Snack's 1967
Thư kiếm ân cừu lục - Kim Dung

Thư kiếm ân cừu lục - Kim Dung


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 51
5 sao 5 / 5 ( 14 đánh giá )

Thư kiếm ân cừu lục - Kim Dung - Chương 29 - Vây chặt thành cao theo diệu kế - Vào trong hầm kín đụng cừu nhân

↓↓
Về đến Hàng-Châu, Trần-Gia-Cách thấy mọi người tập họp đông đủ bao quanh Thạch-Song-Anh thăm hỏi tại tư thất của Mã-Thiện-Quân.


Thấy Tổng-Đà-Chủ đã trở về, Thạch-Song-Anh đứng dậy chào mừng nói:


-Tôi vào kinh đô dò được tin tức Thanh-đế du hành Giang-Nam nên tức tốc đi suốt ngày đem về báo tin, nhưng không ngờ Hồng Hoa Hội đã cùng y một phen đụng độ thử thách.


Trần-Gia-Cách nói:

bạn đang xem “Thư kiếm ân cừu lục - Kim Dung” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


-Thập-nhị ca lại một phen vất vả, đáng lý nên nghỉ ngơi mà dưỡng sức thì hơn.


Thạch-Song-Anh lú đó quay đầu nhìn Lạc-Băng nói:


-Tứ tẩu! Con ngựa của chị thật là thần mã! Chuyến này đệ lại dượt cho nó thêm thuần thục.


Lạc-Băng đáp:


-Cám ơn thập-nhị đệ rất nhiều!


Như sực nhớ ra điều gì, Thạch-Song-Anh nói:


-Quên nữa! Trên đường tôi có gặp chủ nói là Hàn-Văn-Xung.


Lạc-Băng hỏi:


-Vậy hả? Hắn có ý định cướp lại ngựa không?


Thạch-Song-Anh đáp:


-Hắn không trông thấy tôi. Lúc tôi vào khách sạn tạm nghỉ nghe hắn ngồi nói chuyện với mấy tên tiêu đầu của Trấn-Viễn tiêu cục. Tôi nghe hắn chửi mắng Hồng Hoa Hội chúng ta không biết mấy. Tôi nghe thoang thoáng thì hình như hắn căm hận có một người anh em của chúng ta dùng thuốc mê làm gục cả đám và giết chết tên Đổng-Triệu-Hòa.


Từ-Thiện-Hoằng và Châu-Ỷ nghe nói nhìn nhau tủm tỉm cười. Thấy Thạch-Song-Anh ngạc nhiên, Châu-Ỷ nói:


-Đêm hôm ấy nhờ chúng tôi mở lượng từ bi nên hắn mới sống sót được mà còn dám lên tiếng mắng chửi ai nữa!


Từ-Thiện-Hoằng hỏi:


-Thập-nhị đệ có biết tụi Trấn-Viễn tiêu cục đi đâu, làm chuyện gì không?


Thạch-Song-Anh đáp:


-Nghe đâu chúng từ Bắc-Kinh hộ tống châu báu gì đó của Thanh-đế gửi tặng cho phủ Tướng-quốc ở Hải-Ninh.


Nói đến đây, Thạch-Song-Anh xoay qua Trần-Gia-Cách nói:


-Tôi có thông tri cho hai Tổng đầu-mục ở Hải-Ninh và Tề-Nam hổ trợ ngầm cho chúng.


Trần-Gia-Cách cười nói:


-Đa tạ Thập-nhị đương-gia. Không ngờ lần này chúng ta với Trấn-Viễn tiêu cục lại bất ngờ liên kết để cùng lo chung một công việc.


Thạch-Song-Anh nói:


-Làm thì làm vậy, chứ thôi thấy thật sự cũng không cần thiết lắm vì lần này tôi được nhìn thấy tận mắt Vương-Duy-Dương đích thân đứng ra chỉ huy. Như vậy thì còn đám nào dám phá phách!


Mọi người nghe nói Uy-Chấn Hà-Sóc Vương-Duy-Dương ra mặt cầm đầu cuộc bảo tiêu thì ai nấy không hẹn mà cùng nhau kinh ngạc cả một lượt.


Châu-Trọng-Anh nói:


-Đã trên 10 năm nay Vương-Duy-Dương không còn phải đi lo công việc bảo tiêu mà chỉ cần sai khiến đám lâu mà thôi. Lần này đích thân y đứng ra lo việc này thì thật là ngoài sự tiên liệu của mọi người. Chuyện này không phải là tầm thường đâu!


