Old school Swatch Watches
Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 4 đánh giá )

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh - Chương 17 - Lãnh Huyết Diễm nữ

↓↓
Thiếu phụ khỏa thân tuy thân người bị điểm huyệt mềm nhũn nhưng vẫn có thể nói năng như thường. Lúc này mụ lớn tiếng chửi rủa. Đông Phương Thanh Vân cau mày chăm chú nhìn thiếu phụ hồi lâu lòng lấy làm vô cùng quái lạ tự hỏi :


"Lẽ nào mụ thực không biết võ công. Chẳng lẽ trong này có ẩn giấu một quỷ kế nào khác?"


Thiếu phụ thấy chàng nhìn mình không chớp mắt bèn cất giọng căm tức :


- Ngươi nhìn lão nương làm gì?

bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Đông Phương Thanh Vân cười khảy :


- Chẳng lẽ không được nhìn sao?


Thiếu phụ không đáp mà hỏi :


- Có gì đáng để nhìn?


Đông Phương Thanh Vân chậm rãi đưa mắt nhìn đi, nói :


- Khi nào mới tới được?


Thiếu phụ lại bỗng hỏi :


- Tướng công, thiếp còn xinh đẹp không?


Đông Phương Thanh Vân chỉ khẽ hừ một tiếng không đáp. Thiếu phụ lại cao giọng hỏi :


- Tiện thiếp không có sắc đẹp mê hồn phải không?


Đông Phương Thanh Vân lạnh lùng nói :


- Hãy trả lời câu hỏi của ta rồi ta sẽ nói.


- Câu hỏi thế nào, nói đi.


- Mấy ngày vừa rồi ngươi nghênh tiếp những người nào?


- Họ đều là nam nhân?


- Tướng mạo của họ thế nào?


- Già có trẻ có, tướng công muốn hỏi ai?


- Người già nhất thì thế nào?


- Có gì đáng nói đâu, lão ta toàn thân lầm lì, mặt đầy rầu, nghe nói lão tên là cái gì Thiên Chân. Hãy nói thiếp có đẹp không?


Đông Phương Thanh Vân vội hỏi :


- Thiên Chân hay Thiên Tôn?


Thiếu phụ vội la lên :


- Ồ, đúng rồi lão là Thiên Tôn.


Đông Phương Thanh Vân giật mình :


"Lẽ nào Thiên Tôn đã trúng kế bị đưa tới Địa Mộ giáo?"


Nghĩ vậy chàng rất lo lắng song phải trả lời thiếu phụ nên chàng đành tùy tiện nói :


- Tuy ngươi có sắc đẹp mê hồn, nhưng tiếc rằng...


Chàng dừng lại, thử xem phản ứng của thiếu phụ thế nào. Thiếu phụ vội hỏi :


- Đáng tiếc cái gì? Nói mau đi?


Đông Phương Thanh Vân hiện tại ý niệm trùng trùng, nếu theo lý thường mà luận, vị thiếu phụ này đúng là một thôn phụ vô tri thức. Nhưng nếu là cao thủ của Địa Mộ giáo giả trang thì thuật giả trang thực siêu việt. Thiếu phụ thấy chàng im lặng lại hỏi :


- Vì sao tướng công không nói, đáng tiếc cái gì?


Đông Phương Thanh Vân đành nói :


- Hãy trả lời tiếp thì ta mới nói được. Hôm đó Thiên Tôn có phải bị bắt đưa về Địa Mộ giáo không?


Thiếu phụ đáp :


- Lão cũng được mời tới như tướng công vậy, hãy nói đáng tiếc cái gì mau.


- Đáng tiếc là không vận y phục, dù là như vậy, ta cũng cảm thấy...


Thiếu phụ vội nói :


- Có gì muốn hỏi thì hỏi mau đi.


- Thiên Tôn nói gì với ngươi không?


- Lão nào giống như tướng công, lão đãi thiếp rất tốt còn nói rằng lần này tới Địa Mộ giáo là để cầu sự giúp đỡ của Địa Mộ giáo để báo phục cái gì Ma Quỷ, khi ấy lão còn muốn lấy thiếp làm vợ nữa, hãy nói tướng công cảm thấy thế nào...


