Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 77 đánh giá )

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh - Chương 24 - Tam thư sinh thệ minh

↓↓

Tiếng sáo trúc chói tai vang rền...

bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Bầy nhân ma vây tròn ở vòng thứ hai cách chừng hai mươi trượng, từ từ siết lại dần.


Tình thế vô cùng khẩn trương.


Đông Phương Thanh Vân thấy Tứ tiên và Tích Thư Nhân đã hoàn toàn hồi phục, lòng phấn chấn hẳn lên, nhưng còn chưa rõ một điều, liền quay sang hỏi Diệp Đại Thúy :


- Nàng hãy cho biết tại sao chưa thể sử dụng Vương kiếm?


Diệp Đại Thúy dịu dàng đáp :


- Tướng công mới chỉ nghe truyền thuyết về Vương kiếm trong võ lâm mà thôi, hoàn toàn chưa ai biết nó kỳ diệu ở điểm nào. Nếu bảo người cầm Vương kiếm trong tay có thể tùy ý đả thương đối phương thì hoạ là nằm mơ.


Đông Phương Thanh Vân gật đầu :


- Đúng, nghe như thần thoại.


- Thực ra tướng công cũng biết Vương kiếm không thể nói là tùy ý đả thương đối phương, mà là người cầm Vương kiếm trong tay chỉ cần vận công vào tay truyền sang thân kiếm, từ Vương kiếm sẽ phóng ra mười hai đạo hàn quang. Điểm này thiếp đã từng nói rồi thì phải?


- Đúng, nhưng hoàn toàn chưa cụ thể.


- Mười hai đạo hàn quang phóng ra bốn phương tám hướng, với độ dài bao nhiêu, tướng công có biết không?


- Không biết?


- Khoảng hai mươi trượng.


- Chà, ghê quá?


- Cũng có thể nói, người nào trong phạm vi hai mươi trượng bị đạo hàn quang phóng trúng sẽ lập tức rơi đầu, gãy tay, què chân. Tướng công có kinh khiếp không?


- Thật khó tưởng tượng.


- Hãy dừng ở đó, người biết tỏ tường như thế chỉ có lệnh tôn và lệnh đường, tướng công và tiện thiếp mà thôi. Nếu để Mê điện chủ và Thái Cực bang chủ biết rõ thì thứ vũ khí thần diệu ấy còn gì uy lực, thậm chí có thể bị chúng đoạt mất.


- Cũng đúng.


- Và Vương kiếm này chính là dùng để đối phó với Lãnh Huyết Nhân Ma?


- Ồ?


- Cuối cùng tướng công sẽ phải quyết đấu một trận sinh tử với Lãnh Huyết Nhân Ma. Lúc đó mới được sử dụng Vương kiếm.


- Lãnh Huyết Nhân Ma có phải ba mươi năm về trước đã nắm được tuyệt kỷ phát khởi nhân ma hay không? Chẳng lẽ lão ta còn sống?


- Đương nhiên. Xét về nội lực võ công mà lão ta tu luyện được, hiển nhiên lão ta vẫn còn sống. Một đại ma như lão còn sống ngày nào, võ lâm còn nguy nan ngày đó.


Bỗng một tiếng hú dài cất lên.


Năm bóng người vọt lên cao mười trượng rồi lộn mấy vòng đáp xuống bên cạnh Đông Phương Thanh Vân.


Năm người ấy chính là Tứ tiên và Tích Thư Nhân.


Cả năm cùng quì xuống nói :


- Kính tạ Thiếu chủ...


Đông Phương Thanh Vân trịnh trọng ngắt lời họ :


- Cường địch đang ở trước mặt, thỉnh các vị đứng dậy đối phó.


Năm người kia cùng đứng dậy.


Tụê Mẫn tươi cười đứng bên cạnh Thiên Hoang Đế Quân. Lúc này Thạch Lan Dật Tiên mới ngạc nhiên hỏi :


- Ả tiện nhân kia đâu rồi?


Đông Phương Thanh Vân đáp :


- Đã bị tại hạ phanh thây.


Bốn mươi lăm nhân ma đã khép chặt vòng vây, chỉ còn cách nhóm Đông Phương Thanh Vân khoảng năm trượng.


Đông Phương Thanh Vân thừa biết mãnh hổ nan địch quần hồ, bèn thấp giọng nói :


- Thanh Vân đi trước, Đại Thúy khóa đuôi, chúng ta cùng xông lên nào.


Đoạn chàng lao đi trước.


Diệp Đại Thúy vội nói :


- Tướng công cẩn thận...


Ngay lúc đó, bỗng...


Một giọng nói cực kỳ trong trẻo vang lên :


- Lãnh Huyết Diễm Nữ nghe đây. Hãy mau lui binh Một bầy lục y nữ nhân ở đâu bay đến như những chiếc lá đón gió, lả lướt đáp xuống giữa vòng nhân ma.


Một tiếng sáo trúc tức thời cất lên chói tai, bầy nhân ma nhất tề thoái lui ra xa ba mươi trượng.


Một nữ nhân mặc y phục màu lục sẫm bằng lụa mỏng, theo kiểu trang phục trong cung cấm, bay tới đáp xuống giữa vòng nhân ma. Nữ nhân này thập phần xinh đẹp và yểu điệu.


Đông Phương Thanh Vân thấy lạ, sinh lòng hiếu kỳ đối với nữ nhân này. Nàng ta nói giọng trong trẻo :


- Địa Mộ giáo tung hoành trong võ lâm khiến người thán phục, nội trong một tháng, Mê điện chủ tất sẽ đến yết kiến phu nhân cùng bàn mưu lo đại cục. Thỉnh phu nhân tạm lui binh.


Lãnh Huyết Diễm Nữ kinh ngạc :


- Ý của phu nhân chưa được rõ?


