Snack's 1967
Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ


Tác giả:
Đăng ngày: 22-07-2016
Số chương: 8
5 sao 5 / 5 ( 106 đánh giá )

Nụ Hôn Của Quỷ - Chương 07

↓↓
Anh hùng cứu mĩ nhân

…còn rất nhiều, rất nhiều chiêu, tất cả đều mở màn với sự tự tin tràn trề của tôi và kết thúc với sự thảm bại đau buồn, ảm đạm đến múc tôi không muốn nhắc đến nữa. Thật là một chuyện đau khổ… T^T

Một ngày nữa lại trôi qua, rốt cuộc cái tên ấy làm bằng gì mà khiến tất cả các tuyệt chiêu của tôi đều thất bại, thợ săn ác quỷ tôi đây đúng là chẳng còn mặt mũi nào!

Lục bục… Quả nhiên khi tâm trạng không tốt thì cảm giác đói khát ngày càng dữ dội hơn, thôi mặc kệ cái tên ác quỷ Kim Thuần Hy đó đi, nghĩ cách nạp năng lượng cái đã!

bạn đang xem “Nụ Hôn Của Quỷ ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Tôi bực bội mở của tủ lạnh. O_O không thể nào! Tủ lạnh đã trống toác đến thế ư? Từ lúc nào vậy nhỉ? Tại sao tôi không biết gì hết thế? Thôi xong, cứ đến si­wwu thị ở khu đối diện mua chút lương thực cứu đói vậy. Cái khu nhà gì mà chả có cái siêu thị nào hết, hại tôi muộn thế này phải chạy một quãng đường xa đến thế, trời tối rồi kia kìa!

Hay là đi đường tắt nhỉ – ra khỏi cửa rẽ trái vào một con đường nhỏ, chí ít có thể rút ngắn được nửa đường, tuy lúc này hơi tối một chút, vắng một chút, người đi đường ít hơn một chút, nhưng tôi tuyệt đối không cợ. Quách Tiễn Ni tôi không phải cô nữ sinh bình thường đâu, tôi là cô gái kiệt xuất thời đại mới mà. sợ gì chứ? Có gì phải sợ đâu! Huống hồ tôi cũng biết chút Teak­won­do mà! ha ha! (^@^)

“Bé ơi, xinh quá nhỉ!” Đúng lúc tôi đang vừa sải từng bước đi thật nhanh, vừa cảm thấy đắc ý trong lòng, thì bỗng bên tai vang lên giọng nói âm u quái dị.

Ngẩng đầu nhìn, trước mắt là một tên con trai quái gở đang ừng sững. Một cái đầu năm màu sáu sắc, vành tai còn đục mấy chục cái lỗ (tác giả phóng đại quá xá à!!^_^), trên cánh mũi cũng thêm một cái khuyên nữa.

Tiêu rồi! Quách Tiễn Ni, đứng thẳng, chuẩn bị triển khai tuyệt chiêu “bay như chim” để trốn đi. (xem bà này dùng cách này sao ta! Keke)

O_O^ Nhưng vừa quay lưng lại tôi đã đờ người ra, không ngờ đằng sau còn có người, mà lại tới ba tên, đang nhất loạt cười gi­an sảo với tôi.

“Cứu tôi với ~! Cứu tôi ~! Tôi bắt đầu gào thét ầm ĩ.

Cái tên đeo khuyên mũi vội vã bịt miệng tôi lại, cái tay hắn sờ phải cái gì mà thối thế, thối quá, hắn muốn tôi ngạt thở chết hay là vì thối quá mà chết đây.

Hu hu hu… Mẹ ơi là mẹ ơi, bà mẹ ở trên thiên đường của tôi ơi, mau gọi thần tiên đến cứu con với, nhất định mẹ không muốn con gái yêu quý nhất của mình còn xuân mơn mởn thế này mà đã đến chỗ mẹ chứ… hu hu hu … ~~~>_<~~~

Tôi như một con cừu non chờ chết, run lên cầm cập…

A_O^ í, chuyện gì thế này? Bàn tay thối hoắc bịt miệng tôi bỗng lỏng ra, tiếp đó là tiếng kêu thảm thiết vang lên đầy thảm hại, rơi thịch xuống đất, không nhúc nhích được gì, xem ra hắn ta không động đậy được một lúc lâu đấy. Mấy tên khác sợ hãi nhìn cảnh đó, vô thức buông tôi ra lùi lại mấy bước.

