XtGem Forum catalog
Bạch Các Môn - Trần Thanh Vân

Bạch Các Môn - Trần Thanh Vân


Tác giả:
Đăng ngày: 11-07-2016
Số chương: 22
5 sao 5 / 5 ( 134 đánh giá )

Bạch Các Môn - Trần Thanh Vân - Hồi 16 - Kim Lăng tam hiệp

↓↓
Một lát sau Thiên Y đại sư quay trở ra thì lão đã biến thành một nông phu trung niên, Phi Vân Tử như một viên ngoại trong bộ trường bào sang trọng, Bạch Trường Phiêu trở lại thân phận thư sinh trong bộ bạch y.


Trường Phiêu ngắm nhìn hòa thượng và đạo sĩ rồi mỉm cười, nói :


- Nhị vị có thể đi rồi, vãn bối sẽ ngầm theo sau nhị vị, khi cần thiết sẽ xuất hiện diện kiến. Nếu có bất trắc xảy ra thì nhị vị không cần tìm Giang Hào nữa, vãn bối sẽ tìm hắn rồi sắp đặt cho các vị gặp nhau.


Phi Vân Tử gật đầu rồi lập tức sải bước ra khỏi khách điếm, lão vừa đi vừa đưa chiếc tẩu thuốc lên miệng phì phà trông rất khí phái. Nhưng mà vừa ra khỏi Kim Lăng khách điếm thì Phi Vân Tử bỗng nhiên dừng bước, Thiên Y đại sư theo sau liền khẽ hỏi :

bạn đang xem “Bạch Các Môn - Trần Thanh Vân” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Tại sao dừng lại?


Phi Vân Tử mỉm cười, nói :


- Đi hướng nào bây giờ?


Thiên Y đại sư cũng ngỡ ngàng hỏi lại :


- Ừ, đi hướng nào mới phải?


Hai lão đang ngập ngừng thì nghe âm thanh của Bạch Trường Phiêu nói :


- Nhị vị hãy đến Thiên Phúc cư trước, đó là trà quán lớn nhất Kim Lăng nên có thể dò la tin tức được.


Phiên Vân Tử và Thiên Y đại sư bất giác đưa mắt nhìn nhau rồi gật đầu, đoạn bước đi về hướng Đông nam để đến Thiên Phúc cư.


Không đầy nửa canh giờ sau thì hòa thượng và đạo sĩ đã đến trước cổng Thiên Phúc cư, quả nhiên là một quán trà rất lớn, cảnh trí trang nhã, khách nhân ra vào tấp nập.


Thấy Phiên Vân Tử ăn vận sang trọng như một thiếu gia nên bọn điếm tiểu nhị lập tức ra mời chào dẫn đường rồi an bày hai lão ngồi ở một chiếc bàn lớn trong góc phòng. Nơi này vừa quan sát được toàn bộ quán trà, lại gần cửa sổ nhìn ra ngoài đường nên cũng quan sát được hành nhân đi trên đường.


Lúc này trong quán dần thưa khách, phần lớn đều ăn điểm tâm xong thì lập tức bỏ đi. Phi Vân Tử quét mục quang quan sát thì thấy bên góc trái có một lão nhân đang ngồi ăn uống một cách chăm chú là khả nghi, ngoài ra những thực khách còn lại đều là thường dân.


Nhưng hai lão vừa kêu điểm tâm và trà lên thì có ba đại hán đẩy cửa bước vào. Ba người này đều là nhân vật trong võ lâm, thân mặc kinh trang đeo trường đao, tướng mạo rất uy võ.


Tuy nhiên Phi Vân Tử và Thiên Y đại sư lại chú ý đến lão nhân ngồi bên góc trái hơn, lão này mặc trường bào màu xám bằng vải gai thô, tóc nửa đen nửa trắng lẫn lộn nhưng rối bù như tổ quạ, thần sắc đỏ hồng nhưng song thủ lại trắng như tuyết.


Thiên Y đại sư quan sát một lúc thì nhớ là hình như đã nghe nói đến một quái nhân như thế này nhưng nhất thời lão không nhớ chính xác là ai? Nhưng Phi Vân Tử thì nhớ ngay và cũng biết rất rõ nhân vật này là họ Tiền tên Tứ, ngoại hiệu Tu La Thủ. Đây là một cao thủ thành danh khá lâu trong võ lâm nhưng lão ta đã thất tung trên giang hồ hai mươi năm rồi, ai cũng nói lão ta đã chết, thế mà bây giờ đột nhiên lại xuất hiện ở nơi này.


