XtGem Forum catalog
Cổ Cồn Trắng

Cổ Cồn Trắng


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 74 đánh giá )

Cổ Cồn Trắng - Chương 10

↓↓
- Bảy giờ tối chúng mình đi ăn tối ở khách sạn nhé. Tối nay có tin vui, tôi chiêu đãi ông mệt nghỉ.

bạn đang xem “Cổ Cồn Trắng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

° ° °

Có lẽ chưa khi nào Cường cùng Lê Minh lại phải ăn cơm trong không khí buồn tẻ như thế này, mặc dù trên mâm là những món ăn hiếm quý cực kỳ đắt tiền. Cường buồn bã:

- Tôi đang ở tình trạng tiến thoái lưỡng nan rồi. Vợ tôi vì đau chuyện thằng con bị bắt đã lên nói linh tinh với giám đốc, kể cả chuyện tôi có tiền cho con đi nước ngoài cũng là do ông giúp đỡ..

- Nếu chỉ có thế thì vấn đề gì? Nhưng Giám đốc đã có ý kiến gì chưa?

- Chưa mới lạ chứ!

- Ông yên tâm đi, không ai dám động đến lông chân ông đâu. Tôi đã nói với mấy anh ở Thường vụ và Ủy ban tỉnh rồi. Lần này không giới thiệu Trần Phúc vào chấp hành nữa, mà nếu có giới thiệu thì cũng phải gạt ra, để Hoàng Văn Trung thay. Đã không trúng Ban chấp hành Đảng bộ tỉnh thì chỉ có mà đi lên Bộ làm chuyên viên. Trần Phúc biết thừa ông thân với tôi cho nên vẫn còn dè chừng. Tôi trúng cử Hội đồng nhân dân tỉnh, tôi sẽ công khai chuyện giúp ông cho con đi học. Chuyện tôi giúp ông cho con đi học hoặc chuyện tôi trợ cấp học bổng cho gần 50 sinh viên của tỉnh đi học đại học thì có khác gì nhau.

- Có điều lạ là mấy hôm nay, quân điều tra đi lùng ba thằng sát thủ của Đài Loan mới sang ghê lắm.

Cường nói xong, nhìn xoáy vào Lê Minh xem có phản ứng gì không. Quả nhiên, thấy ánh mắt của Minh tối xầm lại. Lặng đi một lát, Minh trở lại tự nhiên:

- Khéo lại có mấy thằng du lịch ba lô, nhìn gà hóa cuốc. Nó sang lâu chưa?

- Nghe nói là cũng dăm ngày rồi. Có điều là mọi khi đi lùng bắt, thế nào cũng có quân đặc nhiệm của hình sự tham gia, lần này, bọn tôi không ai biết gì. Anh em trong đơn vị cũng xôn xao, họ cho là tôi có vấn đề trong quan hệ với Tiên Chỉ ngày trước và với ông, lại không kê khai đất đai cho nên bị thất sủng với Ban giám đốc. Ông dạo này buôn bán với thằng Tường thế nào?

- Ông quan hệ với tôi thì làm sao? Ngày xưa tôi giúp ông, giúp công an tỉnh này phá bao nhiêu vụ án, vậy là quan hệ xấu ư? Còn chuyện ông với thằng Tiên, thì chính ông đã phá vụ án đó... Ông cứ yên tâm đi. Có cho kẹo, công an tỉnh này cũng không dám đụng đến tôi. Còn chuyện cậu Tường. Cậu ta tuy mới bước vào thương trường nhưng cũng láu cá ra phết. Mấy lần biếu quà Giám đốc máy nghe, tủ lạnh rồi. Từ khi chọn Tường làm đại lý, cũng đỡ hẳn sự quấy nhiễu của cảnh sát kinh tế. Chỗ thằng Lân hải quan với Tường ngày xưa cùng là bạn học nên cũng thuận lợi nhiều cho việc nhập hàng.

- Dạo này, anh em thấy Tường hay vào chỗ phòng Giám đốc...

- Thế à. Lính về thăm thủ trưởng thì có gì lạ đâu?

