Lại là đứa con H
Sao lúc nào cũng là “đứa bé không bao giờ thức” ấy chứ?
Em đan khăn cho “nó”!
Em lo lắng cho “nó”.
bạn đang xem “Bác Sĩ Bảo Cưới ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Nhưng em không mấy quan tâm đến “papa quỷ dữ” của “nó”!
Không sao, ổn! Hôm nay, anh và em sẽ “hẹn hò” và anh chỉ cần biết là chúng ta chỉ có “một đôi”.
Sau khi “hạ cánh” an toàn tại cổng vào TTTM Royal City Mega Mall , anh hỏi em trong khi dẫn em đi thăm quan mọi nơi trong trung tâm này, chí ít anh vẫn còn đang rất hào hứng :
- Em muốn đến khi bơi hay trượt băng hay chúng ta cũng có thể mua sắm.
- Trượt băng nhé!
- Em xin lỗi, nhưng trượt băng có thể ảnh hưởng đến thai nhi.
Đứa trẻ hư!
- Vậy chúng ta sẽ đi shopping nhé!
- Sẽ rất tốn kém!
- Thôi nào, chồng kiếm tiền về để cho ai nào?- Anh nhún vai nhằm âm thầm từ chối sự chán nản của chính mình.
- Em muốn đến khu vui chơi ngoài trời cơ!
Ôi, trông kìa, nàng mèo cận cũng biết nhõng nhẽo cơ đấy, nhưng anh thích!
- Chồng chiều vợ!
“Gạo Rớt Từ Trên Trời Xuống”- Hàng Tồn, Hàng Ế Không Ai Mua
Chẳng đi đâu chơi hết! Đến công viên gần nhà là đủ “lãng mạng” rồi. Đủ lãng mạng khi mà em từ chối tất cả các trò chơi với lí do : “Con sẽ sợ”.
Nhịn
Nhẫn and nhịn
Dải tấm vải to trên nền cỏ xanh, những món ăn em làm sắn mang đi từ nhà tràn lan trên tấm vải. Và anh cũng rất kín kẽ “đuổi những con ruồi, con nhặng” bay vo ve nơi vùng đất “thần tiên” này.
Nhưng khi “chốn thần tiên” trở nên vắng vẻ lạ thường em lại đâm ra nghi ngờ. Đúng là… lòng dạ vợ anh!
- A! Minh Ngọc!!!
Cho đến khi giọng nói “tởm lợm” của kẻ mà “ai cũng ghét” hát lên xa xa. Hắn chạy nhanh đến mắc một con rùa cũng phát buồn nôn- Rùa đã từng đang quang trong một cuộc thi “xấu số” của con thỏ kiêu căng.
Trong thoáng trống thằng lỏi con đó đã đứng trước mặt em. Lại còn giở giọng nai con bất nhã :
- Không ngờ lại gặp cậu ở đây đấy, đúng là định mệnh( định mệnh của mày là bám váy cưới của cô ấy trong lễ cưới của tao)!
- À, sao thấy lại ở đây! Thần giáo chủ nhiệm!
Không lưỡng lự lấy nửa giây :
- Hẹn hò!
- Nhưng mà nhà trường cấm học sinh và giáo viên có quan hệ tình cảm mà!- Thằng nhãi đó mỉa mai anh!
- Sẽ không còn nữa đâu, bởi tôi là thấy giáo ở cái trường có những kẻ thừa thái của xã hội bên trong mà không tính Lâm Minh Ngọc.
Trông nó cũng đang tức tối đấy chứ!
- Nhưng mà thầy ơi, em và Minh Ngọc đã công khai tình cảm và đang hẹn hò với cả trường rồi!
Một cú sốc đánh ngang đầu. Không phải vì việc tin đó đến từ ai hay công khai cái gì mà là em không hề nói với anh.
Anh tưởng chúng ta là cha mẹ của một đứa trẻ sẽ không bao giờ ra đời!
Cứ Cho Là Vậy Đi
Ads
Vẫn khung cảnh ấy nhưng chỉ khác một chút xíu thôi. Đó là anh đang giận. Và anh thấy thật hối hận. Tại sao anh lại không mang theo súng?
- Minh Ngọc, có muốn đi chơi với mình không, chúng ta hẹn hò!
Thằng oát con đó không hề biết trên biết dưới. Rồi có ngày nó sẽ phải khóc, khóc rất nhiều đấy. Chỉ là cần một chút thời gian thôi. Vì giờ không phải lúc nghĩ đến điều vớ vẩn đó. Bây giờ là lúc em quyết định. Nó hay anh.
- Xin lỗi,mình muốn về nhà, anh!
Xin chúc mừng ngài đã chiến thắng!
Liệu trong giây phút vinh quang này ngài muốn nói điều gì với mọi người và cô ấy?
“Anh yêu em”
Và thế là chúng ta cùng về nhà để mặc con “khỉ mốc” đứng hình ở đó. Nhưng ngay khi về đến nhà em lại tỏ ra lo lẵng cho hắn.
- Anh ơi, Hạo Thiên có sao không? Em làm vậy đúng chứ?
