XtGem Forum catalog
Âm Dương quái điện - Trần Thanh Vân

Âm Dương quái điện - Trần Thanh Vân


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 34
5 sao 5 / 5 ( 77 đánh giá )

Âm Dương quái điện - Trần Thanh Vân - Chương 6 - Âm Dương nhị tiên

↓↓
Quan Vân Sơn vừa phát hiện một ngách đá hẹp ở cuối động nhưng chưa kịp chui vào thì kình lực quật đến từ phía sau đã đẩy bay Quan Vân Sơn vào ngách đá.


Soạt...


Phía trong ngách đá là một thông đạo, dư lực của chấn kình cũng đẩy luôn Quan Vân Sơn vào trong.


Vù...

bạn đang xem “Âm Dương quái điện - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Chỗ cuối cùng của thông đạo là một vách đá phẳng lỳ, nhưng chếch về bên tả một ít lại là một quảng tối, trông tợ như một huyệt khẩu nằm dưới thấp, rất có thể là nơi ẩn thân của bấy kỳ loại quái thú, hay độc xà nào đó.


Điều phát hiện này, tuy có làm Quan Vân Sơn lưỡng lự, nhưng do ở phía sau đã lại vang lên tiếng bước chân địch nhân truy đuổi, nên Quan Vân Sơn đâu còn sự chọn lựa nào khác.


Dịch người đến ngay chỗ có quần tối, Quan Vân Sơn định chui vào thì nghe đối phương bỗng cười vang:


- Đây quả là chỗ táng thân thật tốt cho tiểu tử ngươi. Hãy nhận những gì người đã chọn.


Ha... Ha...


Kèm theo đó là ba vật tròn ủm như ba quả trứng vừa được đối phương ném mạnh vào.


Diễn biến này khiến Quan Vân Sơn không thể không nghĩ đến thứ hỏa khí Lân Hỏa Đạn Tam Vu Tam Hồi đã từng được bọn Ngũ Liên Giáo sử dụng để thiêu hủy trọn vẹn ngôi tửu quán. Càng nhớ thì càng sợ, Quan Vân Sơn định bụng sẽ chui ngay vào huyệt khẩu nọ.


Chợt từ huyệt khẩu bỗng vang lên hàng loạt những tiếng rú rít kỳ quái.


Phì... Phì...


Tiếp theo đó là những vệt đen dài cứ từ trong huyệt khẩu lao vun vút ra như những mũi trường tiên đang được nhân vật bí ẩn nào đó phát xạ.


Viu... Viu...


Chỉ đứng cách huyệt khẩu không xa, Quan Vân Sơn thừa hiểu biết để nhận ra chúng là lũ quái xà, do bị kinh động nên đang cuồng nộ lao bừa ra từ chỗ ẩn.


Sợ bị độc xà sát hại, Quan Vân Sơn vội dịch người, tìm lối tránh xa huyệt khẩu.


Đó là lúc ba vật đen tròn nọ chạm vào đá và phát lên ba tiếng chấn động kình hoàng.


Ầm... Ầm... Ầm...


Cũng như diễn biến đã xảy ra cho ngôi tửu quán độ nào, sau ba loạt chấn động là ba quầng lửa vụt nhanh lên và hợp lại làm một khoảnh khắc bi hùng tráng lệ, mà Quan Vân Sơn biết bản thân không thể nào quên, nếu vẫn toàn mạng sau thảm biến hãi hùng này.


Được quầng lửa cực sáng chiếu tỏ, Quan Vân Sơn thấy toàn bộ lũ quái xà lao ra từ huyệt khẩu đều bị thiêu cháy thành than, kể cả bản thân Quan Vân Sơn cũng bị nung nóng đến sắp sửa bốc cháy.


Thế nhưng, thân thể có bị bốc cháy hay không thì Quan Vân Sơn chưa biết, vì trước đó sức nóng của quầng lửa đã làm cho thần trí Quan Vân Sơn trở nên mê muội. Và chàng không còn biết bản thân đang làm gì nữa. Chỉ có mỗi một điều cuối cùng là Quan Vân Sơn còn kịp ghi nhận đó là trước lúc hôn mê, chàng có cảm nhận bị ai đó đẩy mạnh từ phía sau, làm cho toàn thân lao chúi vào huyệt khẩu nọ, trước khi huyệt khẩu bị loạn thạch từ khắp nơi xuống che khuất.


