Snack's 1967
Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long


Tác giả:
Đăng ngày: 12-07-2016
Số chương: 50
5 sao 5 / 5 ( 141 đánh giá )

Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long - Chương 30

↓↓

- Bớt son... Đúng rồi bớt son.

bạn đang xem “Ân Cừu Ký - Giả Cổ Long” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Mỹ phụ khẩn trương hẳn lên, lắp bắp nói :


- Khương nhi... con của ta.


Vũ Lan ngơ ngác nhìn sững mỹ phụ :


- Sao?


- Khương nhi, con chính là con của ta. Ta chính là Ỷ Kiều Nương Tử.


Bà bặm môi, nấc lên một tiếng nghẹn ngào nói :


- Mẹ chờ cha con hai mươi năm ở đây, nếu cha con không về thì đây sẽ là nấm mồ của mẹ.


- Còn sư tỷ Nhĩ Lan?


- Nhĩ Lan nào? Không có Nhĩ Lan nào cả mà chính là Phương nhi.


- Sư tỷ tên là Phương Nhi à?


Mỹ phụ gật đầu.


Thế Lãm mỉm cười, hồ hởi nói :


- Tại hạ không ngờ có sự hạnh ngộ này. Chúc mừng cho Khương cô nương đã gặp lại mẫu thân.


Vũ Lan nghiêm giọng nói :


- Mẹ hãy nói đi. Sao hai chị em con lại lưu lạc.


- Lúc hai con được tròn hai tuổi thì kẻ thù đã ập đến, rượt cha con vào tận Trung Nguyên. Mẹ và các con lưu lạc mỗi người một nơi. Cha con và mẹ được sư phụ Huyền Huyền Cơ truyền cho võ học và quay trở lại Đông Doanh để rửa hận. Tất cả những gì mẹ đã nói cho thiếu hiệp đây biết.


Thế Lãm cau mày. Chàng nhớ đến dòng chữ thảo mà bộ xương khô ghi lại trên đỉnh nhạn lâu.


Chàng liền hỏi mỹ phụ :


- Phu nhân, lúc tại hạ vô tình bị Hắc Lâu giáo chủ di hại, may nhờ có tiền bối chỉ điểm mới thoát chết, tại hạ có thấy tiền bối dùng chỉ pháp chỉ xuống đầu nhạn, không biết ý gì?


- Tướng công của ta chỉ tay xuống đất?


Mỹ phụ nghiêm mặt, tỏ vẻ suy tư vô ngần :


- Chẳng lẽ... sư huynh ta chính là... sư huynh chính là Địa Lâu Tôn Giả?


- Địa Lâu Tôn Giả là ai?


Mỹ phụ nhìn lại Vũ Lan :


- Khương nhi, cha con ám chỉ cho thiếu hiệp biết Địa Lâu Tôn Giả chính là sư huynh ta.


Thúc thúc của con là người đã gây ra thảm họa nhà tan cửa nát cách đây hai mươi năm.


Thế Lãm nheo mày :


- Chẳng lẽ chỉ mỗi cái ám chỉ đó mà phu nhân đoán được hung thủ đã tàn phá hạnh phúc của phu nhân?


- Nếu ta đoán không lầm, lúc ngươi gặp được tướng công của ta thì người đang ngồi kiết đà, và chẳng còn y phục gì trên mình.


Thế Lãm gật đầu :


- Đúng như vậy!


- Tướng công đã bị Hỏa chưởng tập kích bất ngờ mới ra nông nổi đó.


- Vậy ai là người đã xiềng Hắc Lâu giáo chủ?


- Chỉ có phu tướng mà thôi. Người đã dụng công phu Phi hoàng kim thừng để khóa sư huynh lại trước khi hơi tàn lực kiệt, sau đó dùng ám thị để có người đến Nhạn môn mà tiêu trừ kẻ ác. Không ngờ...


- Tại hạ có lỗi.


- Ta không trách được thiếu hiệp.


Thiếu phụ thở dài não lòng :


- Nếu đúng như những gì mà thiếu hiệp đã thấy, đã nghe, thì sư huynh đến cổ mộ này không gặp ta, đã sát hại những Chưởng môn Trung Nguyên. Y đến đây không phải là điều tốt.


Vũ Lan xen vào :


- Mẹ, sư tỷ hiện nay đang ở trong tay Địa Lâu Tôn Giả. Con biết nơi ở của lão.


Mỹ phụ nhìn nàng :


- Khương nhi, Địa Lâu Tôn Giả võ công không phải tầm thường đâu. Ngoài cha con ra, ngay cả mẹ cũng không phải là đối thủ của hắn.


Vũ Lan nhìn qua Thế Lãm :


- Võ công của Hoàng huynh?


Ỷ Kiều Nương Tử lắc đầu :


- Thiếu hiệp đây cũng không phải là đối thủ của Địa Lâu Tôn Giả.


- Tại hạ đã thụ giáo võ học của Huyền Huyền Cơ, thế mà vẫn không phải là đối thủ của lão quái đó à?


Chàng cười khẩy nói tiếp :


- Tại hạ e phu nhân coi trọng lão quái đó mà thôi, chứ bản lĩnh của lão ngoài tuyệt thức Hỏa chưởng ra chẳng có gì khác cả.


