Insane
Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu!

Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu!


Tác giả:
Đăng ngày: 21-07-2016
Số chương: 53
5 sao 5 / 5 ( 86 đánh giá )

Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu! - Chương 40

↓↓
Lộ Tẩy



-“Hiển, cái thai đã được ba tháng rồi, anh nói em bỏ là bỏ thế nào đây?”

-“…”

bạn đang xem “Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu! ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

-“Anh, anh không thương em thì thương con với chứ?”

-“…”

-“Thôi được rồi, nếu anh không đồng ý em sẽ nói chuyện với mẹ!”

-“Ngọc Nhi, đứng lại!”

-“Dạ, em luôn ở đây.”

-“Kết hôn đi!”

-“Dạ!”

-“Anh yêu em!”

-“Dạ…”

-“Anh yêu hai mẹ con em…”

-“Dạ…em cũng yêu anh! Nhiều lắm!”

Hiển trao cô, một nụ hôn nóng bỏng, ngọt ngào.

….

Người yêu dấu hỡi, anh mãi là mặt trời,

Gạt đi bóng tối…

Tiếng điện thoại réo rắt liên hồi làm ai đó bừng tỉnh khỏi tưởng tượng, dù nhấn bận mấy lần, mà nó vẫn kêu. Ngọc Nhi vỗ về má người yêu rồi bất đắc dĩ mở máy.

-“Alo…anh à, em đang bận…”

-“Cô giúp anh tý thôi!”

Thơm nhẹ vào trán anh, thì thầm ngọt ngào “…đợi em chút nghe cưng…”, cô mở cửa nhà vệ sinh, rón rén vào bên trong nói chuyện.

-“Sao anh? Có gì nhanh lên!”

-“Người yêu dỗi anh cô ạ, mấy ngày rồi cắt đứt liên lạc…anh chết mất!”

-“Đàn ông mà thế à, kệ nó chứ, dỗi vài ngày là chán thôi!”

-“Thôi, anh xin cô, có cách gì giúp anh đi, cô chơi thân với em ấy mà!”

-“Rồi…rồi, em sẽ nhắn tin cho nó bảo anh bị ốm, được chưa, kiểu gì nó chả cuống lên…”

-“Cảm ơn cô…”

-“Mà anh này, thuốc này khác gì thuốc ngủ đâu? Ông Hiển nhà em ngủ nãy giờ?”

-“Đâu phải, thuốc này khác mà, cô cho uống kèm rượu à? Hay do rượu mạnh quá, vậy thì cô đợi lát nó tỉnh rượu?”

-“Thôi, đợi đợi đợi…đợi nữa thì em chết…”

-“Tin anh đi, chẳng phải thuốc tả của anh rất công hiệu hay sao? Thuốc này cũng thế thôi!”

-“Thuốc tả thì ở đâu mà chả thế, mà anh đừng nhắc nữa, em mà không khôn thì quả đấy tý nữa bị anh ấy xử chết…”

-“Ôi dào, sống chết có số rồi, mà này, cô định cướp đời trai nhà người ta thật đấy à?”

-“Thôi thôi, không nói với anh nữa…em còn chưa làm ăn được gì đâu…”

-“Thế còn vết thương ở lưng, nhỡ nó phát hiện ra không có sẹo thì sao?”

-“Thì em bảo lành rồi…thôi nhé, cúp máy đây…”

Ông anh này, gọi lúc nào không gọi…thật là, không vì anh ta là ân nhân của cô thì đừng hòng nghe máy. Ngọc Nhi thở phào, xịt chút nước hoa lên người, trang điểm lại cho thật đậm đà rồi phấn khởi bước ra.

Người đàn ông to cao, khoanh tay trước ngực, đứng nhìn cô, đối diện nhà vệ sinh, ánh mắt của anh ta…rất lạnh, rất đáng sợ.

-“Anh…anh tỉnh rồi ạ…”

Cô mấp máy môi.

-“Anh, mệt không ạ? Thấy anh gục nên em thuê người mang anh lên…”

Hoàng Thế Hiển vẫn lặng thinh nhìn cô, từ phía cửa, đã có hai người đàn ông to cao xăm trổ đầy mình bước vào. Rốt cuộc, anh đã nghe được những gì, rốt cuộc, việc này là thế nào? Đầu óc cô bỗng hỗn loạn.