"Ai đã xô đẩy ta? Là muốn giúp hay muốn đẩy ta vào tử địa?" Lúc tỉnh lại, Quan Vân Sơn phát hiện chỗ đang nằm tuy khô ráo thoáng đãng, nhưng vẫn còn ở trong một lòng động mờ tối với chút ánh dương quang nhạt nhòa.


Vừa định ngồi nhổm dậy, Quan Vân Sơn chợt nghe ở xa xa có một tiếng động lạ kinh nghi. Sau một lúc nằm yên lắng nghe, Quan Vân Sơn lật nghiêng người và nhẹ nhàng tiến dần đến chỗ có tiếng động.


Và khi mơ hồ nhìn thấy Khưu Phúc Linh đang thừ người trước một nấm mộ mới đắp, Quan Vân Sơn càng thêm nghi hoặc, không biết Khưu Phúc Linh đã đến từ lúc nào và chuyện gì đã xảy ra, sau khi Quan Vân Sơn bị hôn mê.


Vì thấy Khưu Phúc Linh cứ mãi đứng bất động, Quan Vân Sơn hết nhẫn nại đành lên tiếng:


- Khưu huynh!


Ở Khưu Phúc Linh có một thoáng giật mình, nhưng sau đó, khi đã quay lại, Khưu Phúc Linh gượng cười nhìn Quan Vân Sơn:


- Thiếu Bang chủ tỉnh lại thật kịp lúc. Hãy đến đây nói lời tiễn biệt cuối cùng với lệnh sư, người đã hy sinh cả tính mạng để cứu nguy cho Thiếu Bang chủ.


Và nhờ Khưu Phúc Linh dịch người lướt tránh qua một bên, Quan Vân Sơn mới nhìn thấy ở đầu nấm mộ có một tảng đá đã được khắc ghi dòng chữ ngắn ngủi:


"Toàn Chân môn hạ chi mộ".


Tỉnh ngộ, Quan Vân Sơn chậm rãi đứng lên và phải vất vả lắm mới có thể đến cạnh nấm mộ.


Chờ cho Quan Vân Sơn hành lễ xong, Khưu Phúc Linh chép miệng lên tiếng:


- Khưu mỗ phát hiện chúng dùng Lân Hỏa Đạn quá muộn, phải mất trọn một ngày kiếm tìm mới thấy Thiếu Bang chủ bị ngất lịm bên cạnh thi thể đã cháy đen của đạo trưởng Toàn Chân.


Quan Vân Sơn chầm chậm hít vào một hơi thật sâu:


- Chuyện xảy ra thế nào, Khưu huynh?


Khưu Phúc Linh tiến đến và ngồi cạnh Quan Vân Sơn:


- Uy lực của Lân Hỏa Đạn Tam Vu Tam Hồi quả lợi hại, toàn bộ những sơn bộ lân cận nếu không bị san bằng thì cũng bị loạn thạch vùi lấp. Sau khi chờ đợi và biết bọn địch vì ngỡ tất cả đã chết nên bỏ đi, Khưu mỗ nhờ ghi nhớ rõ địa hình nên đã từ sơn động bên cạnh tìm cách lọt vào bên đây.


Nói đến đây, Khưu Phúc Linh chợt lắc đầu:


- Phải nói Thiếu Bang chủ quả có phúc phận hơn người. Vì qua hiện trạng ở nơi Khưu mỗ tìm thấy Thiếu Bang chủ, có thể hiểu Thiếu Bang chủ phải có đến ba lần suýt chết.


Nhưng tất cả đã chuyển từ nguy thành an, tiền hung hậu kiết.


Quan Vân Sơn cười gượng:


- Khưu huynh vẫn còn đùa được sao? Tại hạ đã suýt chết ba lần như thế nào?


Khưu Phúc Linh giải thích:


- Khưu mỗ chỉ có thể suy đoán mà thôi. Là thế này, có lẽ sắp bị Lân Hỏa Đạn hủy diệt, Thiếu Bang chủ nhờ nhìn thấy một huyệt khẩu nên kịp chui vào. Hãy kể đó là lần thứ nhất, Thiếu Bang chủ suýt bị loạn thạch chôn vùi. Rồi qua hình hài bị cháy đen của đạo trưởng Toàn Chân có thể hiểu hỏa khí chưa kịp chạm đến Thiếu Bang chủ vì nhờ có thân hình của đạo trưởng Toàn Chân che chắn. Đó là lần thứ hai.


