Cổ Cồn Trắng

Cổ Cồn Trắng


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 120 đánh giá )

Cổ Cồn Trắng - Chương 16

↓↓
Chu đang đánh tá lả với mấy lái xe ở trong một căn nhà kho bỏ hoang ngoài bãi xe thì Thành và hai cảnh sát hình sự của Công an tỉnh Vĩnh Phú tới. Thành thì Chu chưa biết nhưng hai cảnh sát hình sự thì Chu lại quá quen.

Hắn vứt cỗ bài, nở nụ cười cầu tài và nói như đùa:

- Chào các ông anh. Chúng em rỗi việc quá nên làm tý cho vui. Các ông anh tha tội.

Một anh cảnh sát hình sự vỗ vai Chu:

bạn đang xem “Cổ Cồn Trắng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Chuyện vặt, ngồi đây chơi thì còn được, chứ rúc vào xới thì khó nói đấy. Chúng tôi có việc muốn gặp anh tý chút.

Chu chột dạ vội đứng dậy:

- Cảnh sát hình sự đến tìm thì ít khi cóuyện vui rồi. Đi đâu bây giờ các ông anh?

- Vào tạm chỗ công an bến xe.

Họ vào trụ sở trạm công an bến xe. Thành hỏi:

Mấy hôm trước, người lái xe anh mới thuê, lái chiếc IFA 38-06 đâu rồi?

- A, thằng Quả, nó chạy cho em được đúng hai chuyến thì giở quẻ, lại đi rồi - Chu nói dửng dưng như không.

- Anh ta có nói là đi đâu không?

- Không, ngày xưa, em và nó cùng làm ăn với nhau. Lâu lâu không gặp nhau. Cách đây ít ngày, nó lên đây, gặp em và nói là đang đi trốn nợ vì đánh đề.

Em lại đang cần lái xe... Bảo nó chạy Lạng Sơn, Lào Cai chở hàng. Nó đi với con Phụng "vải". Đang vui vẻ thì nó lại bảo là phải về quê, thế là đi ngay.

- Cô Phụng đâu, anh có biết không?

Nó đang ở nhà. Em gọi nó tới.

Nói rồi, Chu nhờ máy điện thoại của trạm công an gọi về nhà cho Phụng:

- A lô, Phụng à? Đến ngay trạm công an bến xe nhé... Không, phải đến nhé, có tý việc vặt về hàng thôi.

Buông máy, Chu nhăn nhở:

- Thằng Quả thấy con Phụng, mê tít ngay. Nó mà ở đây ít lâu, khéo lại nên duyên.

Còn duyên gì nửa. Đã có một vợ, chưa bỏ xong thì lại bồ bịch với cô bán quần áo ở chợ Lục Ngạn, rồi lại một cô bồ bán bún xáo măng ở Hà Nội. Thằng cha này, hình như thiếu gái là không chịu được - Thành vừa cười vừa nói.

Chu cũng cười hì hì:

- Em nói điều này, các ông anh thông cảm, có thằng lái xe nào mà không có nhóm máu "dê". Người ta bảo hòn đất mà vứt lên thùng xe, chỉ sau ba chuyến đường dài là cũng biệt tự thành người và đi tán gái.

Mọi người ngồi nói chuyện phiếm với nhau được khoảng hơn chục phút thì Phụng phóng xe máy đến. Cô ta còn đang ngơ ngác thì Chu bảo ngay:

- Các anh công an đang đi tìm thằng Quả. Hôm nọ nó đi Lạng Sơn với cô về rồi đi đâu?

- Dạ, thưa... thưa các anh! Ăn cơm ở quán cá Anh Vũ ngoài bờ sông xong, anh ấy bảo em là phải đi về quê Thế rồi đi luôn.

- Đi bằng phương tiện gì?

- Anh ấy... anh ấy... có xe con đến đón ạ.

- Xe con đến đón. Cô có nhớ xe loại gì không?- Thành hỏi rất nhanh như thể không muốn cho Phụng trấn tĩnh.

- Hình như xe... xe gì nhỉ, em không nhớ được vì đứng xa. Nhưng mà là xe màu trắng. Em dẫn các anh đến chỗ anh ấy đón xe nhé.

- Thôi được rồi, chúng tôi sẽ kiểm tra những điều chị trình bày. Thế từ hôm đó đến nay, chị có nghe tin gì về anh ấy không?

