Insane
Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 27
5 sao 5 / 5 ( 99 đánh giá )

Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh - Chương 16 - Thiếu Lâm phản nghịch

↓↓

- Xin hai vị cứ tùy tiện, lượng thứ cho lão nạp không thể tiễn khách.

bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Hắc bào nhân trọc đầu bỗng quì mọp xuống khóc rống lên, Đông Phương Thanh Vân nói :


- Tại hạ biết hai vị vì nhất thời sơ suất mà bị Địa Mộ giáo lợi dụng nên phải làm việc này, nếu có được tại hạ tha cho đi, ắt cũng không chốn nương thân. Có lẽ hai vị nên tạm thời lưu lại Thiếu Lâm tự để bảo toàn tánh mạng.


Bạch Phát Tửu Cái chợt thở dài :


- Bọn ta há phải hạng sợ chết?


Thiếu Lâm chưởng môn khẽ gật đầu :


- Điều này lão nạp biết, vì không thể lưu khách, đành tiễn khách mà thôi. Viên Minh, ngươi đã bị Thiếu Lâm trục xuất khỏi môn phái, từ nay về sau sư đệ làm gì cũng không quan hệ tới Thiếu Lâm, hãy mau rời khỏi đây đi.


Bạch Phát Tửu Cái bỗng hỏi :


- Các người vì sao lại thả hổ về rừng?


Đông Phương Thanh Vân nói :


- Không phải, hai vị chỉ là những kẻ thừa hành, cũng như Cừu Thế Dâm Oa vậy, đều có những bí mật để Địa Mộ giáo giáo biết được mà lợi dụng.


Bạch Phát Tửu Cái nói :


- Dường như các hạ rất am tường về Địa Mộ giáo?


- Không, tại hạ chỉ suy đoán qua lời nói mà thôi.


- Các hạ có muốn biết nội tình của Địa Mộ giáo không?


- Rất muốn, song lại không thể do hai vị mà biết.


- Vì sao?


- Vì tại hạ lo thay cho hai vị, các vị không thể hoàn thành nhiệm vụ, tội đã chẳng nhỏ, nếu lại tiết lộ bí mật của Địa Mộ giáo há chẳng...


Bạch Phát Tửu Cái tiếp lời :


- Lão phu đã khó tránh tử tội rồi?


Đông Phương Thanh Vân biến sắc :


- Vậy cần phải làm sao đây, đã rời khỏi Thiếu Lâm tự và bước vào tử lộ, vì sao không tạm lưu lại đây, tại hạ tự tin có thể bảo toàn tính mạng cho hai vị.


Lúc này Viên Minh thiền sư xen vào :


- Bẩm Chưởng môn sư huynh, đại ân đại đức của sư huynh khiến đệ đến chết không quên, nhưng đệ đã uống độc dược của Địa Mộ giáo, trong vòng ba giờ nếu không có giải dược, chất độc sẽ phát tác mà chết.


Thiếu Lâm chưởng môn vô cùng khích động :


- Sư đệ vì sao đệ có thể khinh suất như vậy.


Viên Minh thiền sư lắc đầu :


- Trước khi gia nhập Thiếu Lâm đệ đã là môn hạ của Địa Mộ giáo.


Bạch Phát Tửu Cái cũng nói :


- Lão phu cũng vậy, cả hai người lão phu đều là gian tế của Địa Mộ giáo.


Viên Minh lại nói :


- Sau khi gia nhập Thiếu Lâm, đệ muốn vì Địa Mộ giáo mà gây ra những sự kinh thiên động địa, nào ngờ khi được tiên sư khai tâm mới hiểu rằng đệ quá xấu xa...


Bạch Phát Tửu Cái vừa định tiếp lời, Đông Phương Thanh Vân bỗng ồ lên một tiếng nói :


- Thời gian đã cận kề, chúng ta hãy nên bức khí độc trong người ra, hai vị thấy thế nào?


Viên Minh thiền sư vội nói :


- Không thể...


Đông Phương Thanh Vân hỏi :


- Vì sao?


