Ring ring
Vong Hoàng Lan

Vong Hoàng Lan


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 55
5 sao 5 / 5 ( 80 đánh giá )

Vong Hoàng Lan - Chương 26

↓↓
Ông lão dẫn tôi và Khôi Nguyên ra sau nhà, vào một căn phòng chật hẹp, có một tủ gỗ nặng nề dựa vào bức tường đá.

bạn đang xem “Vong Hoàng Lan ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Khôi Nguyên, phải nhờ hai cháu rồi.

Khôi Nguyên hiểu ý, quay sang nói với tôi:

- Ngọc Diệp, giúp tôi một tay.

- Tôi phải làm gì đây?

- Giúp tôi kéo cái tủ này ra.

- Ồ!

Tôi rất tò mò, không hiểu vì sao lại làm vậy. Nhưng, muốn biết lý do thì chỉ có cách làm như anh ấy đã nói.

Hơi khó khăn, nhưng cuối cùng chúng tôi cũng kéo được cái tủ sang một bên, lộ ra một cánh cửa bằng gỗ lim.

- Được rồi, hai đưa tránh ra một chút để ông mở cửa.

Ông lão rút từ trong túi chùm chìa khóa lẻng kẻng, ông tìm chiếc chìa khóa phù hợp để tra vào ổ.

“Cạch”



“Kẹt…ttt” – cánh cửa từ từ được mở ra.

Đập vào mắt tôi là một không gian, như tôi đã nói ban đầu là vô cùng lạ lẫm. Căn phòng khá rộng treo đầy những trang phục lộng lẫy, trang phục đủ các loại. Dày, dép, mũ, nón… không thiếu một thứ gì cả. Căn phòng còn hơn cả một shop thời trang. Giữa phòng đặt một chiếc gương lớn, chiều cao của chiếc gương phải hơn hai mét. Một cái bàn gỗ chạm khắc rất tinh vi, trên bàn là son phấn, lượt là, những hủ sơn móng tay, đồ kẻ mắt các loại… bên cạnh là một tủ cao cũng gần hai mét, với những ngăn kéo được dán nhãn: Tóc người Mỹ, tóc người Châu Phi, tóc người châu Á, răng giả, Silicon độn ngực…

- Khôi Nguyên, cháu cứ chơi cho thỏa trí tưởng tượng của mình. Ông ra ngoài trước đây.

- Dạ! Cám ơn ông. Cháu sẽ ra sau khi đã biến hình xong.

Ông lão vỗ nhẹ lên vai Khôi Nguyên, rồi đi ra ngoài.

Còn lại tôi và Khôi Nguyên, tôi mới hỏi ảnh:

- Anh Nguyên, chúng ta làm gì ở đây?

- Theo tôi!

Khôi Nguyên đến chỗ treo áo đồ, lấy móc kéo xuống một bộ đồ da dành cho nữ. Thiết kế của bộ đồ đó nhìn là biết dành cho những cô gái hư, thích ăn chơi, và rất sành điệu.

- Cô đến chỗ bức màng che màu đen, đó là chỗ thay đồ, rồi mặc vào.

- Tôi phải mặc mấy thứ này sao?

- Không có nhiều thời gian đâu. Nhanh đi Ngọc Diệp.

Tôi không có thời gian để suy nghĩ, cầm lấy bộ đồ da Khôi Nguyên đưa cho bước tới chỗ thay đồ.

Tôi trút bỏ lớp y phục đang mặc trên người để khoác lên cơ thể bộ y phục kỳ quái nhất mà tôi từng thấy. Quái thật! Bộ đồ đó giống như thiết kế để dành riêng cho tôi vậy, nó vừa vặn đến từng chi tiết. Bộ đồ bó, ôm sát lấy những đường cong cơ thể. Quần ôm rất khít nổi bật lên vòng ba tròn trịa, thật khó chịu, và hơi xấu hổ khi phải mặc cái quần da đó. Nhưng, vẫn còn đỡ nếu so với chiếc áo. Đó là, loại áo thiết kế rất khiêu gợi, sexxie… chỗ ngực xẻ một đường nhỏ, khéo léo phô diễn vòng một sau một màn lưới mỏng manh, chiếc áo ôm cũng khít không kém gì chiếc quần. “Một bộ đồ biến thái” – Tôi đánh giá.

Tôi bước ra khỏi chỗ thay đồ, với bộ dạng bối rối kinh khủng. Quá xấu hổ khi phải xuất hiện trước mặt Khôi Nguyên trong bộ dạng gái hư kiểu sexxie như vậy. Bước chân tôi không còn tự tin nữa, tôi cúi mặt xuống đất để che đi khuôn mặt đang đỏ nhừ.