Có người phục vụ bê lên nguyên một ly rượu cao cấp.

-“Cô Ngọc Nhi, mời cô!”

-“Cái gì vậy anh? Anh định cho em uống gì?”

-“Là của em mà, anh chỉ hơi mệt, nên để em thưởng thức!”

Ánh mắt cô chuyển từ khó hiểu sang lo sợ, của cô, lẽ nào, lẽ nào, anh không hề uống? Làm sao có thể? Cô rõ là trông thấy mà, lúc nãy anh còn mê mệt không biết gì…

…..

Một tiếng trước.

Hoàng Thế Hiển vừa bước ra khỏi nhà tắm đã bị ông bạn chí cốt chặn đường.

-“Đờ mờ, tôi đếch hiểu kiếp trước ông tu kiểu gì mà kiếp này phúc đức dễ sợ…”

-“…”

-“Còn trả vờ không hiểu? Người ta thì phải lừa gái lên giường, còn ông lại được gái lừa lên giường…”

Chủ quán bar hổn hển giải thích sự tình, cái việc mà anh tình cờ trông thấy. Cứ tưởng thằng bạn thích thú, ai ngờ mặt nó đen kịt.

-“Ông tìm cách tráo rượu!”

-“Sao vậy, hay mà, vui mà, tối nay ông tha hồ lên tiên!”

-“Tôi không nói lần hai.”

-“Nhưng mà…Ngọc Nhi cũng là bạn tôi, tôi không muốn…mà em ấy là người yêu ông rồi, đừng có nói ông bị bóng nhé, bóng hả? Thảo nào, hồi bên Mỹ, trời ơi…tôi đau lòng quá…”

-“Quán bar này hình như tiền đầu tư của tôi chiếm 80%?”

Luôn là nó, luôn là thằng bạn kiệm lời, nhưng nó đã nói, thì chỉ có đánh trúng chỗ hiểm, chủ quán đành lòng gật đầu.

…..

-“Anh, con này nó không chịu uống!”

-“Tùy chúng mày!”

Bọn khốn nạn, chúng tiến gần tới cô, một thằng đã túm lấy chiếc dây áo mỏng manh, dọa cô khiếp sợ, luôn miệng van xin.

-“Anh, tha cho em, em có tội tình gì chứ? Anh à, em xin, em xin…”

-“Em yêu, muốn tha cũng dễ thôi, chỉ cần em thành thật.”

-“Vâng, em thành thật, em sẽ thành thật…xin anh…”

-“Thuốc tả, em mua cho ai?”

-“Em…em không mua cho ai cả…”

Chỉ một cái liếc mắt từ anh khiến cho cô run cầm cập, bàn tay bẩn thỉu của bọn đàn em liên tục làm bậy, Ngọc Nhi toát mồ hôi lạnh, có lẽ, chỉ còn cách khai thật. Cô nức nở.

-“Là em mua cho Uyển Nhi, tại em thấy nó ngứa mắt, tại em yêu anh quá, em xin lỗi…dù sao nó cũng không bị gì mà, chỉ đau bụng tý thôi, cũng có anh chăm sóc mà…anh tha cho em…Em thề em chỉ làm thế thôi…”

Một giây, khoảnh khắc người con gái khổ sở, lăn lóc dưới sàn nhà lạnh lẽo thoáng hiện, đau đớn, căm phẫn, tức giận, giọng nói phừng phừng sát khí.

-“Hôn nó cho tao!”

Phó Tổng CL ra lệnh, Ngọc Nhi phát hoảng, nước mắt lưng tòng.

-“Em…đừng anh…em thừa nhận, em còn trả vờ cứu nó, trả vờ bị thương…là muốn anh chú ý tới em thôi…hết rồi!”

-“Thế thôi?”

-“Em…em còn làm gì được nữa đâu, dù sao cũng là con gái với nhau!”

-“Được, Nhất, Nhị, tối nay con này là của hai chú!”

Hoàng Thế Hiển chưa kịp rời bước, Ngọc Nhi đã chạy theo ôm lấy chân anh gào thét.