Trời ơi, tuyệt quá! Tôi như đang mục kích một kích một cảnh phim vô cùng hoành tráng, tuy hình như chẳng nhìn thấy được gì.

Mẹ ơi, đây chính là sứ giả chính nghĩa mẹ phái xuống giúp con ư? Tôi cố gắng hít thở không khí trong lành, lần đầu tiên cảm nhận được hít thở không khí trong lành lại hạnh phúc đến nhường này!

“Các người…cũng muốn thử hả? -_-“ Giọng nói của sứ giả chính nghĩa này tuy rất trầm, nhưng sức uy hiếp vạn phần. Mấy tên kia run lẩy bẩy thấy không ổn nên vội vã khiêng đồng bọn bị đánh chỉ còn lại nửa phần hồn đang nằm dưới đất lên, sau đó bỏ chạy thục mạng.

Cứu tinh mẹ phái đến quả nhiên lợi hại nhất! Có điều giọng nói anh ta khi nãy sao tôi nghe quen quen nhỉ? Nhờ vào ánh đèn đường tù mù, qua đôi mắt đang mờ nhòa vì nước mắt, tôi cố gắng nhìn xem vị sứ giả chính nghĩa trước mặt tôi rốt cuộc là thần thánh phương nà

~~~A_O~~~ … “Hả? Kim… Kim Thuần Hy???”

Là Kim Thuần Hy, sao lại là Kim Thuần Hy???

Hu hu hu.. bộ dạng thảm hại như thế của tôi lại bị anh ta nhìn thấy? Đúng là không cò mặt mũi nào nhìn ai nữa! T_T

“Muốn chết hả!!!” Kim Thuần Hy sau khi tổng kết gọn gàng bằng mấy chữ đó, cơ hồ chẳng chút quan tâm đến người mình vừa cứu, nhấc chân lên chuẩn bị bỏ đi.

Lúc nãy anh ta nói gì thế? “Muốn chết hả?”! Đó là từ ngữ nhảy ra khỏi miệng một học sinh xuất sắc đó ư? Rõ ràng là giọng lưỡi của tên ác quỷ mà! không, bây giờ không phải lúc nghĩ đến chuyện đó, tôi phải nắm bắt cơ hội đại tốt này mới được!

“~^O^~ Cám ơn, cám ơn, cám ơn anh nhiều!” Tôi chồm đến, tay túm chặt lấy tay anh ta.

Í, tại sao, tay anh ta lại lạnh như vậy?

“Làm gì thế?” Anh ta rút tay lại như thể bị điện giật, vẻ mặt đó làm như tôi lợi dụng gì anh ta không bằng. Thế nhưng anh ta cuối cùng như đã hiểu ra sự tình, nói thêm một câu “Sao lại là cô?”

Thật là, sao anh ta lại nói câu như vậy chứ, bình thường phải là “không cần cám ơn” mới đúng mà! cho dù anh ta cứu tôi cũng đâu cần chảnh như vậy! Thật là! Thế mà lại nói “Sao lại là cô?”! Chẳng lẽ anh ta chẳng thèm để ý đến người mình giúp là ai mà ra tay luôn ư?

Còn nữa, vẻ mặt quái gì thế này? Chẳng lẽ cứu tôi là chuyện rất thất vọng rất đáng tiếc hay sao?

“Không làm gì hết! Tôi chỉ muốn biểu lộ sự cảm kích với anh thôi! ^-^” Tôi lên tiếng vẻ mặt uất ức, hi vọng vẻ đáng thương của mình sẽ khiến anh ta động lòng.

“Không cần, xem như tôi giúp Tú Triết là được, cô đi cám ơn Tú Triết đi!”

Cái tên này! Miệng lưỡi gì mà độc địa thế!

T_T Tôi cúi đầu ủ rũ theo anh ta ra khỏi nơi đó, chiếc xe đua màu trắng của anh ta dừng ngay đầu đường.

“Này, đợi chút đã!” Trước khi anh ta bước lên xe, tôi đã mở miệng gọi giật lại.

