1 tiếng sau.
My đang ngồi thiết kế quần áo. Đôi mắt đẫm buồn nhìn ra phía ngoài, trời đang mưa tầm tã xuống thành phố California xinh đẹp.
Bây giờ đã là 10 đêm ở Mỹ. Lần này, lại có người gõ cửa, nhưng tiếng lại kì lạ hơn, tiếng gõ cứ ngắt quãng nhỏ bé, không có tiếng động to. My chậm rãi tiến ra, mở cửa. Vừa mở cửa xong, cô hét lên sợ hãi. Trước mặt cô là một người chả khác gì người chết cả, khuôn mặt tái nhợt nhạt, cả người không còn chút sức lực. Ngã xuống người My, cô vội vàng đỡ anh vào nhà.
.
bạn đang xem “Nhất Định! Chị Sẽ Phải Yêu Tôi ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Khuôn mặt cô hiện rõ vẻ lo lắng. Nhìn sang người kia. Cô nhẹ nhàng cởi bỏ chiếc áo ướt sũng kia. Cơ thể lực lưỡng hiện ra ngay trước mắt, thân hình rất đẹp. Nhưng chỉ có một chỗ duy nhất là xấu, đó là vết đâm hồi nãy của cô. Vết thương đã ngừng dỉ máu nhưng có dấu hiệu cực kì bất thường. Cô vội vàng lấy điện thoại ra gọi.
- Alex! Tôi biết giờ đã rất muộn. Nhưng ông có thể đến nhà tôi khám cho người này không. Cứu người là quan trọng mà.
Bác sĩ Alex thở dài. – Được thôi! Nể mặt cô tôi sẽ khám.
.
5 phút sau Bác sĩ đã có mặt. Vì nhà ở ngay tầng dưới.
Ông bật cười. – Jessi cô có bạn trai sao? Người này thật đẹp. Cô rất có mắt nhìn đó.
My tức giận nói.
- Ông khám nhanh lên! Không thấy tình trạng đang nguy hiểm sao?
Trước sự tức giận của My. Alex vội vàng khám cho Nhật Anh. Xong xuôi ông mới nói
- Không có gì bất ổn cả. Chỉ là bị sốt thôi. Lát tôi sẽ kê đơn thuốc. Nhưng còn vết thương kia, có nguy cơ nhiễm trùng cao. Vết thương đó cực kì sâu, cần phải giải phẫu ngay bây giờ.
My gấp gắp. – Vậy ông hay thực hiện ngay tại đây đi. Tôi biết điều này không khó, không cần để đến bệnh viện,
Ông bác sĩ mỉm cười.
- Quả là thông minh. Thôi bây giờ nếu cô không sợ thì ở lại, còn nếu thấy sợ thì ra ngoài.
My xua tay. – Bỏ đi! Ông nghĩ tôi là ai chứ?
.
Bác sĩ nhanh chóng lấy bộ dùng cụ của mình ra. Ông cắt một đừng thẳng trên vết thương để tiến vào sâu bên trong. Dù đã có thuốc tê nhưng vẫn cực kì đau đớn. Mặc dù Nhật Anh đang hôn mê vẫn cảm giác được.
- Ông không thể nhẹ tay sao?
Bác sĩ lắc đầu. Tiếp tục giải phẫu, xong xuôi công đoạn đầu tiên. Không lấy một lọ thuốc đổ quanh miệng vết thương. Rồi các công đoạn tiếp theo được thực hiện và kết thúc nhanh chóng. Mũi khâu cuối cùng hoàn thành.
- Đã xong! Tôi đã lấy hết những thứ bất ổn ra khỏi vết thương rồi. Nhưng phải cẩn
thận không thì sẽ bị nhiễm trùng đó.
Bác sĩ làm xong việc thì trở về nhà. My ở lại, cô ngồi bên cạnh giường. Bàn tay khẽ đặt lên khuôn mặt đẹp trai.
- Xin lỗi anh! Anh là người em thích nhưng không phải là người em yêu
Nhân lúc Nhật Anh hôn mê cô mới dám nói ra những lời thật từ đáy lòng mình. Nhiều lần cô rung động vì anh, nhưng lại không dám đáp trả lại tình cảm một cách chân thành.
.
Tại khách sạn Sofitel
Duy vừa đặt chân đến cửa khách sạn thì một đám người lao vào túm lấy anh.
