Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 26 đánh giá )

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh - Chương 17 - Lãnh Huyết Diễm nữ

↓↓

Đông Phương Thanh Vân nghe nói vậy thì cho rằng đối phương có ý chế nhạo, chàng bèn giận dữ gầm lên, tiếng gầm vang dội trong đường hầm khiến toàn bộ đường hầm rung lên bần bật. Điều kỳ lạ đã xảy ra, tấm sắt dày chắn đường lúc này đã tan thành bụi, bay mù mịt trong đường hầm. Lúc này Đông Phương Thanh Vân chợt hiểu rằng chàng sớm đã đánh vỡ tấm sắt chắn đường, nhưng chàng lại không biết mà thôi.

bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Thanh âm của Cửu phu nhân lại vang lên :


- Tướng công, trước khi tiến vào tệ đài tiện thiếp có vài điểm muốn lưu ý tướng công.


Đông Phương Thanh Vân nói :


- Xin phu nhân cứ nói?


- Điều đầu tiên, tạm thời chúng ta hãy chuyển thù thành bạn, dù tướng công hiện có ý gì, bổn đà cũng không cần biết, được chứ? Điều thứ hai, trong thời gian làm khách tại bổn giáo, tướng công có thể tự do muốn đi đâu thì đi. Nhưng không được đem những người tướng công quen biết đi.


- Người tại hạ quen biết ư? Nhiều không?


- Không nhiều cũng chẳng ít, có cả bạn lẫn thù, tướng công đồng ý chứ?


- Được?


- Điều thứ ba, nếu người của bổn giáo có vô lễ với tướng công, xin tướng công mở lượng bao dung, được chứ?


- Được?


- Hay lắm, người của bổn giáo sẽ đưa tướng công nhập Phân đà?


Lời vừa dứt, một thanh y thiếu nữ xuất hiện, cung tay thi lễ :


- Tiện tì Thu Cúc, thỉnh tướng công để tiện tì dẫn đường.


Đông Phương Thanh Vân đi theo Thu Cúc chừng một khắc, chuyển qua hai khúc quanh thì đến một vườn đào. Vườn hoa đào rộng mênh mông, đào hồng liễu xanh cảnh sắc mê người, xa trông lại thấy một tòa lầu các, bên dưới có suối, có cầu bắc ngang.


Nếu chẳng phải đã biết trước đây là Trung Nguyên phân đà của Địa Mộ giáo thì có lẽ lầm tưởng nơi này là nơi ẩn cư của lạ nhân dị sĩ. Sau khi đi loanh quanh trong vườn đào, khi rẽ trái lúc rẽ phái lúc ra xa khi lại gần tòa lầu, chừng một tuần trà sau cả hai mới bước vào một gian phòng bài trí trang nhã. Thu Cúc nói :


- Xin tướng công hãy tạm nghỉ ngơi trong gian phòng này.


Dứt lời, nàng bước ra, không lâu sau lại có một nữ nhân tiến vào. Chỉ thấy nữ nhân này vóc liễu thướt tha, lại gần mới biết nàng chính là Lãnh Huyết Diễm Nữ.


Nàng tiến tới trước mặt Đông Phương Thanh Vân, vẻ mặt như cười mà chẳng phải cười.


Đông Phương Thanh Vân vẫn đứng im bất động, tựa hồ như không thấy nàng.


Lãnh Huyết Diễm Nữ mỉm cười nói :


- Tướng công, chúng ta lại gặp nhau rồi.


Đông Phương Thanh Vân cất giọng lạnh lẽo :


- Vì sao phu nhân tới đây?


- Tướng công tài trí hơn người, tiện thiếp vì hâm mộ mà tới. Hơn nữa tướng công đang rất muốn biết nội tình của Địa Mộ giáo, chẳng hay tướng công có muốn nghe không?


- Phu nhân cứ nói?


- Địa Mộ giáo từ khi sáng lập tới nay đã trải hơn một trăm năm, người sáng lập ra chính là sư phụ của mười ba sư huynh muội của thiếp mà tệ phu chính là đại sư huynh và cũng là Giáo chủ Địa Mộ giáo sau khi sư phụ qua đời. Trong số mười ba huynh muội, thiếp đứng vào hàng thứ tám, nhưng lại được đại sư huynh yêu thương nhất, do vậy mà biết rõ nội tình của Địa Mộ giáo.


Ngừng một chút, Lãnh Huyết Diễm Nữ liếc mắt đưa tình rồi tiếp :


- Địa Mộ giáo có bảy Phân đà, đó là Trung Nguyên phân đà, Nam Hải phân đà, Thiên Sơn phần đà, còn bốn Phân đà kia lại chia thành nhiều Phân đà khác nên không thể nhất nhất nói hết.


Tệ phu hoàn toàn không muốn lãnh tụ võ lâm mà là có ý khác, thử nghĩ trong số mười hai phạm nhân, kể cả Tam Bí phải ẩn lánh thế nhân, chỉ có một mình tệ phu phải kế thừa Địa Mộ giáo...


Đông Phương Thanh Vân ngắt lời :


- Phạm nhân là cái gì?


