XtGem Forum catalog
Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 11 đánh giá )

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh - Chương 20 - Tam nguyên Vương kiếm

↓↓

Đông Phương Thanh Vân ngạc nhien, lúc này mới buông lỏng toàn thân, nói với Tích Thư Nhân và Thần Quan Tú Sĩ :

bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Hai người mau vận công hoàn khí?


Tích Thư Nhân và Thần Quan Tú Sĩ liền ngồi xuống điều tức.


Âm thanh như tiếng xé vải vang lên :


- Hậu duệ của Tam Bí, các ngươi đã hết đường ra khỏi cánh rừng này.


Lúc này, Đông Phương Thanh Vân thấy trên các ngọn cây đều thấp thoáng bóng người, chỉ biết rằng sự thể rất nghiêm trọng. Rừng dày, trời tối, phục binh ẩn nấp khắp nơi, ta ở chỗ sáng địch trong bóng tối, thực là đại bất lợi.


Tiêu Phụng Hoàng hỏi :


- Thiếu chủ, chúng ta nên làm thế nào?


Đông Phương Thanh Vân đáp :


- Cứ xông lên?


Quỷ Tinh Linh nói :


- Bẩm Thiếu chủ, nếu Bạch Sa Nhân xuất hiện thì hay quá?


Thanh âm như tiếng xé vải lại cất lên :


- Muốn sống mau đem Vương kiếm và Lục Giáp chân kinh giao nộp?


Đông Phương Thanh Vân quát :


- Ngươi là cái thứ gì?


- Tiểu tử, ngươi lầm rồi? Tam Bí hoàn toàn không có gì đáng sợ. Người ta nghe nói về sự thần bí của Tam Bí, chứ ta thì biết Tam Bí quá rõ.


Đông Phương Thanh Vân quát :


- Bất kể ngươi biết nhiều ít, có giỏi thì hiện thân đi, đừng nhiều lời. Ngươi là ai?


- Là ai ư? Cho ngươi hay, ta là người có thể làm cho kẻ khác bị kinh hồn đoạt phách. Tiểu tử, hồi ngươi tới Mê điện, ta có ý thả ngươi đi, ngươi mới được toàn mạng đến hôm nay đó.


Đông Phương Thanh Vân đã biết đối phương là người của Mê điện. Chàng im lặng vì cứ đối đáp thế này thì chưa biết khi nào mới chấm dứt.


Thanh âm kia lại tiếp :


- Sự lợi hại của Mê điện, đại khái ngươi đã biết, ngươi tin là có thể thoát ra khỏi cánh rừng này ư?


- Lắm lời thừa?


- Muốn sống, mau nộp Vương kiếm và Lục Giáp chân kinh.


Tích Thư Nhân và Thần Quan Tú Sĩ đến bên cạnh Đông Phương Thanh Vân nói :


- Bẩm Thiếu chủ, vừa rồi chúng tùy tùng bất đắc dĩ phải truyền chân khí để Thiếu chủ đối phó. Nay trừ Mê điện chủ và Thái Cực chủ ra, khó kẻ nào ngăn chúng ta được.


Đông Phương Thanh Vân nói :


- Phải, chúng ta tiến lên?


Thanh âm như tiếng xé vải quát :


- Dừng bước?


Đông Phương Thanh Vân cười lạnh :


- Có giỏi thì bước ra, cứ ẩn trong xó tối mà hăm dọa, thật xấu mặt đấng nam nhi.


Thanh âm kia nói :


- Tam hoa, đoạt lấy cỗ quan tài và chiếc gùi cho ta?


Ba đạo bạch quang xông tới, đó là ba trung niên nữ nhân. Đông Phương Thanh Vân liền hạ lệnh :


- Tích Thư, Thần Quan, Thụ Thi, ba vị tiền bối ứng phó với ba nữ nhân kia?


Chợt có thanh âm thiếu nữ dịu dàng vang lên :


- Tướng công, để thiếp hiệp trợ thay tướng công.


Chỉ thấy một dải mây hồng bay đến, đó là sáu hồng y thiếu nữ, trong đó một nàng tuổi chừng đôi tám, dung mạo khuynh quốc khuynh thành. Sáu thiếu nữ vây tròn lấy ba trung niên nữ nhân.


Đông Phương Thanh Vân ngẩn người ra trước sự biến bất ngờ. Kỳ quái ở chỗ chàng không hề quen biết thiếu nữ đôi tám kia, tại sao nàng lại giúp chàng.


Thiếu nữ tươi cười hỏi :


- Tướng công quên tiện thiếp rồi phải không?


Đông Phương Thanh Vân gật đầu đáp :


- Kính thỉnh phương danh của cô nương.


Thiếu nữ cười tươi như hoa nói :


- Chàng đã quên thiếp thì được, rồi sẽ có ngày chàng biết thiếp là ai?


Thanh âm như xé vải lại cất lên :


- Tiện tì kia, ngươi là ai?


Thiếu nữ hừ một tiếng, từ từ giờ tay tả búng ra một ngón, một tia hồng quang bay vút đi như làn chớp.


Trên ngọn cây cách nàng mười trượng, một nam tử kêu ối và rớt xuống đất.


Năm thiếu nữ công kích Tam hoa của Mê điện cũng đã dồn ép ba trung niên nữ nhân vào một chỗ.


Đông Phương Thanh Vân kinh ngạc trước võ công cao cường của hồng y thiếu nữ.


