mười thành công lực, ổn trụ thế đứng, hai tay đẩy ra thi triển "Vạn Lưu Quy Tông" chưởng pháp. Một luồng kình lực khai sơn phá thạch cuồn cuộn tràn đi nghênh đón chưởng phong của đối phương.


Chỉ thấy sấm nổ chớp giật đùng đùng, đất đá trong phạm vi ba trượng nát vụn, cỏ cây trong phạm vi hai mươi trượng bị lốc cuốn đi hết, hóa thành bình địa. Thật là kinh tâm động phách, quỷ thần đều choáng váng.


Gió lốc cuốn Đông Phương Thanh Vân nhấc bổng lên cao năm trượng, chàng thấy ngực nóng ran, máu như muốn ộc ra đằng miệng. Nhưng chàng đã nhẹ nhàng đáp xuống, người chỉ lắc lư đã đứng vững ngay lại, mắt mở trừng trừng nhìn về phía Lãnh Huyết Nhân Ma.


Thật không hổ là Thiếu chủ võ lâm, hậu duệ của Ngọc Diện thư sinh.


Lãnh Huyết Nhân Ma cũng bị đẩy lui ba bước, ù tai tức ngực, nhưng hắn có hơn một trăm năm tu luyện, lập tức vận công trị thương, lát sau đã phục hồi như thường.


Hắn nói to :


- Tiểu tử, muốn sống thì gật đầu làm đệ tử của ta, cùng ta xưng bá võ lâm, muốn chết thì lắc đầu ta sẽ cho ngươi về Tây Thiên.


Đông Phương Thanh Vân đã không thể nói, đang cố vận công khống chế cơn buồn nôn lại, một ngụm máu như muốn ộc ra đằng miệng. Chàng lắc đầu lia lịa, giận dữ nhìn đối phương.


Lãnh Huyết Nhân Ma nói lớn :


- Đã vô số kẻ phải bỏ mạng dưới tay ta, hôm nay là ngươi tự nguyện mà chết, vậy đừng trách ta, để ta thành toàn cho ngươi.


Đoạn song chưởng cùng phóng ra tuyệt chiêu "Lôi Động Vạn Vật Truy Hồn chưởng".


Đại ma đầu Lãnh Huyết Nhân Ma hung tàn vô ti, sát sinh hại mạng, xưa nay càng hung hãn thì chưởng phong càng mạnh, hắn dồn hết sức bình sinh vào chưởng này.


Bỗng tiếng thét lớn vang lên, ba đạo hồng quang phóng thẳng tới chỗ Lãnh Huyết Nhân Ma.


Đấy là ba mỹ nữ, Nhất chi mai Trần Ngọc Đình, Tiêu Sương mỹ nhân Diệp Đại Thúy và người cuối cùng đang mang thai là Tiêu Phụng Hoàng.


Ba nữ nhân cùng hợp lực để cứu phu quân.


Có thể nói họ là khách má hồng nữ kiệt, mỹ nữ hùng anh, chỉ tiếc võ công của họ thua kém Lãnh Huyết Nhân Ma quá xa.


Mấy tiếng rú thảm vang lên, Nhất Chi mai Trần Ngọc Đình và Tiêu Phụng Hoàng bị trúng chưởng phong văng ra xa ngót hai chục trượng, gục xuống bất động.


Diệp Đại Thúy cũng như một trái cầu bị văng đi gần mười trượng.


Nàng đã dùng chiêu "Đoạn Kiếm Chấn Mạch" đánh trúng vào mắt bên tả của Lãnh Huyết Nhân Ma. Hắn hét lên như điên cuồng, bị đẩy lui hơn mười bước mới đứng vững lại, quát to :


- Tiểu tử miệng còn hôi sữa kia, cớ sao bội ước. Ta và ngươi quyết đấu, vì lẽ gì cho bầy tiện nữ vây công lão phu.


Diệp Đại Thúy nói :


- Đại ma đầu ác quỷ, chúng phu nhân chẳng lẽ giương mắt nhìn ngươi giết hại phu quân?


