XtGem Forum catalog
Vong Hoàng Lan

Vong Hoàng Lan


Tác giả:
Đăng ngày: 23-07-2016
Số chương: 55
5 sao 5 / 5 ( 37 đánh giá )

Vong Hoàng Lan - Chương 16

↓↓
- Theo như bác kể thì anh Bo nhà mình thường hay uống rượu và uống rất nhiều?

bạn đang xem “Vong Hoàng Lan ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!



Ông Ca Lạy bực bội khi ai đó nhắc đến rượu, vì rượu mà con ông mới điêu tàn như vậy, nên ông đáp:



- Đúng đó Khôi Nguyên, rượu làm đen danh dự. Có một câu ngạn ngữ của người Ả Rập như sau: Nếu khi còn trẻ bạn thường đến quán rượu để ăn chơi, thì khi về già bạn sẽ đến đó để ăn xin đó.



Và ánh mắt ông Ca Lạy, thì căm tức rượu đến tận xương tủy.



Có lẽ Khôi Nguyên cũng nhột lắm! Vì ông Ca Lạy vô tình không biết anh ấy cũng là một tửu đồ.



- Bác nói phải, uống rượu nhiều quá sẽ không tốt.



- Nhiều với ít cái gì hả cháu, rượu đã nốc vài ly đầu rồi thì sẽ có ly thứ hai, thứ ba, làm sao mà ngưng được... người ta uống rượu chủ yếu để say, uống mà không say thì uống làm quái gì nữa.



- Bác nghĩ anh Bo bị tổn thương trí não là do rượu hay do bị ma ám?



- Cả hai cậu Khôi Nguyên à! Cả hai... – Ông Ca Lạy thở ra.



---



Câu chuyện lại rẽ sang nhánh khác, khi ông Ca Lạy kể về chuyện con trai ông bị ma nhập. Kể từ ngày đó, anh Bo – con trai ông – thường xuyên gặp ác mộng. Ông ấy mời rất nhiều thầy về cúng nhưng đâu rồi cũng lại vào đó, ám là vẫn cứ ám.



Thể trạng của anh ấy mỗi lúc một xanh xao hốc hác, chỉ một tháng trôi qua anh đã biến thành một bộ xương di động, kèm theo đó là những biểu hiện ngây ngây dại dại... nặng nhất là lần anh Bo uống rượu say về, tông phải một người đi đường. Đang lúc say rượu mà lại đi lái xe, vụ tai nạn đó khiến cho nạn nhân – là một phụ nữ mang thai – tử vong tại chỗ. Còn anh Bo thì bị điên luôn sau tai nạn đó, giờ đây anh Bo vẫn đang còn ở trong nhà thương điên. Bỏ lại ba, mẹ của anh – hai người già côi cút, neo đơn trong căn nhà hiu hắt, lạnh lẽo.



Ông Ca Lạy tiết lộ:



- Không chỉ thằng con bác thấy ma thôi đâu. Cái ngọn đồi đó không ai dám bén mảng tới cả. Từ già đến trẻ nơi đây, không một ai có gan đặt chân lên mảnh đất đó. Chỉ có những người không biết gì mới đến đó và thuê nhà thôi, dân làng ở đây biết cũng im lặng, nhiều người trong số dân làng không dám đụng chạm đến hồn ma cô Hoàng Lan đâu, người ta nói cô ấy chết rất thiêng.



Đã có những kẻ không tin ma quỷ, đặc biệt là bọn du thử du thực – bọn giang hồ. Chúng có một nhóm 5 tên lì lợm, lên đồi trà đốt lửa chơi thách thức ma quỷ.



Sau khi đã chén hết thùng bia, bọn chúng la hét hí hố, tưởng rằng làm thế sẽ khiến hồn ma kinh động... mà đúng là hồn ma kinh động thật... cho nên trời đang hanh khô lại đùng đùng chớp nổ vang rền, rồi trời đổ mưa lớn.