- Thiếu hiệp lầm rồi, Địa Lâu Tôn Giả mà luyện được hắc lâu u linh, thì võ công của thiên hạ không ai sánh bằng, ngoài trừ Vô Ảnh Sắc của ngọn đèn này.


Vũ Lan khẩn trương :


- Mẹ, Vô Ảnh Sắc bí mật của Vô Ảnh đăng. Minh Chỉnh biết rất rành.


- Minh Chỉnh chính là đại đồ đệ của sư huynh, hay đúng ra y chính là con của Địa Lâu Tôn Giả.


Mỹ phụ bùi ngùi nói với Thế Lãm :


- Ta không muốn giấu thiếu hiệp. Nếu như Địa Lâu Tôn Giả hàm thụ chân khí thuần âm của nữ nhân, thần cốt sẽ trở thành kim cương bất hoại, thì võ công của bổn nương cũng không làm gì được lão.


- Ở đâu lão có tuyệt thức đó?


- Đó là bí pháp của Đông Doanh.


Thế Lãm quay lại Vũ Lan :


- Vũ Lan, chính Vương Mãng đã lệnh cho Triển Cung thu nạp mỹ nữ phải không?


Vũ Lan gật đầu :


- Đúng như vậy.


- Tại hạ biết rồi. Có thể Vương Mãng ra lệnh đó nhằm tiến cung các mỹ nữ để cho lão quái vật luyện thành ma công.


Ỷ Kiều Nương Tử nghiêm mặt :


- Thiếu hiệp, mặc dù Địa Lâu Tôn Giả là sư huynh của ta, nhưng mối thù y đã giết tướng công, và cũng là để tiêu trừ hậu họa cho bá tánh, có lẽ không còn cách nào khác, thiếu hiệp phải luyện thành Vô Ảnh Sắc.


- Phu nhân...


Ỷ Kiều Nương Tử khoát tay :


- Vô Ảnh đăng là báu vật của Huyền Huyền Cơ lão tổ, tuyệt học võ công của Trung Nguyên chứ không phải của Đông Doanh. Bổn nương và tướng công gặp kỳ duyên mà thôi.


Giờ thì tuyệt học của người Hán truyền cho người Hán cũng là đúng lẽ trời.


Ỷ Kiều Nương Nương nhìn Thế Lãm :


- Thiếu hiệp đã vào Nhạn môn, tất đã biết được phép tịnh công của Huyền Huyền Cơ lão tổ?


Thế Lãm gật đầu :


- Tại hạ học được phép tịnh công, còn được dùng Vạn niên sâm nên "Thiên Cầu Vũ Nộ" mới có oai lực vô song như vậy.


Ỷ Kiều Nương Tử quay lại Vũ Lan :


- Khương nhi, trong lúc thiếu hiệp luyện Vô Ảnh Sắc, mẹ con ta canh chừng cho người.


Ỷ Kiều quay lại Thế Lãm :


- Cách luyện như thế này, thiếu hiệp sẽ theo phép tịnh công của Huyền Huyền Cơ lão tổ, nhãn quang tập trung vào Vô Ảnh đăng, vận hóa nguyên khí thu nạp hào quang từ Vô Ảnh đăng, khi nào thiếu hiệp thấy được cái bấc ngọc trong Vô Ảnh đăng thì đã luyện thành.


Vũ Lan phấn khởi bước đến nắm tay Thế Lãm :


- Hoàng huynh, như lời mẫu thân nói, Hoàng huynh không còn cách nào khác phải luyện Vô Ảnh Sắc, may ra mới cứu được Phương tỷ tỷ.


Cạch...


Có tiếng động lạ bên ngoài gian mộ địa. Ỷ Kiều Nương Tử nhanh như cắt thộp ngọn Vô Ảnh đăng, nhét vào tay Thế Lãm. Bà khẩn trương nói :


- Thiếu hiệp và Khương nhi có chuyện gì xảy ra cũng đừng xen vào, nếu như người đến là Địa Lâu Tôn Giả thì hai người tìm cách thoát đi.


Vũ Lan nhìn Ỷ Kiều Nương Tử :


- Mẫu thân...


Ỷ Kiều mỉm cười truyền âm nói với nàng :


- Khương nhi, mẹ chỉ phòng bị thôi, nhưng cẩn trọng vẫn hơn.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Chỉ đao - Nam Kim Thạch

Văn án: Mưa càng lúc càng nặng hạt. Đêm đã khuya, trên đường cũng đã vắng khách

10-07-2016 20 chương
Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Bách Bộ Ma Ảnh - Vô Danh

Nếu mọi nhà ở thành Lạc Dương nao nức chờ đến một ngày mới trong cái Tết ròng

11-07-2016 51 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Sư Phụ, Không Cần A

Sư Phụ, Không Cần A

Sư Phụ, Không Cần A là một truyện ngôn tình cổ đại có nội dung 18+ (truyện ngôn tình

22-07-2016 45 chương
Về một điều ước

Về một điều ước

Tấm lòng người mẹ không đủ chỗ cho thằng con năm tuổi. Trời còn có những khi nổi

29-06-2016