Bạch Phát Tửu Cái đáp :


- Độc dược đã xâm nhập lục phủ ngũ tạng, nếu dùng chân khí để bức độc dược thì lợi bất cập hại, độc dược phát tác càng sớm hơn mà thôi.


- Lẽ nào không có thuốc chữa được sao?


- Không, ngoài giải độc đan do Địa Mộ giáo tự chế ra không còn một giải dược nào khác.


Dứt lời Bạch Phát Tửu Cái bước tới ngồi xuống một tấm bồ đoàn rồi tiếp :


- Mời các vị cùng ngồi xuống rồi lão phu sẽ nói tường tận.


Đông Phương Thanh Vân nói :


- Nói gì thì cũng phải để sau khi đã giải độc cho hai vị cũng không muộn.


- Tiểu huynh đệ, lão phu hiểu tâm ý của tiểu huynh đệ, hãy hỏi thử Thiếu Lâm chưởng môn thì sẽ rõ.


Đông Phương Thanh Vân ngơ ngác quay lại chỉ thấy Thiếu Lâm chưởng môn không ngớt lắc đầu thở dài, rồi nói :


- Thiếu chủ, xin hãy ngồi xuống.


- Vì sao?


- Thiên lực vô biên, nhân lực khó vãn hồi.


Đông Phương Thanh Vân thất vọng ngồi xuống. Lúc này Tích Thư Nhân và Thụ Thi Chiêu Hồn cúi người nói :


- Bẩm Thiếu chủ, chúng tùy tòng đồng xin thối lui.


Đông Phương Thanh Vân đành khẽ gật đầu, hai người vội bước ra khỏi phương trượng thất. Lại nghe Bạch Phát Tửu Cái nói :


- Lần này Địa Mộ giáo phái lão phu tới đây, lão phu không thể chối từ nên miệng thì vâng dạ đáp ứng mà lòng đã có kế hoạch, sau khi đột nhập vào đây sẽ để Thiếu chủ cùng Thiếu Lâm chưởng môn thủ thắng, vì Thiếu Lâm chưởng môn biết lão phu nên ắt sẽ kinh ngạc do vậy sẽ thông báo cho toàn bộ bảy đại môn phái phải đề cao cảnh giác.


Thiếu Lâm chưởng môn hạ giọng :


- Việc này, Thiếu chủ sớm đã đoán ra, nhưng lão nạp không tin mà thôi.


- Nay lão phu sẽ nói rõ mọi sự. Địa Mộ giáo từ khi sáng lập tới nay đã trải hai trăm năm, mục đích chẳng phải chỉ xưng bá võ lâm mà thôi, nói thẳng ra Địa Mộ giáo không hề có võ công tuyệt học, chỉ là dùng độc mà xưng hùng thôi. Đã không có võ công mà muốn tranh hùng võ lâm thực là vọng tưởng, do vậy mới ra sức chuẩn bị lực lượng dùng độc để bức người khiến họ mất đi hồn tính, do thế trên võ lâm có rất nhiều vị dị nhân dị sĩ bị Địa Mộ giáo uy hiếp, hiện tại lực lượng đã vững mạnh, đang triển khai thế tranh bá võ lâm.


Tửu Cái dừng một chút rồi hỏi :


- Đông Phương Thiếu chủ có biết Tam Bí cùng Địa Mộ giáo thề không đội trời chung không?


Đông Phương Thanh Vân đáp :


- Tại hạ không biết.


- Lệnh đường chính là môn đồ của Địa Mộ giáo hơn nữa đã uống Xà Tâm đan, nếu nghe tiếng tiêu thì sẽ chết tựa như Cừu Thế Dâm Oa vậy.


Đông Phương Thanh Vân cả kinh :


- Thật ư?


Tửu Cái gật đầu :


- Đúng vậy, lệnh đường, lão phu, Cừu Thế Dâm Oa đều là người của cảm tử đội, chỉ là Cừu Thế Dâm Oa làm phản trước, lệnh đường làm sau mà thôi.


