Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu!

Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu!


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 53
5 sao 5 / 5 ( 109 đánh giá )

Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu! - Chương 09

↓↓
Khéo Mồm Khéo Miệng



-“Sao rồi?”

Bác Hồng hỏi, giọng điệu sốt sắng. Chị Cúc thở dài, giải trình.

bạn đang xem “Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu! ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

-“Cậu không ăn cơm, ở trong phòng từ tối tới giờ, ông bà chủ bảo nấu mì tôm cho cậu…”

-“Cậu đòi ăn mì tôm hả?”

-“Không bác ạ, nhưng mà bà chủ sốt ruột, mà cậu thì thích ăn mì tôm nhất…”

-“Được rồi…”

Sen ngồi xuống cùng bác Hồng nhặt rau, bác Súng cũng tranh thủ băm thịt bò, bát mì tôm được hoàn thành nhanh nhất có thể.

…..

…..

-“Sao rồi, cậu có ăn không?”

Chị Cúc gật đầu. Các bác lại hỏi.

-“Cậu ăn mà cái mặt mày nhăn như khỉ thế?”

-“Cậu chỉ ăn một thìa, rồi bắt đổ, cậu nói cậu không thích ăn rau cải cúc…”

-“Sao lại thế? Mọi khi cậu thích rau cải cúc mà!”

-“Cháu không biết…”

-“Thế nấu rau khác cho cậu!”

-“Vâng!”

…..

-“Sao rồi, sao rồi?”

-“Cậu nói cậu không thích ăn thịt bò!”

…..

-“Sao rồi?”

-“Cậu nói mì mặn quá!”

…..

-“Sao rồi?”

-“Cậu nói mì nhạt quá!”

…..

-“Sao rồi?”

-“Cậu nói sợi mì không đủ dai…”

…..

…..

Cậu thì cũng “hiền” lắm. Cậu chỉ nói mì thế này, mì thế nọ, cậu không muốn ăn.

Thế nhưng cậu chẳng hề biết, cả nhà dưới không ai được yên thân, cậu không ăn, nghĩa là năng lực nấu ăn của họ kém, nghĩa là bà chủ tháng sau sẽ không thuê họ nữa.

Đi làm nhiều nơi, có nhà này là tốt nhất, nhiều người giúp việc, nên công việc của mỗi người nhàn đi, lương lại rất cao, ngoài chăm sóc cậu cho tốt thì các việc khác bà chủ rất là dễ tính. Nói chung, ai cũng thích làm ở đây cả.

Cậu không muốn ăn, các bác các chị, ngay cả Sen cũng muộn phiền. Bàn bạc xem xét, cuối cùng quyết định nấu mì tôm trứng, và lần này, tới lượt Sen bê lên cho cậu.

Con bé cầm bát mì, rón rén lên phòng cậu. Hôm nay cậu giận, nó biết. Cậu khó chịu từ lúc trên lớp học cơ, nhưng mà vì sao thì nó chịu.

-“Đại thiếu gia, em Sen nè!”

Không thấy cậu nói gì.

-“Em mang mì cho cậu nè, em vào nhé!”

Cậu vẫn im lặng, cậu không nói là cậu đồng ý rồi, Sen mặc kệ, đẩy cửa vào. Cậu đang nằm trên giường, xem chương trình khoa học viễn tưởng gì đó.

-“Em để mì trên bàn cho cậu nhé!”

-“…”

-“Cậu ăn đi, cho nóng!”

-“…”

-“Cậu không ăn là mì trương ra đấy!”

-“…”

-“Cậu đang bận xem à, thế em xuống dưới nhà nhé, không làm phiền cậu nhé!”

Sen dự liệu, cậu là giận tý thôi, chứ cậu hàng ngày ăn khỏe như thế cơ mà, cứ để mì ở đó, lúc cậu đói cậu khắc ăn. Nó mừng mừng, định lò dò quay lưng cất bước. Ai ngờ, giọng cậu đầy uy nghiêm, hix.

-“Mang đi, tao không muốn ăn!”

‘Sen, trọng trách giao cho em!’

‘Cố lên Sen, nhất định phải nịnh được cậu ăn, vì cả nhà cố lên…’

‘Mọi người đều bó tay rồi, bây giờ còn hi vọng vào mỗi con…’

….

Tiếng “người thân nhà dưới” vang vọng trong đầu. Đúng rồi, nó không thể bỏ cuộc, nó nhất định đem chiến công trở về.

Sen lấm lét rón rén tới ngồi dưới chân giường gần chỗ cậu. Cậu chỉ liếc nhìn nó một phát rồi lại xem, thôi cậu không đuổi đi là tốt lắm rồi.

-“Cậu xem cái gì đấy?”

Sen bắt chuyện.

-“Mày biết cái gì mà hỏi?”

Nó mím môi, chết, giờ ăn nói cũng phải cẩn thận, cũng phải biết lựa chọn từ ngữ. Tạm thời chưa biết nói gì thì cậu đã bảo.

-“Ngồi dưới sàn nhà lạnh người!”

-“Dạ?”

-“Dạ cái gì mà dạ?”