Nhớ lại sự việc lúc sắp ngất, Quan Vân Sơn vụt hiểu lực đạo đã đẩy vào người Quan Vân Sơn có thể là do một hòn đá giáng đúng vào đạo nhân và vô tình có tác dụng làm cho Quan Vân Sơn ngã chúi vào huyệt khẩu.


Cảm kích khôn cùng, Quan Vân Sơn gật gù:


- Thế còn lần suýt chết thứ ba là thế nào?


Khưu Phúc Linh vụt nghiêm mặt:


- Thiếu Bang chủ có biết trong huyệt khẩu chính là nơi trú thân của hàng ngàn hàng vạn độc xà?


Quan Vân Sơn rùng mình:


- Tại hạ cũng đoán như thế. Nhưng...


Khưu Phúc Linh cau mặt:


- Cũng may cho Thiếu Bang chủ là có lẽ lũ độc xà trước đó đã bị những loạt chấn động xua đuổi. Nhưng vẫn có một số vì không kịp trốn chạy nên đa phần đều bị sức nóng hủy diệt.


Chợt hiểu Khưu Phúc Linh muốn ám chỉ điều gì, Quan Vân Sơn hỏi:


- Bảo đa phần bị hủy diệt nghĩa là vẫn còn một ít chết vì nguyên nhân khác?


Khưu Phúc Linh thừa nhận:


- Đúng là có chuyện này, nhưng Khưu mỗ dù nghĩ mãi vẫn chưa rõ nguyên nhân.


Cố lảng tránh câu đáp, Quan Vân Sơn đưa mắt nhìn quanh:


- Phải chăng đây là nơi huyệt khẩu thông dẫn đến?


Như gặp nan đề khác thú vị hơn, Khưu Phúc Linh nói liền một hơi:


- Đúng là huyệt khẩu thông dẫn đến, nhưng nếu không bị Lân Hỏa Đạn gây chấn động tạo nên, có lẽ sẽ không ai ngờ ở đây lại có một nơi kỳ quái như thế này. Nhưng để hiểu tại sao lại gọi đây là nơi kỳ quái, chí ít Thiếu Bang chủ cần phải am hiểu Thiên Tượng Kỳ Môn.


Quan Vân Sơn giật mình:


- Khưu huynh định bảo chúng ta lại xa vào kỳ môn thế trận của bọn Ngũ Liên Giáo?


Khưu Phúc Linh phì cười:


- Nếu Ngũ Liên Giáo biết ở đây có tiềm ẩn sẵn một loại trận thế kỳ môn như thế này, chúng đâu cần sử dụng Lân Hỏa Đạn Tam Vu Tam Hồi mong diệt trừ Thiếu Bang chủ lẫn Khưu mỗ? Nói cho đúng hơn, trận thế này đã tồn tại từ rất lâu.


Quan Vân Sơn cố đứng lên:


- Không lẽ ở U Minh cốc thật sự có điều kỳ bí, ẩn tàng một báu vật chẳng hạn như tin đã loan truyền?


Khưu Phúc Linh sửng người:


- Sao Khưu mỗ không sớm nhận ra điều này kìa? Thiếu Bang chủ nói rất đúng, rất có thể có chuyện này.


Định khoa chân bước đi, kịp nhớ lại, Quan Vân Sơn vụt hỏi:


- Đối với trận đồ này, Khưu huynh liệu đã nhìn ra cách phá giải?


Khưu Phúc Linh chợt kéo Quan Vân Sơn ngồi xuống:


- Đương nhiên Khưu mỗ nắm vững cách xuất nhập trận đồ, nhưng Thiếu Bang chủ vội gì chứ? Điều cần yếu là Thiếu Bang chủ hãy lo tọa công, có khôi phục chân nguyên mới dễ đối phó nếu gặp tình huống bất lợi.


Thái độ của họ Khưu làm cho Quan Vân Sơn nghi ngờ. Rất có thể Khưu Phúc Linh vì muốn độc chiếm báu vật nên cố tình chèo kéo và bảo Quan Vân Sơn tọa công.


Không để lộ mối nghi ngờ này, Quan Vân Sơn mỉm cười:


- Như Khưu huynh vừa nhận định, đây là nơi bọn Ngũ Liên Giáo không hề biết, đồng thời cách xuất nhập trận đồ đã được Khưu huynh nắm vững, vậy còn nguy hiểm gì khiến tại hạ phải lo sợ, cần phải sớm phục hồi chân nguyên?