Tính ra thì Tu La Thủ Tiền Tứ cũng bối phận với Thiên Thủ Phi Hoa Đường Hồng, võ công và thanh danh cũng cao không kém Đường Hồng. Nhưng hiện giờ lão xuất hiện với danh nghĩa gì? Trông không có vẻ là người của Tam Thánh hội, lẽ nào lão ta cùng Đường Hồng ẩn cư ở Kim Lăng? Hiện giờ xuất hiện là biểu thị Đường Hồng đã chuẩn bị có hành động? Ba đại hán mang trường đao kia có phải là thuộc hạ của lão ta hay không? Tuy bọn chúng mặc y phục giống người của Tam Thánh hội nhưng lại không mang phù hiệu của Tam Thánh hội, vậy rốt cuộc bọn chúng là ai?


Dù bọn người này xuất hiện một cách đột ngột, thân phận cũng đặc biệt thể hiện cho sự thay đổi và nhiều hung hiểm trên giang hồ nhưng Phi Vân Tử và Thiên Y đại sư vẫn trầm tĩnh dị thường. Hai lão không lộ vẻ kinh dị cũng như để lộ sắc thái ngạc nhiên. Thế nhưng khi Tu La Thủ Tiền Tứ nhìn thấy hình mạo của Phi Vân Tử thì có vẻ kinh ngạc, lão ngừng ăn uống và quan sát đối phương đến độ xuất thần. Phi Vân Tử thấy vậy thì mỉm cười, lão thản nhiên đưa ống tẩu lên miệng hút rồi chậm rãi nhả khói trông rất khoái lạc.


Lúc này Thiên Y đại sư cũng nhớ ra quái nhân kia là Tu La Thủ Tiền Tứ nên lập tức ngầm vận công phòng bị, bất cứ hành động cử chỉ của đối phương đều không qua được song mục của lão. Ba đại hán mang trường đao lặng lẽ bước đến trước bàn của Phi Vân Tử, thần sắc của chúng lộ đầy sát khí nhưng hòa thượng và đạo sĩ đều không bận tâm.


Bọn điếm tiểu nhị thấy tình hình sắp có bất trắc nên vội vàng bỏ trốn ra sau, không một tên nào dám lên tiếng. Phi Vân Tử tiếp tục thản nhiên uống trà, nhả khói, chốc chốc lại mỉm cười gây sự chú ý cho mọi người.


Khi ba đại hán đặt tay lên chuôi đao thì bỗng nhiên Tu La Thủ Tiền Tứ biến sắc, sắc diện đỏ hồng biến thành nhợt nhạt, hình như lão nghĩ đến một chuyện kinh thế hãi tục nên lập tức tung người phóng ra khỏi quán trà. Nhưng lúc này trường đao của ba đại hán đã xuất khỏi vỏ, tên đứng giữa lớn tiếng nói :


- Dù người là người hay quỷ thì lão gia cũng thưởng cho ngươi một đao!


Nói là một đao nhưng kỳ thực ba thanh đao đều vang lên và chém xuống nhanh như chớp. Phi Vân Tử vẫn ngồi yên bất động nhưng Thiên Y đại sư đã lập tức xuất song thủ, ba đạo chỉ phong nhằm thế đao của đối phương bắn ra như sao xẹt.


Thế đao mới đi được nửa đương thì đột nhiên dừng lại và Thiên Y đại sư nhanh chóng lấy trường kiếm sau lưng cung kính đặt trước mặt Phi Vân Tử. Thì ra trên đường đến Thiên Phúc cư hai lão đã ngầm thỏa thuận là Thiên Y đại sư sắm vai người hầu của Phi Vân Tử.


Sau khi đặt trường kiếm xuống bàn thì Thiên Y đại sư lập tức thi triển La Hán chưởng và Kim Cương chỉ ngăn thế đao của ba đại hán lại và khống chế huyệt đao của chúng.


Tuy nhiên đại hòa thượng không cho đối phương nhận ra thủ pháp xuất thủ của Thiếu Lâm nên tả thủ bắt quyết, hữu thủ hoa một vòng như cách vẽ bùa chú. Như vậy vừa che đậy được lộ số võ công lại vừa thể hiện sự thần bí quỷ mị khiến đối phương không biết đâu mà lường.