- Không ạ! Mà tin gì cơ chứ.

- Tin anh ấy bị giết chẳng hạn! - Thành nói lấp lửng và nhìn như xoáy vào mắt chị ta.

Phụng vẫn bình thản:

- Phỉ phủi vào mồm các anh, ai lại nghĩ như thế.

- Vậy à, thế mà anh ấy chết rồi đấy. Chúng cho anh ấy vào bao tải ném xuống cống. Vừa mới phát hiện được ìúc sáng; công an đang khám nghiệm.

Phụng tái mặt, ngồi phịch xuống ghế,

- Bọn nào mà tởm thế nhỉ - Thế rồi chị ta như chợt nhớ tới việc cơ quan công an gọi mình tới đây thì rõ là có việc không bình thường, Phụng dò hỏi - Em nói thật với các anh là em cũng mới đi cùng anh ấy hai chuyến hàng, thậm chí quê anh ấy ở đâu còn chưa kịp biết.

- Thôi được rồi, cô biết anh ta đến đâu, chúng tôi sẽ điều tra - Thành nghiêm giọng nói - Chiều nay, đúng hai giờ, mời anh Chu và cô Phụng tới Phòng Cảnh sát Điều tra - Công an tỉnh, chúng tôi có vài việc muốn trao đổi kỹ hơn với hai người.

Một cảnh sát đưa giấy triệu tập cho Chu và Phụng. Chu đọc xong giấy, cãi lý:

- Tôi có tội gì đâu mà triệu tập. Lẽ ra phải "mời" chứ?

Nghe cái giọng lý sự cùn ấy, Thành hơi khó chịu và anh quắc mắt nhìn Chu. Bắt gặp ánh mắt ấy Chu sợ hãi và đánh trống lảng:

- Triệu tập hay mời thì cũng thế các anh nhỉ?

Tại phòng họp của Tường. Có Tường, Thành, Đức Tâm, Lưu và Lê Thị Miên. Sau khi nghe Thành báo cáo về kết quả chuyến đi Vĩnh Phú và cuộc gặp với Chu, Phùng, Tường nhận xét:

- Cách xử lý của đồng chí Thành về Chu và Phụng như vậy là rất tốt. Hai tên này rất có thể sẽ là những đầu mối quan trọng, vì vậy cần phối hợp chặt chẽ với Công an Vĩnh Phú, giám sát chặt chẽ mọi hoạt động của chúng và dứt khoát không để cho chúng bỏ trốn. Đồng chí bí mật gặp gỡ người đã chứng kiến cảnh có ba thanh niên dìu một người từ quán ăn ra xe... để hỏi kỹ thêm nhân dạng bọn chúng. Lúc đó mới khoảng hơn 7 giờ tối, khu vực ấy có đèn cao áp, nên khả năng người đó còn biết khá nhiều chi tiết nhưng chưa nói.

Đức báo cáo: .

- Theo kết quả khám nghiệm tử thi của Công an tỉnh Vĩnh Phú thì nạn nhân chết không bị tác động bởi ngoại lực mà chỉ bị chết ngạt do bị sặc nước. Tuy nhiên, còn phải thêm một số xét nghiệm nữa của Viện Khoa học Hình sự thì mới có thể khẳng định nguyên nhân cái chết của Hoàng Ngọc Quả.

- Có thể Quả bị chuốc rượu cho say rồi bị chúng cho vào bao tải - Tâm nói.

Thành lắc đầu:

- Quả là tay bợm rượu, chắc chắn là không thể nào hắn uống rượu với một cô gái mà say đến mức không còn biết gì nửa. Vậy tại sao ta không tính đến khả năng: có kẻ nào đó đã dùng Phụng như một cái bẫy và cô ta lén bỏ thuốc ngủ vào rượu Cho Quả uống.

Tường gật gù:

- Có lý đấy, nhưng vấn đề là phải có kết quả xét nghiệm. Nào, bây giờ ta bàn đến việc thứ hai là công việc chuẩn bị cho Tâm vào trang trại Thiên Sơn.