Thạch-Song-Anh nói:


-Thật tôi cũng lấy làm lạ cho nên mới cố tìm hiểu mới hay ngoài món bảo vật của Thanh-đế gửi tặng phủ Trần Tướng-quốc còn có cặp ngọc bình nữa.


Trần-Gia-Cách hỏi:


-Ngọc bình là gì?


Thạch-Song-Anh đáp:


-Đó là một vật quý vô giá của xứ Hồi. Lần này Triệu-Huệ đem đại quân sang chinh phạt xứ Hồi bị tổn thất nặng nề. Nhưng cuối cùng, Mộc-Trác-Luân lão anh hùng phải đem món ấy ra làm cống phẩm để cầu hòa.


Đám hào kiệt Hồng Hoa Hội nghe tin Hồi-bộ thắng trận thì ai nấy hết sức vui mừng.


Thạch-Song-Anh lại nói tiếp:


-Nghe đâu đại quân của Triệu-Huệ vì cạn lương thực và quân lương tiếp tế bị cướp sạch nên bắt buộc phải lui binh. Đã thế, trên đường về còn bị phục kích tổn thất lên đến trên 5000 người.


Châu-Ỷ nghe nói nhoẻn miệng cười nói với Từ-Thiện-Hoằng:


-Nếu chị Tiêu-Thanh-Đồng biết rõ mưu kế của Hồng Hoa Hội cúng ta chắc sẽ cám ơn anh nhiều lắm.


Từ-Thiện-Hoằng nghe nói ghé miệng Châu-Ỷ thì thào:


-Chính em mới là người nghĩ ra kế cướp lương tiếp tế của Triệu-Huệ, anh chỉ là người thi hành mà thôi.


Thạch-Song-Anh lại kể tiếp:


-Nhưng không may cho người Duy là chưa rút khỏi biên giới Hồi Thì Triệu-Huệ lại nhận được lương thực tiếp tế gửi đến nên lập tức quay binh trở lại để phản công. Biết binh lực mình không sao cự nổi với đại quân đông đảo như vậy, Mộc-Trác-Luân đành phải đem dâng cặp ngọc bình để cầu hòa. Bởi vua Càn-Long không có mặt ở Bắc-Kinh thành ra không ai dám đụng đến cặp ngọc bình, phải nhờ người hộ tống đến tận Giang-Nam. Do đó, ta có thể kết luận rằng Vương-Duy-Dương lần này tái xuất giang hồ không ngoài việc liên quan đến báu vật này của xứ Hồi.


Trần-Gia-Cách nói:


-Đừng nói là một cặp ngọc bình! Dẫu cho có nạp hết của báu của xứ Hồi, Càn-Long cũng không chấp thuận đâu. Mà cho dù có chấp thuận thì cũng chỉ được một thời gian ngắn rồi lại tiếp tục đem quân chinh phạt vì lý do khác mà thôi!


Thạch-Song-Anh nói:


-Theo lời đám tiêu sư thì nếu việc cầu hòa được chấp thuận thì cặp ngọc bình sẽ được cất vào kho tàng của triều đình. Trái lại, nếu không được chấp thuận thì sẽ đem trả lại cho xứ Hồi. Do đó mà Vương-Duy-Dương phải đích thân ra tay đem đến cho Càn-Long xem mà quyết định chứ không dám phó thác cho ai cả, kể cả Hàn-Văn-Xung.


Mã-Thiện-Quân nói:


-Tên giặc Vương-Duy-Dương này ỷ tài ỷ sức, vào tận xứ Triết-Giang này mà không gửi cảnh thiếp đến báo cho chúng ta. Há lão lại không biết có Tổng-Đà-Chủ của chúng ta nơi đây sao? Có lẽ nào hắn lại dám cả gan tự đại ngông cuồng đến thế!


Chương-Tấn cả giận nói:


-Trấn-Viễn tiêu cục dám giở thói mục hạ vô nhân như thế thì chúng ta hãy ra tay đoạt lấy cặp ngọc bình đó thử xem làm gì nhau cho biết!


Lạc-Băng xen lời can:


-Điều ấy không nên đâu! Xứ Hồi đang tìm cách cầu hòa, nếu chúng ta làm thế sợ hỏng việc của Mộc-Trác-Luân lão anh hùng.


Trần-Gia-Cách láy mắt ra dấu cho Từ-Thiện-Hoằng. Cả hai vào thư phòng bàn chuyện riêng. Trần-Gia-Cách nói:


-Đêm qua tôi có giáp mặt với Càn-Long. Y nói nội trong ba ngày sẽ trở về Bắc-Kinh và trước một ngày hồi-giá sẽ giết chết Văn tứ ca.


