Polly po-cket
Tuyết rơi mùa hè - Sheryl Nome

Tuyết rơi mùa hè - Sheryl Nome


Tác giả:
Đăng ngày: 14-07-2016
Số chương: 79
5 sao 5 / 5 ( 91 đánh giá )

Tuyết rơi mùa hè - Sheryl Nome - Chương 66

↓↓
Tiếng nhạc xập xình với mức âm lượng vô cùng lớn, ánh đèn hồng rực huyền ảo chuyển động, hòa làm một với những bóng người điên cuồng lắc lư thác loạn trong quán bar.


Ở một chỗ ngồi khuất phía sau những chậu cây xanh rì – màu sắc lạc lõng duy nhất ở nơi đây.


Bàn kính bóng loáng.


Hàng chục lon bia xếp nghiêng ngả, có lon đã rỗng không, móp méo, có lon còn vài giọt, nằm trơ trọi.

bạn đang xem “Tuyết rơi mùa hè - Sheryl Nome” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Từng giọt bia lóng lánh dưới ánh sáng mờ ảo.


Hạo Thiên, mày có thấy không? Cho dù mày có che giấu thế nào, có lấp liếm thế nào, cô ấy vẫn biết, ông trời vẫn cho cô ấy được biết sự thật.


Mày nghĩ mày vẫn còn có thể một tay che trời?


Có thể bắt cô ấy không nhìn vào sự thật đang bày ra trước mắt?


Bia màu vàng, trong suốt, rót vào bụng như nước lã, lạnh toát.


Thiên uống điên cuồng, như muốn trôi hết suy nghĩ, muốn rửa sạch những thứ bẩn thỉu đang đeo bám trên người, và trong quá khứ.


Bật nắp một lon bia, Thiên đưa lên miệng uống. Bia vội vã tràn qua cổ họng, không đọng lại mùi vị gì.


Vỏ lon rơi xuống đất.


Lấy thêm lon khác, bật nắp.


Uống nhanh đến mức sặc, cổ họng bật ho. Anh vẫn uống không ngừng, giống như sợ chỉ cần anh ngừng uống dù chỉ một giây, cảm giác tội lỗi sẽ trở về, đè nén con người anh trong sự dày vò đau đớn.


Vỏ lon bia thứ n vất lăn lóc trên nền đất.


"Mang tiếp bia ra cho tôi!"


Mái tóc màu hạt dẻ lòa xòa xuống mắt, ướt mồ hôi, Hạo Thiên quẹt miệng, gọi lớn. Làn da trắng thường ngày giờ đỏ rần rật, huyết quản dưới da chuyển động không ngừng. Đôi môi sặc mùi bia đỏ rực lên như người cảm sốt.


"Xin lỗi, anh có sao không ạ? Anh đã uống quá nhiều rồi!"


Chàng trai bồi bàn nhã nhặn tiến đến, liếc nhìn đống vỏ lon bia nằm chỏng chơ mà e dè hỏi. Quán bar Bubble được mệnh danh là quán bar "hòa bình" vì thường không có hàng trắng, không có đánh nhau. Nhìn thấy Thiên như thế, không khỏi khiến người ta lo sợ rằng có người sẽ vì say bia không kiểm soát được hành động mà sản sinh gây gổ.


"Thì sao? Tôi nói mang bia ra! À không, rượu! Mang rượu cho tôi!"


Ánh đèn hồng rực chớp giật điên cuồng cùng sắc đỏ trên mặt Thiên khiến đôi mắt anh cũng như hóa đỏ theo.


Người bồi bàn còn chưa hết bối rối thì một bóng người lao đến.


"Thiếu gia!"


Thiên ngước lên.


"Cậu đến đây làm gì?"


Long kéo cánh tay Thiên. "Chúng ta về thôi nào, anh uống nhiều lắm rồi, thấy chưa?"


"Cậu tránh ra!" Thiên gạt tay Long "Đừng làm phiền tôi."


"Thiếu gia, về nhà thôi! Về nhà anh có thể uống thoải mái, em sẽ mua bia về cho anh, được không? Về thôi nào!"


Long kiên trì lôi kéo Hạo Thiên ra khỏi ghế sofa. Vài phút trước gọi điện cho anh, nghe tiếng nhạc xập xình lọt vào ống nghe, anh biết chắc Thiên ở Bubble, vì quán bar "sạch sẽ" mà anh ưa nhất ở đất này, chỉ có thể là nó.


"Tôi không về!!!" Thiên giật tay lại, lảo đảo ngã xuống ghế sofa.


"Thiên, em không biết anh bị sao, nhưng làm ơn ra khỏi đây được không? Chúng ta về thôi nào, ngoài trời đang mưa đấy, cũng muộn lắm rồi, anh không thể ở đây cả đêm được."


Long nài nỉ.


Hơn ai hết, anh hiểu, việc khiến Hạo Thiên đau khổ đến mức độ này, không thể là chuyện gì khác.


Đêm


Lạnh


Đau đớn...


.....


Đông qua. Xuân tới.


Nắng hồng soi sáng muôn vật, rừng hoa của Thánh Huy như nở rộ trong những phụ kiện lóa mắt của đám nữ sinh 3 khối.


Băng Hạ quấn tóc lên cao, chiếc gáy đẹp đẽ như tượng sứ trắng muốt.


Chiếc mũi thanh cao, làn da trong suốt dưới ánh nắng hồng.


Đôi mắt sưng mọng, đồng tử vô hồn.


Áo đồng phục trắng ngập sân trường.


Hôm nay Thiếu gia nghỉ học.


Băng Hạ nghe đám nữ sinh nói, đôi mắt không chút xao động.


