"Nữ nhân của ta, ta tự nhiên đau lòng cùng cưng chiều vì nàng ."
bạn đang xem “Quỷ vương kim bài sủng phi - Chá Mễ Thố” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
"Biểu ca, ngươi có phải không có nhân tính hay không? Ngươi cùng biểu tẩu mỗi ngày ân ân ái ái, triền miên như vậy, ta cùng Tiểu Mi không thể gặp nhau, các ngươi đây rốt cuộc là muốn tác hợp chúng ta, hay là muốn chia rẽ chúng ta vậy?" Hoàn Nhan Khang che mặt, ra vẻ khổ sở, bất quá chiêu thức kia hắn dùng quá cũ đi, Phượng Thương cũng không bị hắn làm cho lay động.
"Hay là ngươi về chuẩn bị đám cưới đàng hoàng một chút! Chờ lúc động phòng hoa chúc, ngươi liền có thể nhìn thấy Tô Mi. Lúc trước ngươi không phải là muốn đi du ngoạn sao! Ngươi nếu không chịu được, cũng có thể đi du ngoạn trước ba đến năm năm sau rồi sau đó trở về cũng được !"
Bên trong giọng nói của Phượng Thương rõ ràng mang theo một tia trêu chọc, làm cho Hoàn Nhan Khang đỏ mặt."Biểu ca, ngươi cũng đừng có giễu cợt ta! Nhìn biểu tẩu như vậy, ta trước tiên vẫn là nên lấy Tiểu Mi Nhi về để yên tâm. Cho dù đi, cũng mang nàng cùng đi theo! Đỡ phải đến lúc ta đi rồi biểu tẩu lại cướp người của ta !"
Không thể từ miệng của Phượng Thương cầu xin được gì, Hoàn Nhan Khang chỉ có thể chán nản trở về Tiêu Dao Vương Phủ.
Hoàn Nhan Khang đi chưa tới một lát, Mộ Dung Thất Thất vào thư phòng."Làm sao, A Khang lại tới náo loạn chàng?"
"Chậm một chút , nương tử!" Kể từ khi biết được Mộ Dung Thất Thất mang thai, Phượng Thương so với nàng còn khẩn trương hơn, vừa thấy Mộ Dung Thất Thất xuất hiện, Phượng Thương lập tức buông tấu chương xuống, bước nhanh đi tới trước mặt Mộ Dung Thất Thất, thật cẩn thận dìu nàng, "Cẩn thận một chút!"
Phượng Thương như vậy,khiến Tố Nguyệt theo sau Mộ Dung Thất Thất trêu chọc, cười ra tiếng, "Cô gia thật là cưng chiều tiểu thư!"
"Đến đây , cẩn thận!"
Chờ sau khi Mộ Dung Thất Thất ngồi xuống, Phượng Thương mới thở phào nhẹ nhõm, hắn rất lo lắng a, Mộ Dung Thất Thất cười lắc đầu, "Ta mang thai, chàng còn khẩn trương hơn ta, đợi tới lúc ta sinh cục cưng ra, cục cưng còn chưa ra đời, đến khi đó chàng có thể ngất xỉu trước hay không?"
Mộ Dung Thất Thất chọc Phượng thương đỏ mặt. Đây là lần đầu tiên hắn làm phụ thân, không biết sẽ phát sinh chuyện gì, cộng thêm trong thân thể Mộ Dung Thất Thất còn có cổ độc, cho nên tự nhiên là khẩn trương hơn một chút.
"Thật ra thì không cần lo lắng như vậy , thuận theo tự nhiên tốt nhất. Chàng căng thẳng như vậy, ngược lại còn khiến ta lo sợ, vạn nhất ảnh hưởng đến cục cưng trong bụng, thật không tốt !"
Mặc dù nói như thế, nhưng Phượng Thương vẫn âm thầm lo lắng, nhất thời qua nửa khắc vẫn không cách nào tiêu trừ, huống chi hắn nghĩ Mộ Dung Thất Thất chỉ muốn an ủi hắn, cho nên hắn nghĩ lát nữa có lẽ nên qua chố Tấn Mặc, thỉnh giáo hắn làm sao để làm một phụ thân tốt.