Lúc này Tích Thư Nhân bước vào :


- Bẩm Thiếu chủ đó là nghĩa mẫu chứ không phải thân mẫu của Thiếu chủ.


Tửu Cái ngạc nhiên :


- Thì ra là nghĩa mẫu của Thiếu chủ.


Đông Phương Thanh Vân vội hỏi :


- Xin hỏi nghĩa mẫu của tại hạ hiện giờ ra sao?


Tửu Cái tiếp :


- Lão phu quả không rõ, nay xin hỏi Thiếu chủ, vì sao Thiếu chủ không gấp muốn biết nội tình của Địa Mộ giáo mà lại gấp muốn cứu mạng của lão phu?


- Tánh mạng của hai vị đang nguy cấp, mà nội tình của Địa Mộ giáo sau khi tại hạ tới Phân đà của Địa Mộ giáo thì cũng có thể biết được rồi.


- Thiếu chủ muốn đi thực sao? Không nên, đó là gian kế?


- Nam tử hán đầu đội trời chân đáp đất, xông vào rừng đao bể kiếm có chi đáng kể, chúng đã dám hẹn ta thì ta sợ gì mà không đi.


- Xin hãy nghe lời lão phu, Địa Mộ giáo thủ đoạn vô cùng độc hiểm khiến người khó đề phòng, Thiếu chủ không nên coi thường, nếu có mệnh hệ gì võ lâm chánh nghĩa há chẳng phải mất người đứng đầu sao?


- Tiền bối quá khen, điều trọng yếu là các vị không còn cách nào giải độc nữa ư?


- Phải, hiện tại cần phải nói tới nội tình của Địa Mộ giáo rồi. Địa Mộ giáo ngoài tổng giáo đường ra còn có bảy Phân đà đặt khắp nơi, lão phu thuộc về Phân đà Trung Nguyên.


Trung Nguyên phân đà có một chủ nhân, bên dưới phân làm Tám Đồ, Ngũ Nữ, Thất Sát, Cửu Kim Cương, Thập Nhị Tiền Phong, Nhị Thập Tứ cảm tử, Viên Minh thiền sư thuộc về Tiền Phong, lão phu thuộc Cảm Tử đội.


Thập nhị Tiền Phong và Nhị thập tứ Cảm Tử đã xâm nhập các môn phái trong thiên hạ Trung Nguyên, mọi người không được biết nhau. Lão phu và Viên Minh cùng lớn lên trong Địa Mộ giáo, đến năm hai mươi tuổi đã được huấn luyện thành những kẻ vô cùng giảo hoạt, gian trá, sau bị phái đi xâm nhập vào Thiếu Lâm và Cái bang. Khi rời khỏi Phân đà thì bị bịt mắt nên không rõ Phân đà đóng ở nơi nào. Tất cả những điều lão phu biết chỉ có vậy mà thôi.


Thiếu Lâm chưởng môn hỏi :


- Các vị cùng lớn lên tại Địa Mộ giáo, vậy cùng thời có cả thảy bao nhiêu người?


Tửu Cái đáp :


- Hai người chúng tôi được tách riêng, không được rời khỏi nơi ở nửa bước nên hoàn toàn không biết mọi sự xảy ra xung quanh.


Thiếu Lâm chưởng môn thở dài :


- Hai vị đã nói hết nội tình của Địa Mộ giáo, mà thời gian ba giờ đã sắp hết, chẳng lẽ không lo gì sao?


Viên Minh thiền sư đáp :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Về lại thiên đường

Về lại thiên đường

Tháng ba. Hoa gạo như những ngọn đèn thắp rực cả thung lũng. Từ trên núi cao nhìn

24-06-2016
Tặng em hoa hồng trắng

Tặng em hoa hồng trắng

Tôi và em, hai con người khác xa nhau về hoàn cảnh và tính cách. Em tự do sống trong căn

30-06-2016
Thằng Hiếu

Thằng Hiếu

Trong ngõ nhà tôi có một xưởng giày. Họ đóng những đôi giày da cho người lớn, trẻ

27-06-2016