- Ồ, ai đây?

- Khôi Nguyên à! Trông tôi gớm ghiếc lắm phải không? Tôi không muốn mặc nó chút nào hết.

- Tôi thấy đẹp mà.

- Thôi đi, anh đừng có xạo nữa.

- Quyến rũ lắm Ngọc Diệp.

- Anh nói thật đấy chứ!

- Thật. Đêm hôm qua, và hiện tại bây giờ là tôi thấy cô đặc biệt nhất đấy. Nào, lại đây!

Tôi đã lựa cho cô một đôi giày, cô xem đi, rất ấn tượng.

Tôi cầm lấy đôi giày cao cổ bằng da cùng màu với bộ áo quần đang mặc trên người. Đôi giày không cầu kỳ, đơn giản nhưng rất vừa mắt tôi, Khôi Nguyên, anh ấy có khiếu thẩm mỹ lắm! Ảnh đã chọn thứ gì, thì thứ đó chắc chắn phải đẹp.

Tôi mang đôi dày vào, rồi soi mình trước tấm gương lớn. Từng đường nét cơ thể trình diễn mỹ miều trước mắt tôi, và trước mắt Khôi Nguyên. Lúc này, khi soi mình trong gương tôi mới thật sự thấy mình đẹp. Tôi soi tới soi lui vóc dáng của mình, Khôi Nguyên yêu cầu tôi:

- Ngọc Diệp, cô xoay một vòng tôi xem nào!

Tôi xoay một vòng cho anh ấy ngắm nghía.

- Phải vậy chứ! Tôi có lời khen đấy!

- Hì hì… tôi mờ, mặc gì cũng đẹp. – Tôi cười tít mắt.

- Mái tóc không được rồi. Lại bàn trang điểm đi!

Tôi bước tới bàn trang điểm, quay lại nhìn Khôi Nguyên.

- Anh muốn tôi làm gì nữa?

- Ngồi xuống ghế đi Ngọc Diệp.

Tôi ngồi xuống ghế,

Khôi Nguyên tiến lại đứng sau lưng tôi. Anh ấy một tay vịn lưng ghế, cúi xuống thật gần tôi. Tôi nhìn qua tấm gương trang điểm, thấy khuôn mặt mỹ tuyệt của anh ấy, gần như cọ sát với khuôn mặt mình.

Tôi tò mò hỏi:

- Làm gì vậy?

- Tôi sẽ trang điểm cho cô.

- Anh ư!

- Cô không biết sao, tôi là chuyên viên trang điểm đấy.

Đầu tiên Khôi Nguyên úp chiếc gương trang điểm lại, sau đó, kéo ngăn bàn lấy ra một chiếc lượt ngà trắng muốt, ảnh nhẹ nhàng cài chiếc lượt lên mái tóc tôi, mở dây buột tóc để mái tóc dài xỏa xuống. Khôi Nguyên đang chải tóc cho tôi, từ tốn và rất diệu dàng... Những ngón tay của anh ấy mới thật điệu nghệ, lả lướt đi dưới mái tóc bềnh bồng của tôi. Sau khi đã chải tóc cho tôi xong, ảnh bắt đầu bện tóc thành những sợi con rít. Mọi thứ được Khôi Nguyên tiến hành rất chậm rãi, tỉ mỉ từng li từng tí. Sau khi đã bện tóc cho tôi, là đến khâu trang điểm, kẻ mắt, tô mày, đánh phấn, gắng lông mi giả... mọi thứ xong đâu vào đó, Khôi Nguyên kéo ngăn tủ lục tìm, và lấy ra một bộ tóc giả - loại tóc nhuộm màu xanh, đỏ, tím, vàng rất sành điệu.

- Thêm thứ này nữa, thì có vẻ hoàn hảo đấy!

Khôi Nguyên đội mái tóc giả lên cho tôi. Rồi nói:

- Bây giờ thì cô hãy soi thử mình trước gương đi Ngọc Diệp.

Tôi đứng dậy, bước ra soi gương.

- Trời ơi! Là tôi đây sao!

Tôi đã quá bất ngờ trước hình dạng mới của mình. Mới còn là cô gái thùy mị nết na, tôi đã biến thành một gái hư chính hiệu. Từ mái tóc, đến trang phục, giày dép...

- Cô thấy thế nào? Đẹp chứ?

- Có phải tôi không đấy Khôi Nguyên?

- Không phải cô thì là ai vào đây nữa. Cô nên vui vì đã có vinh hạnh được một người tôi trang điểm cho.

- Ồ, cám ơn anh Khôi Nguyên. Anh làm cho cuộc sống của tôi có thêm màu sắc mới lạ.