Phi Vân Tử cười hì hì rồi nhặt trường kiếm lên, đoạn chậm rãi xuất một chiêu rất tầm thường nhằm đại hán đứng giữa kích tới.


Lão xuất thủ rất chậm nên mũi kiếm cũng đâm vào ngực đại hán này một cách rất chậm rãi, mũi kiếm từ từ đâm vào từng tấc một, máu tươi cũng theo đó chảy ra từ từ. Cuối cùng trường kiếm cũng xuyên thủng qua thân đại hán, Phi Vân Tử chậm rãi rút kiếm ra và một thi thể ngã xuống đất.


Thủ pháp giết người có đến mấy chục loại nhưng cách để cho đối phương cảm nhận được cái chết đến gần thì quả là chưa từng nghe thấy bao giờ. Khi đại hán đứng giữa ngã xuống thì hai đại hán còn lại bỗng nhiên cảm thấy thân thể không còn bị khống chế, chúng lập tức kêu thất thanh rồi quay người vắt giò lên cổ chạy ra khỏi quán trà.


Thiên Y đại sư và Phi Vân Tử cũng từ từ đứng lên và chậm rãi ra khỏi Thiên Phúc cư.


Hai lão đi được hai mươi trượng thì đột nhiên nghe phía sau có tiếng chân rất gấp đuổi theo, cả hai không hẹn mà cùng quay lại và bất giác ngẩn người. Thì ra tiếng bước chân của người đang đuổi theo chính là Giang Nam công tử của Động Đình minh - Giang Hào.


Phi Vân Tử chờ Giang Hào tới gần rồi khẽ hỏi :


- Giang Nam công tử đã gặp Bạch thiếu hiệp chưa?


Giang Hào cũng hạ giọng nói rất khẽ :


- Đã gặp rồi! Do vậy vãn bối mới được chỉ điểm đến đây đón tiếp nhị vị.


Nói đoạn chàng chỉ tay về ngã rẽ phía trước và tiếp lời :


- Đi! Chúng ta hãy rẽ vào đó rồi hãy nói tiếp.


Lời chưa dứt thì chàng đã tung người lướt đi như gió, Phi Vân Tử và Thiên Y đại sư cũng không chút chậm trễ, cả hai đều bám sát phía sau.


Thoáng chốc cả ba đã đến trước một đại viện rộng lớn, bên trong có ba cỗ xe ngựa đang lăn bánh đi ra, thùng xe được che kín bằng rèm đen nên không thấy nhân vật nào ngồi bên trong.


Thiên Y đại sư quét mục quang nhìn tứ phía thi phát hiện trong sân viện còn năm cỗ xe nữa, lão ngạc nhiên hỏi :


- Hình như đây là nơi cho thuê xe?


Giang Hào gật đầu, nói :


- Không sai! Nam Bắc Đại Xa Hành là một trong những nơi tàng binh của gia phụ. Vãn bối đến Lợi Nhân đường mọi chuyện rất thuận lợi, phần lớn những huynh đệ tiềm phục ở Giang Nam đều là huynh đệ thân cận của gia phụ trước đây và bọn họ cũng nhận ra vãn bối. Trước đây khi nghe tin ba vị Chưởng môn ngộ nạn, bọn họ cũng rất khẩn trương nhưng vì chưa nhận được chỉ thị nên không dám vọng động. Qua một năm không thấy động tĩnh gì nên bọn họ không thể kiên nhẫn ngồi chờ và đành xuất hiện hoạt động. Tuy bọn họ hành động rất cẩn thận nhưng vẫn gây sự chú ý hoài nghi của Tam Thánh hội và bọn họ cũng chưa biết nên đối phó thế nào. Đợi lát nữa Bạch huynh đệ cùng tam thúc, lục thúc đến thì hy vọng chúng ta sẽ tìm ra quyết sách ứng phó với nguy cơ trước mắt.


Thiên Y đại sư nói :


- Chuyện này không phải là tầm thường, cần phải thương lượng thật kỹ mới được!