- Ông chả hiểu gì cả, nếu thăm sao không đến nhà? Đằng này lại cứ đi cổng sau, đến phòng làm việc.. Tôi ngờ là nó đang thực hiện nhiệm vụ gì đó rất quan trọng.

- Tôi theo dõi thằng Tường rất chặt. Tuy chưa tin trăm phần trăm nhưng cũng không đến nỗi quá nghi ngờ. Ông biết không, mới làm với tôi có vài tháng mà nó đã kiếm được hơn ba trăm triệu, liệu nó có điên không mà phản lại tôi.

- Tôi lại sợ nó là thằng không cần tiền?

- Hơ hơ...Thằng nào mà chả cần tiền. Muốn thành đạt thời nay thì phải là người có trí tuệ. Nhưng có trí tuệ không thì cũng chỉ còng lưng đi hầu thằng ngu mà thôi. Muốn vượt lên thì phải có quan hệ. Quan hệ càng rộng càng tốt. Nhưng muốn có quan hệ thì phải có tiền tệ, không có tiền cũng chả ai thèm quan hệ với mình... Mà muốn có tiền thì phải có huynh đệ. "Giàu vì bạn, sang vì vợ" Các cụ đã dạy rồi và cuối cùng phải có người bảo vệ mình. Không có năm cái vần "ệ" đó thì thông minh bằng giời cũng vứt.

Lê Minh bảo giám đốc khách sạn đưa gái vào tiếp Cường còn hắn chạy sang phòng bên cạnh và gọi điện thoại cho Cheng:

- Ông Cheng à, mấy người bạn đó ông nên bảo họ đừng đi du lịch nữa. Trời có bão lớn đấy. Mấy hôm nay ngột ngạt quá rồi. Khí tượng đã nhìn thấy tâm bão... Khi nào đẹp trời hãy đi... Vâng, chắc chắn. Quay về ngay thôi. Sao, không kịp nữa à.

Minh buông máy, mặt tái nhợt và tay run bắn. Một hồi lâu mới bình tĩnh trở lại, Minh quay trở lại bàn tiệc và bảo cô gái đang ngồi trong lòng Cường:

- Anh bạn anh đây rất buồn và mỏi mệt, hãy đưa anh ấy đi giải trí, nếu anh ấy vui là em có thưởng đấy.

° ° °

Lê Minh trở về nhà và gọi điện thoại bảo Hoàn và Lý:

- Bây giờ chúng bay có cách nào liên lạc được với ba thằng Đài Loan ấy không?

- Không biết chúng nó ở đâu cả. Điện thoại di động chúng cũng có nhưng không cho mình biết số. Bọn chúng đã nói với em là khi chúng ra tay, không ai được can thiệp. Có chuyện gì vậy anh?

- Cảnh sát điều tra và an ninh huy động tất cả quân đi tìm ba thằng ấy. Riêng cảnh sát hình sự thì lại không được gọi, chứng tỏ tay Cường bị nghi rồi..

- Bọn chúng nó hứa với em, muộn nhất là một tuần chúng nó sẽ xong việc. Hôm nay là bốn ngày.

- Sao lúc chúng nó đi Lào Cai, mày không cử người đi theo?

- Trong số ấy có một thằng ngày xưa cũng đã ở Lào Cai, năm 1979 nó mới chạy về Trung Quốc, cho nên nó rất thuộc địa bàn Lào Cai. Chúng yêu cầu là không có ai đi theo, và nếu chúng phát hiện ra thì chúng sẽ thôi ngay lập tức.

- Bây giờ chúng này ra một trạm điện thoại công cộng, gọi cho thằng Quỳ, bảo nó biến ngay sang Trung Quốc, với số tiền nó mang theo lớn như vậy nó đi Mỹ cũng được.

Hoàn bảo:

- Gọi máy di động của em cũng được, em dùng cạc thuê bao của đứa khác.

Nói rồi Hoàn bảo Lý cho số điện thoại của nhà nghỉ 102 và hắn bấm số điện thoại:

- Alô, nhà nghỉ 102 phải không? Tôi, công an thị xã đây. Cậu Quỳ có nhà không... Sao, đi Sapa với khách à? Đi với ai... à, người nước ngoài à. Tôi hỏi là vì hôm nay không thấy mang bản khai lên báo cáo.... Cái gì, ai đã đến kiểm tra... Lạ nhỉ, sao chúng tôi không biết. Thôi được, tôi sẽ hỏi lại sau.

