Tiêu Phụng Hoàng thấy Đông Phương Thanh Vân lảo đảo tiến sâu vào sơn động bèn bước tới nói :
- Tướng công, xin đừng kích động như vậy.
Đông Phương Thanh Vân lập tức dừng bước nói :
- Vậy thì cô nương muốn ta phải thế nào?
bạn đang xem “Âm Dương tam thư sinh - Ngọa Long Sinh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Tiêu Phụng Hoàng nói :
- Tướng công xét thử, bên ngoài có cường địch, bên trong có cao thủ, chúng ta chớ nên khinh suất mới được.
(mất 2 trang)
... Đệ tử của Tọa Long Sinh, ba ngày trước thuộc hạ gặp người bịt mặt tại thành Bạch Đế, vị đó nói rằng muốn kiếm Thiếu chủ. Thuộc hạ bèn cùng đi. Tới đây người bịt mặt lại nói rằng Thiếu chủ đang ẩn thân trong động, muốn thuộc hạ trấn giữ động khẩu.
Đông Phương Thanh Vân càng nghe càng cảm thấy kỳ quái. Đường trong động càng đi càng chằn chịt. Đông Phương Thanh Vân cùng hai vị tì nữ và hai người mới đến vội chuyển qua một khúc quanh, nhưng vẫn nghe văng vẳng lời gọi :
- Đông Phương Thanh Vân, ngươi ở đâu...
Tiêu Phụng Hoàng vội nói :
- Chúng ta hãy gia tăng cước bộ mau rời khỏi đây.
Nói đoạn, nàng vừa dìu Đông Phương Thanh Vân vừa thi triển khinh công tiến sâu vào sơn động. Năm người đi hơn ba giờ liền mới thoát khỏi thanh âm kỳ quái nọ.
Họ bất giác thở phào, cùng ngồi xuống bên đường. Tiêu Phụng Hoàng vừa quay qua định nói điều gì với Đông Phương Thanh Vân thì mắt đã lộ vẻ kinh hoàng, miệng ú ớ không ra lời.
Thì ra lúc này sắc diện Đông Phương Thanh Vân trắng bệch, khuôn mặt co giật liên tục, toàn thân run bần bật. Tiêu Phụng Hoàng vội đưa tay ra bắt mạch, sắc diện mỗi lúc một sầu thảm hơn.
Lâm Nhật Hoa, Ca Vương, Quái Thiên Sứ cùng vội bắt mạch cho Đông Phương Thanh Vân, sắc diện cũng lộ vẻ khẩn trương. Nguyên mạch của Đông Phương Thanh Vân lúc này tựa hồ đã ngưng hẳn, mà bốn người không dám mạo hiểm trị thương, mà nếu kéo dài thời gian chỉ e nguy đến tính mạng của Đông Phương Thanh Vân.
Trong khi họ còn chưa biết ứng phó thế nào bỗng có một thanh âm the thé vang lên :
- Đông Phương Thanh Vân, các hạ đang ở đâu?
Tiêu Phụng Hoàng buột miệng kêu :
- Người bịt mặt.
Ca Vương vội la lên :
- Đang ở đây, xin đến mau...
Trong giây lát, bên động lộ mé hữu xuất hiện hai bóng đen, người đi bên hữu là người bịt mặt, bên tả là một lão nhân ăn vận nho nhã, diện mục thanh tú, cả hai nhanh chóng tiến tới, lúc này người bịt mặt nói với người cùng đi.
- Quỷ Y tiền bối, đây chính là thiếu niên mà tại hạ muốn thỉnh tiền bối tới trị thương.
Quỷ Y gật đầu :
- Hãy để lão phu chẩn mạch.
Nói rồi, Quỷ Y vội quì xuống bắt mạch cho Đông Phương Thanh Vân. Sau khi xem mạch, cả hai bên tả hữu hồi lâu lão nhân mới đứng dậy.
Người bịt mặt vội hỏi :
- Thế nào Quỷ Y thản nhiên :
- Nội lực cực kỳ sung mãn nhưng huyệt đạo toàn thân bị bế tắc. Nên khí huyết tuy bình thường mà nội lực lại không thể qui tụ, duy có một điều khó hiểu.
Người bịt mặt vội hỏi :
- Có thể chữa trị được không?
Quỷ Y vẫn thản nhiên nói :
- Trị thì trị được, nhưng phải cho thuốc đúng bệnh, bằng không hậu quá khó lường.