Tường nói rồi dừng lại nhìn một lượt mọi người, dường như điều anh chuẩn bị nói đây là rất khó khăn. Tâm thì có vẻ bồn chồn ra mặt vì anh rất sợ Tường bác bỏ kế hoạch này. Tường ngồi xuống ghế rồi băn khoăn nói:

- Tình hình buôn bán ma túy đang có chiều hướng ngày càng phức tạp. Sau khi Công an Hà Nội phá vụ án buôn bán ma túy xuyên quốc gia Xiêng Phệnh - Vũ xuân Trường; Công an Nam Định và Tổng cục Cảnh sát khám phá thành công chuyên án 298C thì có hiện tượng bọn buôn bán ma túy co vòi lại. Nhưng chỉ được một thời gian ngắn, giá hêrôin trên thị trường lại giảm, điều đó, chứng tỏ hàng về khá đều. Theo như lời khai của tên Tám thì rõ ràng đường dây buôn bán ma túy mà chúng ta đang làm đây có quy mô không nhỏ và thủ đoạn của chúng cực kỳ tinh vi. Chính vì vậy, chúng hoạt động cả chục năm rồi mà chưa hề có dấu hiệu bị lộ. Nhưng điều nguy hiểm hơn là bọn này đã biết tẩy rửa tiền. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và cũng tranh thủ ý kiến của các đồng chí lãnh đạo Cục Cảnh sát Phòng chống tội phạm về ma tuý, Cục Cảnh sát Điều tra và thấy rằng, nếu không có người xâm nhập Vào hang của bọn chúng thì rất khó, có thể chúng ta lại đánh rắn khúc giữa.

Vừa lúc đó, có tiếng gõ cửa,Tường bảo:

- Xin mời vào.

Một sĩ quan mở cửa:

- Báo cáo anh, có anh Kiểu, trợ lý Tổng giám đốc Tổng công ty Thành Đạt tới.

Mời anh ấy vào.

- Trợ lý Kiểu vào và có hai người nữa bê những thùng đựng máy tính đem vào phòng họp

- Báo cáo anh Tường, thực hiện chương trình tin học hóa của tỉnh, Tổng công ty Thành Đạt chúng tôi có hỗ trợ một số đơn vị trong tỉnh một số bộ máy tính. Lãnh đạo Tổng công ty gửi tặng Phòng Cảnh sát Điều tra, Cảnh sát Hình sự và Phòng Cảnh sát Giao thông mỗi đơn vị một bộ máy tính. Riêng Phòng Cảnh sát Điều tra thì có thêm máy in, máy quét ảnh và một máy ảnh kỹ thuật số để phục vụ công tác điều tra.

Tường vui vẻ:

- Cảm ơn các anh. Hôm nọ Giám đốc cũng đã thông báo cho chúng tôi biết việc này. Tuy nhiên, chúng tôi cũng phải đề nghị thêm với các anh một việc Chúng tôi sẽ gửi nhờ các anh huấn luyện hộ hai nhân viên của đội Tổng hợp về sử dụng máy tính. Có như vậy, khi Bộ Công an cung cấp phần mềm quản lý đối tượng thì mới có thể sử dụng ngay được.

- Việc này quá đơn giản. Chúng tôi chuẩn bị mở một lớp tin học nâng cao cho đối tượng là cán bộ cơ quan nhà nước. Tuần tới khai giảng, các anh cử bao nhiêu người tới cũng được.

Tường bắt tay trợ lý Kiểu.

- Cảm ơn các anh.

Khi mấy người ra khỏi phòng, Tường nháy mắt với các cán bộ của mình:

- Các cậu thấy thế nào? Loại này so với Lê Minh thì sao? Nếu như chuyên án này thành công và những kẻ phạm tội đúng như chúng ta dự đoán thì đây sẽ là vấn đề không bình thường. Với loại tội phạm này, nếu chúng ta chỉ có lòng dũng cảm không thì chưa đủ.

Đức chợt nhớ ra chuyện Minh "hói" về làm cho Tiến, anh nói:

- Các anh biết chuyện tay Minh "hói" được làm Giám đốc Công ty Thành Công thuộc Thành Đạt chưa? Từ xưa tới nay, mình hoàn toàn không biết hắn có quan hệ với tay Tiến này. Nghe nói cách đây ít ngày, Minh dẫn quân ra đo đạc, làm quy hoạch khu vực mấy chục héc ta đầm ao.

Tường ngạc nhiên:

- Có chuyện ấy sao? Lạ nhỉ, tại sao Tiến đưa một kẻ như Minh "hói" vào làm dưới trướng.

Giám đốc Trần Phúc nhìn chiếc đồng hồ điện tử lớn treo trên tường và thấy đã 10 giờ.

