Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 26 đánh giá )

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh - Chương 25 - Đại phá ma trận

↓↓

Quả vậy, một thanh âm dõng dạc cất lên :

bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Bổn Điện chủ đối với các hạ luôn luôn tôn kính, nhất là các hạ đã chủ trì bảy đại môn phái mà đại phá Ma cung và Quỷ lâm, thực khiến cho mọi người sung sướng.


Suốt hai chục năm nay, bổn điện chưa hề phái môn hạ bôn tẩu giang hồ, vì có nỗi niềm khó nói, do đó chưa thể hiệp trợ các hạ hoàn thành đại nghiệp, thực hổ thẹn trong lòng, những mong các hạ chỉ giáo cho.


Đông Phương Thanh Vân nghĩ thầm :


"Hắn là Mê điện Điện chủ mà sao lại kính trọng ta như vậy, ắt là xảo trá. Hắn


Bèn cười nhạt :


- Không dám? Không dám.


Mê điện chủ nói :


- Các hạ nhất định kiên trì tìm kiếm lệnh tôn ư?


- Đúng thế?


- Ồ? Đây là đại sự của võ lâm, các hạ sao lại có thể xung động như vậy? Bổn Điện chủ biết rằng từ năm lên ba các hạ chưa được thấy mặt phụ thân, phụ tử cốt nhục, thương nhớ cũng là chuyện thường tình, các hạ quyết đi tìm lệnh tôn, chứng tỏ các hạ là người trung hiếu vẹn toàn, nhưng tiếc thay... lệnh tôn gắn liền với sự an nguy của võ lâm, vô luận thế nào lệnh tôn cũng không thể xuất hiện trong võ lâm được.


Đông Phương Thanh Vân lạnh lùng nói :


- Về điểm này, tại hạ hoàn toàn chưa rõ.


- Các hạ đương nhiên chưa minh bạch tại sao lệnh tôn lại gắn liền với sự an nguy của võ lâm, bao gồm cả hắc đạo lẫn bạch đạo, cho nên mới bảo rằng dù các hạ cố ý đi tìm lệnh tôn, lệnh tôn cũng không sao gặp các hạ được.


Đông Phương Thanh Vân cười ngạo :


- Điện chủ đã biết vậy, sao còn sai người ngăn cản tại hạ.


Thanh âm của người kia lại sang sảng cất lên :


- Không sai, bổn Điện chủ biết rằng lệnh tôn đã ẩn thân mười lăm năm nay. Mười lăm năm dài đằng đẳng, tóc bạc như cước, cô khổ muôn phần, ít ai chịu đựng nổi, nay hài nhi đã trưởng thành, khó tránh động lòng thương cảm, mong được đoàn viên. Ôi?


Chuyện đó cũng là lẽ thường tình?


Đông Phương Thanh Vân trầm mặc không nói.


Thanh âm sang sảng lại tiếp :


- Nay các hạ luôn miệng nói phải đi tìm lệnh tôn, khiến lệnh tôn há có thể cầm lòng, nhưng nếu lệnh tôn xuất hiện thì sẽ ra sao? Thì đúng như ái thiếp của bổn điện chủ vừa nói, thây sẽ chất thành núi, máu chảy thành sông. Ôi, các hạ thử nghĩ coi, lệnh tôn có nên xuất hiện hay chăng?


Đông Phương Thanh Vân đang định trả lời thì Diệp Đại Thúy thở dài, buồn rầu nói :


- Nghe Điện chủ nói nghiêm trọng như vậy, cần phải suy nghĩ cho kỹ.


- Phu nhân nói chí phải. Điều hiện tại chúng ta cần biết là Tam thư sinh thề với nhau thế nào, phải vậy không?


- Phải.


- Để rõ tình lý, bổn Điện chủ sẽ nói rõ ngọn nguồn thật minh bạch, hiềm một nỗi việc này rất nghiêm trọng, ngoài dự liệu của thường nhân, khiến bổn Điện chủ chưa biết nói sao đây?


Đông Phương Thanh Vân nhếch mép cười :


- Như thế thì có khác gì không nói.


- Các hạ nói rất đúng, nhưng các hạ nên biết bổn Điện chủ không muốn cho những người khác biết.


Đông Phương Thanh Vân buột miệng thốt :


- Ồ?


- Cũng vì thế mà bổn Điện chủ thân chinh tới đây để giải thích việc bổn Điện chủ muốn mang các hạ đi là không có ác ý. Vì các hạ khăng khăng đòi tìm kiếm phụ thân, bổn điện nghĩ đến chúng sinh võ lâm mà đành bắt các hạ giam vào Mê điện. Đó chỉ là điều bất đắc dĩ, kính thỉnh các hạ chớ lo lắng để những kẻ đang ngầm theo dõi các hạ để biết rõ chân tướng.