- Hiện thời chưa thể nói rõ cho tướng công biết.


- Gia phụ và các vị sư thúc bá cũng trong số đó ư?


- Đúng vậy?


- Việc này xảy ra khi nào?


- Cách đây mười lăm năm?


- Mà quí giáo đã sáng lập hơn một trăm năm rồi đó.


- Trong việc này có nhiều sự tình thiếp không hiểu. Bổn giáo chỉ muốn hưng thịnh thanh thế, do vậy cần phải có nhiều môn hạ cùng chỗ dựa vững chắc, nên mới phái người xâm nhập vào bảy đại môn phái. Tệ phu thấy tướng công ngăn cản Cừu Thế Dâm Oa thì muốn sát hại tướng công, đó cũng là sự thường tình.


Đông Phương Thanh Vân vốn còn nhiều điều muốn hỏi, song chàng biết Lãnh Huyết Diễm Nữ đang nhiếp tạo hoang ngôn lừa gạt mình, nên nói :


- Vậy theo ý phu nhân, tại hạ cần phải làm gì?


Lãnh Huyết Diễm Nữ cũng là tay giang hồ lịch duyệt đã nhiều, không dễ mắc bẫy, mụ lấp lửng :


- Theo ý thiếp, tướng công cần phải tra xét rõ trắng đen, quan sát kỹ thời cuộc.


- Lệnh phu chẳng phải muốn đấu trí với tại hạ ư?


- Đúng vậy, nhưng đấu trí và việc này hoàn toàn khác nhau.


- Phu nhân muốn làm thuyết khách sao?


- Không phải, thiếp chỉ lo thay cho tướng công, nên mới nói ra sự việc bí mật này để tướng công lựa chọn.


- Tại hạ đã chọn rồi?


- Chọn thế nào?


- Thề không đội trời chung với Địa Mộ giáo?


- Thiếp vì tướng công mà tốn bao tâm lực, vậy mà tướng công lại cho thiếp tựa cừu nhân, như vậy há chẳng phải quá vô tình ư?


Lúc này một làn khói mỏng manh bay vào phòng, Đông Phương Thanh Vân cười nhạt :


- Theo phu nhân, tại hạ phải làm gì?


- Chí ít tướng công cũng nên tiếp nhận tình ý của tiện thiếp.


- Tiếp nhận thế nào?


Lúc này làn khói mỏng manh kia đã biến thành màu trắng đục lan tỏa khắp gian phòng. Đông Phương Thanh Vân vội vận công bế khí, nào ngờ công lực đã hoàn toàn biến mất. Chàng ngấm ngầm kinh hãi, thầm nghĩ :


"Chỉ một thoáng khinh suất, ta đã trúng độc kế, nếu để đối phương biết được, e hậu quả khôn lường. Nếu ta cứ thản nhiên thì đối phương không rõ thực hư, rồi sau sẽ thừa cơ thoát khỏi đây."


Chàng còn đang trầm tư suy tính cách thoát thân thì nghe Lãnh Huyết Diễm Nữ nói :


- Trong số mười hai sư tỷ muội thì Cửu muội là người xinh đẹp nhất, thiếp chỉ e thị sẽ đoạt mất tướng công của thiếp, vì vậy thiếp thỉnh cầu tướng công đáp ứng một sự tình.


Đông Phương Thanh Vân hỏi :


- Sự tình gì?


- Đừng bị Cửu muội quyến rũ?


- Phu nhân nói giỡn, tại hạ nào phải hạng háo sắc tham lam.


Lãnh Huyết Diễm Nữ vội đứng lên tiến lại gần chàng nói :


- Vậy thì tướng công hãy ôm thiếp vào lòng đi.


Đông Phương Thanh Vân vội đứng bật dậy, song không hiểu vì sao hai chân mềm nhũn vô lực, chàng ngã ngồi xuống rồi mê đi.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Đón nắng xuân về

Đón nắng xuân về

Nắng xuân về sưởi ấm những vui buồn, dang dở trong mỗi con người. *** Những cơn

23-06-2016
Chia tay và quay lại

Chia tay và quay lại

(khotruyenhay.gq) "Xin lỗi, chịu đựng không phải nghề của tớ. Chia tay đi. Ok?" - "Không

01-07-2016
Gió, mưa, em và yêu...

Gió, mưa, em và yêu...

Có ai trách Nhỏ đâu, Nhỏ chỉ xem hắn là bạn thôi – chí ít là vậy. Còn hắn

24-06-2016
Chờ đợi để yêu

Chờ đợi để yêu

Cuộc đời quả thật khó đoán. Một anh chàng từng làm "cấp trên" của tôi trong quán ăn

23-06-2016
12 chiếc bánh flan

12 chiếc bánh flan

...Gã đơn phương kết thúc hợp đồng. Kim không ăn cắp, không tọc mạch, nhưng đã làm

29-06-2016
Xin mẹ tha thứ

Xin mẹ tha thứ

Tôi là một đứa trẻ mồ côi cha từ năm lên 2 tuổi. Cái tuổi còn quá nhỏ để biết

30-06-2016

Snack's 1967