Ring ring
Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 35 đánh giá )

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh - Chương 25 - Đại phá ma trận

↓↓

Chỉ nghe Tích Thư Nhân reo to :

bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Thần công của Thiếu chủ đã đại thành.


Diệp Đại Thúy lướt tới bên cạnh Đông Phương Thanh Vân, dịu dàng nói :


- Thần công của tướng công đã thành đủ để trọng nhiệm đại cục võ lâm.


Băng Tâm Hoa Cử Ngọc Linh mặt tái nhợt không còn một giọt máu, loạng choạng thối lui mấy bước, ngã bệt xuống.


Đông Phương Thanh Vân dõng dạc nói to :


- Kẻ nào muốn ngăn cản thiếu gia đi tìm phụ thân? Có giỏi hãy bước ra?


Thanh âm sang sảng của Điện chủ đáp lời :


- Thân thủ như thế đủ để đảm đương việc của Thiếu chủ võ lâm mà không hổ thẹn, nhưng vẫn thua Mê điện. Thiếu chủ, các hạ có đủ khí phách để thử tài với Thiên ma trận của bổn điện hay chăng?


Đông Phương Thanh Vân cười nhếch mép :


- Vô luận Điện chủ giở trò gì, thiếu gia cũng ứng phó được cả, nhưng phải có điều kiện.


- Chỉ lo các hạ không đủ khí phách.


- Đường đường Mê điện Điện chủ mà cứ ấp a ấp úng như hạng nữ lưu. Nói mau coi.


- Các hạ có dám một mình một kiếm phá được Thiên ma trận của bổn Điện chủ không?


Diệp Đại Thúy nói xen vào :


- Tướng công, đó là thứ trận vây dùng lớn ép nhỏ, nhiều lấn ít, không phải là võ.


- Trận vây là thế nào?


- Đơn giản thôi, bọn chúng biết tính cách của tướng công bèn dùng lối khích tướng để tướng công một mình lâm trận, bị vây hãm trong Thiên ma trận, nói khác đi, bọn chúng muốn trừ khử tướng công.


- Cứ thử xem sao?


- Nguy hiểm lắm.


Đông Phương Thanh Vân nói :


- Sống làm người võ lâm, chết làm quỷ võ lâm, phải có dũng khí sống chết vì đao kiếm, trong tình thế này nàng bảo ta né tránh Thiên ma trận hay sao?


Diệp Đại Thúy lúng túng một lát, đoạn đáp :


- Tướng công nói đúng lắm, nhưng tiện thiếp không thể an tâm.


Đông Phương Thanh Vân cười :


- Ta tuy chưa hiểu ngũ hành bát quái nhưng chỉ cần vận dụng Vạn Lưu Quy Tông và Thần công là có thể dễ dàng phá vỡ trận thế của đối phương.


- Tướng công lầm rồi.


- Lầm ở chỗ nào?


- Trận có trận thức, tướng công nói đơn giản như thế thì còn bày trận làm gì?


Đông Phương Thanh Vân cười :


- Nàng chưa tin thì cứ thử coi cách phá trận của ta xem có cao diệu hay không?


Diệp Đại Thúy thở dài nhè nhẹ :


- Tướng công đừng khinh địch, phải hết sức cẩn thận, đối phương đã thi triển sát kiếm trận, lại càng không thể coi thường.


Đông Phương Thanh Vân nghiêm mặt đáp :


- Ta không phải trẻ con, há đem tính mạng ra đùa cợt, nàng cứ yên tâm, đương nhiên ta sẽ thận trọng. Mong nàng hãy lui lại mười trượng.


Diệp Đại Thúy lo lắng, nhưng đành nhỏ nhẹ nói :


- Thỉnh tướng công cẩn thận.


Đoạn thân hình lướt mười trượng về phía sau như người trượt tuyết.


Lúc này Điện chủ dõng dạc hỏi :


- Ý của các hạ thế nào?


Đông Phương Thanh Vân nghĩ nói :


- Thiếu gia ứng phó với mọi thủ đoạn của Điện chủ.


- Vậy là đã đáp ứng?


- Đương nhiên.


- Các hạ quả không hổ là Thiếu chủ võ lâm, giáo hoàng của bảy đại môn phái, khí phách như thế khiến người tâm phục.


Một tiếng hú dài nổi lên.


Đông Phương Thanh Vân quay sang bảo Tích Thư Nhân :


- Tứ tiên và ba vị tiền bối cùng Tuệ Mẫn cô nương hãy thối lui mười trượng, trận thế này hư thực bất minh, ta cũng chưa chắc thủ thắng được.


Tích Thư Nhân đã định can ngăn, nhưng vừa rồi đã nghe rõ cuộc đối thoại giữa Diệp Đại Thúy và Đông Phương Thanh Vân. Ngay ái thê còn chẳng can ngăn được chàng, huống hồ người ngoài? Tuy lo lắng, nhưng cũng không dám nói. Thần Quan Tú Sĩ và Quỷ Tinh Linh cũng nghĩ như vậy.


Thạch Lan Dật Tiên quan tâm hơn cả đối với Đông Phương Thanh Vân, cũng đã nghe rõ lời chàng với Diệp Đại Thúy, chỉ nói :


- Thiếu chủ, cẩn thận nghe?


Đoạn tám người cùng lui lại mười trượng, xếp thành một hàng ngang sau lưng Diệp Đại Thúy.