Đông Phương Thanh Vân đáp hàm hồ :


- Ta cảm thấy ngươi mặc y phục vào thì đẹp hơn...


- Vậy thì tướng công hãy mau giải huyệt để tiện thiếp vận y phục.


Đông Phương Thanh Vân đành giải huyệt cho thiếu phụ, nhưng khi thấy tấm thân gợi cảm của thiếu phụ thì chàng cảm thấy thần trí mê hồ. Đông Phương Thanh Vân vội quay mặt đi. Nguyên vừa rồi chàng lưu tâm giới bị, hồ nghi quỷ kế nên mắt nhìn thiếu phụ khỏa thân mà như không, hiện tại lòng không còn hồ nghi thì tà niệm đột nhiên nổi lên. Thiếu phụ đã ngồi lên nói :


- Cái gì Thiên Tôn, thiếp đâu thèm lưu tâm, kẻ đã gần đất xa trời mà còn muốn cưới thì thực đáng nực cười. Tướng công nói thiếp xinh đẹp vậy vì sao tướng công không lưu tâm tới thiếp? Phải chăng tướng công sợ thiếp?


- Ngươi nào có chi đáng sợ...


- Thiếp biết thiếp rất đẹp, hơn nữa thiếp lại yêu mến tướng công...


Đông Phương Thanh Vân toàn thân nóng rực, cảm thấy thiếu phụ sắp ôm choàng lấy mình, chàng bèn tung mình bay vọt ra khỏi kiệu, nói thì chậm, diễn biến lại cực nhanh.


Đôi tay nõn nà của thiếu phụ so ra còn nhanh hơn chàng, thân hình Đông Phương Thanh Vân vừa động thì liền cảm thấy một luồng kình lực mãnh liệt kéo chàng ngược vào trong kiệu, chàng kinh ngạc đưa mắt nhìn trước mắt vẫn là thiếu phụ khỏa thân.


Điều này thực khiến chàng bất ngờ, hóa ra thiếu phụ khỏa thân lại là một cao thủ nội công, tuy chàng vận lực không nhiều song nếu kẻ thường nhân thì không thể kéo chàng lại dễ dàng như vậy. Đông Phương Thanh Vân bật cười lạnh giọng :


- Ngươi giả trang như thật vậy, bổn thiếu gia bái phục.


Thiếu phụ cười nói :


- Tướng công quá khen rồi.


Đông Phương Thanh Vân gằn giọng :


- Ngươi làm vậy là có ý gì?


- Lưu khách.


- Ngươi tưởng bổn thiếu gia định bỏ trốn sao?


- Đúng vậy.


Đông Phương Thanh Vân khẽ hừ một tiếng ngồi xuống mắt không dám nhìn thiếu phụ, lại vội đem thần công bao hộ khắp châu thân, nói :


- Do ngươi bức ta đó Thiếu phụ vẫn tươi cười nói :


- Đương nhiên, lời nói cùng hành vi của thiếp quá thô thiển, nhưng tướng công có biết thiếp là ai không?


Đông Phương Thanh Vân im lặng, thiếu phụ tiếp :


- Trong võ lâm ai ai cũng biết tướng công là nam hảo hán, hơn nữa lại chẳng phải phường tham sắc háo dâm, tiện thiếp chỉ muốn thử xem có đúng vậy không? Tướng công đã dám đơn thương độc mã tới Địa Mộ giáo, cũng có thể xem là nam hán tử đại trượng phu nhưng vẫn chưa thoát khỏi sắc dục mê loạn của thường dân.


Đông Phương Thanh Vân nghe vậy thì rúng động tâm can. Nên biết người có võ công muốn giấu không cho người khác biết là một sự rất khó thực hiện mà nữ nhân này lại có thể qua mắt được chàng, khiến chàng tưởng lầm nữ nhân không biết võ công, thì võ công của nữ nhân cao đến bậc nào? Hơn nữa song mục của nữ nhân được điều khiển không phản ánh thần quang, khi xuất thủ lại nhanh như chớp khiến chàng trở tay không kịp. Không rõ nữ nhân thân phận gì trong Địa Mộ giáo. Nghĩ vậy Đông Phương Thanh Vân hỏi :


- Phu nhân giữ chức gì của Địa Mộ giáo?


