Duck hunt
Nụ Hôn Đầu Tiên

Nụ Hôn Đầu Tiên


Tác giả:
Đăng ngày: 27-07-2016
Số chương: 10
5 sao 5 / 5 ( 71 đánh giá )

Nụ Hôn Đầu Tiên - Chương 05

↓↓
Bùi Kỷ Trung nhìn Triết Dân, nói vớ thầy: “Thưa thầy, chúng em sắp thi bóng rổ!”

bạn đang xem “Nụ Hôn Đầu Tiên ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

“Vậy à, nếu là thi đấu thì đấu cho tốt nhé!” Thầy giáo tin ngay lời cậu ta.

Mọi người kéo đến càng lúc càng đông, không ai còn lòng dạ nào học thể dục nữa.

Đám đông chia làm hai phe, một phe gào to: “Nhóm Hip Hop!” cổ vũ cho Bùi Kỷ Trung, nhóm kia thì gào: “Cố lên Tống Triết Dân!”

Cả hai phe chẳng ai thua ai, những người dưới sân đều toát mồ hôi.

Tôi đứng trong đám người, trong lòng đương nhiên rất hồi hộp, thế nhưng tôi chẳng biết làm gì, lúc này họ như những con ngựa sút cương, chẳng ai ghìm được họ.

Nếu họ mà nhảy xổ vào nhau, cũng chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra nữa!

Rồi trận đấu cũng diễn ra.

Màn đêm buông xuống, cả hai bên đều không hề muốn dừng cuộc đấu lại.

Một hồi sau, một số người xem bỏ đi ăn tối.

Nhưng hình như họ chơi càng lúc càng hăng.

Tôi đứng xem họ thi đấu, sau mấy hiệp, chân tôi tê rần!!!

(Thậm chí tôi còn tổng kết được một kinh nghiệm, đó chính là đi xem bóng rổ phải đem theo một cái ghế nhỏ)

Dần dần, mọi người đều tản ra, cả đám con gái ủng hộ cho Triết Dân hay Bùi Kỷ Trung cũng kéo đi hết cả.

Tối đoán Tống Triết Dân và Bùi Kỷ Trung đã mệt lắm rồi, nhưng không ai chịu dừng lại trước.

Sau đó, tôi nghe Bảo Nhi nói, không biết ai đã vào phòng giáo vụ tìm chủ nhiệm, họ mới ngừng cuộc chiến. Điều khiến tôi mừng nhất là họ vẫn không phân thắng bại, xem như tránh được một lần.

Nhưng quan hệ giữa Tống Triết Dân với Bùi Kỷ Trung càng đi vào bế tắc khến tôi ngày nào cũng phải lo nơm nớp, ngồi giữa họ, một ngày đối với tôi dài dằng dặc, không biết chừng nào họ lại nhảy xổ vào nhau.

Sau đó, có một chuyện xảy ra khiến Bùi Kỷ Trung mất danh trong trường, thậm chí còn trở thành đề tài cho người ta đàm tiếu.

Sự việc bắt nguồn từ một buổi dạ hội dành cho học sinh rất quan trọng do hiệp hội học sinh trung học thành phố Nhân Xuyên tổ chức, rất nhiều người nổi tiếng tham gia, năm nay trường Thừa Nguyên chúng tôi cũng được chọn làm nơi tổ chức buổi dạ hội.

ở trường Thừa Nguyên, chỉ cần nói đến tham gia buổi diễn văn nghệ hay thi đấu thể thao đều phải nhắc đến nhóm Đằng Long của Triết Dân, năm nay cũng thế.

Mọi người đều nghe nói, nhà trường đã quyết định để nhóm nhạc của Triết Dân tham gia buổi biểu diễn này.

Nhưng không ngờ hai ngày trước buổi dạ hội, tôi nghe Bảo Nhi thông báo một tin tức hết sức bất ngờ.

“Cậu biết không, Triết Dân bảo bọn họ không còn tham gia buổi biểu diễn lần này nữa.” Điều đó khiến tôi bất ngờ.

“Cậu nghe ai nói vậy? Thật không?”

“Chắc là thật, chiều nay mình nghe tụi bạn nói, Triết Dân của cậu trông thiểu não lắm.”

“Cậu có biết tại sao không?” Tôi hỏi Bảo Nhi.

“Chính là vì không biết nguyên nhân gì nên mới thiểu não!” Bảo Nhi nói.

“Làm sao bây giờ?”

“Mình cũng không biết, chuyện này thật kỳ lạ, Triết Dân rất hòa đồng với mọi người trong trường, lại chẳng gây sự với ai, tại sao lại không được tham gia biểu diễn.”

Tôi nghe Bảo Nhi nói, bỗng một ý nghĩ lướt qua trong đầu.

