Thư kiếm ân cừu lục - Kim Dung

Thư kiếm ân cừu lục - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 95 đánh giá )

Thư kiếm ân cừu lục - Kim Dung - Chương 29 - Vây chặt thành cao theo diệu kế - Vào trong hầm kín đụng cừu nhân

↓↓

Trần-Gia-Cách hét lớn:

bạn đang xem “Thư kiếm ân cừu lục - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


-Tất cả anh em xông vào thanh toán tên gian tặc này trước!


Dứt lời, ngọn trủy thủ trên tay chàng nhắm ngực Trương-Siêu-Trọng đâm thẳng một nhát. Biết thời gian gấp rút nên mọi người không cần để ý gì đến luật giang hồ nữa, nên Vô-Trần Đạo-Nhân, Triệu-Bán-Sơn và Châu-Trọng-Anh cùng rút binh khí ra một lượt vây chặt lấy Trương-Siêu-Trọng vào giữa.


Trương-Siêu-Trọng bình tĩnh, đỡ gạt bốn phía. Được vài hiệp, Trần-Gia-Cách cất thanh trủy thủ vào bọc, dùng Cầm-Nã thủ đánh vào hông Trương-Siêu-Trọng. Hỏa-Thủ Phán-Quan vội vàng nín hơi vào một cái, bụng thóp lại khiến cho tay Trần-Gia-Cách trật sang một bên.


Vừa tránh được cái chộp hiểm nghèo, Trương-Siêu-Trọng lại bị hai nhát kiếm của Vô-Trần Đạo-Nhân và Triệu-Bán-Sơn chém tới cả hai bên tả hữu. Cùng lúc đó, thanh Kim bội đại đao của Châu-Trọng-Anh cũng nhắm giữa đĩnh đầu của Trương-Siêu-Trọng mà chém xuống.


Trương-Siêu-Trọng thấy tình thế cực kỳ nguy hiểm liền rút thanh Ngân-Bích-Kiếm ra đỡ hai chiêu kiếm của Vô-Trần Đạo-Nhân và Triệu-Bán-Sơn rồi sẵn trớn vung lên gạt đại đao của Châu-Trọng-Anh.


Mọi người đều biết rõ sự lợi hại của thanh Ngân-Bích Kiếm nên không dám cho binh khí của mình chạm vào nó liền lập tức thâu hồi chiêu thức. Trương-Siêu-Trọng vừa dùng Ngân-Bích-Kiếm đẩy lui được ba người thì lại bị Trần-Gia-Cách tấn công.


Trương-Siêu-Trọng biết trận đấu không thể nào kéo dài được. Nếu không nhờ thanh Ngân-Bích kiếm kia bảo vệ thì cho dù là một người y còn chưa chắc đã cự nổi, huống hồ là bốn người cùng hợp lực quyết hạ y.


Dồn được Trương-Siêu-Trọng vào góc tường, Vô-Trần Đạo-Nhân dùng một thế Trung bình thiên đâm thẳng vào bụng Hỏa-Thủ Phán-Quan.


Bỗng nhiên, vách tường tự nhiên lõm vào một cái như mở ra, và Trương-Siêu-Trọng như lọt hẳn vào đấy. Ai nấy nhìn nhau ngơ ngác như không hiểu chuyện gì xảy ra cả.


Lúc ấy Chương-Tấn và Lạc-Băng cùng Châu-Ỷ đang cố gắng đập cái lưới sắt ra để cứu Văn-Thái-Lai nhưng hoàn toàn chỉ phí công, vô ích. Chợt có tiếng động vang xuống rồi một bức tường sắt từ trên như tuột xuống giam kín Văn-Thái-Lai vào trong. Trần-Gia-Cách kịp thời nên nhảy tới, hai tay xách Lạc-Băng cùng Châu-Ỷ bay ra đàng sau.


Dương-Thanh-Hiệp đứng đàng sau cùng lúc đó bỗng nhiên la lớn:


-Không xong! Mau ra kẻo chết!


Mọi người bên trong lúc đó đang nghĩ cách cứu Văn-Thái-Lai thành thử không để ý. Chỉ có Triệu-Bán-Sơn và Châu-Trọng-Anh nghe được bèn chạy lẹ ra ngoài xem xét tình hình...


Triệu-Bán-Sơn và Châu-Trọng-Anh sau đó chạy vào trong la lớn:


-Tất cả ra mau! Nguy hiểm lắm!


Ai nấy đều hoảng hốt theo chân Triệu-Bán-Sơn ra ngoài. Chỉ có Lạc-Băng vẫn đứng im tại chỗ như mất hồn. Châu-Trọng-Anh không chút chậm trễ, nhảy tới xách ngang hông Lạc-Băng rồi phi thân ra ngoài.


Ra đến nắp hầm, mọi người nhìn thấy Dương-Thanh-Hiệp đang một mình vận nội công đỡ cánh cửa hầm bằng đá. Chương-Tấn vội vàng nhảy tới ghé lưng vào đỡ phụ với Dương-Thanh-Hiệp một tay. Dương-Thanh-Hiệp liền rút cây thiết trúc cương tiên chặn dưới tấm đá xanh. Mọi người sau đó lần lượt phóng ra ngoài.


Chờ cho mọi người ra hết an toàn, Chương-Tấn mới rút lưng ra khỏi cánh cửa hầm. Chỉ nghe rắc một tiếng, cây cương tiên của Dương-Thanh-Hiệp đã gẫy ra làm đôi và cánh cửa đá rơi xuống đạy kín cửa hầm lại.


