Old school Swatch Watches
Cổ Cồn Trắng

Cổ Cồn Trắng


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 102 đánh giá )

Cổ Cồn Trắng - Chương 08

↓↓
- Cũng không đến nỗi quá nghiêm trọng như ông nghĩ đâu. Thằng Thái chết mà không nói được cái gì, thế cũng còn may.

bạn đang xem “Cổ Cồn Trắng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Vấn đề là công an có để thằng Thái mang theo toàn bộ bí mật nào đó xuống mồ không? Chắc là không. Họ sẽ dựng lại hồ sơ một số vụ án xưa kia, tra hỏi các đối tượng để tìm ra thực chất thằng Thái là người thế nào và từ đó sẽ lần ra các mối quan hệ khác. Anh hãy dẹp tất cả mọi việc lại, tắt máy điện thoại di động và đến một nơi nào đó thật yên tĩnh... Trong một ngày đó, anh nên tự mình rà soát lại tất cả các mối quan hệ? Các chuyện làm ăn. Thấy ai yêu mình thì phải làm cho họ yêu hơn, ai ghét mình thì phải tìm hiểu vì sao họ ghét và phải giải quyết mâu thuẫn. Câu chuyện làm ăn cũng vậy, sơ hở chỗ nào phải bịt ngay.

- Cám ơn ông, ngày mai tôi sẽ đi Tam Đảo.

- Ông đừng có lên đó mà hãy đi Ba Vì. Ở Tam Đảo, anh có hai khách sạn, chứa toàn gái điếm. Chỗ đó uế tạp, không làm cho con người ta sáng suốt được. À, còn chuyện anh giám đốc Tường thế nào?

- Vẫn khó hiểu. Trong làm ăn thì tỏ ra có năng lực, cẩn thận, nghiêm túc, nhưng vẫn thấy rất khó gần. Hôm nọ ăn cơm ở khách sạn Excellent, không làm thế nào dụ cho hắn đi "công đoạn hai" được.

- Với người như Tường, anh nên nghĩ cách tách anh ta ra khỏi đồng đội cũ và làm thế nào đó để người ta nhìn Tường với con mắt nghi ngờ, cảnh giác.

- Bao giờ ông đưa bà Liên về Đài Loan?

- Tôi chưa rõ. Còn tùy thuộc vào tiến độ xây dựng khu vui chơi giải trí Hòn Ngọc. Anh chuẩn bị cho lễ khởi công thật giản dị, tiết kiệm. Không được mở tiệc chiêu đãi... Các quan chức thì cho người đến biếu phong bì tại nhà, nhưng nặng nhẹ thì phải khác nhau, còn hôm khởi công, chỉ nên tặng quà đơn giản như nhau: áo phông in tên công ty.

- Anh làm xong thủ tục cho người đi Canada chưa?

- Xong rồi.

- Càng sớm càng tốt. Sắp vào năm học mới rồi.

Lê Minh chào giám đốc Cheng và ra về, nhưng mới đến cửa thì Cheng gọi giật lại:

- Anh Minh này, phải cẩn thận thằng con nuôi của anh đấy...

- Có chuyện gì vậy ông?

- Anh giao cho nó nhiều việc quan trọng quá... Không nên như thế. Cái đầu bé của nó dễ vỡ làm. Còn thằng Lân hải quan, tôi nghe nói là nó mười đêm thì năm đêm ngủ lại khách sạn Excellent.

- Tôi biết. Nó mê một con bé ở đó... Vợ nó thì người như con gà mái già, đã xấu người lại xấu

nết. Anh thấy trong khi nó sức vóc như thế, tiền nhiều như thế.

- Khi người ta nghèo thì người ta chết vì bệnh tật, khi người ta giàu hoặc quá giàu thì lại hay chết trong vòng tù ngục. Anh dặn nó phải hết sức cẩn thận.