Khưu Phúc Linh vần khăng khăng:


- Thiếu Bang chủ đừng quên đây là trận đồ đã tồn tại từ rất lâu, do ai lập chúng thì ta vẫn chưa biết. Vậy chủ yếu của người lập trận là gì, nếu không phải để ngăn chận những ai muốn xâm nhập? Từ đó, có thể hiểu nhất định phải có nhiều nguy cơ ẩn tàng.


Lập luận của Khưu Phúc Linh vừa sắc sảo vừa kín kẽ, khiến Quan Vân Sơn nhất thời không còn gì để biện bác.


Nhận thấy rõ điều này, Khưu Phúc Linh mỉm cười:


- Vẫn còn điều này nữa, có lẽ Thiếu Bang chủ nên biết là Khưu mỗ cũng cần tọa công điều nguyên. Vì từ lúc phí công kiếm tìm Thiếu Bang chủ cho đến tận lúc này, Khưu mỗ nào có dịp nghỉ ngơi?


Thật khó hiểu Khưu Phúc Linh nói thật hay giả vờ, hoặc giả vì phát hiện Quan Vân Sơn có ý nghi ngờ nên Khưu Phúc Linh phải vờ nói như thế cho Quan Vân Sơn yên tâm. Quan Vân Sơn đành miễn cưỡng ngồi tọa công, đồng thời cũng nhìn thấy Khưu Phúc Linh bắt đầu tọa công.


Muốn tọa công đến chỗ tựu thành thì đòi hỏi người tọa công phải Tâm - Khí - Thần hợp nhất. Nhưng để đạt điều này đối với Quan Vân Sơn lúc bấy giờ thì quả là điều vô cùng khó.


Bởi Quan Vân Sơn đâu thể chuyên nhất cho việc tọa công? Nếu không bị dằn vặt vì mối nghi ngờ vẫn dành cho Khưu Phúc Linh thì Quan Vân Sơn lại lan man nghĩ đến khẩu quyết của tâm pháp Tiên Thiên do đạo nhân Toàn Chân phái truyền thụ. Vì lẽ này, mãi đến khi Khưu Phúc Linh xả công do đã hoàn thành việc tọa công. Quan Vân Sơn vẫn chưa khôi phục chút nào chân lực, nên sắc mặt vẫn còn mệt mỏi như Khưu Phúc Linh đang nhìn thấy. Và Quan Vân Sơn nghe Khưu Phúc Linh hỏi:


- Do nội thương nghiêm trọng, nên Thiếu Bang chủ khó khăn trong việc tọa công?


Không quen nói dối nên Quan Vân Sơn ngần ngừ chưa biết đối đáp thế nào.


Khưu Phúc Linh nhanh nhẹn lấy ra một lúc những ba hoàn linh đan:


- Chỗ linh đan này dù không dám sánh bằng Tuyết Liên hoặc Linh Chi nhưng để an khí bồi nguyên thì rất hữu hiệu. Mong Thiếu Bang chủ chớ chối từ.


Chỉ mới chạm tay vào những hoàn linh đan, mùi thơm từ linh đan lan tỏa cũng đủ cho Quan Vân Sơn biết chúng được phối chế từ những dược liệu quý, Quan Vân Sơn cảm kích:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Bạch Cốt Lâm - Cổ Long

Giới thiệu: Trung Nguyên Tứ Tuyệt là bốn người có võ công siêu tuyệt trong võ

11-07-2016 40 chương
Cáo và dê

Cáo và dê

Có một con Cáo không may bị rơi xuống giếng. Nó cố gắng mãi để trèo lên mà không

24-06-2016
Bán chữ

Bán chữ

- Tôi yêu cầu các em phải đi học thêm! – Quắc mắt nhìn lũ học trò chẳng hiểu mô

29-06-2016
Có khi nào mẹ quên con?

Có khi nào mẹ quên con?

"Bệnh nhân mắc chứng suy giảm trí nhớ sẽ mất dần khả năng định hướng không gian,

01-07-2016
Bến đỗ

Bến đỗ

Nó. Một con bé 22 tuổi. Hồn nhiên. Yêu thơ văn. Thích những con chữ. Giàu cảm xúc. Hay

23-06-2016
Hãy bảo nắng về đi

Hãy bảo nắng về đi

Hãy bảo nắng về đi "Hãy bảo nắng về đi Cho em quên nhớ nhung, cho em quên những phút

23-06-2016