Đông Phương Thanh Vân phát giác có khoảng mười người đang bám theo chàng, hoàn toàn không phải là đệ tử của Thái Cực bang, hơn nữa chàng nóng lòng muốn biết Tam thư sinh đã thề với nhau những gì, tại sao việc đó lại cản trở sự đoàn tụ của gia đình chàng.


Điện chủ lại dõng dạc nói :


- Các hạ sau khi bị bắt về bổn điện, tuy không được tự do hành động, nhưng sẽ được hậu đãi như một bậc đại ân nhân.


Đông Phương Thanh Vân gằn giọng :


- Điện chủ tin chắc rằng có thể bắt được tại hạ ư?


Mê điện Điện chủ dõng dạc nói :


- Đúng vậy, ngoài bổn Điện chủ, còn có Lục kiều, mười hai nữ sứ giả, năm trưởng lão, bốn tướng quân, vừa thêm năm kiều thê, không đủ sức bắt các hạ hay sao? Chỉ là không muốn tăng thêm sự nghiêm trọng cho ngoại nhân biết, chứ bổn Điện chủ hoàn toàn không dám coi thường các hạ.


Đông Phương Thanh Vân gằn giọng :


- Nói lời thừa?


- Lục kiều vừa rồi đã làm cho các hạ vẻ vang quá rồi, nay nên dừng lại, bổn điện chủ cố tránh đả thương các thuộc hạ của các hạ.


Đoạn lão nói to :


- Lục kiều, hãy lệnh cho mười nữ sứ giả trở về bổn điện.


Băng Tâm hỏi :


- Phu quân có gì phân phó?


Điện chủ dịu giọng nói :


- Bổn Điện chủ thân chinh chủ trì, trong nháy mắt sẽ bắt sống Thiếu chủ võ lâm, hiểu chưa?


Băng Tâm hỏi :


- Phu quân không định trở về bổn điện ư?


- Đương nhiên sự tồn vong của bổn điện tùy thuộc vào trận này, ta há có thể khoanh tay đứng nhìn, Ngũ Kiều cũng mau quy hồi bổn điện.


Năm nữ nhân y phục năm màu khác nhau cùng đáp :


- Tuân lệnh?


Rồi thoáng một cái đã phi thân bay vút đi, chỉ còn lại Băng Tâm. Băng Tâm nói :


- Tướng công, thực ra đây là việc của Thái Cực bang? Trận thứ nhất chúng ta đã hoàn tất, trận thứ hai nên để cho Thái Cực bang thi triển lực lượng của họ có hơn chăng?


Điện chủ đáp :


- Lục kiều, nước xa không cứu được lửa gần, lực lượng của Thái Cực bang phải vài ngày nữa mới tới kịp, chúng ta hãy bắt vị Thiếu chủ võ lâm đã, rồi sẽ thương lượng điều kiện với họ sau?


Băng Tâm nói :


- Tướng công nói phải lắm.


Đoạn vỗ tay ba tiếng.


Chỉ nghe từ xa vọng lại ba tiếng hú đến đinh tai, rồi ba bóng đen bay vút tới, đáp xuống hiện trường, cách Đông Phương Thanh Vân chừng hai trượng.


Đông Phương Thanh Vân biết rằng lời Mê điện Điện chủ vừa nói quyết không phải hư ngôn, những kẻ bao vây chàng hẳn là những kỳ nhân đương đại, không chừng trong số đó có hai vị Thư sinh kia.


Căn cứ tình hình trước mắt mà xét đoán, hai vị thư sinh kia còn muốn gặp phụ thân chàng hơn cả chàng.


Mê điện dốc toàn lực lượng ngăn cản chàng tìm phụ thân, xét về cả lý lẫn tình nhị vị Thư sinh phải chống đối Mê điện mới đúng, nhưng tại sao không hề thấy hai vị ấy lên tiếng?


Đông Phương Thanh Vân nhìn ba người vừa bay tới.


Đó là ba hán tử khôi vĩ, mặt mày hung dữ đáng sợ, thân cao tám thước, mục quang loang loáng như chớp điện, võ phục màu đen, đang đứng kia với vẻ mặt hầm hầm.


Điện chủ dõng dạc nói :


- Tam quái nghe đây, lần này là cơ hội để ba vị dốc toàn lực lập công chuộc tội, nghe rõ chưa?


