Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 69 đánh giá )

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long - Chương 30

↓↓

Chàng dứt lời dấn bước tiến đến trước. Lúc này Thế Lãm càng cẩn trọng hơn. Chàng ngấm ngầm vận hóa chân ngươn nguyên khí sẵn sàng phát tác "Thiên Cầu Vũ Nộ".

bạn đang xem “Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Chàng quay lại Vũ Lan :


- Quái nhân vào trong này, chung quanh cổ mộ này không có mật đạo thì y ra ngoài bằng lối nào.


Thế Lãm suy nghĩ mãi. Chàng nhìn lên bốn giá đèn, bất thần giũ tay áo phát ra một đạo kình đánh thẳng vào những giá đèn đó.


Phụt...


Bốn ngọn lửa tắt phụt, trong cổ mộ không tối hẳn mà ẩn hiện ánh sáng đỏ hồng từ phía cuối gian đại sảnh.


Thế Lãm nắm tay Vũ Lan, truyền âm nhập mật nói :


- Quái nhân đang ở cuối gian chứa xác này.


Chàng chầm chậm đi về phía phát ra ánh sáng ngọn đèn Vô Ảnh. Quả như Thế Lãm đoán, cuối gian đại sảnh nhà mồ có một cái ngách ăn thông qua một gian phòng khác. Đứng tần ngần một lúc ngay bên cửa ngách đá, Thế Lãm vận hóa chân ngươn tạo thành khí công bao bọc toàn thân, rít luôn một luồng chân khí thật sâu rồi dụng Di Hình bộ pháp băng luôn vào trong gian bí phòng ấy.


Quả khí "Thiên Cầu Vũ Nộ" lấp lánh trên đỉnh cặp song thủ của chàng.


Trong gian phòng không có ai ngoài trừ ngọn đèn Vô Ảnh đang được ghim trên chiếc bồ đoàn bằng đá ngọc bích đặt ngay chính giữa.


Vũ Lan cũng đã vào theo chàng.


Thế Lãm dõi mắt qua một lượt khắp gian bí phòng.


Chàng nghĩ thầm, chẳng lẽ gã quái nhân đoạt ngọn đèn Vô Ảnh đăng chỉ để mang đến đây gắn trên bồ đoàn này.


Trong lúc Thế Lãm đang phân tâm suy tưởng thì Vũ Lan nhìn bồ đoàn không chớp mắt.


Nàng nắm tay Thế Lãm :


- Hoàng huynh, chủ nhân ngôi cổ mộ này là người của Đông Doanh.


Thế Lãm cau mày hỏi lại :


- Muội nói sao?


Vũ Lan chỉ vào chiếc bồ đoàn bằng bích ngọc :


- Hoàng huynh nhìn kìa.


Thế Lãm nhìn theo hướng tay chỉ của nàng.


Ngay trên bồ đoàn phía sau ngọn đèn Vô Ảnh là chiếc bài vị bằng vàng. Do Thế Lãm đứng trực diện nên bị hào quang Vô Ảnh đăng che mắt nên không làm sao thấy được chiếc bài vị đó.


Vũ Lan lẩm nhẩm đọc :


- Vô ảnh nhứt đăng tướng quốc Đông Doanh Tử Lang tướng.


Thế Lãm cau mày :


- Nếu ngoại danh của chủ nhân ngôi mộ này đúng như tấm bài vị đã khắc thì chắc có liên quan đến ngọn đèn Vô Ảnh. Chẳng lẽ chủ nhân ngôi cổ mộ này mới chính là chủ nhân của ngọn Vô Ảnh đăng, còn Nhạn nhân thì sao?


Chàng còn đang vẩn vơ bởi những tạp niệm hỗn độn thì Vũ Lan bất ngờ thét lớn cảnh báo :


- Hoàng huynh, coi chừng.


Nghe tiếng thét của Vũ Lan, Thế Lãm giật mình. Chàng còn chưa định hướng địch nhân xuất hiện ở đâu thì cảm nhận có áp lực di sơn đảo hải từ trên cao ập xuống.


Thế Lãm phản xạ thật nhanh bởi vốn đã có phòng bị từ trước.


Chàng không lách tránh đạo kình mãnh liệt đó mà dụng luôn tuyệt công "Thiên Cầu Vũ Nộ" đánh thốc ngược trở lên đón thẳng đỡ thẳng.


