Teya Salat
Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 8
5 sao 5 / 5 ( 104 đánh giá )

Nụ Hôn Của Quỷ - Chương 08

↓↓
NỤ HÔN ĐẦU CỦA CẬU ĐÁNG LẼ PHẢI LÀ CỦA TỚ

T^T Đó chính là chuyện bi thảm nhất trong mười sáu năm nay của tôi, ngày mà tôi mất mặt nhất!

Mới chỉ qua một đêm mà tất cả các bảng thông báo của trường Trung học Sâm Vĩnh đã dán đầy hình tôi và Kim Thuần Hy hôn nhau!

Chuyện này vang dội tới mức sôi sục cả trường, không ai là không biết.

bạn đang xem “Nụ Hôn Của Quỷ ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Tôi vốn muốn khiêm tốn làm người ở trường mới, nhưng vì nụ hôn kỳ quái này với Kim Thuần Hy, tôi phải hưởng thụ biết bao nhiêu là ánh mắt “sủng ái”, đi đến đâu cũng có một ánh mắt nhìn theo, chỉ có điều trong ánh mắt ấy không hề có chút ánh sáng dịu dàng ấm áp, mà trừng trừng nhìn tôi như muốn đâm chết tôi, khiến tôi vô cùng mất tự nhiên!

Khó chịu! Thật là khó chịu! Khó chịu chết đi! T^T

Thật ghét những ánh mắt đó quá, ghét đến chết đi được, ghét cực kỳ! Có phải tôi cố ý nhào đến để hôn anh ta đâu, rõ ràng tôi mới là kẻ bị hại mà, haizzz, ôi đạo lý thời nay... Tôi uể oải bò lên trên bàn, trong lòng rối bời.

Tịnh Mỹ rốt cuộc đã bỏ đi đâu rồi, đúng lúc tôi cần thì đến bong dáng nó cũng chẳng thấy. Ôi chao ơi —! Ai đến cứu tôi trong tình trạng nước sôi lửa bỏng này đây!

“ ;-< Tiễn Ni, tóm lại chuyện này là thế nào?” Tôi vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy Tú Triết mắt rực lửa đứng ngay trước mặt, giơ một tập hải báo lên, chất vấn tôi với vẻ tức giận.

Trời ơi! A_0 Đúng là tờ hải báo trời đánh, dám đăng tải cảnh tượng tôi và Kim Thuần Hy kiss nhau lên

“Chuyện này ấy à... Hôm qua tớ và Tịnh Mỹ cùng đến tham gia hoạt động từ thiện do công ty của bố mẹ bạn ấy tổ chức, đầu tiên tớ vô tình bị người ta đẩy lên sân khấu, tiếp đó bị tấm thảm chết tiệt cản chân, sau đó thì chẳng biết thế nào lại ngã nhào lên người anh ta, cuối cùng thì thành ra như thế... Hoàn toàn là sự cố bất ngờ, chắc chắn là vậy, tớ không có ý nào mà... Tớ thề, thật sự là vô tình... T^T Ai... ai dám lấy nụ hôn đầu ra đùa cợt chứ...”

0_0 Trời ạ, tôi đang làm trò gì vậy? Não thiếu máu ư? Tại sao phải giải thích với cậu ta? Cậu ta là gì của tôi chứ? Tôi hoàn toàn không cần giải thích mà, hoàn toàn có thể! Lại còn nói với cậu ta đó là nụ hôn đầu của tôi nữa chứ, trời ơi, sao mà tôi ngu ngốc thế này!

“A~! Cái gì? Đó là nụ hôn đầu của cậu? >0<” Trong lớp học vang lên tiếng kêu thét thê thảm như giết heo của Tú Triết, cậu ta có cần xúc động tới mức đó không?

“ừ... thế thì sao? *-_-*” Thực ra một nụ hôn đầu cũng có gì đâu, xã hội bây giờ cởi mở rồi mà.

“Huh u — Tôi không muốn sống nữa!--- ------ ------- >_<--- --- ” Trời ạ, đó là tiếng khóc của Tú

Triết ư? Rỗ ràng biến thành tiếng khóc lóc bi thương. Gì vậy trời? Sao lại thế? Sao cậu ta lại khóc? Vì tôi? Vì chuyện đó ư?