Hoàn buông máy, nói run run:

- Thằng Quỳ đi với ba thằng Đài Loan lên Sapa rồi. Chiều tối nay, cảnh sát hình sự đã đến hỏi và sau đó vội vã đi ngay.

Minh thở dài:

- Vậy là không có cách gì dừng lại được nữa rồi. Chúng mày chuẩn bị tất cả mọi thứ cần thiết, các hồ sơ quan trọng, ngày mai đem cất giấu ngay. Lặng lẽ mà làm. Mai thứ bảy, lại tiếp chủ nhật, ngân hàng không làm việc. Ngày thứ hai lệnh cho kế toán chuyển thanh toán số tiền của hai L/C trả chậm, hơn mười tỉ phải không? Chúng mày sáng sớm mai cho người lên Lào Cai, nếu thấy bọn chúng nó chết thì thôi, còn nếu nó bị bắt, phải chạy ngay. Trước mắt là cứ sang Thái Lan đã.

° ° °

Tường ngủ tại văn phòng công ty nhưng thực chất là biến nơi đây thành văn phòng chỉ huy phá án. Giám đốc Công An tỉnh Trần Phúc và Trưởng phòng Cảnh sát Điều tra Vũ Văn Đắc đến..

- Tình hình thế nào rồi? - giám đốc hỏi.

- Báo cáo anh, chiều nay, nhóm cậu Đức và Cảnh sát Hình sự Lào Cai đã tìm thấy nơi ba tên Đài Loan thuê phòng nghỉ. Đó là nhà nghỉ 102 và nhà nghỉ này lại do chính tên Quỳ thuê lại. Qua điều tra nhanh; phát hiện thấy tên Huy là kẻ cùng đi với Quỳ đang trông nom nhà nghỉ Việt-Trung cho người chị họ, đã cho bắt tạm giữ ngay rồi. Nó khai ra thằng đi bắn Oanh là tên Tùng, chúng đi bắn Oanh do Quỳ thuê, với giá 20 triệu một đứa.

- Thằng Tùrlg trốn ở đâu?

- Nó ở cùng thằng Quỳ. Nhưng khi cảnh sát hình sự đến hỏi thì tên Tùng ngồi ở ngoài đường, anh em không ai biết mặt nó, thế là nó chuồn ngay. Hiện nay công an Lào Cai đang cho phong tỏa hết các tuyến đường và huy động tất cả lực lượng đi lùng. Thằng Tùng có một đặc điểm dễ nhận dạng là có mái tóc hung kiểu Hàn Quốc.

Giám đốc cười:

- Thế thì chắc công an Lào Cai bắt tất cả thanh niên phải lột mũ. Cũng giống như lần công an Hà Nội bắt thằng Châu trong vụ giết người ở hiệu vàng Kim Sinh. Vì thằng Châu có vết thương ở tay cho nên cứ thằng nào mùa hè mà buông áo dài tay là kiêm tra. Ngay bây giờ, đồng chí Đắc đi lên Lào Cai, lấy thêm một tổ sáu điều tra viên nữa và chịu trách nhiệm chi huy mũi điều tra trên đó. Đồng chí báo cáo với giám đốc Công An tỉnh Lào Cai là tôi sẽ lên sau.

° ° °

Tại Sa Pa, Quỳ và ba tên Đài Loan cùng ba cô gái điếm ăn cơm xong, đang ngồi uống nước. Ngoài trời sương giăng mù mịt. Bỗng một gã xem chừng là chỉ huy cả tốp bảo:

- Này, bây giờ chúng ta về Lào Cai nghỉ thôi?

- Sao không nghỉ ở đây có mát hơn không? Ba cô gái nhìn nhau rồi õng ẹo - Bọn em thích ngủ ở đây cơ. Sáng mai về sớm cũng được mà các anh.

- Sương mù thế này, đi đường không an toàn đâu. - Một tên hỏi Quỳ - Về được không Quỳ?