“Còn muốn gì nữa? -_-” Anh ta lạnh nhạt quay đầu lại. Ghét quá,m sao anh ta cứ làm vẻ mặt âm u không chút biểu cảm thế nhì?

“Tôi…tôi muốn cảm ơn anh, nên muốn mời anh ăn cơm”. Lần này nhất định phải nắm bắt cơ hội, không thể để anh ta biến mất khỏi tầm mắt mình.

“Cô mời nổi không?” Cái tên chết tiệt, dám nói những lời vô duyên thế, sự cảm kích của tôi với việc anh ta ra tay cứu giúp luc nãy bỗng tuột xuống thê thảm.

“Tôi…tôi…tôi tôi tôi tất nhiên là mời được rồi, chắc anh không chọn món đắt đâu nhỉ?” Tôi thật sự không chắc chắn lắm, chắc anh ta không đến nỗi ăn hết số tiền tôi mang đi mua lương thực cứu đói đó chứ.

“Cô định mời tôi đi ăn ở quán bên đường à?”

“Vâng! Vâng! Vâng!!!” Tôi gật đầu lia lịa, xem ra, IQ của anh ta đúng là không thấp.

Nghĩ đến cảnh mỗi người nâng một bát cơm canh cà rốt cay sực nóng hổi trong phong cảnh tuyệt đẹp ven đường, hai người vừa thưởng nguyệt vừa ăn, cảm giác chắc chắn rất tuyệt! Xem ra, sự nguy hiểm hôm nay tôi gặp phải cũng chẳng à chuyện gì tôi tệ lắm! Tôi lại bắt đầu thấy tương lai mình xán lạn rồi, he he…

“Đúng rồi, đúng rồi, chúng ta đi thôi”… ~^O^~…

“Tôi không đi! -_-”

“Hả? Cái gì? Không đi? Tại sao?”

“Tôi đã ăn cơm rồi.”

“Đi đi đi đi! Ăn thêm bữa nữa cũng đâu chết ai”. Tôi không chịu buông tay, bắt đầu công phu đeo bám dai dẳng của mình.

“Không đi!” anh ta như một tảng đá kiên cố không lay chuyển được.

“Đi mà ~! Nể mặt tôi đi!” ^O^.

“…” -_-

“Đi mà ~! Đi mà ~! Đi mà ~! Tôi nợ người ta mà chưa trả được thì tối ngủ không ngon”. Tôi ra sức tỏ vẻ yếu đuối đáng thương, sử dụng giọng nói dịu dàng khác thường, trong đôi mắt còn lấp lánh ánh sao, chớp chớp mắt nhìn anh ta, mong rằng anh ta sẽ động lòng

“-O- Buông tay!” Chẳng những không động lòng mà anh ta còn hất mạnh tay tôi ra, hét vào tai tôi một câu như vậy. Sau đó anh ta trèo tuốt vào xe, bắt đầu khởi động máy.

“…Bye bye!” Người gì vậy chứ! Quyết không nhượng bộ à! Thật là…

Thôi bó tay rồi, tôi đành ủ rũ vẫy vẫy tay nói với anh ta rồi quay người đi về phía nhà mình.

“Khong đã!” Sau lưng lại vang lên giọng nói. Anh ta đang gọi tôi à? Tôi hoài nghi mình đang gặp ảo giác.

“Hi ~, có phải anh đã thay đổi suy nghĩ?” Tôi lại bắt đầu nhen nhóm hi vọng.

“-_- Không phải, tôi chỉ muốn báo cho cô biết, một đứa con gái phải biết giữ mình, đừng có chủ động kéo tay con trai..”

Chiếc xe đua trắng lập tức biến mất khỏi tầm nhìn của tôi, chỉ còn lại ánh đèn đường lập lòe và tôi đang đứng ngẩn ngơ.

~~:-( Thật là, đến lượt anh ta dạy dỗ tôi từ khi nào vậy? Chẳng qua là đẹp trai một tí, IQ cao một tí, đánh nhau giỏi một tí thôi mà? có gì hay ho đâu!

Một khi “thợ săn ác quỷ” tôi đây xuất tuyệt chiêu, Kim Thuần Hy anh chỉ có thể ngoan ngoãn bó tay chịu trói thôi! Hứ ~!