Đông Phương Thanh Vân vừa gấp vừa giận, vừa bi vừa mừng. Mừng vì thê thiếp của chàng đồng thời xuất hiện xả thân cứu chàng. Bi là vì Trần Ngọc Đình và Tiêu Phụng Hoàng đã bỏ mạng, nhất là Tiêu Phụng Hoàng đang mang thai, có giọt máu của chàng? Giận vì đường đường Thiếu chủ võ lâm quyết đấu mà lại bội ước để nữ nhân ra tay cứu giúp, e thiên hạ chê cười? Gấp vì tự biết võ công quả không thắng nổi Lãnh Huyết Nhân Ma, mình chết đã đành, Diệp Đại Thúy cũng phải bỏ mạng theo chàng.


Chàng vội vận Bát Nhã Mật La thần công, nhưng cảm thấy khác lạ hẳn, không đề tụ được chân khí.


Lãnh Huyết Nhân Ma hú lên một tiếng kỳ quái, máu chảy ròng ròng từ mắt bên tả, hắn vận công cầm máu, quát to :


- Tiểu tử, trước khi chết, còn muốn nói gì hay không?


Đông Phương Thanh Vân điềm nhiên đáp :


- Ta chết vô hận?


- Khá khen? Vậy ta cho phu phụ hai đứa ngươi về gặp nhau dưới cửu tuyền.


Đoạn khoát rộng hai tay, chưởng phong đầy trời, cát bay đá chạy, tay tả hương về Đông Phương Thanh Vân, tay hữu hướng về phía Diệp Đại Thúy, nam tả nữ hữu, hai luồng kình lực sấm sét như hai tia chớp phóng đi hai phía đoạt mạng.


Đông Phương Thanh Vân và Diệp Đại Thúy đều đã thụ thương đành ngồi chờ chết. Bỗng trên không trung vọng xuống tiếng quát lớn :


- Lãnh Huyết Nhân Ma, tội ác chất chồng, đã đến giờ tận số?


Thanh âm như tiếng thần chuông vang vang bất tuyệt, ba đạo hồng, lục, lam quang đã phóng thẳng xuống chỗ Lãnh Huyết Nhân Ma.


Ba sắc chưởng quang lợi hại vô ti, từ trên ập xuống, chỉ thấy đỉnh Thần Nữ bị sụt lở một góc, đá lở đất nhào như mưa, kinh thiên động địa.


Lãnh Huyết Nhân Ma thảm thiết kêu to :


- Tam Bí vì sao lại hiện thân? Chẳng lẽ bội ước với lời thề của Âm Dương tam thư sinh?


Từ trên không trung vọng xuống thanh âm sang sảng :


- Càn khôn rối loạn, phải dĩ độc trị độc.


Lãnh Huyết Nhân Ma tận thi sở học để ứng chiến, nhưng chỉ thấy cát bay đá lở, trời đất tối sầm. Rồi hắn bị nhấc bổng lên hai mươi trượng mà rớt nhanh xuống, thây tan thành nhiều mảnh, bắn vung vãi trong một chiếc hố lớn sâu đến mấy trượng.


Từ trên không vang xuống mấy thanh âm sang sảng :


- Thanh Vân nhi của ta, hãy mau rời bỏ võ lâm.


Đông Phương Thanh Vân và Diệp Đại Thúy vội quỳ mà vái lên trời, cùng nói :


- Thỉnh phụ thân xuất hiện.

Chương trước

↑↑
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Khi nào em cưới anh?

Khi nào em cưới anh?

Tôi nhìn nàng vài giây rồi bảo "Tại sao lần này em không cầu hôn anh nhỉ?" "Em à?" -

23-06-2016
Bên tình, bên hiếu

Bên tình, bên hiếu

(khotruyenhay.gq) Nhưng tiếc là nó quá ngắn, chữ Tình thay bằng chữ Hiếu, tôi không thể

27-06-2016
Tết xưa của mẹ

Tết xưa của mẹ

(khotruyenhay.gq) Mỗi lần Tết đến là mình lại nhớ mẹ, nhớ mẹ da diết. Vì mẹ là

30-06-2016
Nhỏ Bọ Cạp

Nhỏ Bọ Cạp

Cậu ấy nói thích em, vậy mà mấy ngày sau em phát hiện ra là cậu ấy cũng

23-06-2016
Ngoại

Ngoại

Ngoại nó lẳng lặng ra đi, để lại cho nó hằng hà những kỉ niệm... *** Nó nhìn

27-06-2016
Hẹn hò trục trặc

Hẹn hò trục trặc

Quang còn khác với hầu hết những thằng con trai bình thường ở một sự đãng trí quái

25-06-2016