° ° °

Lê Quang Cường tỏ vẻ rất khó chịu nghe tin Long Xếch nói rằng sẽ khai hết sự thật và chỉ khai riêng với Tường. Cường đi đi lại lại trong phòng, và sự lo ngại hiện ra trên nét mặt: "Tại sao nó lại đòi gặp Tường...? Việc nó giết thằng Thái là có chủ định hẳn hoi, không phải là để tự vệ. Rõ ràng giữa nó và Thái có mối liên hệ rất sâu sắc và như thế không thể không có vai trò của Lê Minh. Lâu nay, thằng Thái là đệ tử được Lê Minh đặc biệt tin cậy và giao cho nhiệm vụ như một gã trưởng ban bảo vệ của tổng công ty. Thằng Thái được hưởng lương đến gần chục triệu mỗi tháng thì không phải chuyện đùa. Lê Minh chắc đã sử dụng tên Thái vào một phi vụ mờ ám nào đó và Thái đã giao nhiệm vụ cho Long. Long Xếch chỉ là tên giết người thuê... Nhưng ai thuê? Thằng Thái thuê giết Thắng Trố để làm gì, trong khi nó không có quan hệ gì với Thắng Trố. Cần phải hỏi Lê Minh cho ra nhẽ, có thế mới biết đường xoay xở". Cường nghĩ vậy rồi gọi điện thoại cho Minh:

- A lô, anh Minh à? Chúng ta cần gặp nhau để bàn mấy việc..

- Quan trọng không?

- Không quan trọng thì gặp ông đêm hôm thế này làm gì?

- Thôi được, đến thẳng cơ sở hai của tôi.

- Ở đó đông lắm.

- Ông cứ đến đi, tôi sẽ lo.

"Cơ sở II" của Minh thì Cường biết quá rõ. Đó là một khu mát-xa nằm ngay thẳng Khách sạn Ngọc Thảo II của công ty Ngọc Thảo. Đây là cơ sở mát-xa hiện đại nhất thành phố và cũng được tiếng là nghiêm chỉnh bởi vì ở đây mát-xa theo kiểu đàn ông thì phục vụ đàn ông, đàn bà thì phục vụ đàn bà. Có phòng xông hơi khô, xông hơi nước, có bể tắm nước thuốc... Khách đến đây, vé vào cửa là 10 USD và có thể tắm, xông hơi, nghe nhạc, uống cà phê... đến bao giờ chán thì về. Chính vì là nơi nghiêm chỉnh như vậy nên Minh thường lấy đây làm nơi chiêu đãi các quan chức từ xa đến. Phải công nhận đây là khu phục hồi sức khỏe theo đúng nghĩa tốt đẹp nhất của nó.

Khi Cường đến, một nhân viên ra đón và đưa đến một phòng thư giãn. Ở đây, họ vừa uống cà phê hay rượu, nghe nhạc và có những cô gái trẻ, ăn mặc kín đáo, nghiêm túc đến nhổ tóc sâu, cạo râu, sửa móng chân, móng tay hoặc đấm bóp nhẹ nhàng..

Cường ngồi xuống ghế và mới kịp cởi giầy xong thì Minh vào. Cường nhỏm dậy định chào thì Minh đã lừ mắt. Minh lên tiếng:

- Ô, chào anh! Hình như lần đầu tiên anh đến đây phải không?

- Chào anh - Cường hiểu ý, chào lại vẻ khách khí - Cũng buồn bực trong lòng, đến nghỉ ngơi tí chút.

Minh gọi một chai rượu Hennessy nhỏ, còn Cường lại gọi cà phê đá. Họ nằm để cho hai cô gái cắt móng chân và nói chuyện tào lao.

Lê Minh:

- Nếu anh cần nghỉ ngơi, anh có thể đến lúc nào cũng được. Tôi viết giấy báo cho cửa hàng giảm giá 50% cho anh.

- Cũng không cần. Tôi nghe nói ở đây nghiêm lắm nên thử đến xem sao.

- Ái chà, hóa ra là anh đi trinh sát. Hai cháu có biết đây là ai không?

- Dạ, không ạ.

- Đây là chú Cường, trưởng phòng cảnh sát Hình sự. Tôi có thể hứa danh dự với anh một điều.

Nếu anh tìm thấy bất cứ dấu hiệu nào không trong sáng ở đây, tôi xin chịu phạt kiểu gì cũng được.

