Polly po-cket
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 124 đánh giá )

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long - Chương 30

↓↓
Không một tiếng động, cũng chẳng có kình khí tụ thành mặc dù Thế Lãm đã cẩn trọng phòng bị ngay từ lúc phát hiện cặp mắt xanh lè kia. Nội khí của chàng sau khi tử địa huyệt Nhạn môn ra, cho đến lúc này thì không thể lường được, thính nhĩ có thể nghe được mươi dặm, nhãn quang xuyên thủng bóng tối như mắt mèo, thế mà vẫn không kịp phản xạ khi có kẻ thò tay vào ống tay áo của chàng.


Xoạt...


Ống tay áo trường y của Thế Lãm đã bị rách toạc, thế mà chàng còn ngẩn ngơ bởi sự cảnh báo của Vũ Lan.


Thế Lãm bật đứng lên như cánh cung.

bạn đang xem “Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Trước mặt chàng thấp thoáng ánh hào quang huyết dụ từ ngọn đèn Vô Ảnh phát ra, cùng với một chiếc bóng nhàn nhạt như sương khói tụ thành.


Thế Lãm giật mình, bởi thủ pháp kẻ đó quá nhanh và khinh pháp không sao lường được.


Vũ Lan dậm mũi hài, thân ảnh kẽ luôn một đường cầu vồng từ trên không búng luôn ba đạo chỉ khí với mười hai thành công lực tập kích vào chiếc bóng nhờn nhợt ấy.


Rét...


Tiếng chỉ khí xé gió, nghe buốt cả màng nhĩ, và đâm xuyên qua bóng người kia, nhưng chẳng hề có dư lực chấn dội trở lại.


Thế Lãm ngạc nhiên vô cùng khi chỉ kình của Vũ Lan xuyên qua cái bóng người đó, nện xuống đất xới tung cả một mảng cỏ, thế mà kẻ kia vẫn cứ phiêu diêu lướt về phía trước chẳng hề có chút gì tỏ ra đã bị trúng chỉ thọ thương.


Thế Lãm định tâm trở lại, trổ luôn bộ pháp "Thiên Vũ Triển Kình". Hai cánh tay của chàng dang rộng như cánh nhạn, lướt về phía trước chẳng khác nào mũi tên xé gió.


Chỉ trong chớp mắt, Thế Lãm đã thoát qua, Vũ Lan bám sát sau lưng bóng người kỳ dị phía trước.


Như biết có người đang đuổi theo sau lưng mình, chiếc bóng nhờn nhợt gia tăng cước tốc nhanh hơn để tạo thêm khoảng cách.


Ngược lại Thế Lãm cũng đâu muốn cho đối phương bỏ rơi mình. Chàng vận chuyển khí lực gia tăng và bộ pháp thiên vũ triển kình để cố rút ngắn khoảng cách lại.


Hai người một chạy, một đuổi băng vào rừng sâu. Một điều lạ lùng vô ngần, kẻ đoạt Vô Ảnh đăng lướt trong rừng cây chằng chịt mà chẳng hề lách trách, tưởng chừng như y đang chạy trên một quan lộ thì đúng hơn.


Trong khi đó, Thế Lãm đã bị những cành cây thi nhau cào sướt vào y phục phát ra những âm thanh rẹt rẹt.


Chiếc bóng lướt thẳng vào một bãi trống, rồi mất hút. Thế Lãm rượt đến nơi, trước mặt chàng chỉ là một ngôi cổ mộ oai nghi sừng sững.


Thế Lãm dừng bước nhìn ngôi cổ mộ lừng lẫy ấy mà tự vấn :


- Trong cánh rừng sâu hun hút lại có ngôi cổ mộ tọa lạc, lạ thật. Và chẳng lẽ bóng người khi nãy là oan hồn từ trong cổ mộ này đi ra để đoạt ngọn đèn Vô Ảnh của mình. Y đoạt ngọn đèn đó để làm gì. Nếu như y không biết giá trị của Vô Ảnh đăng thì đoạt nó chẳng lợi ích gì.


Với những câu hỏi lẫn lộn, không thể biện giải được, vừa lúc một luồng gió lạnh ngắt từ phía nhà mồ trỗi lên, thổi ngược về phía chàng, khiến Thế Lãm rùng mình.


Trong cái lạnh giá như xé da róc thịt, chàng ngỡ từ dưới cổ mộ kia đang có những oan hồn từ từ bước ra để kéo chàng về chín suối.


Ý niệm ấy rõ mồn một trong tâm niệm của Thế Lãm khiến cho chàng phải rùng mình sởn gai ốc.


