Nụ Hôn Đầu Tiên

Nụ Hôn Đầu Tiên


Tác giả:
Đăng ngày: 27-07-2016
Số chương: 10
5 sao 5 / 5 ( 21 đánh giá )

Nụ Hôn Đầu Tiên - Chương 07

↓↓
Sao Cơ? Tôi Sẽ Làm Bạn Với Bùi Kỷ Trung?

“Thế nào? Đồng ý không? Nếu không trả lời, đến khi vào lớp rồi, tôi sẽ không cho cậu cơ hội đâu. Nhưng nếu đồng ý, tôi sẽ xóa những tấm hình này trước mặt cậu.”

Ái Sa lại giơ điện thoại lên trước mặt tôi.

Ôi! Tức chết đi được! Có hứa hay không?

bạn đang xem “Nụ Hôn Đầu Tiên ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Nếu hứa, ba năm trung học của tôi sẽ chìm trong bóng tối.

Nhưng nếu không hứa, đêm nay chắc tôi khỏi về nhà. Làm sao đây?

Chỉ có hứa sẽ làm bạn với Bùi Kỷ Trung, dù sao cũng không phải là thật, tôi đâu có thích cậu ta nhưng còn cách nào nữa đâu, chỉ đành qua phen này, tọi sẽ nghĩ cách thoát khỏi biển khổ.

“Được thôi.” Tôi miễn cưỡng đáp một câu.

“Được.” Ái Sa tỏ vẻ đắc ý: “Nói rõ rồi đấy nhé, cậu phải thừa nhận trước mặt mọi người, nhất là với Triết Dân.”

“Ừ.” Tôi lí nhí đáp.

“Được, bây giờ đi thôi.” Ái Sa kéo tôi đi.

“Khoan đã.” Tôi gượng lại, “Cậu phải xóa những tấm hình này trước mặt mình đã.”

“Vậy cậu xem cho kỹ nhé! Tôi xóa đây…” Nói xong, Ái Sa xóa từng tấm trước mặt tôi.

“Được chưa nào?” Ái Sa đưa điện thoại cho tôi.

Tôi thấy đúng là cô nàng đã xóa hết.

“Ái Sa, cậu có giữ lại bản copy không đó?” Tôi lo lắng hỏi.

“Trong điện thoại làm sao giữ lại bản copy?”

Tôi nghĩ ngợi, nếu có cách copy tôi cũng không rõ, nhưng bây giờ chỉ đành đi được bước nào hay bước đó. Tôi nắm chắc nắm đấm, Bùi Kỷ Trung, cậu đợi đấy, chừng nào mình tự do trở lạoi, mình sẽ nghĩ cách trừng trị cậu, lần này toàn là do cậu hại mình cả!

“Được thôi, bây giờ đi theo tôi.” Ái Sa nắm tay tôi.

“Tại sao mình phải đi theo cậu?” Tôi vẫn đứng yên.

“Thì bây giờ cậu phải đi nói với mọi người là cậu chính thức làm bạn gái Bùi Kỷ Trung.”

“Hả, không cần đâu, mình nói với Bùi Kỷ Trung là được rồi.”

Tôi không chịu đi.

“Không được, cậu không nói trước mặt tôi với Triết Dân, làm sao bọn này biết cậu chính thức qua lại với Bùi Kỷ Trung?”

“Dễ lắm, cậu hỏi Bùi Kỷ Trung là biết ngay mà.”

“Hỏi Bùi Kỷ Trung? Hỏi cũng bằng không. Cậu ta vốn tự cho mình là bạn trai của cậu mà.”

“Vậy không được sao?”

“Đương nhiên là không được, mục đích của tôi là muốn Triết Dân biết cậu chính thức qua lại với Bùi Kỷ Trung! Cậu còn chưa hiểu sao?” Nhỏ ghé sát mặt tôi.

Đừng mà… Triết Dân… Xem ra hai chúng tôi không có duyên phận rồi! Nhưng mình vẫn mãi nhớ cậu! Mình chỉ yêu mình cậu. Tôi tự thề trong lòng.

Tôi bị Ái Sa lôi vào lớp.

Bọn con gái ngạc nhiên nhìn chúng tôi, tôi biết, bọn chúng đang thấy lạ, tại sao bình thường tôi với Ái Sa đối đầu nhau, hôm nay lại tay trong tay?

Ôi, có ai hiểu lòng tôi?

“Bùi Kỷ Trung.” Tôi nghe Ái Sa kêu lớn.

Bùi Kỷ Trung bước tới, sau lưng là một đám con trai.

“Bùi Kỷ Trung, thì ra cậu có chuyện giấu cả lớp…” Ái Sa tỏ vẻ nghịch ngợm.

Thật là tởm lợm.

“Tôi giấu chuyện gì?” Bùi Kỷ Trung ngạc nhiên hỏi.

“Thì ra cậu chính thức qua lại với Hàn Y Nghiên! Hàn Y Nghiên vừa nói với tôi, chứ nếu không chúng tôi cũng không biết… Bùi Kỷ Trung, lần này xem như cậu đã giao lưu thành công rồi đấy…”

Ái Sa nói xong, bọn con trai xung quanh kêu ồ lên một tiếng!

