Polaroid
Vong Hoàng Lan

Vong Hoàng Lan


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 55
5 sao 5 / 5 ( 28 đánh giá )

Vong Hoàng Lan - Chương 24

↓↓
- Để tôi chỉ cô thả diều.

bạn đang xem “Vong Hoàng Lan ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Khôi Nguyên đứng ở sau lưng mình, hai tay anh ấy nắm lấy bàn tay búp măng của mình, anh ấy đang hướng dẫn mình thả diều, mình có cảm giác như anh ấy đang ôm mình từ phía sau vậy, vì cơ thể mềm mại của mình phút chốc nằm gọn trong lòng ngực ảnh.

- Thế... đúng rồi... cô phải giật nhẹ nhàng thôi... nhưng nhớ là phải dứt khoác... thế... đúng rồi...

- A, tôi làm được rồi Khôi Nguyên, tôi làm được rồi.

Mình vui sướng reo lên, cuối cùng mình cũng làm chủ được “con cá mập ngang tàng” đó.

Khôi Nguyên buột cuộn chỉ diều vào gốc cây trạng nguyên gần đó, cứ để mặc cho con diều bay. Mình và anh ấy cùng nằm trên thảm cỏ xanh rì, ảnh nằm bắt chéo chân, còn mình nằm duỗi thẳng chân, gối đầu lên thùng đàn.

Nắng chiều nhẹ nhàng rơi trên mái tóc nhung huyền, gió thổi làm tóc bay, vướng vào mặt Khôi Nguyên. Anh ấy đưa tay gở những sợi tóc vương trên má, mùi hương tóc thơm tho phảng phất làn trinh nguyên.

Không ai bảo ai, tụi mình không nhìn lên bầu trời trong xanh ngắm con diều nữa, đã đến phiên con diều ngắm tụi mình. Hai đứa mình quay mặt nhìn nhau, bất giác lòng mình xốn xang, có dòng điện chạy qua xương sống mình. Mình như ngây dại!

Đôi mắt của anh đẹp hút hồn, vầng trán tinh anh, cặp lông mày thanh tú, sóng mũi dọc dừa, và đôi môi mỏng mảnh đáng yêu.

Khôi Nguyên nhìn sâu vào mắt mình, ánh nhìn của anh ấy như thôi miên mình. Đến mức, mình không kịp ý thức bàn tay ảnh đang vuốt ve mái tóc Ngọc Diệp. Môi ảnh xít lại gần hơn vành môi trái tim đỏ thắm của mình. Đến lúc mình nhận ra được hoàn cảnh thực tại, thì bờ môi trên của mình đã bị ngậm chặt rồi.

- Ưm.



Ảnh hôn được một lần, thì sẽ có lần thứ hai, lần thứ ba, và lần thứ tư.

Đến khi đã cảm thấy đủ cho ngày hôm đó, ảnh dành lại nụ hôn cho ngày hôm sau.

Khôi Nguyên nói với mình ngọt lịm:

- Môi cô thơm lắm Ngọc Diệp à!

Mình xấu hổ chết đi được, mặt mình đỏ bừng lên. Mình quay mặt đi chỗ khác. Lúc đó mình mới nở một nụ cười mãn nguyện.

---

Khôi Nguyên tiếp tục đưa mình đến một cái quán tên là “quán thịnh nộ”. Cái tên cũng kì cục giống như thiết kế của nó. Quán thịnh nộ có diện tích khá lớn, có rất nhiều phòng nhỏ kín như bưng. Tụi mình được đưa vào một phòng như vậy, bên trong bài trí có vẻ lạ lẫm, một cách sắp xếp mình chưa bao giờ thấy. Phòng tuy nhỏ nhưng có gian pha chế hẳn hoi nhé! Trên một cái bàn gỗ thông thơm phức, những chén đĩa bằng sành chất chồng lên nhau. Bốn góc phòng, và xung quanh, là những hình nhân đại diện cho những tầng lớp khác nhau trong xã hội. Từ một giám đốc giàu đến người lao động tay chân, tài xế, cô lao công, vận động viên thể hình... chúng cũng được chất đống ngổn ngang. Trên tường đá tổ ong, có treo hai cây gậy đánh bóng, một sợi roi da. Còn ở giữa căn phòng là một sợi dây thòng lọng kéo từ trần xuống.

