Duck hunt
Thất chủng binh khí 7 - Quyền đầu - Cổ Long

Thất chủng binh khí 7 - Quyền đầu - Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 10-07-2016
Số chương: 16
5 sao 5 / 5 ( 132 đánh giá )

Thất chủng binh khí 7 - Quyền đầu - Cổ Long - Hồi 9 - Nghi vấn trùng trùng

↓↓
Mười ba tháng chín, sáng sớm.


Trời có sương mù.


Trong phòng ăn của khách sạn Thái Bình, xem ra hình như quả thật có thái bình.


Mọi người đang yên yên ổn ổn ngồi đó, dáng điệu đều có vẻ rất khách khí.

bạn đang xem “Thất chủng binh khí 7 - Quyền đầu - Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Nhất là sói quân tử lại càng khách khí.


Người không khách khí nhất là Tiểu Mã, cặp mắt đang lom lom nhìn y, nắm tay tùy lúc chuẩn bị đấm một cái ra.


Ôn Lương Ngọc hình như không thấy, y mỉm cười nói :


- Đêm qua các vị khổ cực quá.


Tiểu Mã nói :


- Hừ!


Lam Lan nhoẻn miệng cười nói :


- Khổ tuy là có khổ chút đỉnh, hiện giờ mọi người xem ra cũng có được tý thái bình.


Ôn Lương Ngọc nói :


- Đặng lão bản!


Người làm ăn vội vã chạy lại, cười vả lả nói :


- Có tiểu nhân đây.


Ôn Lương Ngọc nói :


- Đi làm tý điểm tâm trước, rồi hâm chút rượu, tất cả đều tính vào sổ của ta.


Đặng lão bản nói :


- Vâng!


Tiểu Mã bỗng cười nhạt, nói :


- Đặng lão bản tuy đã có chuyện làm ăn rồi, nhưng ngươi không làm ăn gì với bọn ta, hà tất phải đi mời khách trước?


Ôn Lương Ngọc cười nói :


- Làm ăn là làm ăn, mời khách là mời khách, tại sao lại nói lẫn lộn vào với nhau?


Tiểu Mã nói :


- Dù chuyện làm ăn không xong, ngươi cũng cứ mời khách?


Ôn Lương Ngọc nói :


- Các vị ở xa lại, tại hạ ít nhiều cũng phải tận tình địa chủ chứ.


Tiểu Mã nói :


- Được, đem ly lớn lại đây!


Lam Lan dịu dàng nói :


- Cả đêm anh chưa ngủ, trong bụng lại chẳng có gì, tốt nhất là uống ít một chút.


Tiểu Mã nói :


- Không uống chùa không uống, uống chết thì thôi!


Ôn Lương Ngọc vỗ tay cười nói :


- Phải vậy chứ, hiện tại nếu không uống thêm chút xíu, đợi đến lúc không còn quyền đầu, uống rượu không được tiện nghi lắm.


Tiểu Mã nói :


- Ngươi muốn song quyền đầu của ta thật sao?


Ôn Lương Ngọc mỉm cười.


Tiểu Mã nói :


- Được, ta cho ngươi!


Y vừa chưa nói hết, nắm tay của y đã dấm ra.


Quyền đầu của y không những chính xác, mà còn rất nhanh.


Nào ngờ Ôn Lương Ngọc hình như đã tính đúng y sẽ làm vậy, thân hình y lăn qua một cái, vừa người vừa ghế lăn ra ngoài tám chín thước.


Y chẳng tức giận gì, còn mỉm cười nói :


- Rượu còn chưa uống, không lẽ các hạ đã say rồi sao?


Lam Lan nói :


- Y chưa say.


Ôn Lương Ngọc không phản đối, cũng chẳng cãi cọ, y nói :


- Không chừng y chỉ bất quá là trời sinh thích đánh đập người thế thôi.


Lam Lan cười cười, cười rất mê người, cô nói :


- Ông lại sai rồi.


Ôn Lương Ngọc nói :


- Sao?


Lam Lan nói :


- Y chẳng phải thích đánh đập ai, những người nơi đây e rằng người nào cũng muốn đánh đập ông một trận!


Thường Vô Ý nói :


- Nhưng ta thì không.


Lam Lan hỏi :


- Ông thật tình không muốn?


Thường Vô Ý nói :


- Ta chỉ muốn lột da của hắn ra thôi!


Ôn Lương Ngọc cũng chẳng tức giận, cũng còn mỉm cười hỏi :


- Nghe nói lệnh dệ thương thế rất nặng?


Lam Lan nói :


- Ừ.


Ôn Lương Ngọc hỏi :


- Lệnh đệ có phải thật là em ruột của cô nương không?


Lam Lan nói :


- Ừ.


Ôn Lương Ngọc hỏi :


- Còn vị Mã công tử này cũng thế?


Lam Lan lắc lắc đầu.


Ôn Lương Ngọc hỏi :


- Nếu vậy, cái mạng của lệnh đệ, còn sánh không được với song quyền đầu của y sao?


Lam Lan nói :


- Chỉ tiếc là song quyền đầu nằm trên người của y.


Ôn Lương Ngọc cười cười nói :


- Cô nương nói vậy, không khỏi có vẻ khiêm nhượng quá.


Lam Lan hỏi :


- Tại sao?


Ôn Lương Ngọc nói :


- Công phu ám khí của cô nương tinh tuyệt, tại hạ bình sinh chưa gặp qua bao giờ!


Y nói huỵch tẹt ra bí mật, Lam Lan vẫn không biến sắc mặt, cô nói :


- Các hạ quả thật có nhãn lực.


Ôn Lương Ngọc nói :


- Các vị tiểu muội muội bên cạnh cô nương, cũng đều là những tay cao thủ trong người đầy tuyệt kỹ, nếu muốn song quyền đầu, chỉ bất quá như thò tay vào túi lấy đồ thế thôi.


Lam Lan cũng cười cười nói :


- Nếu hiện tại chúng tôi muốn cặp quyền đầu của ông, có phải là cũng như thò tay vào túi lấy đồ không?


Ôn Lương Ngọc cười có vẻ rất thiếu tự nhiên, y nói :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Mở đầu: Bốn đại cao thủ Thiên giáo vận y phục bó chẽn, màu xám ngoét sầm sập

12-07-2016 50 chương
Âm công - Cổ Long

Âm công - Cổ Long

Lời tựa: Bạch Bất Phục, người con hiếu thảo, lấy việc "đổi của chôn người"

12-07-2016 1 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Con nhớ mẹ!

Con nhớ mẹ!

Người ta bảo mẹ không đẹp, người ta bảo mẹ không có đôi mắt đẹp. Nhưng với con,

25-06-2016
Tạm biệt Bầu Trời

Tạm biệt Bầu Trời

Tình cảm đặc biệt đó nó không định nói ra. Nó biết, cứ giữ khư khư trong lòng

24-06-2016
Bản Romance cho em

Bản Romance cho em

Điều đó đôi lúc khiến tôi xao nhãng đôi chút trong những bài guitar của mình. Nhưng

30-06-2016
Bản tình ca tháng 6

Bản tình ca tháng 6

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Ba năm

25-06-2016
Thư tình viết muộn

Thư tình viết muộn

Sống với nhau hơn 60 năm, "sáu mươi năm cuộc đời" được 14 mặt con mà mình chưa bao

30-06-2016
Tự chịu trách nhiệm

Tự chịu trách nhiệm

Đừng bị cái suy nghĩ là người phụ nữ nhất thiết phải cần một người đàn ông

23-06-2016