Khi đồng hồ chỉ mười một giờ thì Liễu xuất hiện và nhìn quanh quất như thể muốn tìm ai.
bạn đang xem “Cổ Cồn Trắng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Liễu vẫy một chiếc taxi và lên xe.
Trong quán cà phê, Hà vội vàng trả tiền và đi xe máy bám theo.
Chiếc taxi chạy ra phía ngoại ô và dừng lại trước một nhà nghỉ khá sang trọng. Liễu xuống xe, nhìn quanh với vẻ cảnh giác và vào chỗ lễ tân nói câu gì đó rồi lấy chìa khóa phòng. Hà dặn. tên đi cùng
- Mày sang bên kia đường chờ và kiếm cái gì mà ăn. Tao sẽ phục ở đây. Đì hai thằng dễ bị bà ấy phát hiện.
Hà vào nhà nghỉ, hắn hỏi cô gái ở quầy lễ tân:
- Cho anh lấy một phòng, loại tử tế ấy.
- Phòng ở đây, loại nào chả xịn. Anh lấy phòng 203 nhé. Có điều hòa, có đầu video, có sẵn băng để xem đấy.
- Em gọi cho anh cô bạn được không, nằm một mình buồn lắm. Anh ở đến mai cơ. Đưa tiền trước nhé.
Nói rồi Hà đưa cho cô gái hai tờ giấy bạc loại 100 ngàn đồng. Cô gái nhìn Hà từ đầu đến chân:
- Ông anh ơi, nếu ông anh có bồ hay kiếm được ở đâu thì bọn em không ngại, còn ở đây gọi ư? Không được đâu. Cảnh sát hình sự dạo này quét ác lắm. Không khéo lại can tội chăn dắt, môi giới gái mại dâm thì đời ra cái lạt.
- Thế... thế con bé lúc nãy vào đây một mình, chả bọn em gọi là gì.
- Bậy nào, chị ấy là bồ của một ông giám đốc. Bao giờ đến đây cũng lấy phòng ở tầng ba.
- Tầng ba thì có gì vui hơn?
- Có hai phòng rộng, có phim hay.
- Cho anh một phòng tầng ba vậy. Nếu lát nửa bạn anh đến có hỏi thì cho lên nhé.
- Thôi được, anh lấy phòng 30 1.
Hà cầm chìa khóa đi lên phòng. Hắn nhìn tờ hướng dẫn sử dụng điện thoại và bấm sang phòng bên cạnh:
- Alô... alô?
Liễu cầm máy:
- Ai gọi tôi đấy?
Hà hơi bịt mũi, nói giọng khác đi:
- Nhung đấy à? Sang phòng anh đi.
- Nhung lụa nào, chỉ vớ vẩn!
- Xin lỗi, tôi nhầm máy.
Hà bỏ máy, rồi cười khoái chí. Hắn mở cửa sổ trông xuống đường rồi bật băng video ra xem và đó là phim Sex. Đang xem phim, bỗng có tiếng còi ôtô.
Hắn nhỏm dậy, mở rèm nhìn xuống.
Một chiếc xe con khá sang trọng rẽ vào cổng nhà nghỉ rất nhanh, chứng tỏ người lái khá quen lối vào xe dừng, một thanh niên từ trong nhà nghỉ chạy ra. Người lái xe bước ra và ném chùm chìa khóa cho anh ta rồi nhanh nhẹn đi vào. Đó là một người còn khá trẻ, có vóc dáng đường bệ. Tay thanh niên nọ lái xe lùi vào phía trong rồi lấy chiếu che lên số xe và kính.
Hà hé cửa nhìn sang phòng bên và khi thấy người lái chiếc xe con gõ cửa vào phòng Liễu, hắn cười tinh quái rồi đóng cửa phòng lại và xuống nhà.
Mấy tháng rồi không gặp người yêu cũ, Liễu và anh chàng giám đốc quấn lấy nhau mê mẩn:
- Liệu thằng chồng em có biết em đến đây không?
- Chắc chắn là lão ấy không biết. Nếu biết, mình chả gặp được nhau. Anh về họp bao lâu?
- Còn hai ngày nữa.
- Ngày mai lại đến nhé.
- Nếu thế thì tốt quá. Hay em về sống với anh đi.
- Đừng có nói đãi bôi. Con vợ anh nghe nói là cảnh sát hình sự, em không muốn vào tù đâu. Hổ vồ không sợ bằng lấy vợ công an. Anh sống thế nào?
- Cũng tạm ổn.
- Thế mà gạ người ta về? Đúng là đồ giấu đầu hở đuôi.
- Anh chỉ yêu có mình em.
- Thôi, anh đang có sự nghiệp. Nhớ đến em thế này là tốt lắm rồi. Em cũng biết mình phải làm gì chứ. Nhiều lúc cứ nghĩ đến cuộc sống hiện tại, chỉ muốn chết cho rồi, nhưng cũng may là còn có anh.
- Anh cũng biết điều đó lắm, nhưng không sao liên lạc thường xuyên với em được.
- Em có cách rồi, không lâu nữa đâu.
- Cách gì?
- Em lập công ty trên Hà Nội và sẽ lên đó ở thường xuyên.
- Thế em tưởng thằng chồng em là thằng ngốc chắc.
