- Ngay cả mẫu thân cũng không biết, làm sao thiếp có thể hiểu được nội tình?
bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Đoạn Diệp Đại Thúy bỗng nói to :
- Việc này quả thật khiến mọi người cảm thấy khó khăn chứ gì?
Băng Tâm ngạc nhiên hỏi :
- Khó khăn gì kia?
Mục đích của Diệp Đại Thúy chỉ là cần biết vì sao Tam thư sinh thệ minh và lời thề thế nào, nàng nói :
- Sự kiện khiến ngay cả bảy đại môn phái cũng sẽ cực kỳ khó khăn.
Băng Tâm vui mừng nói :
- Đúng thế. Huống hồ bảy đại môn phái sau khi được tướng công cứu giúp, tựa hồ đang hồi phục, sức mạnh đang lên, nếu lại bị tiến đánh, e khó bề chịu đựng nổi cuồng phong bạo vũ.
Đông Phương Thanh Vân ngạc nhiên nhìn Diệp Đại Thúy, chưa biết nàng định giở phép gì.
Diệp Đại Thúy dịu dàng :
- Phu nhân nói chí phải, phu quân của tiện thiếp vốn không nên vì việc riêng tư của mình mà làm ảnh hưởng đến sự tồn vong của võ lâm, tuy đúng là như thế. Song...
Nàng dừng lại không nói nữa.
Băng Tâm vội giục :
- Thỉnh phu nhân cho biết rõ...
Diệp Đại Thúy tỏ vẻ buồn bã, nói :
- Có một vấn đề cực kỳ nghiêm trọng...
- Vấn đề gì mà nghiêm trọng?
- Thực ra cũng chẳng có gì ghê gớm, nhưng phu quân tiện thiếp gần hai chục năm nay chưa được biết mặt phụ thân, trong thiên hạ tình phụ tử là tối thân thiết. Hơn nữa, phu quân tiện thiếp mới luyện xong thần công, đang nóng lòng tìm gặp phụ thân.
Nếu phu nhân có thể nói rõ sự tình, để phu quân tiện thiếp nắm được đại ý, có thể sẽ vì sự tồn vong của võ lâm mà bỏ dự định đi tìm phụ thân chăng?
Đông Phương Thanh Vân thầm thán phục.
Băng Tâm nói :
- Thấu tình đạt lý là phải như thế, nhưng phu quân tiện thiếp không muốn nói rõ sự tình thì biết làm sao?
Diệp Đại Thúy hỏi :
- Vậy phải làm thế nào đây?
- Thỉnh phu nhân khuyên tướng công tạm thời chớ vọng động. Phu quân tiện thiếp không cho biết nội tình, hẳn là có nỗi khổ khó nói, rồi sẽ có ngày tướng công minh bạch nguyên nhân.
Đông Phương Thanh Vân hiểu rằng việc này vòng vo thêm vô ích, bèn lạnh lùng nói :
- Nhưng tại hạ quyết phải đi tìm gia phụ ngay tức thời.
Băng Tâm thất sắc :
- Tướng công nhất định không chịu nghe lời tiện thiếp?
Đông Phương Thanh Vân hỏi lại :
- Tại sao ta phải nghe lời?
Vẻ mặt Băng Tâm đột nhiên lộ sát cơ :
- Tướng công không chịu uống rượu mừng lại đòi uống rượu phạt. Tiện thiếp không phải chỉ nói suông. Mê điện có đủ thực lực. Việc này liên quan đến sự tồn vong của bổn điện, đành phải bắt giữ tướng công giam lại.
Đông Phương Thanh Vân lạnh lùng :
- Thỉnh?
Băng Tâm bỗng hú một tiếng chấn động.
Ứng với tiếng hú, bảy bóng người bay tới là là đáp xuống như lá rơi, gồm hai nữ năm nam.
Hai thiếu nữ tuổi độ đôi mươi, nhan sắc bình thường, nhưng thân hình tuyệt mỹ, cung y màu lục bó sát lấy thân trông thật mê ly.
Năm nam nhân tuổi trạc lục tuần, râu dài, thân hình gầy quắt, vừa nhìn tướng mạo đã biết là những lão nhân có nội lực siêu phàm. Đặc biệt thần quang của đôi mắt chứng tỏ đã đạt tới cảnh giới thần công nội ôn.
Đông Phương Thanh Vân tuy hơi ngạc nhiên về nội lực của năm lão nhân này, nhưng nổi ngạo khí, lạnh lùng cười nói :
- Các vị muốn động thủ thì thỉnh làm cho mau đi?
Tuy miệng nói vậy, nhưng chàng thầm nghĩ có thể năm lão nhân này là trưởng lão của Tử Phủ mê điện, còn hai nữ nhân kia là nằm trong số mười hai sứ giả của Mê điện. Vậy dễ dàng hiểu rằng Mê điện đã dốc toàn lực để ngăn cản chàng đi tìm phụ thân.