Lúc này tôi tiếc không có một cái lỗ chui xuống, nhưng Ái Sa nắm chặt tay tôi, khiến tôi chẳng nhúc nhích nổi.

Tôi càng không dám nhìn mặt Bùi Kỷ Trung, tôi biết tỏng tòng tong, bây giờ mặt cậu ta đang vênh lên.

Cuối cùng, cậu ta đã đạt được mục đích rồi.

“Này!” Ái Sa bóp mạnh tay tôi, khẽ rít qua tai tôi: “Nói gì đi chứ?”

Xem ra hôm nay không thừa nhận cũng không được rồi, tuy sĩ diện rất quan trọng, nhưng “danh tiết” còn quan trọng hơn, thôi đành vậy, tôi đành liều thôi.

Tôi hít thật sâu, cố nặn ra một nụ cười trên khuôn mặt ngẩng lên nhìn Bùi Kỷ Trung.

“Để tôi hỏi đã, Y Nghiên… có thật không?” Không biết Tống Triết Dân đã đứng bên cạnh Bùi Kỷ Trung từ lúc nào.

“Này, Tống Triết Dân, cậu làm gì thế? Cậu không nghe bạn gái của tôi nói rõ rồi sao?”

Bùi Kỷ Trung đẩy Tống Triết Dân sang bên.

Xem ra Triết Dân rất bực tức: “Tôi chưa nói chuyện với cậu, tôi đang nói với Y Nghiên, Y Nghiên, có đúng là cậu đã chấp nhận Kỷ Trung không?”

Ánh mắt của Tống Triết Dân khiến tôi không dám nhìn vào cậu ta.

“Đúng vậy…” Tôi nói.

“Có nghe thấy chưa, bạn gái của tôi đã nói rồi, sau này cậu đừng tìm bạn gái của tôi nữa đấy nhé.”

“Cậu thật lòng với cậu ta sao?”

“Vâng.” Tôi lại gật đầu.

Đến lúc này không đợi Bùi Kỷ Trung nói gì nữa, Triết Dân quay người đi, cậu ta không vào lớp, cũng chẳng biết đã đi đâu.

“Triết Dân, đợi tớ.” Ái Sa vừa kêu vừa đuổi theo.

Ôi, tôi không cần lo cho Triết Dân, cậu ấy có Ái Sa rồi! Chẳng phải Ái Sa luôn đi theo cậu ấy sao? Cuối cùng cô ta đã được như mong muốn rồi.

Lúc này chuông báo tiết vang lên, mọi người kéo nhau vào lớp.

Bùi Kỷ Trung vẫy tay trước mặt tôi: “Này, tóc xoăn, không được nhìn bạn trai của người khác đấy nhé!”

“Tôi đâu có nhìn! Còn nữa, tôi nhìn ai thì liên quan gì đến cậu…” Tôi kêu lên, cậu ta làm như tôi là của riêng mình vậy.

“Sao lại không liên quan đến tôi? Có liên quan lắm đấy chứ! Lẽ nào bạn gái của tôi lại nhìn bạn trai của người khác trước mặt tôi chứ?”

Tôi đang muốn cự lại, cậu ta nói tiếp: “Còn nữa, sau này không được duỗi tóc, không được mặc quần bò xệ lưng, không được mặc áo hai dây. Không được mang giày cao gót, không được mặc váy quá ngắn, toàn thân không được lộ ra quá 5%, muốn gặp người con trai khác phải báo với tôi hoặc bộ phận bảo vệ của nhóm Hip Hop trước một ngày, có nghe thấy chưa?”

Tôi gặp phiền phức rồi, phiền phức quá mức rồi.

Bệnh gia trưởng của Bùi Kỷ Trung lại bắt đầu rồi.

Ai bảo tôi xui xẻo có một người bạn trai như thế này.

“Vào lớp thôi.” Sau khi Bùi Kỷ Trung nói ra một loạt những quy tắc này nọ, cậu ta chẳng để cho tôi nói tiếng nào.

Bùi Kỷ Trung xem tôi là gì đây?

Cứ thế này chắc tôi phải bỏ học mất.

“Y Nghiên.” Bùi Kỷ Trung vừa đi, Bảo Nhi đã phóng đến bên cạnh tôi.

“Bảo Nhi…” Tôi ôm chặt lấy cô bạn thân của mình, chẳng nói câu nào, xúc động đến nỗi suýt khóc òa lên.

May mà còn có Bảo Nhi! Chắc chắn nhỏ thấy tôi bị Bùi Kỷ Trung bắt nạt nên mới đến an ủi tôi.

“Y Nghiên, mình thật hy vọng người vừa rồi nói chuyện với Bùi Kỷ Trung và Tống Triết Dân là mình.”

Tôi nghe Bảo Nhi nói thế, sống mũi thấy cay cay, nước mắt suýt rơi thành sông.

Đâu chỉ là bạn bè, đây mới là bạn tốt thật sự.

Tôi thầm nhủ, chắc chắn Bảo Nhi thấy chướng mắt nên mới chia buồn với tôi.