Ầm...


Cả gian bí phòng tưởng chừng bị nứt ra làm hai, hoặc lún sâu xuống đất.


Hai đế giày của Thế Lãm ngập quá nửa chìm xuống sàn đá, toàn thân run bần bật. Vũ Lan phải áp tay vào huyệt Kiên Tĩnh vận công truyền chân khí để điều tức cho chàng.


Thế Lãm vốn đã được thọ Vạn niên nhân sâm, lại được thêm chân nguyên âm khí của Vũ Lan hỗ trợ nên nhanh chóng phục hồi công lực. Mặc dù vậy chàng vẫn thất kinh tột cùng, bởi vừa rồi quả tụ khí của chàng đã được phát tác với mười thành công lực, nhưng xem ra chàng chẳng phải là đối thủ của đối phương.


Thế Lãm nghiến răng, vận chuyển Kim ảnh thủ phòng bị.


- Vũ Lan, cẩn thận.


Từ trên trần bí phòng, chiếc bóng nhờn nhợt thoát xuống.


Chiếc bóng ấy nhắm thẳng vào Thế Lãm, dụng trảo công tấn công trực diện nhanh không thể tả.


Thế Lãm trổ Di Hình bộ pháp biến hóa nhưng không làm sao thoát ra ngoài vòng lưới dày đặc những đôi trảo thủ cứng như móng vuốt đại bàng.


Chàng thét lớn một tiếng :


- Âm thủ vô luân.


Đôi tay kim ảnh vàng ửng của Thế Lãm xoay tròn như hai chiếc chong chóng nhắm thẳng Bạch trảo vồ tới.


Chát...


Cú va chạm giữa Bạch trảo và Kim ảnh thủ tạo ra những đốm sáng li ti ngỡ như binh khí chạm thẳng vào nhau. Thế Lãm lùi một bộ. Chàng chưa kịp trụ hình thì trước mặt không biết bao nhiêu chiếc Bạch trảo, trông tợ như cả một vòng lưới kết thành do những bàn tay trắng hếu.


Chát... Chát... Chát...


Thế Lãm bị trúng luôn ba chiêu một lượt, văng về phía sau, áp lưng vào bồ đoàn bích ngọc.


Chàng vừa hãi hùng vừa ngạc nhiên, bởi theo chàng nghĩ trúng ba chiêu vừa rồi mình sẽ mất mạng, nhưng xem chừng đối phương chỉ muốn cảnh báo chàng mà thôi. Nên mặc dù trúng đòn, mà Thế Lãm chẳng hề cảm nhận nội thương.


Chàng thu Kim ảnh thủ, ôm quyền nói :


- Tại hạ là Hoàng Thế Lãm, chẳng hay cao danh của người là gì, xin cho biết.


Chiếc bóng nhàn nhạt bên kia đã trụ thân, và chỉ rùng mình một cái đã tỏ lộ nguyên chân diện mục.


Người đối mặt với Thế Lãm là một mỹ phụ, vận trang phục Đông Doanh trắng toát.


Mái tóc của bà dài chấm đất, chít một vành khăn trắng, trông vừa huyền bí vừa ma quái.


Mỹ phụ nhìn Thế Lãm nghiêm giọng nói :


- Võ công ngươi học ở đâu?


- Tại hạ hàm thụ võ học của Nhạn nhân, chủ nhân ngọn đèn Vô Ảnh này.


Mỹ phụ cau mày :


- Ngươi học võ công của Đông Doanh.


Thế Lãm lắc đầu :


- Pháp tướng nhiếp chính là người của Trung Nguyên chứ không phải là người của Đông Doanh.


- Sàm ngôn. Phu tướng của ta và sư huynh lặn lội từ Đông Doanh vào Trung Nguyên để lấy lại Vô Ảnh đăng. Hai mươi năm trôi qua, phu tướng và sư huynh không trở về nơi hẹn này.


Thế Lãm nhăn mày suy tư. Chàng nghĩ thầm chẳng lẽ bộ xương khô mà mình đã gặp trên đỉnh Nhạn lâu chính là phu tướng của mỹ phụ này.