Từ-Thiện-Hoằng kinh hoàng nói:


-Tình thế đã đến lúc nguy ngập, chúng ta phải hành động ngay thôi!


Trần-Gia-Cách nói:


-Văn tứ ca bị giam trong khám đặc biệt trong nội thành của tướng-quân Lý-Khả-Tú. Thất ca hãy thử nghĩ xem có kế hoạch nào không?


Từ-Thiện-Hoằng hỏi:


-Chứ không phải ở Hàng-Châu?


Trần-Gia-Cách liền đem tất cả chuyện gặp gỡ Càn-Long ra sao thuật lại tỉ mỉ cho Từ-Thiện-Hoằng nghe. Chỉ có việc vua Càn-Long tế mộ cha mẹ chàng là giữ kín theo đúng với lời hứa với.


Từ-Thiện-Hoằng suy nghĩ một hồi nói:


-Thưa Tổng-Đà-Chủ! Chúng ta mạnh hơn, có thể tấn công được!


Trần-Gia-Cách gật đầu. Hai người ngồi tiếp tục bàn về chiến lược và đồng ý với nhau trên mọi quan điểm. Sau đó hai người ra lại tụ họp tất cả mọi người lại mà phân công.


Trần-Gia-Cách bắt đầu truyền lệnh:


-Trước tiên, thập-tam đương-gia Tưởng-Tứ-Căn hãy chỉ huy 500 anh em chuẩn bị thuyền bè đầy đủ, chờ đợi tin tức mà đi thẳng về Thái-Hồ.


Bang chúng nghe khẩu lệnh của Trần-Gia-Cách đều hăng hái, lên tinh thần. Gọi Mã-Đại-Đình ra ngoài, Trần-Gia-Cách nhờ cho người đặc phái đến Hải-Ninh bốc mộ Trần-Tấn-Trung về chôn gần Vũ-Thi và lo giúp đỡ mọi việc cho Tĩnh-Họa, đồng thời sắp đặt chỗ cho Tâm-Nghiện dưỡng bệnh.


Từ-Thiện-Hoằng bàn:


-Anh em bang chúng ở Hàng-Châu tạo nên sự nghiệp ở đây tốn không biết bao nhiêu mồ hôi nước mắt, kể cả một số đang nằm vùng trong binh chủng Mãn-Thanh. Nếu huy động toàn lực chẳng hóa ra vì cứu mạng một mình Văn tứ ca mà làm cho bao nhiêu anh em bang chúng phải hy sinh tất cả sự nghiệp và sinh mạng hay sao?


Trần-Gia-Cách nói:


-Thất ca có cao kiến gì xin cứ bày tỏ.


Từ-Thiện-Hoằng nói:


-Vẫn biết chúng ta lần này dùng sức mạnh để đương đầu với cường địch, nhưng nếu giữ được trong vòng bí mật thì vẫn hay hơn. Thứ nhất, đừng nên để cho hơn một vạn quân ở Hàng-Châu tham gia vào trận chiến. Thứ hai, tiết kiệm sức lực xương máu anh em bang hội càng nhiều càng tốt. Thứ ba đừng để lộ những anh em có dinh gia cơ nghiệp và gia đình tại đây, vì những người này đóng vai trò làm hậu thuẫn cho bao nhiêu người.


Vô-Trần Đạo-Nhân khen:


-Thất đệ nói rất đúng. Chúng ta cứ thế mà thi hành.


Từ-Thiện-Hoằng liền phân công:


-Văn tứ tẩu, chị đến trước cửa Đông dinh Hàng-Châu Tướng-quân chuẩn bị xạ thủ với tên lửa và đại pháo, chờ đúng giờ Tỵ sẽ phóng hỏa. Xong việc, chị lập tức sang ngay cửa Tây để hợp sức đánh thẳng vào dinh thự của Tướng-quân Lý-Khả-Tú.


Quay sang Mã-Thiện-Quân, Từ-Thiện-Hoằng nói:


-Mã đại ca lập tức cho tản cư dân chúng sống gần vùng chúng ta định phóng hỏa để ngăn ngừa tai nạn rủi ro. Cứu được Văn tứ ca xong, chúng ta sẽ điều tra thiệt hại mà bồi thường sau. Còn việc cần gấp là đại ca lập tức triệu tập tất cả anh em có chân trong đạo quân Thủy-Long khoảng 500 người, và dặn 400 anh em trong đội quân Kỳ-Dinh chuẩn bị sẵn mà làm nội ứng vào đầu giờ Thìn.