- Hắn không ngốc nhưng em bảo được. Thôi, bây giờ đừng nói gì nữa.
Tại phòng bên, Hà mỉm cười đắc ý rồi xuống nhà, hắn nói cợt nhả với cô nhân viên:
- Số anh đen rồi. Phải đi "tậu" một em về vậy
- Anh đến quán karaoke Mơ Huyền ở cuối đường, tại đấy có mấy em trường múa hay lắm.Nhưng giá cả không dễ chịu đâu?
- Chất lượng là quan trọng, hàng nào tiền nấy. Có gì đâu.
Hà ra ngoài và vào quán bia bên kia đường.
Thằng đi cùng đang ngồi chờ ngủ gà ngủ gật. Thấy Hà, tên kia choàng tỉnh:
- Thế nào, bà ấy vào làm gì?
- Nghe đây, mày muốn kiếm tiền, thật nhiều tiền hay muốn bị tống cổ khỏi trang trại?
- Anh bảo gì, ai chả muốn kiếm nhiều tiền.
- Vậy thì hãy coi như không nhìn thấy gì, không biết gì. Chỉ được phép nói bà chị vào cửa hàng chăm sóc sắc đẹp. Nhớ chưa?
- Nhưng... nhưng em sợ ông
- Mày ngu lắm. Đành rằng tao với mày nhìn thấy bà chị vào nhà nghỉ, nhưng ai bắt được trai trên gái dưới, ai làm chứng cho chúng mình. Nếu lộ ra, thứ nhất là bà chị sẽ cho cả tao và mày biến ngay, thứ hai, là ông chủ cũng không muốn tin vợ mình đã có bồ bịch. Thì cứ để ông ấy sống với niềm tin đó. Chứ để ông ấy sụp đổ, không khéo tao với mày dính họa đấy.
- Bây giờ thì em hiểu rồi.
Hà lấy điện thoại di động gọi vào nhà nghỉ:
- Cho tôi nói chuyện với khách ở phòng 301.
Đầu dây đằng kia vừa có tiếng "Alô, ai gọi đấy", Hà nói ngay:
- Cho tôi nói chuyện với chị Liễu.
Làm gì có "Liễu Đào" nào ở đây?
- Ông có muốn chim ọc xe của ông mang đi bán sắt vụn không thì bảo. Đưa máy cho chị ấy nhanh lên.
Sau một lát im lặng, có tiếng ngập ngừng của Liễu:
- Tôi nghe đây.
Hà nói thủng thẳng:
- Em Hà đây.
- Chú Hà ư? Đang ở đâu thế - Liễu nói hốt hoảng.
Hà nghiêm giọng, nói rành rẽ:
- Bà chị này, ba giờ chiều chị phải có mặt ở nhà. Ai hỏi gì thì cứ nói là đi chăm sóc sắc đẹp, sau đó đi ăn trưa với hai đứa nhân viên của của hàng.Nhớ là nói ăn trưa ở quán Vị Hương. Món ngon nhất là cá giò hấp gừng... Dĩ nhiên là không nhìn thấy em... Chị cứ yên tâm đi.
Hà nói xong cúp máy rồi về trang trại. Túy đang ngồi uống rượu một mình, thấy Hà về, nét mặt tươi hẳn lên:
- Thế nào mày, có thấy bà ấy không?
Hà lắc đầu, mỏi mệt:
- Bà chị cầu kỳ lắm. Làm riêng cái mặt hết hai giờ. Bộ móng chân móng tay hết một giờ. Rồi lại kéo mấy con nhân viên ra quán Vị Hương ăn cá giò Cát Bà.
Túy thở phào nhẹ nhõm:
- Tao cũng nghe nói thằng kia có vợ mới, mà nó lại là cảnh sát hình sự, con vợ nó dữ lắm. Thôi, mày đi nghỉ, nhớ cử người theo thằng Tấn đấy. Nó vừa cam đoan với tao là vụ vải thiều năm nay, sẽ cho quả chín sớm hai chục ngày. Nếu được như vậy thì chỉ một vụ vải, mình cũng kiếm được dăm trăm triệu.
Hà lễ phép chào rồi đi ra. Thấy Túy vui vẻ, huýt sáo véo von, Hà mỉm cười và hiểu rằng hắn đã quyết định đúng khi bảo vệ cho Liễu.
Gần ba giờ chiều, Liễu về, nét mặt vẫn vương vẻ lo âu và má đỏ hồng vì hơi men. Túy đón vợ, đon Chà chà, em đẹp ra nhiều đấy. Sao về muộn thết Liễu ngập ngừng:
- Em chờ làm hơi lâu. Cửa hàng mới khai trương, đông quá. Làm xong em lại lôi con Đào và mấy đứa bạn nó đi ăn cơm.
Túy cười đắc ý:.
- Ăn ở Vị Hương chứ gì?
Liễu run người:
- Sao... sao anh biết?
- Đoán mò thế thôi vì anh biết em thích ăn món cá giò hấp gừng, mà chỉ có quán đấy là ngon.
Bây giờ thì Liễu hiểu và thấy yên tâm hẳn.
Cô ta ôm lấy Túy, nũng nịu:
- Anh thấy cái mặt em có khá hơn không?
- Đẹp lắm.
Chương trước | Chương sau