Chàng hồ nghi :


"Liệu trong này có gì gian trá giống như Bạch Sa Nhân giả lúc trước chăng? Nếu thế, thiếu nữ này thật đáng sợ?"


Nam tử bị rớt trên cây xuống đất đứng dậy nói :


- Nữ tỳ, ngươi... ngươi là...


Thiếu nữ quát :


- Còn chưa xéo đi, để bổn cô nương nổi giận thì các ngươi bẽ mặt đó.


Hán tử nghe vậy, không nói không rằng quay đầu bỏ chạy.


Thiếu nữ quay sang nói với Đông Phương Thanh Vân :


- Thỉnh tướng công lên đường, tiện thiếp tạm thời cáo biệt ngày sau tái kiến.


Đoạn đằm thắm nhìn Đông Phương Thanh Vân một lát rồi mới phi thân bay đi như một cánh nhạn. Năm thiếu nữ cũng kèm Tam hoa của Mê điện vút theo.


Đông Phương Thanh Vân quay sang Tích Thư Nhân hỏi :


- Vậy là sao nhỉ?


Tích Thư Nhân như sực tỉnh vội đáp :


- Bẩm Thiếu chủ, võ công của hồng y thiếu nữ quả là kinh nhân.


- Phải?


- Bẩm Thiếu chủ, nàng là ai mà có thể đánh lui Thiết tướng quân và Tam hoa của Mê điện vậy?


Đông Phương Thanh Vân không đáp.


- Bẩm Thiếu chủ, tùy tòng vốn là môn đồ của Mê điện, nên biết rõ nội tình của Mê điện. Ngoài Mê điện chủ, còn có Lục kiều và sáu thê, dưới Lục kiều có mười hai nữ tỳ, năm trưởng lão, bốn tướng quân hộ vệ Điện chủ là Kim, Ngân, Đồng, Thiết tướng quân, rồi Tam hoa. Thử nghĩ, thiếu nữ có thể dễ dàng dùng Đạn Chỉ huyết công đánh đuổi Thiết tướng quân và Tam hoa, có khác gì Đại La chân tiên tái thế?


- Đạn Chỉ huyết công ư?


- Bẩm Thiếu chủ, Đạn Chỉ huyết công đã thất truyền ba trăm năm, nay lại thấy thiếu nữ thi triển, thật là kinh nhân.


- Ngươi nói rõ hơn coi?


- Bẩm Thiếu chủ, Tứ tướng quân của Mê điện võ công rất cao, chúng tùy tòng tận thi sở học mới mong địch nổi, vậy mà thiếu nữ dùng Đạn Chỉ huyết công đã lập tức làm cho Thiết tướng quân ở trên ngọn cây xa mười trượng rớt xuống đất, đủ thấy Đạn Chỉ huyết công lợi hại kinh nhân?


- Đúng vậy. Nhưng thiếu nữ ấy là ai?


Tích Thư Nhân lắc đầu, im lặng.


Đông Phương Thanh Vân nghĩ nếu dùng dằng ở trong cánh rừng này sẽ lắm chuyện, liền nắm tay Tiêu Phụng Hoàng tiến bước.


Đi được một quãng, nghe Tích Thư Nhân nói nhỏ :


- Bẩm Thiếu chủ, không hiểu Bạch Sa lão nhân đi đâu?


Đông Phương Thanh Vân hỏi :


- Ngươi phát hiện có điều gì khả nghi ư?


- Thưa phải. Khi xuất hiện Bạch Sa lão nhân giả, thì Bạch Sa lão nhân thật nên lộ diện mới đúng, đằng này đến giờ vẫn không thấy gì.


- Có lẽ lão đã đi nơi khác?


- Bẩm Thiếu chủ, sau khi Thiếu chủ nói "tam bí, bất bí". Bạch Sa lão nhân phải bám sát Thiếu chủ từng bước, không thể ly khai, làm sao có thể bỏ đi nơi khác?


Đông Phương Thanh Vân đáp :


- Đừng để ý đến lão nữa. Chúng ta cứ đi?


Được vài chục bước, bỗng vang lên tiếng cười lanh lảnh :


- Để quan tài và chiếc gùi xuống, đi ra khỏi rừng.


Đông Phương Thanh Vân vẫn bước tiếp nói :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
 Chồng à, em yêu anh!!!

Chồng à, em yêu anh!!!

Quán cafe quen thuộc của vợ chồng tôi, khung cảnh quán bình thường, cũng không phải vì

23-06-2016
Em Đã Là Thiên Thần

Em Đã Là Thiên Thần

Tên truyện: Em Đã Là Thiên ThầnTác giả: mrxau (vozer)Thể loại: Truyện Teen, VOZTình

22-07-2016 22 chương
Đừng gọi cho anh nữa

Đừng gọi cho anh nữa

Trái tim Vân dường như vỡ nát khi nghe người mình yêu thương suốt 6 năm trời nói qua

30-06-2016
Đơn giản vì em yêu anh

Đơn giản vì em yêu anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") "Tình

25-06-2016
Vợ béo

Vợ béo

Nhiều khi anh cũng chẳng thể hiểu nổi sao mình lại yêu vợ mình, phải chăng tình yêu

24-06-2016
Hồng nhan bạc phận

Hồng nhan bạc phận

Chưa đầy 16 tuổi em đã rực rỡ như một bông hoa nở sớm. Em không giống các bạn trang

29-06-2016