Chả lẽ… chả lẽ là do Bùi Kỷ Trung? Lâu nay chỉ có một mình Bùi Kỷ Trung gây sự với Triết Dân.

Tôi càng nghĩ càng thấy không ổn, chắc chắn là Bùi Kỷ Trung rồi.

Không được! Tôi phải tìm cậu ta nói chuyện, không thể để cho cậu ta tiếp tục như thế được nữa!

“Này! Y Nghiên, cậu đi đâu vậy, đơi mình với!”

“Mình đi tìm Bùi Kỷ Trung”

“Khoan đã, mình chưa nói hết với cậu mà, cậu đi đâu vậy?”

Tôi nghĩ ngợi, suốt ngày hôm nay không thấy Bùi Kỷ Trung, cũng không biết cậu ta đi đâu rồi, tôi phải gọi điện hỏi.

“Bùi Kỷ Trung, cậu đang ở đâu?”

Giọng tôi hơi run run, thật đấy, gần đây mối quan hệ với Bùi Kỷ Trung rất căng thẳng, bây giờ tôi lại chủ động gọi cho cậu ta, tôi cảm thấy hơi lạ.

“Tìm tôi à? Có việc gì?” Giọng nói của cậu ta không còn nhiệt tình như trước nữa.

Tôi chợt nhớ lúc trước, ngày nào Bùi Kỷ Trung cũng gọi cho tôi, rất nhiệt tình, nhưng bây giờ lại trở nên như thế, nghĩ đến đây, tôi thấy hơi thất vọng.

“Cậu ra đây, tôi có việc tìm cậu.”

“Việc gì?”

“Là chuyện liên quan đến Triết Dân.”

Làm sao vậy, nói xong câu này, tôi thấy mình ăn nói sao ngốc nghếch đến thế!

“Về chuyện Triết Dân thì cô cứ tìm Triết Dân đi.” Bùi Kỷ Trung lạnh lùng đáp lại. Rõ ràng là cậu ta đang bực bội.

“Không được! Chuyện Triết Dân không được buổi diễn có phải liên quan đến cậu không?”

Tôi đánh liều nói thêm một câu: “Tôi nhất định phải hỏi cho rõ ràng.”

“Vậy cô đến đây đi!”

Hả?

“Đến… thì đến, tôi sợ cậu đấy à.”

Rồi Bùi Kỷ Trung nói địa chỉ, tôi lập tức leo lên xe buýt.

Trong thời gian trên xe, tôi nghĩ ngợi lát nữa nhất định mình phải nói rõ ràng, không chỉ là chuyện giữa cậu ta với Triết Dân, mà còn là chuyện giữa tôi với Bùi Kỷ Trung cũng phải giải quyết ngay trong hôm nay, dẫu sao lúc nãy cậu ta đã ăn nói lạnh nhạt lắm rồi…

“Bùi Kỷ Trung, Triết Dân không được biểu diển, có phải do cậu giở trò không?” Vừa mới gặp mặt cậu ta, tôi đã hỏi thẳng.

“Đúng vậy!”

Tôi sửng sốt, chẳng biết nói thế nào. Tôi không ngờ cậu ta còn thẳng thừng hơn cả tôi, tôi cứ nghĩ cậu ta sẽ đôi chối một hồi.

“Tại sao? Cậu có biết là buổi biểu diễn đó rất quan trọng đối với Triết Dân, cũng là chuyện rất quan trọng đối với trường Thừa Nguyên chúng tôi không.”

“Tôi biết mà.:

“Biết? Biết tại sao làm vậy?” Tôi không dám tin cậu ta có thể thẳng thắn đến thế.

“Này, cô phải hiểu rằng, tôi không phải học sinh trường Thừa Nguyên, tôi ở trường Thuận Kim, tôi chỉ đến trường Thừa Nguyên dự thính thôi.:

Bùi Kỷ Trung vênh mặt lên khiến tôi tức tối!

“Rốt cuộc cậu muốn thế nào?”

Tôi bất giác cao giọng nói… Hay lắm! Cậu hay lắm! Tôi chuẩn bị để cãi nhau với cậu ta một tr6a5n.

“Thì là vậy!”

“Bây giờ cậu học ở trường Thừa Nguyên, chuyện này có liên quan đến cậu.”

“Muốn tôi giải quyết cũng được, nhưng có một điều kiện.”

“Điều kiện gì?” Tôi ngạc nhiên nhìn cậu ta.

“Cậu trở về bên tôi!” Bùi Kỷ Trung nói rất bình tĩnh, đầy sức mạnh.

Nhưng tôi chẳng hề bình tĩnh nổi, tôi vốn định đến đây cãi nhau với Bùi Kỷ Trung, nhưng không ngờ cậu ta vẫn còn nhớ đến tôi, đòi tôi đến với cậu ta, điều này thật sự khiến tôi bất ngờ.