NỤ HÔN ĐẦU KHI TÉ NGÃ

T^T lật qua lật lại cả buổi tối trên giường như rán bánh, mơ mơ hồ hồ mở mắt ra, phát hiện thấy ánh nắng đã len vào phòng như một cậu bé nghịch ngợm.

Haizzz, mệt quá-! Chưa bao giờ thấy ngủ mà cũng mệt như bây giờ, tôi uể oải vặn mình rồi lồm cồm bò dậy rất miễn cưỡng. Tất cả đều do cái tên Kim Thuần Hy chết tiệt mà ra, dám từ chối tôi, tôi sẽ cho anh biết tay! Hứ! “Thợ săn ác quỷ” tôi không phải chỉ là hư danh đâu!

“Tịnh Mĩ, lát nữa tớ sẽ đến nhà cậu, tớ có chuyện muốn nói đấy.” Tôi gọi cho Tịnh Mỹ – chuẩn bị cầu cứu nó.

“Không vấn đề, đến đây đi!” Đúng là bạn tốt, nhận lời vô cùng thoải mái.

“Ừ! Bye bye ~!” (^o^)/ Tốt quá! Có thể ăn các món mà mẹ Tịnh Mỹ nấu rồi, còn tiện để thảo luận “kế hoạch tác chiến” từng bước từng bước nữa chứ! Ha ha!

Vừa đến nhà Tịnh Mỹ, tôi thấy rõ ràng cô nàng trang điểm rất xinh đẹp đang chuẩn bị đi với bố mẹ.

Chết tiệt! Sắp đi rồi sao lại còn bảo tôi đến nhà chứ, sao không nói sớm!

“Đi chung với tớ!” Tôi vừa định ngoác mồm ra thì Tiễn Ni đã lôi tôi đi.

“Nếu cậu có việc phải đi thì cứ bảo tớ, không đến là được chứ gì, sao còn bảo tớ đến?”

“Thì nghe cậu nói trong điện thoại là có chuyện mà.” Tịnh Mỹ nói chuyện lúc nào cũng ngắn gọn đúng trọng tâm.

“Ừ ừ, tối hôm qua tức chết đi được, Kim Thuần Hy dám cự tuyệt tớ!”

“Ô ~, chẳng phải cậu muốn bỏ cuộc đấy chứ?”

“Làm gì có chuyện! Tớ không bỏ cuộc đâu, dù có phải toác đầu chảy máu cũng phải cưa đổ được anh ta! Hứ ~~”. p(>o<)q

“Tốt! Có tinh thần như vậy là được!” Tịnh Mỹ lại còn vỗ tay khen ngợi.

“Đúng rồi, nhà cậu đi đâu vậy?”

“Đến thì biết ngay chứ gì…” Đôi mắt Tịnh Mỹ lóe lên ánh sáng màu xanh kì bí.

Mười mấy phút sau, chúng tôi đến hội từ thiện ở tòa nhà Thiên Đình.

Điều tôi không bao giờ ngờ đến là, tôi lại…lại nhìn thấy Kim Thuần Hy.

Khoảnh khắc anh ta xuất hiện, các phóng viên có mặt ở đó đều như bầy ong lao đến. Xùy, anh ta có đáng để bao nhiêu người làm thế không!

Tách ~ tách ~! Vô số ánh đền flash nháy lên xung quanh anh ta, nhưng cái tên hợm hĩnh kia vẫn tỏ vẻ lạnh lùng thờ ơ trước ống kính, không có chút hợp tác nào cả

Hứ! A_O.. Cái tên này sao lại có mặt ở đây?! Mà xem ra lại là nhân vật quan trọng của đợt tổ chức từ thiện này nữa chứ?!

Tôi đang định quay sang hỏi Tịnh Mỹ xem là chuyện gì, thì người chủ trì hội từ thiện đã lên sân khấu: “RẤt vui vì hôm nay mọi người đến đây tham dự, tôi xin thay mặt công ty cám ơn mọi người đã ủng hộ cho sự nghiệp từ thiện vĩ đại của chúng tôi!!! Sau đây xin mời thiếu gia Kim Thuần Hy của chủ tịch công ty chúng tôi lên phát biểu đôi lời, xin mọi người một tràng pháo tay cổ vũ ~!”