Bất giác Thế Lãm vận hóa công phu Nhạn môn tạo thành một màng thanh quang nhờn nhợt để che chắn toàn thân, song thủ đã vận chuyển khí lưu chuyển hóa quả cầu tụ khí "Thiên Cầu Vũ Nộ" lấp lánh trên đỉnh hai bàn tay.


Thần nhãn của chàng như đóng dinh vào ngôi cổ mộ đó.


Thế Lãm nghiêm giọng nói :


- Tại hạ Hoàng Thế Lãm xin được diện kiến cao nhân.


Im lặng như tờ.


Im lặng của ma quái.


Im lặng trong cảnh giới khủng bố chết chóc.


Thế Lãm cau mày gằn giọng nói luôn :


- Cao nhân đã đoạt ngọn đèn của tại hạ, nếu không trả lại cho tại hạ thì đừng trách tại hạ lỗ mãng.


Chàng vừa dứt lời thì nghe tiếng động sau lưng mình. Thế Lãm quay ngoắt lại thấy Vũ Lan đã rượt tới bên, y phục của nàng tả tơi, da thịt bị cây rừng cào xước đến rịn máu tươi.


- Lan muội đến đây làm gì?


Vũ Lan mở to hai con mắt tròn xoe nhìn Thế Lãm :


- Muội đâu thể bỏ huynh được.


Nàng dời nhãn lực chiếu về phía ngôi mộ :


- Huynh xem kìa.


Trên tấm bia đá khổng lồ, không ghi tên họ mộ của ai, mà chỉ có bốn chữ thảo khắc vô cùng tinh xảo :


"U Linh cổ mộ"


Thế Lãm nheo mày. Kiến văn lịch duyệt của chàng dọc ngang khắp chốn giang hồ, nhưng chưa bao giờ nghe đến cái tên "U Linh cổ mộ", thế mà giờ đây ngay lúc này, ngôi mộ kia sừng sững trước mặt chàng và từ trong ngôi mộ đó có hồn ma bóng quế thoát ra đoạt lấy ngọn Vô Ảnh đăng một cách dễ dàng.


Thế Lãm bặm môi, truyền âm nhập mật nói với Vũ Lan :


- Vũ Lan cẩn thận. Ngôi cổ mộ này không phải chốn tầm thường đâu.


- Bóng người khi nãy vào trong cổ mộ này à?


Thế Lãm gật đầu :


- Đúng như vậy.


- Chúng ta đi vào thôi.


- Chúng ta đi! Muội đi sau lưng huynh.


Nghe chàng nói Vũ Lan không khỏi bồi hồi. Nàng không tin được, Thế Lãm lại tự nguyện làm mộc che chắn cho mình, dù biết nàng là người của Đông Doanh.


Thế Lãm thận trọng tiến về phía U Linh cổ mộ. Thần sắc của chàng tỏ ra căng thẳng và thận trọng cực độ. Thế Lãm không cẩn trọng đề phòng sao được khi biết kẻ trong cổ mộ võ công chẳng hề thua kém mình.


Chàng đi lần đến cánh cửa gỗ sồi lâu ngày đã lên nước đen bóng. Đặt tay vào cánh cửa, Thế Lãm đẩy nhẹ, cửa từ từ hé mở.


Khí lạnh từ trong cổ mộ lùa ra ngoài.


Chàng và Vũ Lan thoáng rùng mình bởi luồng khí lạnh lẽo đó.


Thế Lãm quay lại nói với Vũ Lan :


- Lan muội bế huyệt khí lại đặng tránh phong hàn.


Vũ Lan gật đầu.


Nàng và Thế Lãm bước qua ngạch cửa, đặt chân xuống bậc tam cấp. Những bậc thang dẫn xuống đáy mồ bóng ngời, chứng tỏ nơi đây đã được dọn dẹp hằng ngày nên mới không có bụi bám.


Vũ Lan khẽ nói với Thế Lãm :


- Hoàng huynh, trong cổ mộ này có người.


Thế Lãm gật đầu :


- Thì chính là người đã đoạt ngọn đèn Vô Ảnh của huynh.


Hai người bước xuống hết những bậc tam cấp đó thì tới một gian phòng khá rộng, làm nơi để xác người chết. Hơn mười hai phiến đá hoa cương tỏa khí lạnh ngắt nằm dọc theo hai bên vách đá. Trên những phiến đá đó là những xác người còn nguyên vẹn, ngoại trừ y phục đã bạc màu.


Thế Lãm nhìn lại Vũ Lan bởi nghe tim nàng đập như trống trận phía sau mình.


Vũ Lan lí nhí nói :


- Hoàng huynh, muội sợ quá.


Thế Lãm mỉm cười động viên nàng :


- Lan muội yên tâm đi. Nếu là hồn ma bóng quế thì chẳng làm gì được chúng ta đâu.