Lê Minh gọi lấy thêm một chiếc ly, rót rượu ra mời Cường rồi vẫy tay ra hiệu cho hai cô gái ra ngoài. Minh lấy trong túi áo ra một phong bì tiền rất dầy giúi cho Cường.

- Nào, ông nói đi. Có chuyện gì?

- Thằng Long xin gặp thằng Tường để xin khai.

- Cái gì? Gặp thằng Tường. Sao lại gặp thằng Tường?

- Cũng không biết được. Tôi rất lo rằng thằng Long và thằng Thái có chuyện gì đó nên thằng Long vượt trại, tìm cách trả thù thằng Thái. Bọn thằng Thái thì lao đi tìm thằng Long cũng để trả thù hoặc giết nó vì sợ nó khai... Không ngờ thằng Long lại nhờ thằng Tảo mua cho súng và thế là trong khi thằng Thái mất cảnh giác, nó bắn trước. Theo các tin trinh sát thì thằng Thái thuê thằng Long giết Thắng Trố. Tuy nhiên, vì sao nó giết Thắng Trố thì chưa rõ.

Lê Minh thẫn thờ:

- Quả thực là tôi có biết chuyện thằng Thái cùng thằng Long đi tìm Thắng Trố nhưng không ngờ chúng lại giết nó. Cũng không hiểu vì sao nó lại như vậy. Mãi gần đây tôi mới hỏi nó thì nó bảo là uống rượu say, chửi nhau, đánh nhau, nhỡ tay đánh chết bèn treo lên tạo hiện trường giả.

Cường cười nhạt:

- Tôi và ông chơi với nhau đã lâu, ông giúp tôi nhiều và ngược lại tôi cũng che chắn cho ông. Có điều là ông đừng nói dối quanh. Tôi hỏi ông, dễ quân khám nghiệm họ mù đấy. Nếu bị đánh phải có vết chứ? Bọn chúng lừa cho thằng Thắng uống rượu say, rồi treo cổ nó lên. Ngoài thằng Long, thằng Thái thì còn một đứa nữa. Tôi nói thật, theo mấy con cave kể lại thì đó là thằng Quỳ nhà ông đấy.

- Đứa nào nói thế, ông cứ vả vào mồm nó cho tôi. Tội đâu tôi chịu. Ngày xảy ra vụ án, thằng Quỳ đang ở Sài Gòn. Cứ hỏi Hàng không Việt Nam, vào chuyến bay VN241 lúc 10 giờ 30 có hành khách nào tên là Nguyễn Văn Quỳ không? Nó nghỉ ở khách sạn Sài Gòn phòng 404. Nó vào để thay tôi đến dự một đám cưới con người bạn tôi. Có cần tôi kể tên, địa chỉ và ngày giờ đám cưới nữa không?

- Thôi, không cần. Nhưng tại sao bọn cave nói là có một thằng có nốt ruồi rất to ở lưng. Bọn giang hồ thì bảo đó chính là thằng Quỳ.

- Chuyện đó tôi cũng không biết, nhưng đúng ngày giờ ấy, thằng Quỳ đang ở Sài Gòn.

- Ông Minh ạ, sao ông lại coi tôi như một thằng cảnh sát nghĩa vụ mới nhập ngũ được nửa tháng... Thằng Quỳ không hề bay vào Sài Gòn mà là thằng Minh Con, người rất giống thằng Quỳ. Chứng minh thư thì nát bét, ảnh cũ thì nhập nhèm... Có nhân viên hàng không nào soi ảnh kỹ bao giờ đâu. Tôi nói để ông biết, chỉ riêng chi tiết ấy thôi, nếu bọn điều tra nó lần ra thì hết đường chạy đấy.

Lê Minh nhỏm dậy:

- Cái gì? Trời ơi, sao lại có việc ấy.

- Thằng Quỳ là con nuôi ông, nếu không có lệnh của ông, nó dám tùy tiện bày trò "kim thiền thoát xác" ấy không? - Cường thủng thăng.

Minh lo thật sự, ông ta róc rượu uống hến hai chén rồi bảo:

- Tôi sẽ hỏi thằng Quỳ việc này. Nhưng... nhưng bên điều tra có biết điều này không?