Đi theo cùng Tố Nguyệt, là phu quân của nàng- Nạp Lan Tín, hai người rất vui mừng khi nhìn thấy Phượng Thương cùng Mộ Dung Thất Thất ân ân ái ái, thấy chủ tử nhà mình như vậy đối với thê tử, Nạp Lan Tín chuyển mắt đến bụng của Tố Nguyệt. Xem ra chính mình còn phải cố gắng nhiều hơn một chút, tranh thủ sớm một chút tạo tiểu oa nhi a!
"Cô gia, tiểu thư, đã tra ra manh mối chuyện Bạch Ức Nguyệt bị tập kích lần trước."
Đang lúc này, Tố Nguyệt đem tư liệu tra được đặt trước mặt Phượng Thương, hơn nữa đem kết quả đã điều tra được nói cho Phượng thương, "Ở phía sau bụi cây là vết bánh xe lăn, mà trong kinh thành nếu có thể sử dụng loại xe này chưa đến mấy người, trong đó khả năng nhất chính là người từ Bồng Lai đảo tới đây không lâu, hơn nữa đã cứu đi Mộ Dung Thanh Liên ."
"Theo người của chúng ta qua mấy ngày nay quan sát, Di Sa cùng Già Lam đang sống tại nhà dân ở phía thành Đông."
Tố Nguyệt chỉ vào bản đồ kinh thành, phía trên dùng màu đỏ để đánh dấu vị trí cụ thể:" Thị nữ bên người Di Sa gọi là Hạ Tuyết, còn thị vệ bên người của Gìa Lam gọi là Kim Vũ. Trừ bốn người bọn họ ra, trong nhà còn có một nữ đầu bếp cùng hai người hầu."
"Vào thời gian trước, Hạ Tuyết từng lần lượt Ma Vực cùng Phật sinh môn, muốn người của chúng ta điểu tra tin tức của Bạch Ức Nguyệt, chẳng qua đều bị chúng ta cự tuyệt. Gần đây, Hạ Tuyết Hoa hỏi thăm chuyện của Tô Mi, chẳng qua chúng ta che dấu, cho nên nàng cũng không tìm được tư liệu có ích nào cả."
Nạp Lan Tín nói ra tin này, làm cho Mộ Dung Thất Thất rất hứng thú, "Hạ Tuyết là người của Di Sa, nàng làm như vậy, tự nhiên là do Di Sa yêu cầu . Chẳng qua là, ta vẫn không biết Di Sa tìm Bạch Ức Nguyệt với Tô Mi để làm gì?"
Nạp Lan Tín lắc đầu "Cái này, ta cũng không biết. Di Sa là đại đệ tự của Bồng Lai đảo, Bồng Lai đảo vẫn là một nơi thần bí, cho nên đối với tư liệu về nàng, ta cũng không tra ra được gì."
Nói đến người này, Tố Nguyệt liền nghĩ đến một chuyện , "Tiểu thư, mười ngày trước người của chúng ta phát hiện một thi thể nữ nhân ở ngoại thành, xác định được người nọ chính là Mộ Dung Thanh Liên. Nàng bị giết, là một chiêu mất mạng. Thời điểm lúc chết Mộ Dung Thanh Liên đã mang thai hai tháng, ở bên người nàng, là thi thể của mười nam nhân ,cũng đều là dùng một chiêu đoạt \mạng. Người giết là người có thân thủ cực kỳ nhanh, vết thương tuy nhỏ, nhưng nhầm vào điểm trí mạng."
Tố Nguyệt nói như vậy, Nạp Lan Tín nghe cũng nhíu chân mày, " Người chết trên núi Kính Đình, thi thể là ta tự mình nhìn, đều là một chiêu mất mạng. Vũ khí dùng là một đoản kiếm, hung thủ xuất thủ cực nhanh, vết thương vô cùng nhỏ. . . . . ."