- Thiếu gia! Hãy theo chúng tôi về Việt Nam.
Duy tức giận vung tay vung chân. Đấm thẳng vào mặt tên vừa nói. – Tôi không về.
Đám vệ sĩ nhìn nhau rồi cương quyết tiến lên phía trước.
- Thiếu gia! Nếu cậu không về mà còn hành động như vậy thì chúng tôi không khách sáo đâu.
Nói rồi, tất cả lại túm lấy Duy. Lần này nếu Duy còn đánh người, thì họ sẽ bất chấp phản công. Mặc dù, Duy có học rất nhiều môn võ để tự vệ, nhưng với một số lượng vệ sĩ đông đảo như vậy cũng khó để thắng được.
----
Việt Nam.
Yến Nhi vừa tắm xong, trên người bây giờ chỉ khoác một cái áo choàng tắm. Cô chậm rãi tiến ra mở cửa. Cánh cửa vừa được mở ra, Yến Nhi đã quay trở lại vào trong luôn, ánh mắt chán nản mệt mỏi, không vui trước sự xuất hiện của người đó.
- Yến Nhi! Em hãy bỏ qua chuyện lần này đi. Đừng vì một chuyện cỏn con mà phá vỡ mất quan hệ của Dream Star với Nikken.
Yến Nhi nhếch mép. – Elly! Chị vốn thông minh xuất trúng mà sao lần này lại ấu trĩ
như vậy. Thể diện của một ngôi sao đã bị mất. Chị nghĩ xem, sau này tôi phải làm thế nào?
Elly nhẹ giọng hơn. Cô là thư ký cho chủ tịch Minh Đức đã 5 năm rồi. Lý do cô được tín nhiệm và làm việc lâu như vậy cũng nhờ sự thông minh, nhanh nhẹn. Tình hình bây giờ không được khả quan, cô hiểu rõ bản chất của một ngôi sao, đã nhiều lần trên chiến trường, một ngôi sao không phải là quá khó khăn để đối phó, ngay cả những chủ tịch của tập đoàn lớn, cũng phải thán phục và kí hợp đồng làm việc. Nhờ có cô mà Dream Star ngày càng phát triển hơn.
- Chị biết. Nhưng em hãy suy nghĩ tích cực lên. Chủ tịch cũng đang giúp em xóa hết mọi tin đồn rồi còn gì?
Yến Nhi lại kích động hơn. – Chị nói những lời này cũng vô ích thôi. Chủ tịch Minh Đức, ông ta đã nói hết rồi. Giờ chị nói, chả khác gì đạo lại của ông ta. Thôi mời chị về cho. Mai tôi cần phải trở về Nhật.
Elly cương quyết, đánh liều một phen.
- Chị tin rằng em còn yêu Bảo Duy. Lần này chủ tịch đã sai người sang Mỹ đưa cậu ấy về nước, nhất định lần này sẽ phải kết hôn với em.
Dù có bị mất thể diện đến mức nào thì Yến Nhi cũng không thể nói dối là mình không thích Bảo Duy. Đã 3 năm yêu anh, tình cảm trong cô đã rất lớn. Vậy mà, trong ngày đính hôn anh lại bỏ đến Mỹ tìm Jessi.
- Yêu thì làm được gì chứ? Anh ta vẫn còn tình cảm với Jessi.
Elly mỉm cười. – Không sao! Chị sẽ nói cho em một bí mật. Jessi là em gái cùng cha khác mẹ với chị. Mọi thứ sẽ dễ dàng hơn thôi, cô ta sẽ bị tiêu diệt nếu có thêm sự giúp đỡ của em.
Yến Nhi đắn đo. Từ trước đến giờ, cô luôn là một người tốt, lương thiện. Cũng chỉ vì tình yêu mà giờ cô dần dần trở thành một con người khác. Vô thức trong miệng cô lại nói ra những lời mà chính cô cũng không muốn.
- Được! Tôi Đồng ý. Nhưng chị phải giữ lời.
Elly đáp. – Em không phải lo! Chuyện liên quan đến Jessi luôn có chủ tịch giúp đỡ.
---
Califonia – 7 giờ sáng
San San đang trong tình trạng mệt mỏi từng bước đi vào phòng của My. Đột nhiên cô bé hét lên sợ hãi. My từ ngoài bước vào bình tĩnh.