“Tú Triết, Tú Triết, cậu sao vậy? Tú Triết cậu đừng khóc mà!” Tủ Triết bò rạp xuống đất khóc lóc khiến tôi đờ người ra.

Cậu ấy! Lý Tú Triết! Hậu vệ vàng của đội bong rồ của trường - lại khóc sao?! ... Nhưng mà dáng vẻ cậu ấy khóc thật là đáng yêu A0A.

“Tại sao? Tại sao lại như thế? Nụ hôn đầu của cậu đáng lý ra phải là của tớ, phải là của tớ...” Trời đất, cái tên ngố này đang nói gì thế, vừa nãy tôi còn thấy thương xót cậu ta, bây giờ hoàn toàn thấy không cần thiết nữa.

“Không được khóc nữa! Tớ không thích con trai khóc nhè!” (>0<) Tôi gào toáng lên với Lý Tú Triết đang khóc ròng ròng. Cái tên này, sao cứ trẻ con thế nhỉ. Bực thật!

Câu nói của tôi quả nhiên hiệu nghiệm, Lý Tú Triết đã ngừng khóc, nhưng lại không nói năng gì chạy ào ra ngoài cửa lớp.

“Cậu đi đâu thế?” Tôi vọi vã g cậu ta lại. Chắc cậu ta không giận tôi chứ?

“Cái đám hải báo chết tiệt đó vẫn chưa được xé hét, tớ phải đi xé hết thật nhanh, còn nữa, tớ phải điều tra xem bọn đáng ghét nào đăng tải, thêm nữa, tớ phải kiểm tra xem cái tấm thảm chết tiệt kia là của cồng ty nào- dám cản chân làm Tiễn Ni ngã, tớ nhất định phải làm cho công ty đó phá sản-!!!” Lý Tú Triết vừa nói vừa chuẩn bị chạy.

“Tú Triết!”

“Gì nữa thế?”

“Cảm ơn cậu! A-A” Tôi nở nụ cười vàng ngọc của mình với cậu ta.

“A~? Ồ, hà hà, hà hà! Bye bye ~! ” Cậu ấy lại cười, lộ ra hàm răng trắng đều. Cái tên ngố ngây thơ, đáng yêu này, dễ cười, dễ khóc, rõ ràng là một cậu nhóc mà!

Ngày hôm sau đi học, phát hiện ra những ánh mắt “yêu thương” vây lấy tôi quả nhiên ít hẳn, những tờ hải báo KISS ấy cũng biến mất không tăm tích trong trường. Yeah~, chắc chắn là Tú Triết làm rồi, cậu ấy tuyệt quá! Ha ha !

TÚ TRIẾT KẸO MÈ XỪNG

Kinh qua những lần thất bại liên tiếp, tôi quyết định nghỉ ngơi vài ngày, điều chỉnh kế hoạch tác chiến rồi mới tiến hành “hành động săn ác quỷ” cũng ác quỷ không kém. Cứ đế Kim Thuần Hy yên ổn vài ngày đi, vì tương lai của anh ta mãi mãi chìm trong bóng tối đáng sợ của Quách Tiễn Ni đây. Ha ha ha ha! |-)

Chạng vạng hôm ấy, tôi đang vỗ béo mình trong tiệm bánh ngọt mới mở gần nhà thì điện thoại di động đột ngột reo vang.

“Alô~?” Tôi bực bội hỏi. Đáng ghét quá, lúc này lại gọi điện có tức chết không!

“Cậu là ai, tại sao lại cầm điện thoại của Tiễn Ni?” Giọng một tên con trai thẳng thừng hỏi.

“Cậu đang nói gì thế hả? Tôi chính là Quách...” Tôi ngậm bánh mì ậm à ậm ừ.

“Không thể nào, lừa gạt-!” Đối phương gắt gỏng cắn­gang lời tôi, chắc chắn não anh ta hỏng mất rồi!

“Tôi - chính - là - Quách - Tiễn - Ni!!!!!” Tôi thật sự muốn nhét bánh mì trong miệng tôi vào tai người đó quách cho rồi!