ông lẩm bẩm:"Không biết lúc này đã xong chưa?

Không hiểu có chuyện gì xảy ra không?". Người ông rã rời như đi mượn của ai, đầu óc thì trống rỗng. Gần 40 năm công tác trong lực lượng Công an, chưa lúc nào ông thấy tuyệt vọng, chán nản đến vậy. ông có cảm giác rằng ông và những cán bộ giúp việc của mình đã bất lực, không cách gì ngăn chặn được việc một số cán bộ chiến sĩ vi phạm pháp luật.

Mới mấy ngày trước, một cậu cảnh sát nghĩa vụ chỉ vì dùng dùi cui vụt một tên có hành động mất dạy, trêu ghẹo phụ nữ ngay chốn đông người, chẳng may đó lại là con một ông trong thường vụ tỉnh ủy, thế là loạn cả tỉnh. Báo chí thì viết bài bêu rếu, chỉ trích với những giọng điệu cay độc và như muốn có dịp để chửi cho sướng miệng. Nhưng những cái đó chỉ là chuyện vặt so với vụ Vũ Văn Hưng tham gia buôn bán ma túy này. ông không thể hiểu nổi một người như Hưng lại có thể trở thành kẻ phạm tội buôn ma túy.

Hưng đã tốt nghiệp Đại học Cảnh sát, khi về Công an tỉnh được phân về Phòng Cảnh sát Hình sự và cũng chuyên làm trinh sát đấu tranh chống ma túy. Trong những năm đầu tiên mới về đơn vị, Hưng nổi lên như một trinh sát có năng khiếu bẩm sinh Và đặc biệt nhạy cảm với án ma túy. Hưng đã phá hàng chục vụ án lớn nhỏ, hai lần được lên lương trước thời hạn và đã một lần bị thương khá nặng vì bị bọn buôn ma túy tấn công trong một vụ vây bắt chúng. Hoàn cảnh nhà Hưng rất khá. Bố mẹ còn và đều là những cán bộ cấp cao công tác ở Hà Nội, vợ làm việc tại một công ty xuất khẩu thủy sản, lương tháng vài ba triệu đồng. Trong trường hợp này, rõ ràng không phải vì túng thiếu mà làm liều. Mà lạ thật, Hưng cũng không phải là kẻ ăn chơi mà bảo bị chúng đưa vào bẫy rồi khống chế. ông biết rất rõ Hưng không uống được bia rượu, không hút thuốc, sống rất chừng mực. Trong những báo cáo trinh sát của Cục Phòng chống tội phạm về ma túy gửi về, có nghi vấn về việc Hưng quan hệ với Lò Thị xuân, một đối tượng buôn bán ma túy ở Thuận Châu - Sơn La, nhưng cũng không phải là chứng cứ chắc chắn.

Ông ngồi gần như gục đầu xuống bàn, nét mặt đầy đau khổ đến cùng cực. Ông lấy ra một xấp giấy trắng và sau vài phút đắn đo suy nghĩ, ông dứt khoát viết những dòng chữ rắn rỏi:"Đơn xin từ chức". Vừa Viết Xong dòng chữ quyết đoán nọ, bỗng có tiếng gõ cửa:

- Xin mời vào - giám đốc Phúc lấy quyển. sách che lên tờ giấy vừa viết rồi ngẩng đầu lên nói với vẻ bình thản.

Tường mở cửa vào và có cả Trưởng phòng Cảnh sát Hình sự Vũ Văn Đắc. Cả hai người cũng đều có nét mặt buồn rười rượi. Trần Phúc hỏi, giọng như người ốm:

Việc thế nào rồi?

- Báo cáo anh, xong rồi ạ. Cậu ấy biết thế nào cũng không tránh khỏi kết cục bi thảm này nên cũng có thái độ bình tĩnh và chấp hành - Tường nói và bỗng nhiên anh ứa nước mắt.

Cậu ấy có trách tôi là tại sao biết là Cục Cảnh sát Điều tra có quyết định khởi tố bát tạm giam mà không nói cho biết trước - Trưởng phòng Cảnh sát Hình sự Vũ Văn Đắc nói - Cậu ấy có nhờ em gửi lời xin lỗi anh và tất cả mọi người. Toàn bộ số tiền đã gửi tiết kiệm và mới rút về, cậu ấy nộp nguyên vẹn. Nhưng... nhưng vợ cậu ấy thì tệ quá, cứ khăng khăng cãi là tiền của chị ta.