"Nói như vậy, hai người này có thể là cùng một người, bất luận là cái chết của Mộ Dung Thanh Liên, hay của những người trên núi Kính Đình, đều do cùng một người gây ra?" Mộ Dung Thất Thất như có điều suy nghĩ gật gật đầu, "Di Sa ngồi ở xe lăn, cho dù giết người, cũng không thể có khả năng nhanh nhẹn như vậy. Đoản kiếm nữ nhân sử dụng sẽ dễ dàng hơn, như vậy theo suy đoán của ta, động thủ giết người hẳn là Hạ Tuyết!"
Mộ Dung Thất Thất phân tích, tất cả mọi người đều nhận định như vậy, chẳng qua là, Hạ Tuyết tại sao muốn giết Mộ Dung Thanh Liên, tại sao muốn tìm người tập kích Bạch Ức Nguyệt đây?
"Ta còn nhớ được khi ở trên đại điện,lúc Di Sa mang đi Mộ Dung Thanh Liên, thần thái vô cùng ôn nhu, còn gọi nàng là ' muội muội ', vì sao chỉ trong chớp mắt, vì sao phải giết Mộ Dung Thanh Liên?" Phượng Thương đang nhớ lại lần đầu tiên nhìn thấy dung mạo ngây thơ kia. Ở trong phong cảnh đó thiếu niên tuyệt đẹp, nụ cười trong trẻo của người nọ, có thể sánh với Mộ Dung Thất Thất.
"Mộ Dung Thanh Liên, Bạch Ức Nguyệt, Tô Mi. . . . . ." Tố Nguyệt cắn môi, cố gắng tìm xem điểm giống nhau từ trên người của ba người này, suy nghĩ thật lâu, vẫn không nghĩ ra điểm khả nghi nào.
Đột nhiên, Phượng Thương đứng lên, vẻ mặt nghiêm túc trước nay chưa từng có, "Ta biết ba người này có điểm nào giống nhau."
"Vương gia, là gì vậy?"
Phượng Thương không nói chuyện, mà là nhìn về phía Mộ Dung Thất Thất, trầm mặc một hồi, mới nói ra đáp án: "Nương tử, cộng thêm nàng, bốn người các nàng đều tham gia cuộc thi Tứ Quốc Tranh Bá đợt vừa rồi."
Phượng Thương nói như vậy, trong đầu Mộ Dung Thất Thất chợt nghĩ đến một chuyện. Trông cuộc thi Tứ Quốc Tranh Bá , nàng luôn cảm thấy có chút gì đó kì lạ, nhưng suy nghĩ thật lâu, vẫn không phát hiện được chỗ nào có vấn đề, hiện tại Phượng Thương vừa nói, nàng chợt nhớ đến điểm quan trọng.
Trong trí nhớ của nàng, tựa hồ như thông suốt, vì sao nàng cảm thấy thật quái dị, chẳng lẽ, bởi vì Thất Trọng Tháp kia có điểm giống với cái ở kiếp trước? Di Sa là ai? Giết Mộ Dung Thanh Liên, hành thích Bạch Ức Nguyệt, hiện tại lại hỏi thăm Tô Mi, như vậy, người kia có thể chính là hắn rồi?
Lúc trước Già Lam nói mình là người ra đề, nhưng bây giờ xem ra,Di Sa mới thật là người ra đề. Nếu quả thật là Di Sa, vậy thật sự Di Sa là ai? Là hắn sao? Những màn huấn luyện mà nghĩa phụ dành riêng cho họ, sao lại xuất hiện ở Thất Trọng Tháp? Chẳng lẽ, hắn cũng xuyên qua. . . . . .
Mộ Dung Thất Thất an tĩnh dị thường, an tĩnh đến mức có chút đáng sợ. Lúc này, trên mặt nàng hiện lên vẻ ngưng trọng trước nay chưa từng có, một nỗi bất an xuất hiện trong lòng Mộ Dung Thất Thất. Lúc trước nàng yên lặng , thì bây giờ mọi chuyện đều hiện ra trước mắt, nghĩ lại tới nòng súng lạnh như băng hướng tới nàng, Mộ Dung Thất Thất rùng mình một cái.