- Chị! Sao anh ta lại ở đây?
My đáp. – Chị lỡ ra tay hơi mạnh nên giờ thấy áy náy. Đợi Nhật Anh bình phục thì ta sẽ về Việt Nam. Trong khoảng thời gian này em cố gắng cùng chị chăm sóc anh ấy nhé.
San San ngạc nhiên.
- Em sao? Là do chị gây ra mà.
My đang lấy khăn lau qua khuôn mặt Nhật Anh thì dừng lại. San San thấy hành động kì lạ nên cô ngoan ngoãn nghe lời. Bỗng My lên tiếng.
- Trước khi về Việt Nam em hãy tìm hiểu về Elly và chủ tịch Minh Đức cho chị.
San San khó hiểu, nhưng vẫn không dám nói gì. Lẳng lặng bước ra ngoài.
Phía bên trong, Nhật Anh từ từ mở mắt. Căn phòng ngăn nắp rộng rãi hiện ra ngay trước mắt, nhìn sang bên cạnh thì My xuất hiện. Anh vội vàng ngồi dậy mà vùng hông đau nhói. My ngăn cản.
- Vết thương của anh chưa khỏi đừng cử động nhiều. Tạm thời anh cứ ở đây đã.
Nhật Anh hất tay My ra, khuôn mặt tái nhợt nhạt vẫn hiện lên nét lạnh băng.
- Tôi không cần em quan tâm!
My khó chịu nhìn Nhật Anh. – Anh đừng như vậy! Chỉ là em thấy áy náy thôi.
Nhật Anh nhếch mép.
- Thì ra là vậy! Tôi còn tưởng em thương hại tôi nữa chứ. Thật ghê tởm
Vẫn là những lời nói độc địa, thấm thía.
- Anh nói em ghê tởm sao? Chỉ là em không muốn nợ anh thôi. Anh có thể nói dễ nghe hơn được không?
Nhật Anh đáp. – Trong từ điển của tôi không tồn tại những từ ngữ tử tế, dễ nghe nữa rồi. Em nói cũng vô ích thôi.
My chán nản, bước ra ngoài vẻ đầy tức giận, cô lẩm bẩm “ Chả qua là anh đang bị thương không thì tôi đã đâm anh thêm phát nữa rồi “
.
Việt Nam. Biệt thự Bảo Duy
Một cái tát in thẳng trên mặt Duy. Ba anh đang tức giận đến mức độ cao nhất.
- Mày đúng là cái thằng mất dạy mà. Bây giờ mày xem, Dream Star sẽ bị hủy hoại trong tay mày nếu không còn quan hệ với Nikken.
Duy đáp. – Con không thích Yến Nhi. Ba đừng ép.
Chủ tịch nghe như sét đánh ngang tai càng tức giận hơn.
- Mày nói thế mà nghe được à? Thôi. Dù thế nào mày cũng phải tự giải quyết đi phải thuyết phục được Yến Nhi.
Nói rồi ông tức giận bước ra ngoài.
Duy rút điện thoại ra bấm số. – Yến Nhi! Cô gặp tôi một lát.
Anh cúp máy luôn không để cho Yến Nhi trả lời.
.
30 phút sau.
Yến Nhi chậm rãi mở cửa bước vào. Bên trong là một cảnh hỗn loạn, từng mảnh thủy tinh vỡ tan trên sàn nhà. Còn Duy đang ngồi đó với chai rượu bên cạnh. Sắc mặt lạnh vô hồn. Đột nhiên anh bước đến gần Yến Nhi. Khiến cô sợ hãi lùi lại. Đến sát bức tường, Duy mãnh liệt đặt lên môi cô một nụ hôn. Bao sự giận dữ anh đều đẩy hết lên cánh môi mỏng manh đó. Nhưng Yến Nhi lại đẩy anh ra dứt khoát. Duy cười, nhưng một nụ cười không hoàn chỉnh.
- Như vậy đủ chưa? Đủ để cô buông tha tôi.
Yến Nhi kích động. Tát thẳng vào mặt Duy. Lần thứ 2 trong ngày Duy bị đánh, nhưng vẫn cậu vẫn cười chua chát.
- Im mồm! Anh nói vậy là đang xúc phạm tôi.
Duy bật cười. – Xúc phạm sao? Tôi không biết là cô vẫn còn lòng tự trọng đấy.
Chương trước | Chương sau