- Các anh muốn thì ta về.

- Tốt quá.

Một tên lấy ra cọc tiền đưa cho ba cô gái:

- Nếu các cô không thích về thì cứ nghỉ lại đây. Đây là của ba cô.

Nhìn thấy cọc tiền có đến chục triệu, ba cô gái cười tít mắt và các cô cũng hiểu rằng các gã Đài Loan này đã chán mình. Một cô nhét tiền vào túi rồi gí ngón tay vào trán gã cầm đầu:

- Chắc là lại hẹn cô nào dưới Lào Cai rồi phải không? Này, cả tỉnh chả có bọn nào hơn mấy chị em nhà này đâu nhé.

Thanh toán tiền khách sạn và tiền ăn xong, Quỳ và ba tên Đài Loan ra về. Xe của chúng là chiếc Land Cruiser và lái xe là người đàn ông đã đứng tuổi. Bác tài xế rõ ràng là không hài lòng khi phải ra về trong lúc sương mù dày đặc. Xe bắt đầu xuống dốc Lào Cai. Sương mù đặc quánh nên bác lái xe cho xe chạy khá chậm. Khi thấy một chiến xe U-oát của cảnh sát phăm phăm chạy ngược chiều, đèn ưu tiên nháy loạn xạ, gã ngồi ghế trước tên là Chung Quan Sinh nhếch mép cười. Trong xe U-oát đó có Đức, Tâm, Lưu và ba chiến sĩ cảnh sát đặc nhiệm của Công an tỉnh Lào Cai. Họ phóng thẳng đến khách sạn mang tên Hoa Hồng và hỏi nhân Viên lễ tân:

- Có ba người Đài Loan và mấy cô gái ở đây đâu rồi?

Các cô gái đang ngồi nói chuyện với mấy đứa trẻ người Mông nghe hỏi vậy liền quay ra, giọng trơ tráo:

- Có chúng em đây, nhưng mà ba ông bạn vàng đã về Lào Cai rồi.

Một cảnh sát hình sự Lào Cai quắc mắt:

- Nó đi lúc nào? Với ai, đi xe gì?

- Gớm, là công an hay sao mà hỏi như hỏi cung thế?

- Đúng thế, cảnh sát hình sự đây - Một anh giơ thẻ công an ra - Trước mắt cứ đưa ba cô này về công an thị xã giam lại đã, mai hỏi cung sau.

- Ấy, bọn em có làm gì đâu. Ba thằng Đài Loan ấy đi với tay Quý ở nhà nghỉ 102 vừa về rồi.

- Quý hay Quỳ? - Đức hỏi

- Là Quý, nhưng bọn em có cần biết ai tên thật tên giả đâu. Chỉ cần biết tiền thật giả thôi.

- Có đúng là đã đi về thị xã không?

- Đúng, đi xe Land Cruiser màu trắng bạc. Có một chiếc đèn vàng bị hỏng.

Đức vội bảo:

- Đúng rồi, ta mới gặp dưới dốc.

Nói rồi tất cả vội chạy ra xe. Một cảnh sát hình sự nói với lại với ba cô gái:

- Sáng mai, 10 giờ đến Phòng Cảnh sát Hình sự. Nhớ chưa?

- Vâng, rõ, thưa sếp - Một ả cợt nhả.

Vừa leo lên xe, Đức vừa hỏi:

- Thế mai nó chuồn thì sao?

- Cho ăn kẹo không dám trốn. Bọn này, chúng em lạ gì, chỉ có điều bắt quét mãi cũng thế.

Chiếc xe U-oát lao hết tốc lực. Anh lái xe là quân của cảnh sát hình sự Lào Cai nên rất thuộc đường. Đức thất xe vào cua với tốc độ lớn nên lộ vẻ sợ. Anh lái xe bảo:

- Anh yên tâm đi. Chạy đường này, em nhắm mắt cũng vào được cua. Em nhớ từng gốc cây, từng cái ổ gà.

Đức dùng điện thoại di động gọi cho đồng chí giám đốc Công An tinh Lào Cai.