Rốt cuộc tại sao? Tại sao thê tử lại mang vẻ mặt như vậy? Nhìn thấy biểu tình trên mặt Mộ Dung Thất Thất, trong lòng Phượng Thương đau nhói, nàng như vậy làm cho người ta thật đau lòng.
"Nương tử ——" Phượng Thương nắm tay Mộ Dung Thất Thất, muốn dùng ấm áp của mình trấn an nàng, "Khanh Khanh, đã xảy ra chuyện gì?"
"Thương. . . . . ." Mộ Dung Thất Thất ngẩng đầu, trong con ngươi là một mảnh thê lương, thấy vậy, Phượng Thương giật mình, lập tức đưa tay, ôm Mộ Dung Thất Thất vào lòng, "Đã xảy ra chuyện gì, nương tử? Có chuyện gì nói cho ta biết, đừng sợ, ta luôn ở bên cạnh nàng!"
"Thương!" Mộ Dung Thất Thất ôm Phượng Thương thật chặt, thân thể khẽ run, "Hắn đã tới! Nhất định là hắn đã tới!"
Mặc dù hiện tại việc điều tra của Phượng Thương chưa hoàn thành, nhưng trong lòng Mộ Dung Thất Thất bắt đầu xuất hiện sự bất an, đang từ từ lan rộng. Lúc Di Sa mang Mộ Dung Thanh Liện đi gọi nàng là "muội muội", đây là không phải là đã nói lên mấu chốt rồi sao? Nếu quả thật là Liên Sinh xuất hiện, nàng nên làm như thế nào?
Trong đầu Mộ Dung Thất Thất cực kỳ rối loạn, tất cả trí nhớ ở kiếp trước của nàng toàn bộ hiện ra, nghĩa phụ chết trong tay của hắn , nàng cũng bị hắn giết chết, nếu như Di Sa thật sự là Liên sinh, nàng nhất định phải vì nghĩa phụ mà báo thù !
Biểu hiện này của Mộ Dung Thất Thất, làm cho Tố Nguyệt cùng Nạp Lan Tín vô cùng lo lắng. Tố Nguyệt không biết cái câu "hắn đã tới" của tiểu thư là có ý gì, định đi đến bên cạnh tiểu thư, không ngờ lại bị Nạp Lan Tín ngăn cản.
"Chúng ta đi ra ngoài trước!" Nạp Lan Tín nhìn thấy cô gia đang ôm tiểu thư thật chặt, phất tay với Tố Nguyệt ý bảo hai ngwoif nên đi trước. Lúc này vẫn là nên để hai phu thê bọn họ ở riêng với nhau, người bên cạnh không nên quấy rầy.
Tố Nguyệt theo sát Nạp Lan Tín rời khỏi thư phòng, lúc này trong phòng chỉ còn lại có hai người là Mộ Dung Thất Thất cùng Phượng Thương.
Thấy trên mặt Mộ Dung Thất Thất chảy xuống hai dòng nước mắt, Phượng Thương không biết rốt cuộc nương tử đang sợ cái gì, hai tay hắn đưa lên cầm khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, đầu ngón tay nhẹ nhàng lau nước mắt cho Mộ Dung Thất Thất: "Nương tử, đã xảy ra chuyện gì? Nàng nói ' hắn ', rốt cuộc là người nào?"
"Hắn đã giết chết nghĩa phụ cùng với ta!" Mộ Dung Thất buồn phiền vô cùng, mở miệng thở ra. Người kia, nàng vẫn coi là huynh trưởng, không nghĩ tới hắn lại giết nghĩa phụ mà nàng kính yêu nhất, cuối cùng còn tàn nhẫn mà thương tổn nàng! Nàng sẽ không tha thứ hắn, sẽ không ——
"Hắn là ác ma, là ma quỷ!" Không biết vì tâm tình trở nên kích động hay như thế nào, Mộ Dung Thất Thất không đủ sức chống đỡ nữa , trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Mộ Dung Thất Thất ngất, làm cho Phượng Thương trực tiếp kêu lên, "Nương tử!" Phượng Thương rống to, ôm thân thể mềm nhũn của Mộ Dung Thất Thất lên, nhanh như gió liền lao ra khỏi thư phòng, "Người đâu! Mau gọi Tấn Mặc tới đây! Nhanh đi gọi Tấn Mặc!"