....


Phong nhìn cô, Vy nhìn cô.


Ánh mắt nào cũng chất chứa sự đau xót.


Romeo là anh, Juliet là em


Chúng ta thực sự có thể vượt qua nỗi đau này?


Trốn tránh có phải là cách?


Em vẫn ở đây, chờ anh, từng ngày


Chờ câu biệt ly


Chờ nụ hôn cuối


Chờ cái siết tay rồi buông lơi


Làm ơn bước ra đây và đừng nhìn em bằng đôi mắt ấy


Em yêu anh


Nhưng chúng ta có thể ở bên nhau hay không lại là do Số Phận


Em không tin số phận


Nhưng nó vẫn từng ngày từng giờ hành hạ em


Định mệnh...


Định mệnh cho ta gặp nhau


Định mệnh bắt ta xa nhau


Nhưng tại sao em không được gặp anh lần nữa?


Lần cuối, để rồi mãi mãi cách xa....


Đến đây nào Romeo của em, trả lại Định mệnh những gì đã vay nợ


Anh yêu em


Nhưng tình yêu của anh ngập chìm trong máu của quá khứ


Em yêu anh


Nhưng tình yêu của em nhạt nhòa trong nước mắt đau thương


Làm ơn đến với em – nàng Juliet yêu anh bằng cả trái tim


Đến và nói với em câu biệt ly đã đến lúc cần cất lên


Chặng đường đã hết...


Em và anh chỉ có thể cùng nhau đi đến đây mà thôi


Dừng lại


Để tất cả trở thành dĩ vãng


Dừng lại


Để tình yêu của em và anh là vĩnh cửu.


Gió xuân thổi tràn vào phòng học.


Bài Định mệnh vang lên văng vẳng trong chiếc MP3 màu trắng.


Hạ quay người nhìn ra cửa sổ.


Hoa Bằng lăng đã nhú.


Nụ cười nhạt nhòa.


Trong không khí ấm áp thoang thoảng hương thơm dìu dịu cùng sắc hồng nhạt trên tà áo của nàng tiên xuân kiều diễm.


Đôi khi, nỗi đau giống như lỗ thủng nhỏ trong trái tim, nếu như ta không để ý đến sẽ không cảm thấy đau đớn. Thế nhưng lỗ thủng đó sẽ từng ngày, từng giờ, từng giây, từng phút lan rộng, rút cạn máu trong trái tim, lâu dần sẽ trở thành lỗ hổng lớn mà khi ta hoang mang nhìn lại thì trái tim đã nặng trĩu bệnh tật.


Không nói, không cười, không suy nghĩ. Đã một tuần nay, Băng Hạ chỉ ăn, và ngủ. Cô ngủ nhiều đến nỗi Bảo Vy phát hoảng.


Vâng, chính xác là cô ấy đang yếu đuối chạy trốn.


Chạy trốn khỏi cái sự thật mình đã cất công lật mở tấm màn che phủ.


Thế giới tối om lạnh lẽo sau mi mắt được khép lại, có ai biết không, là tất cả sự hoang mang sợ hãi, chơi vơi và mất phương hướng.


Khóc không được, cười không xong. Ông trời rốt cuộc muốn cô phải đeo lên mặt biểu cảm gì mới hả lòng?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Anh trai em gái - Tảo Đình

Anh trai em gái - Tảo Đình

Lời tựa Nếu nói rằng: "Yêu là mỗi sợi tơ. Tấm vải tình yếu nhất định phải do

15-07-2016 42 chương
Gả Hạnh Không Hẹn

Gả Hạnh Không Hẹn

Mời bạn đọc truyện Gả Hạnh Không Hẹn của tác giả Trùng Tiểu Biển và viết cảm

23-07-2016 37 chương
Giả Dung

Giả Dung

Giả Dung là một trong những tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Lâu Vũ Tình nói về

26-07-2016 1 chương
Ác ma - Liên Liên

Ác ma - Liên Liên

Giới thiệu: Trích đoạn 1 "Cháu sẽ biết điều nghe lời. . . . . ." Thấy lão gia gia

15-07-2016 11 chương
Cực Phẩm Công Tử

Cực Phẩm Công Tử

Cực Phẩm Công Tử là một truyện võng du được đăng tải miễn phí tại KhoTruyenHay.Gq

19-07-2016 105 chương
Vác balo lên vai và đi

Vác balo lên vai và đi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Đừng yêu nhau nữa!

Đừng yêu nhau nữa!

Audio - Người ta hận vì yêu nhau nhiều quá ... Làm đau nhau cũng bởi quá yêu nhau

01-07-2016
Thư gửi mẹ

Thư gửi mẹ

Nhiều lúc tôi cũng thấy mình sướng thật, chẳng phải làm gì, ở nhà thì có máy tính

25-06-2016
Tuyết

Tuyết

(khotruyenhay.gq) Tuyết của cô ấy, là màu trắng... Tuyết của tôi, lại là màu

28-06-2016
Quên

Quên

- Ờ! Mẹ lại quên mất... - Người mẹ nhếch nụ cười méo xệch. *** Người mẹ còng

01-07-2016
Rẽ trái hay rẽ phải?

Rẽ trái hay rẽ phải?

Trong đêm tân hôn, chú rể nằm mơ thấy một vị thần hiện ra và bảo: "Ta sẽ cho con

01-07-2016
Một cuộc trở về

Một cuộc trở về

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Tí bụi

Tí bụi

Hồi mới đến ở, nhà tôi cứ tì tì mất dép. Đôi xăng- đan con mới xỏ chân ngày

29-06-2016