-“À, à không lạnh đâu ạ, mát lắm ạ!”

-” Lên giường mà ngồi!”

Cậu quát, Sen ngậm miệng ngồi lên mép giường.

-“Tao là hủi à?”

-“Dạ?”

-“Thấy mày tránh tao như tránh hủi còn gì?”

-“Đâu có, đâu có…”

Sen biết điều, vừa nói vừa xích lại gần cậu. Đợi cậu hạ hỏa, một lúc nó mới dám thỏ thẻ.

-“Cậu mệt lắm à, cậu không muốn ăn à?”

-“Liên quan gì đến mày!”

Bé Sen, nó có một thứ vũ khí, mà không phải đứa bé gái nào cũng có, đó là…nó rất…rất…rất…dẻo miệng.

-“Cậu à, cậu mệt lắm à? Cậu mệt, cậu không vui là cả nhà buồn lắm đấy!”

-“Mày phét nó vừa thôi!”

-“Em nói thật mà!”

-“Thôi đi!”

-“Thật mà, ông bà chủ buồn, bác Súng buồn, bác Hồng buồn, bác Lựu buồn, chị Cúc buồn, chị Thu buồn ….em cún buồn, em mèo buồn, con chuồn chuồn buồn,… cây cau buồn, cây sung buồn,…, chậu nước buồn…”

-“Thế thôi hả?”

-“Dạ!”

Thế thôi hả là sao? Nó liệt kê đủ hết rồi ý sao nhỉ?

-“Ừ, chỉ có mày là vui thôi!”

Giật mình, toi rồi, Sen kể hết mọi người lại quên khuấy mất chính mình.

-“Em buồn, em buồn, cậu buồn em buồn, em vui sao được! Em đau hết cả lòng đây này, em đấm bóp cho cậu cho hết mệt nhé!”

Cậu nhìn nó một hồi, đôi mắt to tròn long lanh, cái miệng ngọt như chứa đường, cậu chẳng phân biệt nổi thật giả, nghe nó nịnh, cậu cũng nguôi nguôi, cậu ừ.

Sen tay yếu nhưng cậu lại thích hơn bác quản gia làm. Trong lúc xoa bóp, nó thủ thỉ.

-“Cậu ơi mì tôm em nấu cho cậu ngon lắm, cậu ăn một ít đi nhé, ăn cho em vui…ăn xem trình độ nấu nướng của em như nào?”

-“Thật hả?”

Chương trước | Chương sau

↑↑
Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào

Dưới Tán Cây Anh Đào là một truyện teen không chỉ có chút hài hước mà vô cùng, vô

24-07-2016 3 chương
Tà Áo Học Sinh

Tà Áo Học Sinh

Cuốn tiểu thuyết dành cho tuổi trẻ “Tà áo học sinh” gồm 4 phần (Tiểu Tam Nhi, Lâm

22-07-2016 24 chương
Ánh Hồng Hạnh Phúc

Ánh Hồng Hạnh Phúc

Từ nãy giờ, Hoa Phượng quan sát gã thanh niên. Trông hắn lạ quá, cô chưa từng thấy

22-07-2016 23 chương
Lạc Lối Mê Cung

Lạc Lối Mê Cung

Đây là một truyện teen thuộc thể loại Twilight Saga đồng nhân, xuyên không, huyền

21-07-2016 12 chương
Thầy Giáo Yêu Nghiệt

Thầy Giáo Yêu Nghiệt

Trích đoạn:Hạo Khang đứng bên ngoài rất muốn xem hết màn đấu này nhưng anh không

21-07-2016 59 chương
Tôi Ghét Thần Tượng

Tôi Ghét Thần Tượng

Tên truyện: Tôi Ghét Thần TượngTác giả: mysweetlovelydayThể loại: Truyện TeenTình

28-07-2016 22 chương
Dạy Dỗ Vị Hôn Phu

Dạy Dỗ Vị Hôn Phu

Truyện Dạy Dỗ Vị Hôn Phu có cốt truyện hơi lạ so với những truyện teen cùng thể

22-07-2016 50 chương
Thầy Giáo Yêu Nghiệt

Thầy Giáo Yêu Nghiệt

Trích đoạn:Hạo Khang đứng bên ngoài rất muốn xem hết màn đấu này nhưng anh không

21-07-2016 59 chương
Cao thủ

Cao thủ

- Mày có thấy ai... khả nghi trên xe không? Trà chun mũi lại: "Khả nghi ư? Làm gì có!"

28-06-2016
Thương nhớ tháng ba

Thương nhớ tháng ba

Đã là giữa xuân, tháng ba lặng lẽ về đem theo sắc màu hoa gạo rực đỏ góc phố quê

23-06-2016
Em ngoan lắm!

Em ngoan lắm!

Mười năm qua đi, tôi mới hiểu hết những gì thầy muốn nhắn. Có những điều không

27-06-2016
Người vợ mù

Người vợ mù

Có lẽ duyên phận đưa anh đến bên cô. Mặc bao lời khuyên ngăn, một lễ cưới xinh

25-06-2016

Teya Salat