Mã-Thiện-Quân tuân lệnh. Từ-Thiện-Hoằng lại sai Dương-Thanh-Hiệp chỉ huy chừng 300 người dùng xe đầy tay chở rơm cỏ, 150 người cầm liềm, lưỡi hái, mác, rựa, giả làm nông dân. Vệ-Xuân-Hoa thì chỉ huy đội Thủy-Long ở các phường cứu hỏa, còn Châu-Ỷ thì cầm đầu 200 nam, phụ, lão ấu, là hội viên của Hồng Hoa Hội tuyển từ các xưởng dệt của Mã-Thiện-Quân tại Hàng-Châu, dặn mỗi người trên tay phải cầm một cái gáo nhưng bên trong lại đựng dầu.


Rồi Từ-Thiện-Hoằng lại ra lệnh cho Chương-Tấn lãnh 200 người giả làm thợ nề, mỗi người đẩy một cỗ xe chở đầy thạch khối.


Xoay qua Mã-Thiện-Quân, Từ-Thiện-Hoằng dặn:


-Mã đại ca, phần anh thay đổi quân phục, giả làm quan thủ-bị, dẫn 500 anh em trong đạo Kỳ-Dinh đi tuần tra nghiêm ngặt không cho ai đến gần, cũng như không cho người trong dinh Lý-Khả-Tú ra ngoài đi cầu viện.


Quay sang phía Châu-Trọng-Anh, Từ-Thiện-Hoằng nói:


-Xin nhạc-phụ cùng với hai anh Mạnh-Kiện-Hùng và An-Kiện-Cường đợi sẵn ở cửa Nam mà tấn công vào. Triệu tam ca cùng Thường ngũ, lục ca hai vị tấn công từ phía Bắc vào. Tổng-Đà-Chủ, Vô-Trần Đạo-Nhân và tôi sẽ đánh từ cửa Tây vào. Ba đội này phải đánh chớp nhoáng, tốc chiến tốc thắng, đội vào vào được dinh thự Lý-Khả-Tú trước sẽ đoạt công đầu.


Phân công đâu đó xong xuôi, Từ-Thiện-Hoằn mới từ từ giải thích kế hoạch tỉ mỉ cho tất cả cùng biết rõ để khai thông. Ai nấy đều khâm phục Từ-Thiện-Hoằng là đa mưu túc kế, thần cơ diệu toán.


Thế lực Hồng Hoa Hội ở Hàng-Châu rất hùng hậu nên cuộc huy động võ trang không gặp khó khăn trở ngại một chút nào cả. Chỉ trong vài khắc đồng hồ là đâu đó đã chuẩn bị chu đáo, đâu ra đó. Dùng cơm tối xong, mọi người nai nịt chỉnh tề lên đường, chia nhau chực sẵn ở từng vị trí, kiên nhẫn chờ đợi nghe tiếng đại pháo của đoàn quân của Lạc-Băng vào giờ Tỵ

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Bát Bộ Thần Công - Vô Danh

Trích đoạn: Dưới Địa Song, là một sơn cốc hình như cái bồn, từ miệng động nhìn

11-07-2016 72 chương
Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Anh hùng Vô lệ - Cổ Long

Giới thiệu: Giọng ca của ca nữ, điệu múa của vũ giả, kiếm của kiếm khách, bút

11-07-2016 20 chương
Anh thề đi

Anh thề đi

Có một chàng trai đem lòng thích 1 cô gái, anh ta đã vạch ra cho mình kế hoạch tán tỉnh

01-07-2016
Vết sẹo cuộc đời

Vết sẹo cuộc đời

Sẹo bên ngoài rách mấy rồi sẽ liền da thôi, nhưng sẹo trong lòng con người, tâm hồn

23-06-2016
Lặng yêu

Lặng yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Tháng năm không ở lại") Ai

27-06-2016
Vị Tình Đầu

Vị Tình Đầu

Tên truyện: Vị Tình ĐầuTác giả: huymanutdThể loại: Truyện VOZTình trạng: Hoàn

18-07-2016 50 chương
Bay như cánh hoa anh đào

Bay như cánh hoa anh đào

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Cho đến bây

27-06-2016
Bà Ngoại của tớ

Bà Ngoại của tớ

(khotruyenhay.gq)Bà tớ có cái quán nhỏ lắm, gọi là quán cho oai chứ thật ra chỉ có cái

28-06-2016