Lúc này có một thanh y nhân bước ra cung thân hành lễ với Giang Hào rồi dẫn dẫn đường đưa mọi người vào đại sảnh. Trong sảnh đã sớm thiết đặt tiệc trà, bốn tì nữ xinh đep đứng hầu bốn góc. Ba người vừa an tọa thì chợt nghe có tiếng bước hân từ hậu sảnh vang lên, hai trường bào trung niên song hành bước vào. Giang Hào liền đứng lên thi lễ nói :


- Giang tam xin bái kiến tam thúc, lục thúc!


Hai trường bào trung niên khẽ gật đầu rồi quét mục quang nhìn từ Giang Hào qua Thiên Y đại sư, khi nhìn đến Phi Vân Tử thì cả hai đều bất giác sững người buột miệng nói :


- Quy Trường Linh...


Giang Hào định lên tiếng thì đã nghe giọng Bạch Trường Phiêu từ ngoài cửa sảnh vang lên :


- Đúng! Lão ta là Quy Trường Linh nhưng không phải Quy Trường Linh thật mà là Phi Vân Tử trong Võ Đang tam tử cải trang thành.


Trung niên đứng trước gật đầu, nói :


- Thì ra là vậy, Quy Trường Linh đã thất tung hai mươi năm, nếu tái xuất giang hồ thật thì quả là chuyện kinh thiên động địa.


Trường Phiêu bước vào đại sảnh và nói tiếp :


- Vãn bối xem trong một bản ký sự thấy được diện mạo của Quy Trường Linh và cũng biết được lão ta là nhân vật tinh thông thuật pháp bậc nhất trong hai trăm năm trở lại đây. Vì vậy mà vãn bối giúp Phi Vân Tử đạo trưởng hóa trang thành Quy Trường Linh để trước là hù dọa đối phương, sau là khiến cho chúng không biết thực hư đâu mà lần.


Trung niên đứng trước lại gật đầu, nói :


- Võ lâm Giang Nam đã trở thành thiên hạ của Tam Thánh hội, do vậy trong hành động càng cẩn thận càng tốt.


Giang Hào tiếp lời :


- Tam thúc, đạo trưởng và đại sư đây là hai nhân vật chủ lực đối kháng với Tam Thánh hội đấy.


Trung niên đứng trước liền cuối người thi lễ, nói :


- Thuộc hạ Động Đình minh, Trương Phụng Lâu, Trương lão tam tham kiến đại sư và đạo trưởng.


Trung niên phía sau cũng nghiêng người hành lễ và nói :


- Lão lục Tịch Nhất Sơn tham kiến đại sư, đạo trưởng!


Phi Vân Tử hoàn lễ và nói :


- Thì ra các vị còn sống. Năm xưa Giang minh chủ soái lãnh năm vị huynh đệ huyết chiến Hàng Châu Loan tiêu diệt Đông Hải Thập Tam Yêu cùng ba trăm thủy binh của bọn chúng khiến võ lâm thiên hạ ai cũng khâm phục. Khi đó nghe tin lục hiệp đã chết năm, không ngờ Giang minh chủ đã tính đến chuyện ba mươi năm nên mới an bài năm vị đến Giang Nam tiềm phục.


Trương Phụng Lâu tiếp lời :


- Giang đại ca tuy nhìn xa trông rộng nhưng không có khả năng bốc quẻ tiên tri, trường huyết chiến năm xưa đúng là hung hiểm tuyệt luân, ngoài Giang đại ca tuyệt kỹ tinh thâm nên không bị thọ thương, còn lại năm huynh đệ tại hạ đều bị thọ thương, đặc biệt nhị ca và tứ đệ đã vì thọ thương mà chết. Khi đó Giang đại ca rất đau lòng nên không muốn bọn tại hạ tiếp tục bước vào giang hồ hung hiểm nữa, do vậy mới hạ lệnh chuyển bọn tại hạ về Động Đình hồ rồi tuyên bố bọn tại hạ đã chết. Ngay cả Mộ Dung thế gia cũng bị qua mặt, bọn chúng không ngờ giữa huynh đệ tại hại nghĩa trọng tình thâm nên đã trở thành một lực lượng tiềm phục suốt mấy mươi năm qua. Hai mươi năm án binh bất động,tiềm tung ẩn tích, quên đi thâm phận quả là một chuyện không dễ.


Phi Vân Tử nói :


- Trương tam hiệp có biết Tu La Thủ Tiền Tứ không? Chẳng hay lão ta có gia nhập quý minh không?