Anh vỗ về :
- Tất nhiên, em làm vậy là rất đúng! Mà cứ cho là cậu ta sẽ bị tổn thương đi, nhưng rồi cậu ta sẽ tìm được một người khác và sẽ quên mau thôi.
Và em cũng đã an tâm hơn một chút, chỉ một chút thôi. Nhưng đây mới là thười khắc nghẹn thở đây.
- Anh, mai em định đi khám thai định kì, anh đi với em không?
Chương đặc biệt. 8-3
Chủ nhật ngày 8- 3- 2015
Ồ, một ngày đặc biệt. Quốc tế phụ nữ. Theo anh thấy chính ra phải là ngày “đàn ông yêu phụ nữ. Và anh yêu em.
Phải làm gì đây? Anh đã suy nghĩ rất lâu trước khi cầm điện thoại gọi cho thằng đàn em.
Sau một tiếng tút dài đầu máy bên kia nhanh chóng kết nối.
“Em chào đại ca! Hôm nay chủ nhật nên em mong đại cho em nghỉ để đi chơi với người yêu và chuẩn bị cho lòng biết ơn của em với phụ nữ. Còn đến ngày của đại ca em sẽ quỳ gối lạy 99 lần luôn”
- Mày nói hết lời của tao rồi đầy- Anh bực rọc.
“EM xin lỗi”- Nó cuống quýt.
- Thôi, tao biết hôm này là ngay gì nhưng tao sẽ cho mày tiền thưởng để tận hưởng nếu như mày làm cho việc này”
“Vâng!!!”
Còn cuộc nói chuyện sau là bí mật.
- Anh ơi! Xuống ăn cơm!
Giọng ngọt lịm buổi sáng của em thật mê hoặc và nhục nhã khi mà anh lại phải trốn trong phòng vệ sinh để gọi cuộc gọi bí mật. Anh xin lỗi.
Tại phòng ăn
Em đưa cho anh một hộp quà trong ngày của phụ nữ.
- Gì đây em?
- Quà 8-3!(em cười)
Và anh cũng cười nghiêng ngả - “Quà cho đàn ông vào ngày của phụ nữ sao?”
- Vậy là anh không thích?-em buồn bã
- Không, anh thích, rất thích là đằng khác, nhưng tại sao?
- Vì không có ngày của đàn ông nên, và em cũng muốn cám ơn anh đã đồng ý đứa con trong bụng em!
Thôi nào, đừng làm anh thấy có lỗi chứ! Cũng tại em cả thôi, tại sao lại khiến anh yêu em chứ!
I love you!
- Hôm nay em có muốn đi đâu chơi không?
- Chắc là không được, em còn khá nhiều bài tập!- Em lại cảm thấy có lỗi sao, ổn mà!
- Anh có việc phải ra ngoài một lúc, em ở nhà nhé!
- Vâng!
Nói rồi anh biến mất luôn! Chắc tại ngượng.
Và đây là những điều anh biết sẽ xảy ra. Anh nghĩ rằng nên nấu cho em một bữa ăn nhưng chắc em sẽ từ chối vì anh chưa nấu ăn bao giờ và nếu nó dợ em sẽ lại nói là có hại cho “baby”. Vậy nên sẽ có 999 đoán hoa hồng thắm tượng trưng cho tình yêu của anh. Anh yêu em!
Gửi lời chúc trân thành nhất cho tất cả phụ nữ trên khắp thế giới này. Cám ơn vì các bạn đã được sinh ra đời. Và cũng chúc các “tâm hồn con gái” hạnh phúc và luôn tự tinđừng trốn tránh tính cách của mình.
Yêu nhiều lắm.
Sáng hôm nay trong anh có vẻ rất vui. Vậy mà em đã lo lắng anh sẽ thấy khó chịu khi phải đưa em đi khám cái thai không phải con anh. Em xin lỗi.
Ăn sáng xong anh trở em đến gần trường rồi em xuống xe đi bộ một đoạn. Và đó là ý tưởng của em dù sao thì cả anh và em đều không muốn vướng vào những “tin đồn bốc khói”.
Hôm nay lớp em không có tiết của anh nhưng vào cuối tiết thứ 4 Hạo Thiên và Hồng Duyên có chút xích mích. Và hình như cũng có em trong cuộc cãi vã này. Thậm chí Hồng Duyên còn hùng hổ tiến đến trước mặt em và tát cho em một cái bạt tai đau điếng. Nhưng không sao, anh đừng lo. Và em cũng đã cho qua chuyện đó.
Buổi chiều em được nghỉ, và hôm nay anh không có tiết, đợi các bạn đi về hết anh mới đánh xe đến đón.
- Lên đi em!
Anh xuống xe, mở cửa xe và lịch thiệp mời em lên. Nhưng em thấy hơi lạ, tại sao phòng khám lại xa đến vậy? Cuối cùng cũng đến nơi. Nhưng trước khi xuống xe anh bỗng hỏi :
- Em bị ai tát vậy?
Em giật thót tim nhưng vãn trả lời bởi em biết em không nên giấu :
Chương trước | Chương sau