Cái gì???

Thiếu gia của chủ tịch công ty? Kim Thuần Hy???

Không phải chứ?! Bố mẹ Tịnh Mỹ chẳng bảo đây là hoạt động từ thiện của công ty họ mà?! Chẳng lẽ bố mẹ Tịnh Mỹ làm việc của công ty Kim Thuần Hy?

Tôi đờ đẫn nhìn gương mặt không chút biểu cảm trên sân khấu, phối hợp với bộ Âu phục màu trắng, quả thực cũng có chút chút “bạch mã hoàng tử”.

Tuy rất không muốn thừa nhận, song cách nói chuyện cực kì hay của anh ta đã làm tôi cảm động, khiến tôi bất đắc dĩ phải khâm phục một người bẩm sinh đã là thiên tài…

“Tiễn Ni, ngơ ngác rồi hả?!” Tịnh Mỹ huơ huơ năm ngón tay thon dài của nó trước mặt tôi, tôi vội vã thu ánh mắt nãy giờ đọng ở Kim Thuần Hy về.

“Không. Tớ chỉ không ngờ tên này cũng biết nói chuyện.”

“Ô, cháu đang nói đến thiếu gia của chủ tịch công ty ư? Đẹp trai quá phải không? Rất nhiều cô gái theo đuổi cậu ấy đấy!” Mẹ Tiễn Ni đứng bên cạnh vừa vỗ tay vẻ xúc động vừa nói, “Có phát hiện ra không, hôm nay các cô gái trẻ đến tham gia từ thiện nhiều kinh khủng!”

Chương trước | Chương sau

↑↑
Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Tên truyện: Vợ Lên Bảng Cho ThầyTác giả: suzyzaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

23-07-2016 12 chương
Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ

Nụ Hôn Của Quỷ là một truyện rất teen nhí nhảnh nhiều lúc gây cười phù hợp cho

22-07-2016 8 chương
Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline Bên Sợi Dây Đàn

Adeline bên sợi dây đàn là một câu chuyện về cô gái tên Hiểu Tranh và xung quanh cô lúc

22-07-2016 10 chương
Cáo Sa Bẫy Cáo

Cáo Sa Bẫy Cáo

Tên truyện: Cáo Sa Bẫy CáoTác giả: SâuThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn ThànhCông

23-07-2016 29 chương
Kế Hoạch Phá Hoại

Kế Hoạch Phá Hoại

Kế Hoạch Phá Hoại là truyện teen của tác giả Himasu Rin mình thấy rất hay nên giới

21-07-2016 25 chương
Yêu Nhầm Người Gỗ Đá

Yêu Nhầm Người Gỗ Đá

Tên truyện: Yêu Nhầm Người Gỗ ĐáTác giả: Tiểu LiênThể loại: Truyện TeenTình

26-07-2016 10 chương
Giá Như Em Là Con Gái

Giá Như Em Là Con Gái

Tên truyện: Giá Như Em Là Con GáiTác giả: Lee NaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 19 chương
Hiểu nhầm trái tim

Hiểu nhầm trái tim

Tôi khóc òa lên. Những ngày ném bó hoa của Đăng vào một xó, những ngày la ỏm tỏi,

28-06-2016
Thả gió về trời

Thả gió về trời

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Hiểu nhầm trái tim

Hiểu nhầm trái tim

Tôi khóc òa lên. Những ngày ném bó hoa của Đăng vào một xó, những ngày la ỏm tỏi,

28-06-2016
Cỏ mềm

Cỏ mềm

...Cuối con đường ai cũng phải đi, là một điều gì đó đợi chờ, mà không ai biết

28-06-2016