“Cậu nói dối, giọng của Tiễn Ni rất trong trẻo dễ nghe, có giống cái giọng ậm ờ như vịt bầu của cậu đâu!”

“Tại sao tôi phải lừa cậu? Tôi là Tiễn Ni mà!” Cuối cùng tôi cũng vất vả nuốt được miếng bánh mì xuống, vội vàng hóp một hum sữa, rồi mới hắng giọng lên tiếng.

Cái tên chết tiệt, dám nói giọng tôi giống giọng vịt bầu à? Có điều nể tình cậu ta trước đó khen tôi mà tha thứ vậy. Tất cả là do cái miệng đầy bánh mì gây họa.

“Cậu đúng là Tiễn Ni à, tại sao lúc nãy giọng của cậu lại kỳ quái như thế? Cậu biết đổi giọng hả?”

“-O- Ngốc, chẳng lẽ cậu không nhận ra à? Lúc nãy tớ đang ăn mà!” Tôi đúng là đáng chết, ngay cả đối phương là ai cũng không biết, thế mà lại mắng cậu ta “ngốc”, nhưng lời đã nói ra thì làm sao nuốt lại được đây?

“Ồ, thì ra là thế à!”

“Xin hỏi tóm lại cậu là ai?”

“Cậu thử đoán xem! ~0.0~” Rõ ràng là giọng điệu điển hình của bọn nhóc con.

“Tớ đoán không ra”. Tôi lại bắt đầu gặm bánh mì.

“Tớ là Lý Tú Triết, Tú Triết!!! >_< Tiễn Ni cậu làm tớ đau lòng quá, đến cả giọng tớ mà cậu cũng không nhận ra!” Tiếng nói trong điện thoại có vẻ tức tối.

“Cậu cũng có nhận ra giọng của tớ đâu!”

“Đâu có giống nhau, cậu đang ngậm đồ ăn, còn tớ ngậm không khí mà!”

“Được rồi, được rồi, lần này tớ sẽ nhận ra mà, lần sau nhất định sẽ nhận ra ngay”. “Thật không?”

“Thật”. Gì thế này? Tôi cảm thấy mình bây giờ như một thằng nhóc đang dỗ dành một cô bé vậy, mà cô bé cần dỗ dành kia là Lý Tú Triết“Vậy được, lần sau nếu cậu không nhận ra thì chết với tớ”.

“Tại sao cậu không gọi điện cho tớ? Cậu nhận lời gọi cho tớ rồi mà?” Cậu ta lại tiếp tục hỏi.

“Tớ đang chuẩn bị gọi thì cậu lại ra tay trước”. Thực ra tôi đang bận ăn thì có, quên béng mất chuyện này. Chẳng sao, dù gì thì cậu ta rất dễ lừa mà. Hi hi! ~A.A~

“Thì ra thế, tớ biết rồi, tớ cứ nghĩ cậu đang hẹn hò với ai chứ, không phải thì tốt, không phải thì tốt. Vậy tớ mời cậu ăn piz­za nhé!” Cái tên này, cái đầu óc cậu ta nghĩ lung tung gì thế!

“Không đâu, tớ vừa ăn bánh mì nhiều rồi, giờ không ăn nổi gì nữa”.

“-AO*-Đi đi mà! Đi mà!”

“Không cần, thật sự không cần mà. Cảm ơn”. Cứ nhận lời mời của cậu ta thì sớm muộn gì tôi cũng biến thành mot con mèo béo ú cho xem. Tôi không muốn thế, nên tôi phải kháng cự cám dỗ.

“Hom nay cậu muốn ngồi xe gì? Xe đua? Mô tô? Hay là lại xe đạp?” Cái tên bá đạo này, dám phớt lờ sự từ chối của tôi.

“Tớ chẳng cần ngồi gì hết. Tớ đã nói không muốn đi mà, cậu không hiểu hả?”

“Vậy ngồi môtô nhé, môtô vừa nhanh vừa an toàn thoải mái. Cứ quyết định thế đi, bây giờ tớ sẽ đến nhà đón cậu! Đợi tớ đấy nhé! -^.^”

“Cái gì??? Không cần!!!”