Một em gái phục vụ, có nụ cười hồn nhiên bưng vào một khay đựng thức uống gồm có: hai ly kem thuyền tình, một bình trà nóng và hai cái ly nhỏ bằng sành.

- Chúc anh chị ngon miệng!

- Cám ơn em!

Mình mỉm cười nói với em ấy.

Em phục vụ đi ra ngoài đóng cánh cửa lại. Trong căn phòng lúc này chỉ có hai đứa mình.

Căn phòng kín đáo kinh khủng, đúng là thích hợp cho những vụ hẹn hò lén lút.

- Cô ăn kem đi, còn nghĩ ngợi gì nữa!

- Quán này kì cục quá!

- Chủ nhân của quán này từng bị mắc bệnh tâm thần đấy.

- Eo ôi! Anh nói thật đấy chứ!

- Tôi lớn thế này rồi, đi gạt cô làm gì.

- Thôi đi, anh gạt tôi hoài đó thôi.

Mình múc kem ăn, múc trái chùm ruột ngào đường cho vào miệng.

Khôi Nguyên ăn rất từ tốn, mình cũng bắt chước nết ăn chậm rãi của ảnh.

- Cô ăn xong chưa?

Mình ngạc nhiên nhìn ảnh:

- Đi vội vậy sao?

- Ai nói với cô là ta sẽ đi! Hãy chuẩn bị tinh thần.

Nói rồi, Khôi Nguyên đứng lên cởi áo khoác ngoài ra, sau đó cởi luôn cả áo sơ mi, chỉ mặc độc bên trong áo ba lỗ.

Ánh mắt của anh ấy nhìn mình rất mờ ám.

Mình hoảng sợ, tay run run… làm muỗng kem rớt xuống nền nhà.

Mình nói lắp bắp:

- Anh… anh… anh định… định… làm.. làm gì vậy hả?

Khôi Nguyên đi lại chỗ mình đang ngồi, mặt mình nóng phừng phừng lên. Khôi Nguyên cầm lấy ly kem đang ăn còn thừa của mình, anh ấy liếm lưỡi… làm điệu bộ gớm ghiếc của những gã trai bao.

- Khôi Nguyên, anh điên rồi. Tôi không làm chuyện đó đâu.

- Cô đã đến đây rồi, không làm thì tiếc lắm!

- Anh, thôi đủ rồi, tôi muốn về.

- Ít ra cũng phải để tôi giải trí đã chứ.

- Anh dám!

- Sao lại không, hãy xem tôi đây!

Mình định vùng chạy…

“Xoảng”

Khôi Nguyên cầm ly kem nép thẳng vào tường. Sau đó, ảnh nhảy phắt tới gian pha chế, đến chỗ cái bàn lấy một chồng đĩa cầm lại chỗ mình.

- Ngọc Diệp! Chúng ta bắt đầu chơi thôi.

Và miệng nói tay làm, anh ấy cầm lấy một cái đĩa liếc vào tường.

“Xoảng”

- Đã quá!

Mình vẫn còn sửng sốt.

- Cô bị làm sao vậy? Đập đi, tha hồ mà đập. Thử đi, vui lắm!

- Trời ơi! Anh không sợ người ta bắt đền hay sao?

- Cô ngốc à! Đặc điểm của quán này là thịnh nộ, hãy nổi cơn thịnh nộ đi chứ!

Nói rồi, Khôi Nguyên tiếp tục ném đĩa vào tường.

Chưa đã tay, anh ấy còn chạy đến chỗ tường gở lấy cái chày đánh bóng. Và cứ thế… ảnh đập cho tan nát mọi thứ có trong căn phòng.

“Xoảng… xoảng… xoảng…”

Thấy ảnh chơi vui quá, mình cũng bắt chước làm theo. Đầu tiên mình cầm một cái đĩa chọi vào tường.