Mọi người vừa trải qua cơn kinh hoàng thì lại nghe Tây-Xuyên Song-Hiệp từ đâu chạy đến la lớn:


-Không xong rồi, Tổng-Đà-Chủ! Đám Ngự-lâm quân đã đến tiếp viện rất đông!


Trần-Gia-Cách nói:


-Tất cả anh em mau rút lui!


Khi đến hoa viên, mọi người thấy một thiếu phụ tuyệt đẹp, y phục rất hoa mỹ nhưng thần sắc hết sức xanh xao, vẻ mặt ngơ ngác. Trần-Gia-Cách hét lớn:


-Bắt lấy!


Châu-Ỷ nhảy tới đưa tay chộp lấy tay thiếu nữ. Nàng ta hoàn toàn không chút kháng cự để yên cho Châu-Ỷ bắt lấy. Ra khỏi cửa dinh, mọi người trông thấy một cản hết sức hỗn loạn đang diễ ra trước mắt. Đám Thanh-binh cùng một số bang chúng Hồng Hoa Hội đang nhao nhao lên như sắp sửa giao tranh.


Thấy vậy, Trần-Gia-Cách giơ cao tín vật của Hồng Hoa Hội lên ra lệnh:


-Tất cả lập tức rút lui, gặp nhau tại cửa Bắc!


Ra khỏi thành, Trần-Gia-Cách nói:


-Chúng ta lui ra xa 10 dặm phía Bắc, cơm nước xong sẽ tính!


Mọi người vừa đi vừa bàn tán. Có một điều ai nấy đều thắc mắc không hiểu là người bịt mặt kia. Nhờ hắn tận tình chỉ điểm mà mọi người mới tìm được chỗ của Văn-Thái-Lai bị giam cầm. Nhưng đồng thời hắn cũng cứu Lý-Khả-Tú vượt thoát được hiểm nghèo! Cả hai việc, hắn đều làm hết mình, như liều mạng hy sinh. Phải chăng hắn là người của Hồng Hoa Hội? Hay là người của triều đình? Điều nào cũng chí lý. Mà điều nào cũng vô lý. Chuyện càng lúc càng phức tạp không hiểu nổi!...


Đang lúc ấy thì từ xa có tiếng rao truyền:


-Ngã (#1) Võ-Duy-Dương!.. Ngã Võ-Duy-Dương!...


Nghe tiếng rao truyền, Triệu-Bán-Sơn cười nói:


-Đám Trấn-Viễn tiêu cục lại đến rồi!


Từ-Thiện-Hoằng gọi Trần-Gia-Cách ra bàn riêng:


-Chúng ta không nên nói cho tứ tẩu biết chuyện Càn-Long đòi giết Văn tứ ca trong ba ngày. Tổng-Đà-Chủ nghĩ có đúng không?


Trần-Gia-Cách gật đầu. Từ-Thiện-Hoằng lại nói:


-Đêm nay chúng ta làm náo nhiệt thế này thì có khác nào thúc giục Càn-Long hạ sát Văn tứ ca cho mau!


Trần-Gia-Cách cau mày nói:


-Hẳn là thế! Bây giờ phải làm sao đây?


Từ-Thiện-Hoằng nói:


-Theo tôi thì tìm cách đoạt được cặp ngọc bình là hay nhất!


Trần-Gia-Cách chưa kịp hỏi thì Từ-Thiện-Hoằng đã nói tiếp:


-Nếu Càn-Long chịu cho xứ Hồi giảng hòa tất nhiên sẽ giữ lấy cặp ngọc bình đó. Mà không cho hòa thì cũng phải cho người đem trả lại cặp ngọc bình đó để khỏi mang tiếng là thất tín với thiên hạ.


Trần-Gia-Cách như chợt hiểu ra hỏi:


-Ý của thất ca là dùng cặp ngọc bình này làm kế hoãn binh?


Từ-Thiện-Hoằng đáp:


-Đúng như vậy, Tổng-Đà-Chủ! Đành rằng cặp ngọc bình này không thể chuộc được Văn tứ ca về, nhưng có thể cho chúng ta thêm ít thời gian để mà tính kế khác. Mặt khác có thể giúp được cho Mộc-Trác-Luân lão anh hùng có thêm thì giờ để chỉnh đốn lại binh lực để chống lại với đại quân của Triệu-Huệ trong trường hợp Càn-Long không chịu cho hòa.


Trần-Gia-Cách khen ngợi chẳng cùng, cười nói:


-Đây cũng là dịp may để thử xem Uy-Chấn Hà-Sóc lợi hại đến đâu!


Bàn tính xong, Trần-Gia-Cách sai Vệ-Xuân-Hoa đi thám thính tình hình của Trấn-Viễn tiêu cục...


Chú thích:


(1-) Ngã: tôi.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Bình yên nơi khác

Bình yên nơi khác

- Cô nói: Hãy xem như em chỉ là một nốt nhạc trầm trong lòng anh. Anh lắc đầu. - Anh

24-06-2016
Nâng cấp vợ

Nâng cấp vợ

Chuyện kể rằng ở một thế giới kia, nơi đó chỉ toàn đàn ông với nhau, người ta

28-06-2016
Bài hát cho em

Bài hát cho em

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Người đàn bà điên

Người đàn bà điên

Cuộc đời vốn chẳng ai nói trước được điều gì. Đã nghiệt ngã sẽ lại gặp

29-06-2016

80s toys - Atari. I still have