Tường kể luôn:

- Lúc trên ôtô đưa vào trại giam của Bộ, em có hỏi cậu ấy là tại sao lại đến nỗi này thì cậu ấy nói biết là sẽ chết, biết là sẽ bị bắt nhưng không dừng được Và bây giờ cũng đành chấp nhận thôi, chứ khai ra, không khéo vợ con chịu họa thay. Sau khi làm thủ tục nhập trại, cậu ấy xin gặp em một phút để nói hai điều.

- Điều gì vậy?

- Thứ nhất là cậu ấy nói sẽ tìm mọi cách tự sát vì tội của cậu ấy chỉ có một mức án là tử hình.

- Thứ hai là cậu ấy khuyên chúng ta hãy để mắt tới thằng cha Tiến, Giám đốc Thành Đạt.

Giám đốc Phúc:

- Thế là chúng ta mất ba cán bộ. Một người thì dính đến băng nhóm tội phạm có tổ chức, hai người dính đến buôn bán ma túy. Lỗi này thuộc về tôi Hôm qua, tôi đã trực tiếp báo cáo lãnh đạo Bộ và tôi sẽ làm đơn xin từ chức. Về nguyên tắc thì lãnh đạo Bộ cũng đã đồng ý, nhưng yêu cầu tôi cùng các đồng chí diều tra xong chuyên án này.

Chương trước | Chương sau

↑↑
27 Nhát Dao Bí Ẩn

27 Nhát Dao Bí Ẩn

Tháng năm tươi đẹp, tiết xuân còn chưa đi hết, mùa hè đã nhanh chóng kéo đến, thời

20-07-2016 6 chương
Đứa Trẻ Giấy

Đứa Trẻ Giấy

Câu chuyện bắt đầu bằng mẩu tin có thật được công bố trên Thông tấn xã liên hợp

19-07-2016 38 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
27 Nhát Dao Bí Ẩn

27 Nhát Dao Bí Ẩn

Tháng năm tươi đẹp, tiết xuân còn chưa đi hết, mùa hè đã nhanh chóng kéo đến, thời

20-07-2016 6 chương
Chuyến Tàu Địa Ngục

Chuyến Tàu Địa Ngục

Nửa đêm, hướng về phía nhà ga Manhattan, một chuyến tàu chở tất cả các loại yêu ma

19-07-2016 29 chương
Mật Mã Tây Tạng

Mật Mã Tây Tạng

Tên truyện: Mật Mã Tây TạngTác giả: Hà MãThể loại: Trinh Thám - Phưu Lưu - Truy Tìm Kho

19-07-2016 233 chương
Cây Tỏi Nổi Giận

Cây Tỏi Nổi Giận

Cây tỏi nổi giận, vốn tên sách là Bài ca củ tỏi Thiên Đuờng, nhưng căn cứ vào cốt

20-07-2016 30 chương
Đề Thi Đẫm Máu

Đề Thi Đẫm Máu

Tên truyện: Đề Thi Đẫm MáuTác giả: Lôi MễThể loại: Truyện Ngôn TìnhTình

20-07-2016 43 chương
Đề Thi Đẫm Máu

Đề Thi Đẫm Máu

Tên truyện: Đề Thi Đẫm MáuTác giả: Lôi MễThể loại: Truyện Ngôn TìnhTình

20-07-2016 43 chương
Ánh dương của tôi

Ánh dương của tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết phải không") Trước

25-06-2016
Hoán đổi

Hoán đổi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp hết yêu nhau

26-06-2016
Nắng mưa con gái

Nắng mưa con gái

 11h 45', nó liếc cái điện thoại và nhấp nhổm. Năm phút nữa. Nào, tập trung vào,

27-06-2016
Sài Gòn, mưa và anh

Sài Gòn, mưa và anh

Ngoài trời lất phất vài hạt mưa rơi thánh thót trên mái tôn đã ngã màu cũ kĩ, mùi

23-06-2016
Nhặt được của rơi

Nhặt được của rơi

Đang đi vô mục đích như vậy thì bỗng thấy trên mặt đường: cái gì thế này? Một

30-06-2016
Bà mẹ quê

Bà mẹ quê

Nó trở về, vẫn qua con đường gạch dài lổng chổng, nhưng giờ rêu đã phủ đầy. Nó

01-07-2016

Polly po-cket