-“Thôi mà, mặt cậu khó coi quá à!”
bạn đang xem “Đại Thiếu Gia, Em Lạy Cậu! ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!-“Ừ, mặt tao nó xấu thế thôi, mặt anh Sên của mày mới đẹp!”
-“Đâu có, cậu mà cười thì đẹp trai hơn anh ấy mà!”
Sen nhận xét rất tự nhiên, cậu cười thật.
-“Mày chỉ được cái giỏi nịnh! Ăn nào.”
-“Thơm quá!”
-“Ừ, ăn nhiều vào nhé!”
-“Ơ nhưng em đang ở viện giảm béo, ăn nhiều quá có sao không ạ?”
-“Không sao cả, cứ ăn đi!”
-“Thế con mèo của cậu đã khỏi bệnh chưa, nó có chết nữa không?”
-“Cũng chưa biết thế nào, mà mày bảo ghét nó cơ mà?”
-“Thế cậu quý ai hơn, em hơn hay nó hơn?”
-“Bằng nhau!”
Sen húp canh, xị mặt, đại thiếu gia trêu nó.
-“Mày còn quý con chó hơn cả tao cơ mà? Làm gì mà thái độ thế?”
-“Là em nói trêu cậu thế thôi, còn cậu nói thật! Nên em buồn!”
-“Sao mày biết tao nói thật?”
-“Thế cậu nói đùa hả? Cậu quý em hơn hả?”
-“Không! Bằng nhau!”
Sen thấy, ấm ức thật đấy, rõ là con mèo bé tý, thế mà địa vị lại bằng nó, bực quá!
-“Mày ghen hả?”
-“VÂNG !”
Đại thiếu gia cười, véo má nó một cái, giờ mới nhớ, cậu hay ở đây với nó lắm nhé, cậu dạo này chẳng thể thao gì cả, chắc cũng chẳng đi học thêm nữa, tự dưng lại cảm động.
-“Em thấy hình như là cậu quý em hơn quý con mèo đó? Vì cậu ở bên em nhiều hơn nó!”
-“Người ta yêu nhau đâu nhất thiết ở bên nhau?”
Ặc, Sen hết đường suy đoán!
…..
…..
Gần tới ngày phẫu thuật, Sen phải trải qua một việc khủng khiếp, đó là phải cạo hết tóc. Ca này khó, mẹ nó chưa biết làm sao để lừa nó cả. Con gái mà phải cạo đầu thì rất kinh khủng rồi, không biết con bé sẽ phản ứng ra sao nữa?
Còn đang băn khoăn, thì Thế Hiển đã đứng ra nhận lo vụ này.
Ngày hôm đó, Sen vừa ngủ dậy, bắt gặp bóng người bên giường, nó sợ hãi, hét toáng.
-“AAAA….aaaaa…..”
Người đó vẫn không di chuyển, còn nắm tay nó, sau vài phút định thần, nó mới kịp nhận ra…c…ậ…u…!
Sen sốc quá, tý thì ngất.
-“Cậu à? Phải cậu không?”
-“Không tao thì ai?”
-“Sao thế, tóc cậu đâu hết rồi?”
Đại thiếu gia bắt đầu buồn rầu diễn kịch.
-“Mày đừng động vào nỗi đau của tao nữa!”
-“Cậu buồn thế? Cậu sao vậy?”
Đôi mắt long lanh của nó làm cậu cuống quá cơ, chuẩn bị bao nhiêu tình tiết quên sạch, đành phải bịa bừa.
-“Hôm qua tao đi đá bóng, bị ngã vào đống c… bò, gội đầu mãi không hết mùi nên cạo trọc luôn cho nhanh!”
-“HẢ? Cậu phải xịt nước hoa vào chứ?”
-“Xịt cái gì mà xịt!”
Đại thiếu gia làm bộ khổ sở, Sen đứng ngồi không yên.
-“Giờ cả thế giới chê cười tao, mọi người tẩy chay tao, còn nói tao là kẻ lập dị…”
Con bé ôm lấy cậu, dỗ dành.
-“Em thương cậu mà, cậu đừng buồn nữa…cũng tại con bò đáng ghét, ị đâu không ị, lại ị đúng chỗ cậu đá bóng chứ…huhu…”
-“Tao không muốn sống nữa mày ạ, chẳng ai như tao cả, chẳng ai cạo trọc đầu như tao, chẳng ai xấu xí như tao cả…”
-“Có nhà sư mà…”
-“Nhưng những người không đi tu quanh mình thì chẳng ai như thế, tao chết đi cho rồi, ở trên đời này đau đớn quá…”
-“Cậu, cậu đừng nghĩ linh tinh nữa mà.”
-“Mày có ở trong hoàn cảnh của tao đâu mà hiểu được…trời ơi là trời, đất ơi là đất, sao số tôi lại nhọ thế cơ chứ?”
Sen hốt hoảng quá, lo quá, rồi nghĩ qua nghĩ lại, nó can đảm nói.
-“Em sẽ cạo trọc đầu cùng cậu, cậu đừng tự ti nữa!”
-“Mày không phải tốt thế với tao đâu!”
-“Có gì đâu mà, chỉ là mái tóc thôi, sẽ mọc nhanh mà, tóc em và tóc cậu thi xem ai mọc nhanh hơn nhé…”
-“Mày làm tao cảm động quá!”
Thế là tối hôm ấy, Sen cạo trọc đầu thật. Xong nó còn soi gương, tự tin bảo đầu nó láng mịn hơn đầu cậu. Rồi nó nhân cơ hội, hỏi.
-“Bây giờ thì cậu quý em hơn hay quý con mèo của cậu hơn?”
-“Bằng nhau!”
-“GHÉT CẬU! Em nói cho cậu biết, con mèo đó sẽ không bao giờ hi sinh vì cậu mà để người ta cạo trọc lông của nó đâu!”
Đại thiếu gia nhìn Sen tức, lại khẽ mỉm cười!
……
……
Ngày Sen phẫu thuật, Thế Hiển xin nghỉ học sớm, tình cờ đi qua phòng bác sĩ, thấy ba cậu đang kí tờ giấy gì đó.
Lúc lại gần, đôi mắt cậu như nhòe đi. Cái gì mà kí giấy cam kết, cái gì mà các trường hợp xấu có thể xảy ra sau khi phẫu thuật? Cái gì mà mất trí nhớ, suy giảm chức năng hoạt động…cái gì mà…tử vong…???
-“Hiển, con bình tĩnh, đây chỉ là thủ tục thôi…”
Ba mẹ cậu và bác sĩ nói gì, căn bản cậu không nghe thấy, lúc đó, chỉ biết chạy thật nhanh tới phòng bệnh của nó.
Gặp Sen, đại thiếu gia bảo.
-“Sen này, tao quý mày, hơn con mèo đó! Quý mày rất rất rất nhiều, nên mày phải cố gắng, nhớ chưa?”
-“Dạ?”
Sen còn ngây thơ lắm. Hiển đầy nghiêm túc, nhìn thẳng vào mắt nó, cậu dõng dạc tuyên bố.
-“Trương Ngọc Uyển Nhi, tao thích mày!”
Chương trước | Chương sau