Người bịt mặt tiếp :
- Quỷ Y tiền bối, phải chăng có điều muốn hỏi thêm?
- Phải, chỉ cần các vị trả lời lão phu thành thực, lão phu sẽ trị thương ngay. Song chỉ có thể phục hồi được một nửa công lực.
- Vậy xin tiền bối cứ hỏi.
- Điều lão phu cảm thấy khó hiểu chính là không biết thiếu niên này năm nay bao nhiêu tuổi?
Tiêu Phụng Hoàng vội đáp :
- Thiếu chủ vừa tròn mười tám.
Quỷ Y gật đầu nói :
- Điều khó hiểu chính là điểm này đây, phàm một thiếu niên chưa đầy hai mươi tuổi, công lực của y không thể có nhiều được, dù y có luyện được thần công đến cảnh giới tối cao, nếu không được người khác tiếp viện trợ nội lực thì tối đa cũng chỉ có ba mươi năm công lực. Vậy mà thiếu niên này có tới một trăm hai mươi năm công lực.
Cho nên lão phu muốn biết từ đâu y có thêm chín mươi năm công lực, các vị có ai biết không?
Người bịt mặt đáp :
- Đông Phương thiếu hiệp chưa hề được ai truyền công lực, kể cả Thiên Tôn lão nhân, xin hỏi có thể là do luyện được thần công mà sinh ra?
Quỷ Y lắc đầu :
- Thiên hạ võ lâm có ba loại thần công tối cao. Ban Nhược Mật La thần công. Khảm Ly thần công và Kinh Tâm Động Phách thần công. Khảm Ly thần công phi chính phi tà, cũng chẳng phải huyền môn chính tông. Kinh Tâm Động Phách thần công là tà môn, khi luyện xong thì công lực gia tăng gấp bội, còn Ban Nhược Mật La thần công là huyền môn chính tông, nếu luyện thành tựu thì công lực nếu gia tăng cũng chỉ có giới hạn, ý lão phu muốn nói chính là chín mươi năm công lực này có lai lịch bất minh.
- Điều này có quan hệ gì với việc trị bệnh?
- Đương nhiên là có, trị bệnh phải cho thuốc đúng bệnh, tỉ như bệnh thương hàn cũng có tới mấy loại, nào là thương hàn do uống rượu, thương hàn do thân thế hư nhược... Nếu không cho thuốc đúng bệnh thì chỉ có thể kéo dài được một thời gian ngắn, bệnh sẽ lại tái phát.
Ngưng một chút, Quỷ Y tiếp :
- Nguồn công lực này thiếu hiệp đạt được trong vòng nửa tháng trở lại, hãy nhớ xem.
Tiêu Phụng Hoàng la lên :
- Nửa tháng? Ồ...
Quỷ Y lại hỏi :
- Cô nương biết ư?
Tiêu Phụng Hoàng nói :
- Tiểu nữ đang hoài nghi, không biết có phải Hận Thiên Nữ truyền cho Thiếu chủ không?
Quỷ Y lại hỏi :
- Một người cho dù sống đến một trăm hai mươi tuổi có đủ một trăm hai mươi năm công lực cũng không thể cho người khác sáu mươi năm công lực. Nếu có cho thì chỉ trong chớp mắt sẽ biến thành một kẻ tàn phế.
- Nhưng Hận Thiên Nữ đã luyện Thái Dương bổ âm đại pháp.
Quỷ Y trầm tư hồi lâu nói :
- Hiện tại lão phu muốn hỏi một điều nữa. Đó là Hận Thiên Nữ truyền công lực bằng cách nào? Theo cách truyền công của người luyện võ thì song chưởng phải đặt vào hậu tâm người được truyền, như vậy mới tránh khỏi hiện tượng nội lực thì sung mãn mà huyệt đạo lại bế tắc.
Người bịt mặt bèn nói :
- Như vậy, Đông Phương thiếu hiệp được truyền theo cách khác, phải không?
- Đúng vậy, hiện tại hãy nói thực cho lão phu hay Hận Thiên Nữ cùng thiếu hiệp có quan hệ thế nào?
Tiêu Phụng Hoàng nói :
- Hận Thiên Nữ thực tâm yêu thương Thiếu chủ, Thiếu chủ thì ngược lại vô cùng căm hận.
Quỷ Y nói :
- Đúng rồi, lão phu có thể lập tức chữa bệnh.