- Thỉnh tạm thời lui binh là được.


Lãnh Huyết Diễm Nữ lạnh lùng nói :


- Phụng cáo Lục phu nhân Mê điện chủ, hiện tại Địa Mộ giáo đã khác hẳn trước.


Nếu Lục phu nhân định hù dọa tiện thiếp thì lầm to đó.


Đông Phương Thanh Vân "à" khẽ một tiếng, thì ra nữ nhân này là người thiếp thứ sáu của Mê điện chủ, nghe đâu gọi là Lục Kiều.


Chỉ nghe nàng ta nói, giọng cực kỳ trong trẻo :


- Lãnh Huyết Diễm Nữ. Đừng quên rằng nàng là một phản đồ của Mê điện, nếu nàng tưởng rằng mấy chục nhân ma kia có thể uy hiếp Mê điện thì càng lầm đó.


Lãnh Huyết Diễm Nữ hậm hực không nói.


Lục Kiều tiếp :


- Nếu không phải tình thế bất tường thì Lãnh Huyết Diễm Nữ khó bảo toàn tính mạng hết ngày hôm nay. Ai có thể coi nhân ma là ma quỷ đáng sợ, chứ dưới mắt bổn phu nhân đây, chúng chỉ như một bầy kiến. Lời cuối cùng ta nói với ngươi là hãy lập tức xéo đi. Nếu không...


Lãnh Huyết Diễm Nữ cười nhạt :


- Đừng huyênh hoang quá, bổn phu nhân hôm nay tạm nhường ngươi.


Đoạn y thị quay sang phía Đông Phương Thanh Vân nói :


- Tướng công hãy cẩn thận, nữ nhân này ở Mê điện có tên là Băng Tâm Hoa Cử Ngọc Linh, tiện thiếp xin cáo biệt...


Y thị quay mình vút đi, thoáng chốc đã mất hút. Đồng thời tiếng sáo vút lên, bầy nhân ma trôi đi như tuyết. Đương trường thoáng đãng hẳn ra. Không khí đã hết vẻ khẩn trương.


Đông Phương Thanh Vân nhìn quanh thấy khoảng mươi người đang từ từ tiến gần đến chỗ chàng. Chàng hơi kinh hãi vì lời Diệp Đại Thúy nói lúc mới ra khỏi Thanh Chủng, cũng như lời của Lãnh Huyết Diễm Nữ vừa nói trước khi rút đi. Rõ ràng Băng Tâm Hoa Cử Ngọc Linh là một nữ nhân không thể xem thường. Chàng lạnh lùng hỏi :


- Thỉnh phu nhân nói rõ mục đích tới đây?


Băng Tâm Hoa Cử Ngọc Linh mỉm cười đáp :


- Muốn đàm luận một chút với vị Thiếu chủ của võ lâm.


Đông Phương Thanh Vân nghĩ :


"Có gì mà đàm luận?"


Bèn nhếch mép cười nói :


- Tại hạ không ưa vòng vo, có gì cứ việc nói thẳng ra, muốn văn muốn võ, tại hạ chiều được tất.


Băng Tâm Hoa Cử Ngọc Linh thoáng ngạc nhiên, hỏi :


- Sao tướng công lại nói như vậy?


Đông Phương Thanh Vân đối vói mọi nữ nhân đều cảm thấy nhức đầu, có thể nói mỗi nữ nhân trong thiên hạ đều là một diễn viên tài hoa. Người này vừa mở miệng đã biết ngay là thuộc hạng giảo hoạt đa đoan. Chàng bèn hỏi lại :


- Thế thì phải nói như thế nào?


Băng Tâm dịu dàng đáp :


- Tiện thiếp hoàn toàn có hảo ý.


- Hảo ý xin ghi nhận? Còn lời hay thì mau nói ra đi.


Băng Tâm tỏ vẻ ngạc nhiên :


- Tại sao tướng công biết tiện thiếp sẽ nói lời hay?


Đông Phương Thanh Vân đã hết nhẫn nại :


- Tóm lại, dù lời hay lời dở gì cũng cứ việc nói. Bổn thiếu gia có việc khẩn yếu, không thể nhàn đàm với phu nhân.


Băng Tâm như sực tỉnh, à một tiếng hỏi :


- Tướng công bảo có việt khẩn yếu, phải chăng là việc đi tìm lệnh tôn?


Đông Phương Thanh Vân đã hơi tức giận :


- Đó là chuyện riêng của bổn thiếu gia, phu nhân không có quyền hỏi đến.


Thật là một nữ nhân quái quỷ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Muỗi và sư tử

Muỗi và sư tử

Một con Muỗi rất muốn trở thành Chúa sơn lâm, bèn nghĩ: "Trong khu rừng này Sư tử là

24-06-2016
Ai cho ta hạnh phúc?

Ai cho ta hạnh phúc?

Với tuổi thơ của mình, tôi đã quen với những trận đòn roi, ngày đó Bố Mẹ không

30-06-2016
Hạnh phúc là...!?

Hạnh phúc là...!?

Hạnh phúc của nó, đến bây giờ vẫn chẳng thẻ kể hết được, thế nên làm sao phải

27-06-2016
Yêu đến chết

Yêu đến chết

Cô tự tử, nhưng đến Diêm Vương cũng từ chối cô. Dư luận không ngừng đả kích. Cô

27-06-2016
Cảm ơn cậu nhé, Nobita

Cảm ơn cậu nhé, Nobita

(truyenngan. com. vn - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không trở lại") Chưa bao

27-06-2016
Mưa đầu mùa

Mưa đầu mùa

Lúc mới gặp, tôi đã có dự cảm không tốt về tương lai của mình... *** -

26-06-2016

XtGem Forum catalog