Trương Phụng Lâu lắc đầu, nói :


- Trương mỗ có biết nhân vật này nhưng chỉ gặp từ hai mươi năm trước...


Phi Vân Tử nói :


- Hôm nay Tiền Tứ xuất hiện ở Thiên Phúc cư, thần thái vẫn như cũ, xem ra lão ta cùng Đường Hồng ẩn cư ở Kim Lăng này thì phải?


Thiên Y đại sư liền thuật lại mọi chuyện xảy ra ở Thiên Phúc cư một lượt thì rượu thịt được mang lên. Trương Lâu nâng chén mời và nói :


- Bây giờ trở lại với chính đề, dường như Tam Thánh hội đã phát hiện bọn tại hạ phục binh ở đây rồi và bọn chúng cũng đã báo về tổng hội. Hôm qua tổng hội đưa thư bồ câu truyền lệnh cho Phân hội Kim Lăng tuyển một số nhân thủ tinh nhuệ để phối hợp hành động với cao thủ được phái từ tổng hội đến trong hai ngày nữa.


Trường Phiêu nói :


- Tốt lắm, trong Phân hội Kim Lăng có nhân thủ của các vị là một chuyện không dễ an bày nhưng không biết ở tổng hội Cô Tô có nhân thủ nào tiềm phục hay không?


Trương Phụng Lâu gật đầu, nói :


- Cây cao trăm trượng tất phải có cành mục, đích thực là trong Phân hội Kim Lăng có người của bọn tại hạ nhưng tổ hội Cô Tô thì chưa trà trôn vào được. Tuy nhiên chỉ cần tìm thấy sơ hở là bọn tại hạ cho người vào tiềm phục ngay, đó không phải là chuyện khó lăm!


Trường Phiêu hỏi tiếp :


- Tam Thánh hội định phái những nhân vật nào đến Kim Lăng đối phó với chúng ta?


- Hình như là do nữ đệ tử của Minh Nguyệt quán soái lãnh hai toán nhân thủ đến.


- Xem ra bọn chúng chưa hạ quyết tâm đưa lực lượng chủ lực đến Kim Lăng rồi, lần này ứng phó với Tam Thánh hội không thành vấn đề. Vấn đề quan trọng là sau này các vị có còn tiềm cư ở Kim Lăng được nữa hay không? Nếu lần này chúng ta giết sạch bọn chúng, không cho một tên sống sót quay về thì chuyện không khó nhưng sau khi đại bại thì có lẽ Tam Thánh hội sẽ không để yên cho các vị.


- Nếu vậy tạm thời bọn tại hạ lánh vào thâm cốc ở Chung Sơn, nơi lão Ngũ đang giáo luyện nhân thủ. Tuy người của Tam Thánh hội đã mấy lần thám thính qua nơi đó nhưng song phương vẫn chưa xung động nên có thể xem là nơi bí mật khả dĩ tạm lánh.


Giang Hào tiếp lời :


- Bạch huynh đệ, nếu đại sư và đạo trưởng xuất hiện đại chiến một trận thì có làm rối loạn sự phán đoán của bọn chúng không? Để bọn chúng nghĩ rằng số nhân thủ này là do ba chúng ta vừa mới tập hợp được?


Trương Phiêu nói :


- Đương nhiên là có khả năng này! Nhưng cần phải biết chính xác về lực lượng của bọn chúng để khi nghênh chiến có thể tiền hậu hô ứng và làm rối loạn tai mắt đối phương được.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Tru tiên - Tiêu Đỉnh

Giới thiệu: "Tru Tiên " là tiểu thuyết huyễn tưởng thuộc thể loại tiên hiệp của

09-07-2016 258 chương
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Miền ký ức

Miền ký ức

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?') - Nun,

25-06-2016
Nhà giả kim - Paulo Coelho

Nhà giả kim - Paulo Coelho

Trích đoạn: Fatima "Nếu em là một phần của vận mệnh anh thì sẽ có một

15-07-2016 43 chương
Vọng cổ

Vọng cổ

(khotruyenhay.gq) Tham gia viết bài cho tập truyện "Ai cũng có một chuyện tình để

28-06-2016
Cho anh bước cùng em

Cho anh bước cùng em

Sao anh không níu kéo em, tại sao anh không một lần ngoái lại, nhìn xem con bé ngốc nghếch

26-06-2016