Người bịt mặt nói :
- Tại hạ thực không hiểu ý tiền bối.
Quỷ Y thản nhiên đáp :
- Hận Thiên Nữ đã luyện Thái Dương bổ âm đại pháp, do vậy thị đã có gần một ngàn năm công lực, đây đương nhiên là do người khác trong khi gian dâm với thị, mà bị thị hấp thụ, một nữ nhân có nhiều công lực như vậy đến một ngày sẽ xảy ra hiện tượng nội lực quá sung mãn mà không có nơi phát tiết, kết quả Hận Thiên Nữ sẽ bị đông cứng như xác chết. Điều này chỉ một mình lão phu biết, thời gian khiến Hận Thiên Nữ bị đông cứng như tử thi sắp tới thì mụ gặp thiếu niên này, mụ lại chân tâm thành ý yêu thương thiếu niên và cùng thiếu niên âm dương giao hòa, mà âm dương giao hòa thiì rất tổn hao tinh khí, nhưng khi châu tâm thực ý giao hợp, đương nhiên sẽ không có ý hấp thụ tinh khí của người khác, như vậy tinh khí của nữ nhân sẽ phát tiết ra ngoài. Mà nam nhân lại không có lòng yêu thương chân thành, trong lúc bất trí bất giác sẽ hấp thụ nguồn tinh lực của nữ nhân, lâu ngày sẽ có hiện tượng nội lực quá ư dư thừa, nếu nam nhân biết, ngày ngày vận công thì sẽ là Thái Âm bổ dương. Nhưng Đông Phương thiếu hiệp lại không biết điều đó, hơn nữa lại trúng mê dược và bị Hận Thiên Nữ dùng độc môn thủ pháp điểm huyệt để khống chế. Do vậy không thể vận công, hấp thụ được tinh lực đành vô dụng. Còn nữ nhân thì sao? Có thể bảo toàn tính mạng, hơn nữa võ công cùng công lực gia tăng gấp bội, chẳng những thế mà thể chất của nữ nhân cũng biến đổi, tựa hồ thoát thai hoán cốt, từ một lão bà bà sáu mươi biến ra một thiếu nữ mười tám.
Tiêu Phụng Hoàng chỉ lo cho thương thế của Đông Phương Thanh Vân, nên vội hỏi :
- Xin hỏi tiền bối, phải trị bệnh thế nào?
Quỷ Y đáp :
- Điều này thực chẳng giản đơn, lấy bằng cách nào thì phải trả bằng cách ấy.
- Thỉnh tiền bối nói rõ hơn.
- Âm dương giao hòa.
Người bịt mặt, Ca Vương và Quái Thiên Sứ ồ lên kinh ngạc. Tiêu Phụng Hoàng và Lâm Nhật Hoa mặt đỏ bừng, cúi đầu im lặng.
Quỷ Y thấy vậy bèn nói :
- Điều này thực chẳng giản đơn, vì thiếu niên cần phải tự xung động trong khi hưng phấn tới cực điểm, phải đem chín mươi năm công lực phát tiết ra ngoài. Dù là khỏi bệnh cũng chỉ còn mười lăm năm công lực. Nếu muốn phục hồi toàn bộ thì phải tìm tới Hận Thiên Nữ hỏi thị nơi huyệt đạo bị phong bế. Sau đó, trong lúc âm dương giao hòa lại do Hận Thiên Nữ dùng tả chưởng xoa bóp nơi huyệt đạo bị phong bế, thì mới khôi phục hoàn toàn được...
Lúc này thấy mọi người đang chăm chú lắng nghe. Quỷ Y lại tiếp :
- Cho nên, một trong hai cô nương phải có một người hy sinh. Lão phu sẽ lập tức vận công để Đông Phương thiếu hiệp tạm tỉnh lại, tiếp đó sẽ dùng mê dược để thiếu niên được kích thích, nửa chừng mê dược hết tác dụng, Đông Phương thiếu hiệp phải tự trị thương lấy. Ai sẽ phải hy sinh, hai vị cô nương tự thương lượng với nhau đi.
(mất trang 63-64)
- Thiếu chủ đã hết, xin hãy tịnh tâm chuẩn bị lo liệu đại sự.
Đông Phương Thanh Vân cất giọng buồn bã :
- Nhưng ta vẫn có lỗi với nàng. Hận Thiên Nữ thủ đoạn thực tàn độc.
Tiêu Phụng Hoàng ngắt lời :
Chương trước | Chương sau