“Bắt đầu từ bây giờ đếm nhịp tim của cậu, dưới 999 tớ sẽ xuất hiện!”

Tên con trai khiến tôi đau lòng

Cái tên Tú Triết đáng chết, chưa đợi tôi từ chối đã dám cúp máy à? Ti chưa nói cho cậu ta biết địa chỉ của nhà mình mà, sao cậu ta biết được nhà tôi ở chỗ nào?

Chẳng lẽ cậu ta theo dõi tôi về nhà à? Người như tôi thì có ai theo về đến nhà cũng chẳng hay biết

>_< Không được, tôi phải bình tĩnh thì mới tiến hành kế hoạch săn ác quỷ được, tuyệt đối không để bị khuấy đảo, không thể bị cậu ta ảnh hưởng.

Ha ha, cũng may bổn tiểu thư hôm nay không có ở nhà! Tôi bắt đầu yên tâm ngồi ở đây, chậm rãi thưởng thức một lượt mỗi loại bánh ngọt rồi mới về nhà! Cái tên đại ngốc ấy không tìm thấy tôi ở nhà, tự nhiên sẽ hụt hẫng mà bỏ đi thôi!

Đúng rồi, phải khóa máy điện thoại đã! Như thế cậu ta sẽ chẳng tìm được tôi nữa, Quách Tiễn Ni yên tâm vui chơi được rồi-!

Nửa tiếng sau, tôi xách một túi đồ ngọt mua về từ tiệm­bánh, ung dung bước về nhà. Đã lâu thế rồi chắc tên ngố Tú Triết đã về lâu rồi nhỉ? Hi hi! -A0A-​Là lá la, tâm trạng vui vẻ tôi tiến đến chung cư nhà mình.

“Tiễn Ni...”

Gì vậy? Có nhầm không...

Từ lúc nãy nghe thấy tiếng gọi đó, miệng của tôi cứ duy trì trạng thái thế này AOA. Lý Tú Triết ngốc nghếch kia, toàn thân ướt sũng chạy đến trước mặt tôi?! Tuy sự so sánh này đúng là hơi thái quá, song tôi vẫn cảm thấy - cậu ta giống như một “Con khỉ ướt.” Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?! Còn nữa, cậu ta vẫn cười với tôi?

A_A! Trời đất! Tóm lại là thế nào đây? Tóc câu ta ướt sũng dính sát vào hai gò má, như đã bắt đầu đóng thành băng, đôi môi lạnh tái xám đang run run, thở ra từng làn khói trắng...

Tên ngố này! Ngốc ngốc ngốc! T_T Tình trạng này mà cậu ta còn cười được, cậu ta không biết thời tiết lạnh thế này rất dễ ốm hay sao?

“Tú Triết!” Không rõ vì sao,trái tim tôi chợt thắt lại. “Tiễn Ni, cậu về rồi à!” Cậu ta lập cập nói.

"Tú Triết, sao cậu lại ra nông nỗi này?”

“Lúc nãy tớ cố gắng nhấn chuông, nhưng chẳng ai mở cửa, gọi cho cậu cũng tắt máy... Tớ rất lo lắng, nên gọi to tên cậu, kết quả... không biết nhà nào ác nhân thất đức vừa mắng tớ thậm tệ, vừa tạt chậu nước ra...”

“Cậu đúng là tên ngốc nhất gầm trời này! Bị ướt thế thì mau về nhà mà thay đồ chứ, cậu muốn bị ốm phải không?” Nhìn thấy dáng vẻ thảm hại đó, bỗng dưngó cảm giác rất đau lòng. T_T

“Tớ sợ tớ mà đi thì cậu sẽ quay về! Không nhìn thấy cậu, tớ sẽ đau lòng lắm!”

“Tớ thì không thế đâu!” Thì ra cậu ta vì muốn giữ lời hứa, đúng là tên đại ngốc!

“Nhưng tớ muốn gặp cậu! Tớ rất muốn gặp cậu! Tớ rất muốn gặp cậu thật mà!”

Tên này, muốn gặp tôi thì là muốn gặp, nói một lần tôi hiểu rồi, sao phải lãng phí nước bọt nhấn mạnh nhiều như thế, đúng là... Có điều không hiểu do đâu nữa mà tôi thấy rất cảm động, thật sự rất cảm động...