Tấn Mặc vừa bước vào Thính Tùng Lâu, đã bị Phượng Thương kéo đi: "Tấn Mặc, mau nhìn xem, nàng tại sao trở thành như vậy? !"
Thu lại cánh tay bị Phương Thương cầm đến đau, Tấn Mặc vội bắt mạch cho Mộ Dung Thất Thất: "Vương gia bình tĩnh, công chúa chẳng qua là bị kích thích, cho nên mới tạm thời ngất đi, thân thể cũng không có gì lo ngại."
Tấn Mặc nói Mộ Dung Thất Thất không có chuyện gì nhưng Phượng Thương vẫn còn có chút lo lắng, "Thật không có ảnh hưởng gì sao?"
"Công chúa không có chuyện gì, chẳng qua là nghỉ ngơi một thời gian ngắn là không sao. Bất quá, trong lúc công chúa mang thai, cộng thêm thể chất của nàng so với những người phụ nữ khi mang thai kém hơn một chút, cho nên là trăm ngàn lần không nên để nàng phải chịu bất kỳ kích động nào. Kính xin Vương gia chú ý!"
"Ta biết rồi." Phượng Thương không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như vậy, bộ dáng Mộ Dung Thất Thất kích động không ngừng lại xuất hiện trong đầu của hắn. Mộ Dung Thất Thất nói "hắn" , là Di Sa sao? Làm sao nàng biết Di Sa ?
"Nạp Lan Tín, phái người giám sát nhất cử nhất động của Di Sa ! Mặt khác, không nên để cho Tô Mi rời khỏi Vương Phủ, đưa tin đến chỗ của Bạch cô nương, bảo nàng phải cẩn thận, chú ý an toàn."
Có thể làm cho Mộ Dung Thất Thất trở nên phòng bị , tất nhiên không phải là nhân vật bình thương. Di Sa, Di Sa —— Phượng Thương khắc sâu cái tên này vào trong lòng. Dám làm cho nương tử của ta bị thương, ta muốn ngươi phải đền mạng!
Khi Mộ Dung Thất Thất từ từ tỉnh lại, đã là ban đêm. Nàng chậm rãi mở mắt ra, Phượng Thương đang lo lắng nhìn nàng. Chân mày của hắn nhíu lại , làm cho Mộ Dung Thất Thất không nhịn được đưa tay, vuốt ve lên mặt Phượng thương : "Không nên cau mày, chàng cau mày thật khó coi ! Ảnh hưởng hình tượng của chàng!"
Thấy Mộ Dung Thất Thất xác thật như Tấn Mặc nói cũng không có gì đáng ngại, tảng đá nặng trong lòng của Phượng Thương rốt cuộc cũng buông lỏng đi."Nương tử, nàng không có chuyện gì là tốt rồi! Không có chuyện gì là tốt rồi!"
Lúc Mộ Dung Thất Thất còn ngủ say, Phượng Thương vô cùng lo lắng, lo lắng nàng sẽ giống như Hoàn Nhan Minh Nguyệt, ngủ say không tỉnh. Nhưng hắn không dám gọi nàng dậy, sợ ầm ỷ nàng nghỉ ngơi, đối với nàng và cục cưng đều không tốt. Cho nên,trong lúc Mộ Dung Thất Thất đang ngủ say , Phượng Thương luôn ngồi bên cạnh nàng, không dám rời đi, hắn muốn khi nàng tỉnh lại, người đầu tiên nàng nhìn thấy sẽ là hắn.
Ánh mắt yêu nghiệt của Phượng Thương, lúc này tràn đầy lo lắng. Mộ Dung Thất Thất biết việc mới xảy ra nhất định đã làm cho nam nhân này sợ hãi rồi, vội nói"Ta không sao, cục cưng cũng rất tốt!"