Nữ nhân khỏa thân ngồi đối diện với chàng rồi nói :


- Tướng công có dám nhìn thiếp không?


Đông Phương Thanh Vân cười nhạt, đưa mắt nhìn thẳng vào mặt thiếu phụ giọng lạnh lùng :


- Có gì thì cứ nói thẳng ra, đừng úp mở như vậy?


- Tiện thiếp chính là người thiếp thứ tám của Địa Mộ giáo Giáo chủ, võ lâm giang hồ gọi là Lãnh Huyết Diễm Nữ, tướng công nghe tên này bao giờ chưa?


- Chưa từng.


- Cũng không thể trách, tướng công mới bôn tẩu giang hồ nên chưa thể biết toàn bộ các nhân vật thành danh trong võ lâm, lệnh tôn có biết thiếp, tướng công tin không?


- Không tin.


Lãnh Huyết Diễm Nữ bật cười khanh khách :


- Lần này nghênh tiếp tướng công, vì thiếp vừa đi tuần sát Trung Nguyên phân đà, vì võ lâm ca tụng tài đức của tướng công quá nhiều nên mới thân chinh tiếp đón, còn cái gì Thiên Tôn, Quỷ Tôn tiện thiếp coi như cỏ rác. Thân này há để chúng làm cho ô nhục, tướng công tin không?


- Không tin?


- Vì sao?


- Những lời phu nhân vừa nói rất đúng vì sao bây giờ lại không nhận.


- Vừa rồi thiếp là thường nhân, hiện tại võ công tối thiểu cũng cao gấp hai lần tướng công.


Đông Phương Thanh Vân cười nhạt :


- Chớ vội khoa trương.


- Tướng công không tin thì cứ thử xem.


- Tại hạ không khách khí.


Dứt lời Đông Phương Thanh Vân vận đủ mười thành công lực, hai ngón trỏ giữa xếp lại nhanh như điện chớp điểm tới, Lãnh Huyết Diễm Nữ cười nói :


- Xin đừng khách khí.


Thân hình nữ nhân khẽ run lên nhưng không hề có ý né tránh. Một chỉ công của Đông Phương Thanh Vân điểm trúng huyệt khí hải của nữ nhân, chàng cảm thấy như đụng phải một nắm bông. Rút chỉ về, tim đập liên hồi, mặt đỏ tía tai. Đông Phương Thanh Vân vừa kinh ngạc vừa kỳ quái. Nên biết hiện tại Ban Nhược Mật La thần công của chàng đã đạt tới chín thành hỏa hầu, cùng một trăm hai mươi năm công lực, vậy mà khi điểm trúng nữ nhân, nữ nhân hoàn toàn không có phản ứng gì. Điều này chẳng phải kỳ quái ư? Lại nghe Lãnh Huyết Diễm Nữ nói :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Kí ức một dòng sông

Kí ức một dòng sông

Những người bạn nhỏ thuở hôm nào đã cùng tôi ngày đêm với tháng năm, vẫn gần gũi

24-06-2016
Vì núi đưa anh đến

Vì núi đưa anh đến

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Lạc lòng

Lạc lòng

Lâu lắm rồi Tâm mới lại bắt gặp cảm giác lạ lẫm ấy nơi mình. Nàng hồi hộp, nôn

30-06-2016
Tình yêu vốn mỏng

Tình yêu vốn mỏng

Anh trai? Em gái? Rốt cuộc tôi là em gái anh bao giờ? *** Từng giọt mưa rơi tí tách

29-06-2016
Khi tình đầu trở lại

Khi tình đầu trở lại

Trên thế giới này, mỗi ngày mỗi giờ ta gặp qua biết bao nhiêu người, có người trở

25-06-2016
Những điều bé xíu

Những điều bé xíu

Người ngoài nhìn chúng ta như một cặp thực thụ, nhưng thật ra tụi mình chỉ là hai

23-06-2016