“Bảo Nhi, chỉ có cậu mới hiểu nỗi khổ của mình! Hu hu…”

Tôi than thở với Bảo Nhi chuyện Bùi Kỷ Trung bắt nạt tôi.

“Đau khổ?... Phải là mừng đến phát khóc chứ? Nhưng cũng khó trách, nếu là mình, mình cũng rất xúc động… Hai anh chàng đẹp trai nhất trường Thừa Nguyên và Thuận Kim đều điên lên vì cậu… Tất nhiên là mình phải phát khóc rồi! Có bao nhiêu con gái đang chạy theo Bùi Kỷ Trung, thế là bọn họ chẳng còn cơ hội nữa.”

Cái gì? Tôi không nghe nhầm chứ? Thì ra Bảo Nhi không phải an ủi tôi, nhỏ cảm thấy đây là chuyện hạnh phúc đến nỗi phải phát khóc lên!

Tôi thật không hiểu, tại sao nhỏ không biết rằng tôi đau khổ đến như thế nào chứ?

“Hu hu… Y Nghiên, tại sao đến giờ mình vẫn chưa có bạn trai, từ đầu hè chúng ta đã có kế hoạch thay đổi, giờ cậu đã sắp đến giai đoạn thu hoạch rồi, còn mình vẫn chưa tìm thấy người bạn trai nào. Sao lại như thế? Cậu dạy cho mình đi…”

Chao ôi, thôi rồi, đừng mong Bảo Nhi có thể hiểu được cảm giác của tôi, ngược lại bây giờ tôi phải an ủi nhỏ.

Ôi, vất vả cả ngày, cuối cùng tôi cũng được về nhà.

“Ôi… mệt quá…” Tôi bước vào nhà, chưa kịp bỏ ba lô xuống đã ngã lăn ra ghế sô pha.

Buổi tối tôi chẳng đi đâu, tôi cần ngủ một giấc cho đã, nếu không ngày mai tôi chẳng còn sức đối phó với “chính sách đàn áp” của Bùi Kỷ Trung nữa.

Lúc này, chị Phác Tuệ gởi tin nhắn cho tôi. Trời ơi, học sinh trường Thừa Nguyên sao mà nhiều chuyện đến thế, hôm nay tôi đã biết rồi.

Mới đấy mà cả chị Phác Tuệ cũng biết chuyện.

“Vũ khí phòng thân trước kia có còn không?”

“Đã dùng hết rồi, chị hỏi có việc gì không chị?”

“Từ nay về sau sẽ có nhiều người muốn hại em đấy.”

Chương trước | Chương sau

↑↑
Vợ Ơi, Em Đừng Chạy

Vợ Ơi, Em Đừng Chạy

Cô cũng không biết tại sao hôm đó hắn lại đi theo cô, không biết tại sao hắn vừa

23-07-2016 22 chương
Em Vẫn Chờ Anh

Em Vẫn Chờ Anh

Truyện xoay quanh cô gái Lệ Na 16 tuổi, cô sống trong sự giàu sang và phù phiếm, gặp gỡ

22-07-2016 34 chương
Nói Yêu Em Đi Anh

Nói Yêu Em Đi Anh

Tôi trở về nhà sau một ngày học mệt mỏi. Mình có nên đi đến buổi lễ đó không

22-07-2016 24 chương
Hận Thù

Hận Thù

Truyện teen Hận Thù là câu chuyện xoay quanh Hoàng Anh Tuấn - thiếu gia tập đoàn Hoàng Gia

22-07-2016 16 chương
Ép Yêu

Ép Yêu

Những nhân vật chính trong truyện!Văn Thanh Thu: là một cô gái dễ thương, xinh đẹp họ

23-07-2016 46 chương
Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Nocturne -1 Kí Ức Đẹp

Truyện kể về quãng thời gian trung học của iloveviu, một cậu học sinh không bình

23-07-2016 37 chương
Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng nói về nó: Hà Minh Thư, gương mặt thanh tú, làn da trắng như

21-07-2016 42 chương
Lục bình ngừng trôi

Lục bình ngừng trôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Tiếng

25-06-2016
Mẹ ơi! Con thèm…

Mẹ ơi! Con thèm…

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập Truyện ngắn kinh dị) - Mẹ làm chi mà

28-06-2016
Sự cố

Sự cố

Cô im lặng. Anh thì đang nhớ xem là lần thứ bao nhiêu dắt cô vào đây. Lần nào anh cũng

30-06-2016
Có một ngày như thế

Có một ngày như thế

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tôi thích

27-06-2016
Màu nắng quay trở lại

Màu nắng quay trở lại

Tuyết rơi ngoài cửa sổ. Qua một lớp kính mỏng trong suốt, có lẽ nó chẳng lạnh và

28-06-2016
Em còn yêu anh không?

Em còn yêu anh không?

Lúc nửa đêm, máy di động của cô gái có tin nhắn mới, cô lười biếng bò dậy khỏi

23-06-2016
Hạnh phúc của tôi

Hạnh phúc của tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn: "Rồi sẽ qua hết, phải

25-06-2016

Disneyland 1972 Love the old s