Băng Tâm lạnh lùng nói :
- Tiếp sau bổn Giáo chủ một bước, người của Thái Cực bang cũng đã tới, nếu tướng công muốn sống thêm ít ngày, thì hãy từ bỏ ý định đi tìm lệnh tôn. Bằng không Thánh Chỉ giáo cũng sẽ đến tìm tướng công đó.
Đông Phương Thanh Vân bỗng cười ha hả :
- Hay lắm? Bổn thiếu gia chính đang muốn ghé thăm Mê điện, Thái Cực bang và Thánh Chỉ giáo. Nay các vị cùng dẫn xác tới thì bổn thiếu gia đỡ phí thời gian. Phu nhân có trò gì hãy mau thi triển.
Thạch Lan Dật Tiên bỗng bước tới bên cạnh Đông Phương Thanh Vân, nói nhỏ :
- Giết gà khỏi cân dùng dao trâu, hãy để lão hủ ứng phó được chăng?
Đông Phương Thanh Vân cảm động đáp :
- Tiên trưởng, bọn họ đã muốn tìm Đông Phương Thanh Vân này thì sao lại để Tứ tiên ứng phó, thỉnh Tiên trưởng lui ra.
Băng Tâm cười gằn :
- Đông Phương Thanh Vân, ngươi tuy có địa vị cao trong võ lâm, nhưng dưới mắt Mê điện, ngươi chẳng đáng gì, nếu không vì nể lệnh tôn, thì Mê điện đã trừ khử ngươi dễ dàng.
Đoạn quay sang thuộc hạ nói :
- Nhị nữ, ngũ trưởng lão nghe đây, bổn phu nhân sẽ đích thân xử trí gã thiếu niên, còn các vị hãy đối phó với đám thuộc hạ của y. Nên nhớ sự tồn vong của bổn điện tùy thuộc ở trận này.
Tiếp đó Băng Tâm vỗ tay một cái, thêm mười bóng người lại bay tới như lưu tinh, đáp xuống hiện trường.
Đó là mười thiếu nữ tuổi đôi mươi, bận cung y bằng lụa mỏng năm màu xanh, hồng, vàng, trắng, tím, cứ hai người một màu, hợp với hai lục y thiếu nữ kia thành mười hai nữ sứ giả.
Dưới Mê điện Điện chủ là Lục Kiều, tức sáu phu nhân, thập nhị sứ nữ và ngũ trưởng lão.
Đông Phương Thanh Vân lo rằng Tứ tiên và Tuệ Mẫn không hiểu có thắng nổi năm trưởng lão hay không, vì chàng chưa biết võ công của Mê điện thế nào. Chàng nói nhỏ :
- Các vị hãy nhớ tập trung ứng phó, đừng đơn độc cự địch, Đại Thúy hãy tận thi sở học, Thanh Vân sẽ đối phó với Băng Tâm Hoa Cử Ngọc Linh.
Mọi người cùng đáp :
- Rõ?
Tứ tiên lập tức đứng thành hình vuông, để Tuệ Mẫn ở bên trong. Tích Thư Nhân, Thần Quan Tú Sĩ, Quỷ Tinh Linh ở vòng ngoài. Diệp Đại Thúy thì ở bên cạnh Đông Phương Thanh Vân.
Chàng thấy vậy đã an tâm, hiểu rằng các vị kia đều biết trước mặt là cường địch không thể không thận trọng.
Diệp Đại Thúy rút kiếm đưa cho chàng, dịu dàng nói :
- Tướng công nên nhớ mục tiêu của bọn họ là tướng công, đừng phân tâm lo cho Tứ tiên và mấy vị còn lại. Tuy chưa thể sử dụng Vương kiếm, nhưng kiếm của thiếp là một lợi khí khi cần đủ sức hạ sát địch thủ, tránh hậu họa khôn lường.
Đông Phương Thanh Vân bắt gặp ánh mắt chứa chan sự quan tâm của nàng, chàng mỉm cười nhận kiếm nói :
- Đại Thúy cũng cẩn thận nhé, được rồi, khi cần Thanh Vân mới dùng kiếm.
Đoạn giắt kiếm vào bên hông.
Băng Tâm Hoa Cử Ngọc Linh quát một tiếng, thân hình lắc nhẹ, công kích liên tiếp ba chưởng về phía Đông Phương Thanh Vân.
Đông Phương Thanh Vân vung hai tay thành hình vòng cung, một luồng kình phong cuồn cuộn như sóng bể tức thời cuốn lấy ba chưởng kia trả lại chủ của nó.
Băng Tâm mỉm cười thốt lên :
- Khá khen chiêu Vạn Lưu Quy Tông.
Rồi lắc mình tránh ba chưởng phản hồi, chỉ thấy cái bóng màu lục sẫm của y thị đã trườn tới gần Đông Phương Thanh Vân, hai tay múa lượn, chưởng ảnh trùng trùng điệp điệp ào ào ập đến chỗ Đông Phương Thanh Vân.
Chương trước | Chương sau