“Xoảng”

- A, nó bể rồi. – mình sung sướng nhảy cỡn lên.

Được nước làm tới, mình vớ lấy một chồng đĩa, nhặt từng cái lia vào tường.

“Xoảng… xoảng… xoảng…”

- Thế nào! Thích chứ?

- Thích.

- Tôi và cô cùng thi xem ai đập nhiều hơn nhé!

Khôi Nguyên chạy đi lấy cho mình cái chày đánh bóng.

- Của cô này! Bắt đầu chưa?

- Rồi. Anh đếm đi.

- “1” “2” “3”.

Liên hoàn những chuỗi âm thanh của ly và đĩa sành vỡ. Tụi mình thi nhau đập cho tan tành căn phòng luôn.

- Ha ha ha… ha ha ha... – thích quá, mình cười như điên.

- Hừ, tôi mệt quá rồi, còn cô?

Cả người mình và người Khôi Nguyên, mồ hôi nhễ nhại.

- Anh xem người tôi đi. Ướt hết cả rồi.

- Tôi cũng có hơn gì cô đâu. Chúng ta chơi trò khác đi.

Nói xong, Khôi Nguyên đi tìm kiếm, bê ra một hình nhân là con gái, có mái tóc dài và chiều cao tương đối với mình. Anh ấy treo cổ hình nhân vào dây thòng lọng ở giữa phòng. Sau đó, đi lại chỗ mình lấy cái chày đánh bóng.

Anh ấy đứng trước hình nhân đang bị treo cổ, chỉ mặt nói:

- Ngọc Diệp! Cô có biết đụng đến tôi là tội lớn thế nào không hả? Bây giờ tôi sẽ dạy cho cô một bài học. Hừ!

Thế là, anh ấy lao vào quất như điên lên hình nhân đó.

“Hụych… huỵch… bốp… chát… hự…”

Quá đáng hơn anh ấy còn nắm đầu hình nhân lên gối nữa.

Mình điên tiết, rít lên:

- Khôi Nguyên...nnn. Nhà ngươi dám to gan vậy sao…ooo?”

Rồi mình cũng trả đũa ảnh bằng cách tìm một hình nhân giống với nhân dạng của ảnh, gỡ hình nhân kia xuống, treo hình nhân mới lên.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Phong Lưu Gặp Kẻ Đa Tình

Phong Lưu Gặp Kẻ Đa Tình

Tên truyện: Phong Lưu Gặp Kẻ Đa TìnhTác giả: Miss SunThể loại: Truyện TeenTình trạng:

22-07-2016 18 chương
Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Tên truyện: Vợ Lên Bảng Cho ThầyTác giả: suzyzaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

23-07-2016 12 chương
Hôn Ước Quý Tộc

Hôn Ước Quý Tộc

Tên truyện: Hôn Ước Quý TộcTác giả: BambooThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 40 chương
Dì Nhỏ Của Tôi

Dì Nhỏ Của Tôi

Tên truyện: Dì Nhỏ Của TôiTác giả: Nguyễn Bích Hồng (Caycodai)Thể loại: Truyện

26-07-2016 26 chương
Giá Như Em Là Con Gái

Giá Như Em Là Con Gái

Tên truyện: Giá Như Em Là Con GáiTác giả: Lee NaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

27-07-2016 19 chương
Đàn ông tồi…

Đàn ông tồi…

Tôi tìm cách gọi cho em giữa đêm, một phần vì nhớ, một phần vì muốn thỏa mãn dục

26-06-2016
Thu không anh

Thu không anh

"Chào em nhé, anh sắp bay rồi, em ở lại học giỏi, mạnh khỏe và phải luôn hạnh phúc

01-07-2016
Định mệnh trớ trêu

Định mệnh trớ trêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?) Trái

25-06-2016
Người bới rác

Người bới rác

Có một đêm, ông cai thầu đi kiểm tra, từ rất xa, ông ta đã nghe thấy những tiếng rên

30-06-2016
Hãy cứ bước đi

Hãy cứ bước đi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Đúng

25-06-2016