“Y Nghiên, tôi không muốn cô đi cùng với Tống Triết Dân trong trường nữa! Cô hãy trở về bên tôi.”

Tôi không dám ngẩng đầu lên nhìn vào ánh mắt của Bùi Kỷ Trung nhưng tôi cảm thấy ánh mắt cậu ta nóng bỏng, như muốn đốt cháy tôi.

“Y Nghiên, hãy nhìn tôi, hãy trả lời tôi đi!” Bùi Kỷ Trung nắm lấy vai tôi.

Tôi hơi lúng túng, không biết đáp thế nào.

“Không lên tiếng? Vậy là cô vẫn ở bên cạnh Tống Triết Dân?” Bùi Kỷ Trung bắt đầu lớn tiếng.

“Được, cô không cần trả lời nữa, tôi biết rồi!” Bùi Kỷ Trung tức tối đẩy tôi ra, quay đầu bỏ đi thẳng.

Tôi nhìn theo bóng dáng của Bùi Kỷ Trung, trong lòng thẫn thờ, hôm nay tôi chẳng làm được chuyện gì, chẳng những cắt đứt quan hệ với Bùi Kỷ Trung mà cũng chẳng giải quyết được chuyện của Triết Dân. Lần này cũng vì tôi với Bùi Kỷ Trung mà Triết Dân không được biểu diễn.

Mình thật có lỗi, Triết Dân à…

Sáng hôm sau đi học, tôi hơi ngại khi đối diện với Triết Dân.

Tuy Triết Dân không biết nhưng tự tôi cảm thấy mình thật có lỗi.

“Y Nghiên, sao bây giờ mới đến?” Có giọng nói vang lên sau lưng tôi.

Là Triết Dân.

Ôi, khi không muốn gặp nhất lại gặp.

“Triết Dân, cậu cũng đến rồi à!” Tôi đánh liều quay lại chào Triết Dân.

Thật kỳ lạ, hình như Triết Dân không còn vẻ buồn bã như Bảo Nhi đã nói, ngược lại trông cậu ta rất vui vẻ.

“Triết Dân, chuyện gì mà vui vậy?”

“Nhóm Đằng Long được tham gia biểu diễn rồi! Hôm qua bọn mình còn tưởng không có dịp lên sân khấu, làm mình lo quá!”

Lần này đến lượt tôi ngạc nhiên, hôm qua Bùi Kỷ Trung bực tức đẩy tôi ra, tôi còn tưởng mọi chuyện đã hỏng hết rồi, không ngờ Bùi Kỷ Trung vẫn còn để ý đến lời nói của tôi.

Tôi đang suy nghĩ thì đến cửa lớp học.

Tôi nhìn thấy Bùi Kỷ Trung từ đầu bên kia đi tới,

Tôi muốn chào hỏi cậu ta, nhưng không mở miệng được, tôi đang đứng với Triết Dân.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Đôi Cánh

Đôi Cánh

Đôi Cánh là một câu chuyện kể về cuộc đời của cô, những thử thách, những sóng

22-07-2016 50 chương
Món Nợ Ngọt Ngào

Món Nợ Ngọt Ngào

Một câu chuyện tình yêu mà chẳng hề có sự bảo vệ che chở của người con trai dành

23-07-2016 32 chương
Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Tên truyện: Nhật Ký Mang Thai Khi 17Tác giả: Võ Anh ThơThể loại: Truyện TeenTình trạng:

26-07-2016 45 chương
Sao Mày Chậm Hiểu Thế?

Sao Mày Chậm Hiểu Thế?

Sao Mày Chậm Hiểu Thế? là tác phẩm truyện teen hài hước kể về nó - Phạm Băng Du,

21-07-2016 21 chương
Bạn trai tôi là Sói

Bạn trai tôi là Sói

P/s: Với sự trở lại, truyện ngắn của tớ nhân vật nam luôn có tên là Ju, nữ luôn

28-06-2016
Chữa bệnh "buồn"

Chữa bệnh "buồn"

Hắn nghe buồn âm ỉ, làm tổ trong từng ngóc ngách tâm hồn mình đã lâu,...Và thế là

30-06-2016
Bạc hà nhỏ

Bạc hà nhỏ

Nó đã nghĩ rằng sẽ chẳng có ai bước vào cuộc sống của nó và làm đảo lộn cuộc

24-06-2016
Mùa bằng lăng

Mùa bằng lăng

Tôi viết truyện này để quên đi người tôi không thể nhớ. *** Tôi là một cô bé

25-06-2016
Khuynh Nhiên Tự Hỉ

Khuynh Nhiên Tự Hỉ

Truyện Khuynh Nhiên Tự Hỉ của tác giả Giả Oán Chúc kể về một mối tình cạnh tranh

22-07-2016 62 chương