“Tớ có gì mà phải gặp?! Cậu xem bây giờ ra nông nỗi này, toàn thân ướt sũng hết thế kia, giống con khỉ mắc nước không?”

“Cái gì? Cái gì mà khỉ mắc nước? Tớ có giống khỉ đâu? ~A.A~ Cậu không thấy là tớ còn đẹp trai hơn diễn viên nam chính trong ”Ti­tan­ic“ à?” Lý Tú Triết cười híp mắt hỏi tôi.

“Hả? Cái gì?” Ngượng quá, hễ nói đến tiếng Anh là tôi lại thấy choáng-.

“Hắt xì...” Cậu ta hắt xì một cái thật mạnh, “Ý tớ là, dáng vẻ lạnh đến phát run cùa tớ cũng phong độ lắm!”

Hu hu hu- xin cậu đừng đáng yêu thế có được không? Tôi... lỡ như không vững vàng, động lòng thì biết làm sao...

“Lạnh đến run lẩy bẩy còn làm ra vẻ đẹp trai! Mau về nhà thay quần áo đi!”

"Nhưng mà, nếu trên đường về tớ lạnh cóng chết mất thì sao? Tớ không nỡ rời cậu mà.

“Hừ-, vậy thì phải làm sao đây? Quần áo ướt hết rồi, cứ mặc thế sẽ cảm mất. Mau vào nhà đi! Tớ tìm quần áo của bố tớ để cậu thay.” Lúc này tôi cũng không nghĩ được gì hơn.

“Được thôi- tốt quá, chúng ta về nhà đi. ^0^~” Tú Triết nghe tôi nói thế, hí hửng chí như là gì gì ấy.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Điệu Slow Trong Thang Máy

Điệu Slow Trong Thang Máy

Với Điệu Slow trong thang máy đã thoát ly khỏi các tiểu thuyết ngôn tình hàng loạt

26-07-2016 1 chương
Ai Mới Là Con Trai

Ai Mới Là Con Trai

Ai Mới Là Con Trai một truyện teen đầy hài hước mà KhoTruyenHay.Gq muốn giới thiệu

21-07-2016 69 chương
Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh

Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh

Tình Yêu Hoa Bồ Công Anh là tựa truyện teen nói về một loài hoa được coi là Cỏ Dại,

20-07-2016 15 chương
Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline bên sợi dây đàn là một câu chuyện về cô gái tên Hiểu Tranh và xung quanh cô lúc

22-07-2016 10 chương
Hôn Ước Quý Tộc

Hôn Ước Quý Tộc

Tên truyện: Hôn Ước Quý TộcTác giả: BambooThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 40 chương
Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Tên truyện: Gặp Anh Trong Chiều MưaTác giả: Himasu RinThể loại: Truyện TeenTình trạng:

27-07-2016 25 chương
Khi Chàng 17 Nàng 19

Khi Chàng 17 Nàng 19

Khi Chàng 17 Nàng 19 là một câu chuyện tuổi teen rất hay được viết bởi 2 tác giả là

22-07-2016 2 chương
Tìm lại tình yêu

Tìm lại tình yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Cây Nhung Nhớ

Cây Nhung Nhớ

Em gặp Anh vào một đêm khi Em đã chuếnh choáng hơi men. *** Người nóng hừng hực, Em

24-06-2016
Thanh Chương quê tôi

Thanh Chương quê tôi

Hà Nội mùa này đã vào Thu! Cái thời tiết se se lạnh làm cho lòng ta dẫy lên

23-06-2016
Bản Romance cho em

Bản Romance cho em

Điều đó đôi lúc khiến tôi xao nhãng đôi chút trong những bài guitar của mình. Nhưng

30-06-2016
Tình Như Khói Hoa

Tình Như Khói Hoa

Truyện Tình Như Khói Hoa, một câu chuyện ngôn tình ngược đặc sắc với nhiều tình

20-07-2016 3 chương
Nhật ký mùa chia tay

Nhật ký mùa chia tay

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Chuyện đời sinh viên") Bước trên

24-06-2016