Nghe Mộ Dung Thất Thất nói như vậy, Phượng Thương thở phào nhẹ nhỏm, cúi đầu, hôn lên môi Mộ Dung Thất Thất nói, "Nương tử đói bụng không, ta ăn cùng nàng!"
Phượng Thương đã sớm cho người bưng đồ ăn lên, hắn đỡ Mộ Dung Thất Thất dậy, tự mình giúp àng ăn cơm. Ngủ một giấc, Mộ Dung Thất Thất thật đói bụng, ăn một lần thật nhiều.
Trong cả quá trình, Phượng Thương cũng không nhắc đến chuyện của Di Sa, sợ lại làm cho Mộ Dung Thất Thất kích động, sau khi ăn xong, lúc tản bộ, Mộ Dung Thất Thất mới chủ động mở miệng.
"Thương, chàng có muốn biết Di Sa là ai hay không?" Mộ Dung Thất Thất dựa vào vai Phượng thương, nam nhân này cho nàng cảm giác thật an tâm, ai cũng không thể so sánh được với chàng . Lúc này, dựa vào hắn, lần nữa hồi tưởng, trong lòng Mộ Dung Thất Thất đã an tĩnh hơn rất nhiều.
"Nương tử, nàng đừng nghĩ đến hắn nữa ! Nếu hắn đã chọc giận nàng mất hứng, vậy thì ta giết chết hắn!" Phượng Thương híp mắt, thanh âm ôn nhu, nhưng trong mắt mang theo sát khí nồng đậm. Hắn chưa từng có ý nghĩ muốn giết người! Cho dù phía sau Di Sa có Bồng Lai đảo, vậy thì như thế nào! Đắc tội với nữ nhân của hắn, chỉ có một con đường chết!
"Nếu như Di Sa thật như nàng nói, vậy hắn đúng là đáng chết! Chết một trăm lần , một ngàn lần đều không đủ bồi tội!"
Mặc dù qua nhiều năm như vậy, nghĩ đến nghĩa phụ chết trong tay của Liên Sinh, Mộ Dung Thất Thất không có cách nào tha thứ. Người mang bọn hắn về, cho bọn hắn một gia đình . Hơn nữa cho bọn họ cảm giác ấm áp của một người cha hiền lành, ông là người mà Mộ Dung Thất Thất kính trọng nhất trong lòng.
Ân oán giữa nàng với Liên Sinh, có thể không so đo với hắn, nhưng Liên Sinh giết chết nghĩa phụ, chuyện này nàng tuyệt đối sẽ không tha thứ!
"Bất quá,trước khi giải quyết hắn, ta hẳn nên nói cho chàng biết, thân phận thật sự của mình!"
Mộ Dung Thất Thất chưa từng nói thân phận chân thật của mình với bất luận kẻ nào. Nàng muốn vứt bỏ thân phận ở kiếp trước của nàng, lấy thân phận hiện tại mà sống, cùng nam nhân nàng yêu , sau này lại có thêm hài tử đáng yêu, vĩnh viễn sống một cuộc sống hạnh phúc.
Nhưng hiện tại sự xuất hiện của Di Sa lại nằm ngoài tầm kiểm soát của nàng, làm cho Mộ Dung Thất Thất cảm thấy, nên để Phượng Thương biết thân phận chân thật của mình.
"Phượng Thương, chàng nghe ta nói, có lẽ những điều này thật khó tưởng tượng, nhưng ta nói mỗi một câu đều là thật, chàng nhất định phải tin tưởng ta."
♪♫♪♫♪♫ ♪♫♪♫♪♫ ♪♫♪♫♪♫
Biểu quyết:
1, Tên của Phượng Thương và Mộ Dung Thất Thất: giữ nguyên hay đổi thành Long Ngạo Thiên và Phượng Thất Thất.
2, Cách xưng hô giữa hai người: để ta-chàng, ta-nàng hay là thiếp-chàng, ta- nàng.
Mọi người cho ý kiến nào, chiều mai sẽ tổng hợp lại ý kiển để sửa nha.........
Chương trước | Chương sau