-“Em khai, em khai, em xin anh…cháo cũng là do em nói dối, không có hàn the gì cả…chuyện hồ nước là em bịa…là em cho thuốc vào rượu của anh, là xuân dược…xin anh…”

Vừa dứt lời, nhìn ra cái nheo mắt của đại ca, Nhị liền lập tức bóp má, đổ cốc rượu vào mồm con đàn bà trước mặt, ép uống.

-“Xuân dược hả? Đêm nay hai chú ở với nó, nhưng anh cấm, không được cho nó chạm vào người.”

-“Rõ, đại ca!”

Đoạn, anh vứt điện thoại cho tên Nhất.

-“Sáng mai giao đoạn ghi âm cho cảnh sát, khởi tố cả con này lẫn bệnh viện!”

-“Dạ anh!”

Bóng người đàn ông cao lớn rời khỏi, ở trong phòng khách sạn, có cô gái trúng thuốc, hừng hực sắc khí, cô thèm khát, cô van xin, mà hai gã đàn ông nhất định cự tuyệt cô. Ngọc Nhi, đường đường là thiên kim tiểu thư, giờ lại phải đi van nài hai tên bẩn thỉu chạm vào mình…cả cuộc đời cô, chưa bao giờ cảm thấy nhục nhã đến thế!

*****

Chương trước | Chương sau

↑↑
Khi Chàng 17 Nàng 19

Khi Chàng 17 Nàng 19

Khi Chàng 17 Nàng 19 là một câu chuyện tuổi teen rất hay được viết bởi 2 tác giả là

22-07-2016 2 chương
Tà Áo Học Sinh

Tà Áo Học Sinh

Cuốn tiểu thuyết dành cho tuổi trẻ “Tà áo học sinh” gồm 4 phần (Tiểu Tam Nhi, Lâm

22-07-2016 24 chương
Em Vẫn Chờ Anh

Em Vẫn Chờ Anh

Truyện xoay quanh cô gái Lệ Na 16 tuổi, cô sống trong sự giàu sang và phù phiếm, gặp gỡ

22-07-2016 34 chương
Ánh Hồng Hạnh Phúc

Ánh Hồng Hạnh Phúc

Từ nãy giờ, Hoa Phượng quan sát gã thanh niên. Trông hắn lạ quá, cô chưa từng thấy

22-07-2016 23 chương
Mèo Xù Ngốc Nghếch

Mèo Xù Ngốc Nghếch

Truyện Mèo Xù Ngốc Nghếch là một truyện teen khác hấp dẫn và thú vị, truyện đưa

22-07-2016 37 chương
Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Nhật Ký Mang Thai Khi 17

Tên truyện: Nhật Ký Mang Thai Khi 17Tác giả: Võ Anh ThơThể loại: Truyện TeenTình trạng:

26-07-2016 45 chương
Ranh Giới

Ranh Giới

Tên truyện: Ranh GiớiTác giả: rain8xThể loại: Truyện VOZTình trạng: Hoàn ThànhNguồn:

22-07-2016 36 chương
Cải lạc loài

Cải lạc loài

Năm nay tôi hai mươi bảy tuổi, tôi biết đã muộn lắm rồi, ừ, muộn lắm, những vẫn

27-06-2016
Gia đình...

Gia đình...

Tôi ghét gia đình tôi! Phải, tôi ghét căn nhà tôi đang sống, tôi ghét cái giường tôi

29-06-2016
Tình yêu thầm lặng

Tình yêu thầm lặng

Nó hay nhìn trộm Huy trong lớp. Cậu ấy là lớp trưởng, cậu ấy mạnh mẽ, cá tính,

24-06-2016
Trường Mộng Lưu Ngân

Trường Mộng Lưu Ngân

Trường mộng lưu ngân là câu chuyện tập trung cả 3 gia đình họ Lâm, họ Thư và nhà

26-07-2016 1 chương
Thầy

Thầy

Hồi bé nghĩ "thầy" đơn giản lắm, miễn ai dạy mình ở trường thì là thầy. Lớn lên,

23-06-2016
Không phải là tình yêu

Không phải là tình yêu

Cô và anh gặp nhau là duyên, nhưng cuối con đường thì chỉ có thể là lựa chọn của

23-06-2016
Má, con và...

Má, con và...

"Nhưng giờ tôi biết má cũng buồn, bởi nhiều lúc tôi bỏ bà một mình ở nơi cũ, thời

24-06-2016