5 đứa bọn chúng kéo vào dưới gốc đa để núp mưa, hồi đó cây đa chưa bị chặt đi trong “dự án thay thế một số cây xanh” (!) của lãnh đạo thành phố. Cả bọn bỗng dưng nín cười, có muốn cười cũng cười không nổi. Vì sao vậy?



Đám lửa mà khi nảy bọn chúng đốt, không những nước mưa không làm nó bị tắt mà càng khiến cho đám lửa cháy bùng lên như được tiếp thêm dầu. Ngoài trời sấm chớp liên hồi, mây đen quần vũ. Cả bọn lạnh tái đi, trước những cơn gió hiu hắt và tiếng tru tréo thê lương, có cả tiếng trẻ sơ sinh khóc, và...



“Đùng”



Một ánh chớp rạch ngang bầu trời, và cả 5 đứa chúng nó đều trông thấy tường tận một cái bóng trắng cao lêu nghêu đứng bên cạnh đống lửa đang bùng cháy giữa trời mưa. Cả bọn la hét, chạy thục mạng, đứa lọt xuống hố, đứa cạp đất, đứa rúc vào bụi, đứa té xỉu tại chỗ, đứa van xin quỳ lạy.



---



Nghe ông Ca Lạy, kể đến đó, tim mình thắt lại. Mình bắt đầu thấy trong người có gì đó khác thường, cảm giác lành lạnh chạy dọc xương sống. Mình run run, hỏi ông Ca Lạy:



- Chuyện... chuyện đó có... có.. thật sao ạ?



- Thật đấy, nếu hai người không tin, ngay bây giờ bác có thể dẫn hai người đi qua nhà mấy đứa thanh niên hư hỏng đó để xác nhận. Cả cái làng này không ai là không biết, và kinh hoàng trước chuyện đó cả.



Mình lặng ngắt, bất ngờ Khôi Nguyên nắm lấy tay mình. Thật đúng lúc! Khi đó mình chỉ mong ước có một bàn tay ấm áp thôi. Và Khôi Nguyên đã biến ước mơ của mình thành hiện thực.



Khôi Nguyên tiếp tục tìm kiếm những thông tin đắc giá từ ông Ca Lạy, anh ấy thấy đã đến lúc phải hỏi về người bạn một thời của ông Ca Lạy, là ông Trịnh Vỹ.



- Nghe bà Hiền kể, bác là bạn sinh thời của ông Trịnh Vỹ ạ?



- Phải đó cậu Khôi Nguyên. Ông Vỹ lớn hơn bác 10 tuổi lận, nhưng bác và ông ấy rất hợp nhau.



- Ngoài bác là bạn của ông Trịnh Vỹ ra, bác có biết ông Trịnh Vỹ còn có thêm người bạn nào nữa không?



- Ngoài bác ra... hình như ông ấy không chơi với ai nữa... nếu có thì là đối tác làm ăn thôi, cậu cũng biết mà, đó là những mối quan hệ xã giao.



- Dạ!



- À, còn đấy!



- Sao ạ? – Khôi Nguyên chồm người về phía trước.



- Ông Vỹ có quan hệ khá thân với một người em họ của bác, chú thím ấy nhà cũng gần đây thôi, nhưng bác nghĩ cô cậu không nên tìm đến đó thì hơn.



- Vì sao vậy ạ?



- Chú ấy tên là Bính, biệt danh Bính Lù, là một tay giang hồ khét tiếng vùng này đấy. Chú ấy có tật xấu là khi uống rượu say thường hay gây sự, đánh người... bất kể người đó là ai. Nên cậu đến nhà mà không đúng lúc, sẽ gay go đấy!



Hình như Khôi Nguyên coi những cảnh báo của ông Ca Lạy, chẳng ra gì. Bằng chứng là anh ấy đã hỏi địa chỉ của người có tên là Bính Lù đó, và nhờ vả ông Ca Lạy, nếu có thể, hãy đi cùng với anh ấy, có ông, biết đâu Bính Lù sẽ nể mặt.