Băng Tâm lạnh lùng quát :


- Tam quái động thủ, bắt sống Thiếu chủ võ lâm.


Ba đại hán gầm lên, xông tới chỗ Đông Phương Thanh Vân, sáu cánh tay như những móng vuốt của quỷ sứ, nhanh hơn tia chớp, bổ tới thân hình chàng. Công thế vô cùng lợi hại.


Tình thế đẩy Diệp Đại Thúy phải lánh sang một bên. Nàng nói :


- Kính thỉnh tướng công thi triển thần công.


Lời khích lệ của nàng cổ vũ hào khí của Đông Phương Thanh Vân. Chàng hú một tiếng dài, cười vang :


- Kẻ xuất thủ phải chết?


Chỉ thấy chàng lùi lại hai bước, đồng thời đột ngột vung kiếm, một màn kiếm ảnh lạnh lẽo dày đặc bao phủ lấy sáu bàn tay dài ngoẵng đầy lông lá.


Sáu bàn tay lông lá dài ngoẵng tìm mọi cách né tránh mũi kiếm và phân hướng nhắm tới sáu yếu huyệt Thiên Linh Cái, Hoa Cái, Khí Hải... của Đông Phương Thanh Vân mà điểm tới nhanh như điện xẹt.


Đông Phương Thanh Vân chột dạ, kiếm của chàng đã mau lẹ, lại dùng tới sáu thành công lực, nhưng đối phương cũng nhanh nhẹn chẳng kém, đều dễ dàng né được hết, thân pháp của chúng đến mức kinh thế hãi tục, nội công vào hạng thượng thừa hiếm thấy.


Lúc ấy một luồng kình lực ghê gớm ập tới thân thể chàng, chàng đã định dụng Thiên hạ thần bộ để né tránh. Nhưng chợt nghĩ chàng đã luyện xong Bát Nhã Mật La thần công, lại có phép phòng vệ huyệt đạo châu thân, hãy thử phối hợp thi triển xem công lực của mình tiến bộ tới mức nào.


Nghĩ vậy, chàng bèn đứng bất động chỉ hơi nghiêng đầu, vận dụng Bát Nhã Mật La thần công và phòng vệ năm huyệt đạo. Ngòi bút miêu tả thì chậm, sự việc diễn biến nhanh trong chớp mắt. Sáu bàn tay lông lá như móng vuốt của quỷ dữ đã chộp tới thân hình chàng.


Diệp Đại Thúy sớm biết chủ ý của Đông Phương Thanh Vân, nhưng nội lực của ba quái nhân kia thâm hậu như thế, nàng cũng phải khẽ rên một tiếng.


Tứ tiên cả kinh thất sắc, ba tùy tùng cũng vậy. Chỉ có Tuệ Mẫn đứng ở trong cùng không nhìn rõ thái độ thế nào.


Còn Băng Tâm Hoa Cử Ngọc Linh thì cười. Y thị hoan hỉ hẳn lên, vừa rồi y thị đã bị bại, nay thấy vậy thì nghĩ thầm :


"Đông Phương Thanh Vân dù có tài năng cũng không tránh khỏi thủ bại dưới tay tam quái."


Nói thì chậm, diễn biến thì nhanh.


Bàn tay của quái nhân cao lớn nhất tới, Đông Phương Thanh Vân nghiêng đầu, nên đã bị lạc vào không, còn năm bàn tay khác nhắm tới năm huyệt Hoa Cái, Khí Hải, Đan Điền... của chàng thì đã điểm trúng.


Cùng lúc ấy, một tiếng hú như long ngâm phụng khiết, vút lên đinh tai nhức óc vọng ra tứ phía. Cũng ngay khoảnh khắc đó nghe "Đoành?" một tiếng nổ lớn kinh thiên động địa. Tiếp đó là ba tiếng hự vang lên.


Ba bóng đen như diều đứt dây bắn văng ra ngoài hai chục trượng, tiếp đó là mấy tiếng huỵch huỵch huỵch.


Ba quái nhân phách xiêu hồn lạc, giả từ cõi thế đầy những bí ẩn này. Ai có thể ngờ nội lực thâm hậu nhường ấy mà không chịu nổi một chiêu.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Những mùa yêu

Những mùa yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Đôi khi

25-06-2016
Falling slowly

Falling slowly

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016
Ngược lại với yêu

Ngược lại với yêu

Một giáo sư đang giảng về "tiểu thuyết" ở một lớp học của các nhà văn trẻ, giáo

01-07-2016

Old school Easter eggs.