- Nếu biết thì hôm nay làm sao ông còn ngồi yên ở đây. Chỉ có điều là ông vẫn giấu tôi điều gì ấy. Tôi nói thật, ông nên tính toán cho kỹ chuẩn bị mà be bờ.. đắp đập. Tôi sợ thằng Tường chưa chịu im đâu...

- Vậy chuyện thằng Quỳ, ngoài ông ra, còn ai biết?

- Hai thằng đệ tử của tôi.

- Ông lo giúp tôi việc ấy nhé. Cần bao nhiêu cứ bảo. Tôi muốn được yên thân.

- Đề phòng hậu họa, tốt nhất là ông cho thằng Quỳ biến ngay.

- Đi đâu?

- Đi Nga hay Đức, hoặc đi Mỹ, Canada thì càng tốt. Đi sớm ngày nào hay ngày ấy. À, hôm nay, cảnh sát kinh tế báo cáo là trên chuyến tàu Queen từ Đài Loan về Tân Phú có bốn công-te-nơ hàng máy nông - ngư - cơ nhưng thực chất là hàng điện máy. Hàng của ông hả?

Minh gật đầu rồi đứng dậy đi ra ngoài. Hắn rút máy điện thoại di động gọi cho Cheng. Trong nhà riêng của mình, Cheng đang ôm Liên. Nhìn đồng hồ, thấy đã gần 12 giờ đêm, Liên lăn nỉ:

- Khuya rồi, anh cho em về, anh cũng nên giữ sức khỏe để làm chỗ dựa cho mẹ con em.

- Không phải vì chồng em đang chờ đấy chứ?

- Không, chúng em xa nhau đã lâu lắm rồi. Chẳng qua vẫn phải ở chung nhà vì con bé thôi.

- Anh thực sự sợ thằng chồng em. Nó làm kinh tế mà ăn nhậu có chừng mực, đặc biệt là không dụ được hắn vào chuyện gái. Nó cứ như hoạt động tình báo ấy.

Có tiếng điện thoại di động. Cheng nghe:

- A lô, ông Cheng đấy ạ?

- Vâng tôi Cheng đây, Lê Minh à?

- Cảnh sát kình tế có kế hoạch đón bắt bốn công-te-nơ hàng trên tàu Queen, cập cảng Tân Phú vào ngày thứ hai tuần tới. Bao giờ tàu nhổ neo?

- Sáng mai.

- Ông báo cho dừng lại, đổi ngay thành hàng nông - ngư - cơ theo đúng như hợp đồng và cố gắng đừng sai một dấu phẩy trong Invoice, Packing lits.

- Tôi hiểu.

- Xin lỗi đã làm phiền ông vào lúc này. Chúc ông ngủ ngon. 

Chương trước | Chương sau

↑↑
Truy Đuổi

Truy Đuổi

Tên truyên: Truy ĐuổiTác giả: Nhan Tiểu NgônChuyển ngữ: Lạc Dương (QT, google,

20-07-2016 74 chương
Chuyến Tàu Địa Ngục

Chuyến Tàu Địa Ngục

Nửa đêm, hướng về phía nhà ga Manhattan, một chuyến tàu chở tất cả các loại yêu ma

19-07-2016 29 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng là tác phẩm xoay quanh câu chuyện giữa hai người bạn thân Dương

19-07-2016 23 chương
Người thứ ba

Người thứ ba

Sai lầm lớn nhất cuộc đời anh đó chính là đã đem lòng yêu hai người phụ nữ, anh

26-06-2016
Ông đa tình

Ông đa tình

Mà ai thì cũng phải vậy thôi! Những người mình càng thương thì mình càng ít đề

23-06-2016
Cô gái đi giày đỏ

Cô gái đi giày đỏ

(khotruyenhay.gq) Bất giác, trong giây phút ánh chớp quét qua mặt tôi, ngay trước tầm mắt

01-07-2016
Bếp rượu

Bếp rượu

Ngày nào đó có thể bếp không còn đỏ lửa, ngày nào đó có thể không còn những trăn

23-06-2016