Nghĩ như vậy, chàng liền hỏi :


- Phu tướng của phu nhân có phải là Vô ảnh nhứt đăng tướng quốc Đông Doanh Tử Lang tướng.


- Đúng như vậy.


- Người tự cho mình là Vô ảnh nhứt đăng, cớ sao ngọn đèn Vô Ảnh lại ở trong tay Pháp chính tướng quốc Đông Hán.


- Người đó là sư phụ của tướng công ta. Cách đây bốn mươi năm, tướng công bị kẻ thù người Đông Doanh tàn sát cả gia tộc, phải bôn ba vào tận Trung Nguyên. Đến Trung Nguyên người được đại sư phụ Huyền Huyền Cơ chỉ dạy võ công và giao cho ngọn Vô Ảnh đăng để quay lại Đông Doanh rửa thù phục hận. Sau khi trả xong mối hận thì trở lại Trung Nguyên để gởi lại ngọn đèn Vô Ảnh. Lần ra đi đó, tướng công của ta với cương vị đệ nhất nhân Minh chủ Đông Doanh, nhưng người đã không trở lại nơi hẹn này.


Thế Lãm thở dài :


- Tại hạ đã biết được uẩn khúc. Xin hỏi phu nhân, còn những vị Chưởng môn nhân được tẩm liệm trong cổ mộ này là do phu nhân hành xử?


Mỹ phụ lắc đầu :


- Không phải do bổn nương hành xử, mà do họ tự tìm đến đây để truy tìm ngọn đèn Vô Ảnh, rồi tranh giành với nhau đặng vào cổ mộ. Tất cả đều chết bởi tay của sư huynh ta.


- Sư huynh của phu nhân là Hắc Lâu giáo chủ?


Mỹ phụ cau mày :


- Ta chưa từng nghe cái danh này bao giờ.


Thế Lãm nghiêm mặt nói :


- Phu nhân có biết tuyệt công này không?


Chàng vừa nói vừa vận Hỏa chưởng đưa thẳng lên cao. Hai bàn tay của Thế Lãm đỏ au như muốn phát hỏa, tạo thành hai bó đuốc tỏa ánh sáng đỏ lòm.


Mỹ phụ cau mày :


- Hỏa chưởng? Ngươi đã thọ giáo Hỏa chưởng của sư huynh ta?


Thế Lãm thu hồi Hỏa chưởng nghiêm giọng nói luôn :


- Tại hạ không giấu phu nhân.


Chàng thở dài nói tiếp :


- Quả thật tại hạ đã học Hỏa chưởng từ Hắc Lâu giáo chủ, hay chính là sư huynh của phu nhân.


Chàng liền thuật lại tất cả những gì mình đã trải qua tại Đông đảo. Mỹ phụ càng nghe Thế Lãm nói càng khẩn trương vô cùng. Khi Thế Lãm kể xong, mỹ phụ quay phắt lại Vũ Lan.


- Đây là Vũ Lan cô nương mà Hoàng tướng vừa nói.


Thế Lãm gật đầu :


- Đúng như vậy.


Mỹ phụ lắc vai, không biết bà đã dùng bộ pháp tuyệt kỹ gì mà chẳng hề nhích động cước pháp, thân ảnh đã áp sát vào Vũ Lan thộp luôn vào bả vai nàng, kéo y phục trễ xuống.


Đôi mắt mỹ phụ như đóng đinh vào bả vai Vũ Lan. Bà lẩm nhẩm nói :

Chương trước | Chương sau

↑↑
Là...em gái anh à?

Là...em gái anh à?

Quan trọng hơn hết, có một giọng con gái trong vút, mỏng manh, nói khẽ với Tuấn nhưng

01-07-2016
Cô Nàng Hổ Báo

Cô Nàng Hổ Báo

Truyện này đem lại cho mình rất nhiều tiếng cười, nó không có những tình tiết rắc

23-07-2016 32 chương
Một lời cảm ơn

Một lời cảm ơn

Lúc đó, nếu tôi có thể thì tôi đã mua cả tiệm ăn cho nó.Trước khi tôi nói được

30-06-2016
Bánh ngọt và trà xanh

Bánh ngọt và trà xanh

Một chiều mưa, tôi kéo sụp mũ len và leo miệt mài trên con dốc nhỏ. Khóc không thành

24-06-2016

Old school Swatch Watches