- Báo cáo anh, chúng nó đang trên đường về Lào Cai. Chúng em đuổi theo đây. Xin anh cho lực lượng tăng cường chặn đường. Chú ý, có thể chúng có vũ khí.

Lệnh báo động được phát ra. Cảnh sát bảo vệ, cảnh sát đặc nhiệm của công an Lào Cai lao lên xe ôtô, còn cảnh sát hình sự đi xe máy và tất cả ngược đường lên Sa Pa.

° ° °

Chiếc xe của bọn Quỳ chạy được khoang 20km thì tên ngồi ghế trước bảo:

- Dừng xe, đi tiểu chút, ông lái.

Xe dừng, ba tên nhảy xuống, chúng ngó nghiêng và đi xem xung quanh rồi nói tiếng Trung Quốc với nhau. Nhìn thái độ của chúng, Quỳ chột dạ. Bỗng dưng, một cảm giác ớn lạnh bao trùm khắp người. Thấy một tên vòng ra sau, Quỳ vội hét:

- Chạy ngay đi bác tài. Chạy nhanh... chạy ngay.

Không kịp nữa rồi, một tên lao vọt tới, túm cổ bác lái xe, lôi phắt xuống đường và gí dao găm vào cổ. Hai tên cũng rất nhanh nhẹn lôi Quỳ xuống. Quỳ rút vội súng bóp cò lia lịa... Nhưng súng chỉ nổ "đẹt" một tiếng rồi câm bặt... Một tên khóa cổ Quỳ và cười:

Chương trước | Chương sau

↑↑
Mật Mã Tây Tạng

Mật Mã Tây Tạng

Tên truyện: Mật Mã Tây TạngTác giả: Hà MãThể loại: Trinh Thám - Phưu Lưu - Truy Tìm Kho

19-07-2016 233 chương
Cổ Cồn Trắng

Cổ Cồn Trắng

Đây là cuốn tiểu thuyết điều tra hình sự viết về chiến công của những người

20-07-2016 20 chương
Âm Mưu Thay Não

Âm Mưu Thay Não

Và có lẽ nhiều bạn đọc đang băn khoăn không hiểu cuộc sống của nhân vật Hà Phan

20-07-2016 48 chương
Người Đẹp Trả Thù

Người Đẹp Trả Thù

Lòng hận thù của con người rồi cũng đến lúc kết thúc, tình yêu đã giúp Tiểu Nê

20-07-2016 28 chương
Hòe Viên

Hòe Viên

Tên truyện: Hòe ViênTác giả: Tổng Công Đại NhânThể loại:Truyện trinh thámTình trạng:

20-07-2016 53 chương
Đề Thi Đẫm Máu

Đề Thi Đẫm Máu

Tên truyện: Đề Thi Đẫm MáuTác giả: Lôi MễThể loại: Truyện Ngôn TìnhTình

20-07-2016 43 chương
Tiệc Báo Thù

Tiệc Báo Thù

Nếu bạn đã từng đọc Kỳ Án Ánh Trăng của tác giả Quý Cổ Nữ thì sẽ biết tác

19-07-2016 40 chương
Đứa Trẻ Giấy

Đứa Trẻ Giấy

Câu chuyện bắt đầu bằng mẩu tin có thật được công bố trên Thông tấn xã liên hợp

19-07-2016 38 chương
Người Đẹp Trả Thù

Người Đẹp Trả Thù

Lòng hận thù của con người rồi cũng đến lúc kết thúc, tình yêu đã giúp Tiểu Nê

20-07-2016 28 chương
Mại

Mại

- Không nên thế. Hưng hư quá! - Mại khe khẽ nói. - Hưng chỉ hư thế thôi, làm gì nào? -

29-06-2016
Tìm phòng trọ

Tìm phòng trọ

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện kinh dị số 1) Ngoài trời mưa dữ

28-06-2016
Hoàng hôn màu lửa

Hoàng hôn màu lửa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Chị và

25-06-2016
Mưa đêm

Mưa đêm

Góc phố nhỏ ướt át, cơn mưa lấp lánh những giọt vàng. Phố đêm vẫn ồn, vẫn tráng

24-06-2016
Bí mật của Gấu

Bí mật của Gấu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Nó

25-06-2016