- Được rồi, bác sẽ giúp cậu. Nhưng bác nói trước là chú ấy rất kỳ cục đấy! Nếu đã lỡ có hơi men trong người thì chú ấy cũng không coi bác ra gì đâu, tốt nhất nếu thấy không ổn thì bác sẽ ra hiệu để cậu rút lui.



- Dạ, được vậy thì tốt quá còn gì.



---



Khôi Nguyên hỏi thêm một vài thông tin nữa liên quan đến mục đích ông Trịnh Vỹ mua lại đồi trà, và xây dựng căn nhà. Nhưng, ông Ca Lạy, cũng nói giống hệt bà Hiền.

Ông nói:



- Ông Vỹ mua đất để trồng trà, và xây nhà để cách ly bà Thùy Dung. Ở cái làng này, có hai chỗ đáng sợ. Chỗ đầu tiên là đồi trà, và chỗ thứ hai là nhà mụ điên Thùy Dung. Hai chỗ đó là không ai dám bén mảng tới.



- Bác biết những người nào xây dựng căn nhà đó không ạ?



- Không biết đâu Khôi Nguyên à! Những người đó là lính của ông Vỹ, ông Vỹ không bao giờ ngồi nhậu cùng bàn với lính của mình cả, nên bác không thể quen biết một ai trong đó. Hồi ấy, bác chưa cai rượu.



- Bác có nghe nói về những người Hoa, mà theo như lời bà Hiền, là những đối tượng có qua lại thân thiết với ông Trịnh Vỹ?

Chương trước | Chương sau

↑↑
Đôi Cánh

Đôi Cánh

Đôi Cánh là một câu chuyện kể về cuộc đời của cô, những thử thách, những sóng

22-07-2016 50 chương
Em Là Cô Ấy Thứ Hai

Em Là Cô Ấy Thứ Hai

Tên truyện: Em Là Cô Ấy Thứ HaiTác giả: KemThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

26-07-2016 24 chương
Học Viện Glamour

Học Viện Glamour

Học Viện Glamour là một truyện teen khá hay các bạn cùng đọc và cho cảm nhận nhé

21-07-2016 18 chương
Tao Ghét Mày

Tao Ghét Mày

Vậy là Huy đã thành công hôm đầu tiên. Kế hoạch đã triển khai thành công. Sáng hôm

21-07-2016 18 chương
Món Nợ Ngọt Ngào

Món Nợ Ngọt Ngào

Một câu chuyện tình yêu mà chẳng hề có sự bảo vệ che chở của người con trai dành

23-07-2016 32 chương
Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Vợ Lên Bảng Cho Thầy

Tên truyện: Vợ Lên Bảng Cho ThầyTác giả: suzyzaThể loại: Truyện TeenTình trạng: Hoàn

23-07-2016 12 chương
Buồn Làm Sao Buông

Buồn Làm Sao Buông

Bạn có thể đọc những dòng viết dưới đây bằng tất cả sự vị tha của mình - như

22-07-2016 24 chương
Quên và mất

Quên và mất

Mười năm trước, bạn không bao giờ gặp một nỗi mất mát mang tên "hư ổ

01-07-2016
Ngã rẽ

Ngã rẽ

Đúng thế, nhưng là bắt đầu với anh, còn em thì mệt mỏi lắm rồi. Tô muốn rên lên.

01-07-2016
Bức ảnh gia đình

Bức ảnh gia đình

Bạn có ở trong bức ảnh của gia đình không? *** Trong nhiều năm qua, gia đình chúng tôi

01-07-2016
Tỏ tình vào mùa thu

Tỏ tình vào mùa thu

Có một người khóc lặng vì tình yêu vừa để mất. Ở một góc đâu đó trong thành

24-06-2016