- Cầm lấy!

Khôi Nguyên ném cho tôi bao thuốc lá. Tôi bắt lấy, quay sang nhìn ảnh khó hiểu.

- Rút một điều ra, lấy bật lửa tôi để trong bao thuốc, mồi điếu thuốc, ngậm trên miệng rồi soi mình thử xem.

Tôi cũng muốn xem thử điều gì nổi bật sau khi tôi làm như những gì Khôi Nguyên nói.

Tôi bật quẹt zippo mồi điều xì gà cu ba. Kẹp điếu thuốc đang cháy, đưa lên môi rít vào một hơi rồi nhả khói ra.

“Khộc... khộc... khộc...” Tôi không biết hút thuốc nên ho sặc sụa.

- Cô chưa quen đấy! Thế nào, cô thấy mình có giống một cô gái ăn chơi không?

- Giống lắm Khôi Nguyên à! Anh tài thật đấy, sao có thể biến tôi thành một người giống như vậy được nhỉ.

- Phần cô xong rồi, bây giờ đến phiên tôi.

Khôi Nguyên chọn rất nhanh cho ảnh một bộ đồ da dành cho nam, thiết kế cũng rất ăn chơi, sành điệu. Ảnh lựa dày cao cổ, tóc giả màu đỏ đậm, nịt đầu lâu, dây chuyền hình quỷ satan, vòng đeo tay gai góc... Khôi Nguyên vào chỗ thay đồ, rất nhanh chóng anh ấy xuất hiện với nhân dạng mới là một bad boy chính hiệu.

- Woah! Ai đây?

- Cô thấy thế nào?

- Ngầu lắm!

- Hợp với cô đấy.

- Xong rồi hả Khôi Nguyên?

- Cô biết còn thiếu gì không?

- Thiếu gì cơ?

- Lại đây!

Khôi Nguyên mở ngăn tủ lấy ra một chùm bông tai loẻn xoẻn, và mở tiếp một ngăn tủ khác lấy ra những hình dáng – hình xăm giả.

- Ngọc Diệp đến đây tôi đeo khuyên tai và dáng hình cho.

Tôi và anh ấy đeo mỗi người một cặp khuyên tai rất cá tính. Những hình xăm nhỏ được ảnh dáng lên gáy, lên cổ tay, cổ chân tôi.

- Xong rồi! Chúng ta đi thôi.

Bọn tôi ra gặp lại ông lão trong hình dạng mới. Ông lão gật đầu khen ngợi:

- Cháu có tay lắm đấy Khôi Nguyên.

- Ông thấy tụi cháu có đẹp đôi không?

- Còn phải hỏi, rất đẹp đôi... rất đẹp đôi.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Cáo Sa Bẫy Cáo

Cáo Sa Bẫy Cáo

Tên truyện: Cáo Sa Bẫy CáoTác giả: SâuThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn ThànhCông

23-07-2016 29 chương
Ai Là Hoàng Tử Của Em?

Ai Là Hoàng Tử Của Em?

Ai Là Hoàng Tử Của Em? là một truyện teen có nội dung xoay quanh cô nàng Tường Vy, ngây

21-07-2016 20 chương
Lời Ước Hẹn

Lời Ước Hẹn

Tên truyện: Lời Ước HẹnTác giả: Gakuen AliceThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 17 chương
Những Mùa Hoa Mãi Nở

Những Mùa Hoa Mãi Nở

Những Mùa Hoa Mãi Nở như một lời tâm tình của một kẻ đang yêu trong mê dại. Mời

21-07-2016 33 chương
Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Gặp Anh Trong Chiều Mưa

Tên truyện: Gặp Anh Trong Chiều MưaTác giả: Himasu RinThể loại: Truyện TeenTình trạng:

27-07-2016 25 chương
Tao Ghét Mày

Tao Ghét Mày

Vậy là Huy đã thành công hôm đầu tiên. Kế hoạch đã triển khai thành công. Sáng hôm

21-07-2016 18 chương
Gặp gỡ nhau ngày mưa

Gặp gỡ nhau ngày mưa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: Tháng năm không ở lại) Có những

27-06-2016
Xa vắng những mùa mưa

Xa vắng những mùa mưa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện: Tháng năm không ở lại) "Có những kỷ

27-06-2016
Bến xe cuối đường

Bến xe cuối đường

(khotruyenhay.gq)...Hình như Hương thích anh. Chuyện đó thật là lạ! *** “Này cô, cô

28-06-2016
Chông chênh

Chông chênh

Người đàn bà bạc phần. Anh mất cách nay hai tuần, bỏ chị và thằng Cu chưa đầy 6

23-06-2016