Trong âm dương ngũ hành, những hồn ma bóng quế thuộc cảnh giới vô vô. Còn chúng ta thuộc cảnh môn hữu thực. Họ dưới chúng ta một bậc.


Mặc dù đã được động viên, nhưng nàng vẫn nép sát vào Thế Lãm để có được hơi ấm từ chàng phả sang khỏa lấp nỗi sợ hãi.


Vũ Lan khẽ nói :


- Hoàng huynh, ở trong này sao lạnh lẽo quá.


- Tất nhiên, chúng ta đang ở dưới mộ phần mà.


Chàng lần bước về phía một phiến đá có để xác chết.


Tấm lụa trắng phủ xác chết đã lâu ngày chuyển qua màu vàng nhạt, và hình như chỉ cần chạm đến thôi nó cũng rã ra thành bụi.


Thế Lãm trang trọng từ từ vén mảnh lụa trắng lên.


Một khuôn mặt quen thuộc đập vào mắt chàng.


Cái xác cứng ngắc, còn tươi nguyên chính là Nguyên Phong chân nhân, Chưởng môn nhân Võ Đang phái.


Thế Lãm tiếp tục giở những vuông lụa xem qua số xác còn lại. Chàng càng ngạc nhiên hơn bởi họ chính là những Đại chưởng môn của đời trước. Kẻ cả trụ trì Thiếu Lâm Nhất Phàm đại sư, cũng nằm trong cổ mộ này.


Thế Lãm quay lại Vũ Lan :


- Lạ thật!


- Hoàng huynh phát hiện ra điều gì?


- Tất cả những xác chết trong cổ mộ này đều là những kỳ nhân cao thủ đã từng đảm nhiệm chức vị Chưởng môn nhân của các đại phái Trung Nguyên. Vậy ai có thể làm được điều này chứ.


Thế Lãm dõi mắt nhìn qua một lượt khắp gian chính sảnh trong cổ mộ.


Nghe Thế Lãm nói, Vũ Lan bất giác rùng mình. Nếu đúng như lời Thế Lãm vừa nói thì chủ nhân ngôi cổ mộ này võ công không sao tưởng tượng được.


Vũ Lan bước lên một bộ, áp sát vào Thế Lãm, lí nhí nói :


- Hoàng huynh, trong đây u ám quá, chúng ta rời khỏi đây đi.


Thế Lãm quay sang nhìn thẳng vào mắt nàng :


- Huynh muốn tìm hiểu bí mật này, thứ nữa là phải đoạt lại Vô Ảnh đăng.


Vũ Lan nắm tay chàng :


- Muội sợ chúng ta không phải là đối thủ của chủ nhân ngôi cổ mộ.


- Huynh chỉ có thể ra khỏi đây khi đoạt được Vô Ảnh đăng và tìm ra bí mật chết chóc mà thôi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Bàn Long Đao - Ưu Đàm Hoa

Giới thiệu: Một căn nhà đơn độc trong nghĩa địa của Tô Châu hoa lệ, một mẹ góa

11-07-2016 24 chương
Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Lộc Đỉnh Ký - Kim Dung

Giới thiệu: Lộc Đỉnh Ký là bộ truyện tranh hành động nói về một cậu bé sống

09-07-2016 248 chương
Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Bích Huyết Kiếm - Kim Dung

Trích đoạn: Mặt trời sắp lặn, đàn quạ đang bay về tổ. Trên con đường cái quan

11-07-2016 1 chương
Liên Thành quyết - Kim Dung

Liên Thành quyết - Kim Dung

Giới thiệu: Liên thành quyết là câu chuyện kể về chàng trai Địch Vân thật thà,

08-07-2016 49 chương
Chỉ có thể là yêu

Chỉ có thể là yêu

(khotruyenhay.gq) Một lần nữa anh lại cờ bạc thua nặng nề và tất nhiên người anh tìm

29-06-2016
Xa vắng những mùa mưa

Xa vắng những mùa mưa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: Tháng năm không ở lại) "Có những kỷ

27-06-2016
Nước mắt của đá

Nước mắt của đá

Thật ra, trong lòng tau mi mãi mãi là mối tình đầu tiên mà tau không thể nào quên

23-06-2016
Tường vi thổn thức

Tường vi thổn thức

Mẹ bảo: nuôi để làm thịt, nên thích lúc nào là làm thịt gà lúc đấy. Anh Lâm nhà

30-06-2016
Tình trong nắng

Tình trong nắng

Thực ra, anh tớ là người yêu cũ của chị cậu. *** Cái nắng gay gắt của mùa hè

25-06-2016
Nghề nào cũng chán

Nghề nào cũng chán

Đó là câu trả lời của ch. khi đi phỏng vấn việc làm. Người ta hỏi có khi nào chán

23-06-2016