Đông Phương Thanh Vân ngẩng nhìn về phía trước. Chỉ thấy hơn hai chục bóng người như những cánh đại bàng từ xa bay tới, đáp xuống hiện trường, sắp thành đội ngũ, bên tả một người, bên hữu một người, đằng trước một người, đằng sau một người. Hơn hai chục đại hán sắp thành một trận thế gọi là Thiên Ma trận, trận thế này trước nay chưa ai hóa giải nổi.


Người nào người nấy lăm lăm một thanh trường kiếm dài ba thước, hàn quang loang loáng, trông hoa cả mắt.


Đông Phương Thanh Vân vốn định tay không đối địch, nhưng nghĩ lại, đối phương đông người, còn dùng kiếm, mình tay không tiếp chiêu e thiệt thòi, bèn rút cây kiếm của Diệp Đại Thúy giắt bên hông ra, lên giọng nói :


- Thỉnh?


Thanh âm dõng dạc của Điện chủ cất lên :


- Thiếu chủ võ lâm, chúng ta đánh cuộc cái gì đây.


Đông Phương Thanh Vân hiểu tại sao Mê điện Điện chủ giở lắm trò như vậy, lạnh lùng hỏi :


- Muốn thế nào?


- Vừa rồi bổn Điện chủ đã thấy các hạ có thần công tuyệt thế, do đó nghĩ rằng Thiên Ma trận có thể không bắt được các hạ.


Đông Phương Thanh Vân nổi giận :


- Đừng nhiều lời, mau phát động đi?


- Các hạ chớ nổi nóng. Thiên ma trận có thể không bắt được các hạ, nhưng bổn Điện chủ tin rằng đủ khả năng vây khốn các hạ.


Đông Phương Thanh Vân cả giận :


- Toàn nói lời thừa?


- Các hạ tuy ở địa vị Thiếu chủ võ lâm nhưng chưa tu luyện được tính nhẫn nại, bổn Điện chủ nếu không nói rõ ngay từ đầu, làm sao các hạ biết chúng ta đánh cuộc cái gì?


Đông Phương Thanh Vân chỉ hừ một tiếng.


Giọng Điện chủ sang sảng :


- Đã tỉ võ, cuối cùng phải phân thắng bại, cho nên nếu bổn trận không bắt được các hạ, các hạ cũng không thoát ra khỏi trận thế, thành thử là bất phân thắng bại hay sao? Vậy phải xác định rõ điều kiện.


Đông Phương Thanh Vân gằn giọng :


- Mê điện Điện chủ thật là giảo hoạt hơn người. Thôi cũng được, Điện chủ cứ việc đề nghị.


Điện chủ cười :


- Không dám? Không dám? Thế này vậy, các hạ tin rằng trong bao nhiêu chiêu sẽ thoát ra khỏi Thiên Ma trận.


Đông Phương Thanh Vân thông tuệ siêu quần cũng biết đối phương nhắm vào nhược điểm của chàng, hiềm một nổi chàng không kiềm nổi khi bị khích tướng, bèn cười lớn :


- Điện chủ thủ đoạn cao thâm, cuối cùng lấy đa hiếp thiếu.


- Không phải vậy, đây là sự giao tranh công bằng, các hạ phải tự tin vào võ công của mình mới đúng chứ? Vậy theo các hạ thì nội trong bao nhiêu chiêu có thể thoát khỏi thế trận.


Đông Phương Thanh Vân ngạo nghễ đáp :


- Hai chục chiêu?


Diệp Đại Thúy hoảng hồn kêu "ối" một tiếng.


Ba tùy tùng biến sắc.


Tứ tiên thở dài sườn sượt.


Thanh âm sang sảng lập tức cất lên :


- Thật không?


Đông Phương Thanh Vân sau khi nói mới phát hiện là mình nói quá ít. Nên biết Thiên Ma trận là rút từ Huyền mê ma kinh mà Huyền mê ma kinh thì do Lãnh Huyết Nhân Ma sáng tạo, trận pháp kỳ ảo, nghiêm mật di thường.


Lãnh Huyết Nhân Ma trong vòng một trăm năm nay là đệ nhất trong võ lâm.


Thiên Ma trận của lão ta há có thể dễ dàng hóa giải?


Nhưng đại trượng phu một lời nặng tựa Thái Sơn, huống hồ Đông Phương Thanh Vân đã nói là làm không hề hối hận, bèn đáp :


- Đúng thế?


- Nếu vậy là nếu trong vòng hai mươi chiêu, các hạ thoát ra khỏi trận, coi như các hạ thắng, phải không?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Vân - Đan Thanh

Phong Vân - Đan Thanh

Giới thiệu: Bạn là người yêu thích truyện kiếp hiệp? Bạn là người yêu thích đến

09-07-2016 70 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Chiều nay mưa

Chiều nay mưa

Cơn mưa lại về trước ngõ làm ủ dột cả một buổi chiều. Mưa thường đến với

23-06-2016
Người lập dị

Người lập dị

- Tại sao cậu luôn kì quặc như vậy chứ? Tớ thực sự không thể hiểu nổi cậu. –

29-06-2016
Tên ăn trộm

Tên ăn trộm

(khotruyenhay.gq) Cũng từ sau đêm hôm đó, tôi lặng lẽ đi theo chị làm người canh chừng

28-06-2016
Ngày ấy sẽ đến

Ngày ấy sẽ đến

Tình yêu một ngày. Yêu nháp. Yêu thử. Một ngày trọn vẹn. Phi vào vai như chính mình

30-06-2016