Cổ Cồn Trắng

Cổ Cồn Trắng


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 24 đánh giá )

Cổ Cồn Trắng - Chương 08

↓↓
- Đồng chí đưa anh Minh xuống gặp thằng Quỳ. Nó đang ngồi ở đội trọng án.

bạn đang xem “Cổ Cồn Trắng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

Quỳ đang ngồi viết bản tường trình, thấy Minh vào, hắn đứng dậy:

- Con chào bố!

Minh lừ lừ đến, cầm tờ giấy khai, đọc lướt qua rồi ném xuống bàn, và túm ngực Quỳ, tát liền hai cái nảy lửa:

- Thằng mất dạy. Tao vừa nói với chỉ huy rồi, cứ giam mày vài tháng cho biết.

- Con xin bố. Con có biết đâu, thằng Thái nó rủ thì đi theo nó, có biết đâu là nó đi tìm thằng Long.

- Mày có biết chuyện thằng Thái và thằng Long thù nhau không?

- Không ạ.

- Không là thế nào? Tháng Thái dạy mày lái xe, chúng mày chơi bời với nhau mấy năm nay, lẽ nào nó không tâm sự.

- Con... con không nghe thấy nó nói đến thằng Long bao giờ cả.

- Thôi được rồi, biết đến đâu khai đến đó. Giấu giếm hay khai láo là mày... mày chết đấy.

Câu cuối cùng, Minh nói kéo dài. Quỳ hiểu ngay. Hắn vâng dạ rối rít. Minh đưa cho anh cán bộ điều tra 50.000 đồng:

- Anh làm ơn mua cho nó bao thuốc lá và cho nó ăn.

Rồi Minh lại rỉ tai anh nói gì đó và ra về. Quỳ hỏi:

- Bố em nói gì đấy?

- Hừ, bố mày bảo cứ phải già đòn non nhẽ. Tội đâu ông ấy chịu.

Quỳ giật mình rồi thở dài. Anh cán bộ điều tra gật gù:

- Ông ấy nghiêm thật. Giá nhà nào cũng nghiêm với con cái như vậy thì có phải đỡ bao nhiêu không.

° ° °

Tường vào bệnh viện và tới thẳng phòng hồi sức cấp cứu. Một cảnh sát đang gác chặn anh lại:

- Anh thông cảm, lệnh của giám đốc, cấm không ai được vào.

- Ai đang ở trong phòng?

- Anh Thành ở Cảnh sát Điều tra, và hai anh nữa, hình như ở Bộ.

- Đồng chí gọi Thành ra cho tôi gặp.

Anh cảnh sát mở cửa gọi Thành. Thành chạy ra, Tường vội hỏi:

- Nó thế nào?

- Vẫn hôn mê. Theo bác sĩ nói, chắc không qua đêm nay.

- Nói cảnh sát bảo vệ cho tôi vào.

Thấy Tường vào, mấy anh em đang đứng vây quanh tên Thái vội đứng dậy chào. Thành ra hiệu cho mọi người đi ra. Tường ghé vào tai Thái:

- Thái ơi? Thái... Anh Tường đây?

Lặng im một hồi, Tường lại khẽ gọi. Bỗng thấy Thái hé mắt, môi mấp máy. Tường vội hỏi:

- Thái ơi, ai bắn con Oanh. Oanh Sói ấy?

- Thằng... Thằng Quỳ... Quỳ chỉ huy? Tôi... tôi...

- Ai sai thằng Quỳ?

- Không... không...!

Thái chỉ nói được đến vậy rồi lại lịm đi. Tường dặn Thành:

- Các cậu cố gắng theo dõi, may ra trước lúc chết, nó có thể tỉnh lại.

° ° °

Đêm hôm đó, tên Thái chết. Lê Minh nhận được điện thoại báo Thái chết, hắn thở phào nhẹ nhõm. Đúng lúc đó thì Quỳ được thả về. Hắn rót nước lạnh uống ừng ực rồi xoa má:

- Lúc nãy bố tát con đau quá.

- Thế mày tưởng bọn cảnh sát điều tra nó ngu à. Chúng nó hỏi những gì?

- Chỉ hỏi đi hỏi lại tại sao đi cùng thằng Thái tìm thằng Long.

- Thằng Hùng thế nào?

- Nó cũng bị hỏi như vậy. Thực ra bọn chúng con cũng đã bàn nhau cách khai nếu có bị bắt từ nhà. Cũng may thằng Thái chết, không nói được gì.

- Mày giúp cho nhà nó ít tiền. Không đưa nhiều quá nghe chưa.

- Ối dào, con vợ nó chắc cũng mừng... Thằng này đánh vợ dã man lắm.

Việc Long Xếch trốn trại thành công và lại bắn chết Thái đã gây ra một sự bất bình trong dư luận nhân dân. Báo chí liên tiếp có những bài chỉ trích sự chậm chạp của cảnh sát hình sự trong việc truy bắt Long Xếch... Lê Quang Cường đọc nhũng bài báo đó và rất bực mình. Cường nói với đồng chí cán bộ đội tổng hợp:

- Ông xem, mấy tay nhà báo viết mấy bài này, có việc lớn việc bé cũng đều chạy đến nhờ cảnh sát hình sự. Nào mất xe, nào mất trộm, nào bị đánh, bị giật tiền... Cái gì cũng nhờ quân mình, vậy mà bây giờ, chúng lại làm om lên. Thôi nhé, từ nay, tôi cấm các ông đi làm thuê cho mất tay nhà báo đó. Còn tài liệu... cấm cửa hết!

- Báo cáo anh, thực ra mấy tay phóng viên này cũng do không nắm được thông tin. Họ không hiểu là việc truy lùng Long Xếch là do quân của bộ làm...

- "Bộ" nào làm. Toàn đồn lăng nhăng. Tôi đã nhận trách nhiệm trước Ban giám đốc về việc truy lùng thằng Long. Huy động hơn chục trinh sát mà không tìm ra manh mối, trong khi đó mấy thằng lưu manh thì lại tìm ra..

- Hình như bên điều tra cũng đi tìm thằng Long.

- Họ tình cờ tóm được thằng Tảo... nhục quá, mang tiếng là đơn vị trinh sát mà cứ chạy như cờ nhưng không thấy gì.

Lê Quang Cường ra lệnh huy động toàn bộ lực lượng hình sự đi truy lùng tên Long. Công an tỉnh cũng hỗ trợ thêm lực lượng, phương tiện. Chưa có cuộc truy lùng tội phạm nào mà được công an tỉnh làm gay gắt đến như vậy. Hầu như toàn bộ lực lượng cảnh sát được đưa vào cuộc. Canô cảnh sát tuần dưới sông khám từng chiếc tàu, thuyền. Các xe khách bị chặn khám, cảnh sát hình sự cầm ảnh Long Xếch, lên xe soi từng người. Cảnh sát giao thông chặn xe máy kiểm tra... Nhà mẹ Long cũng bị giám sát chặt chẽ. Nhưng tất cả bặt vô âm tín.

Long Xếch sau khi bơi dọc theo sông một đoạn dài, hắn lên bờ và chui vào một khu lò gạch bỏ hoang ven sông. Tiền không có một xu, nhưng lại có hai khẩu súng, Long Xếch nằm trong một lò gạch. Đêm bò ra bãi bẻ trộm ngô non về gặm sống... Long suy sụp đến cùng cực và hắn nghĩ đến chuyện tự sát. Đã mấy lần hắn đưa súng lên đầu định bóp cò nhưng hình ảnh bà mẹ lại hiện ra khiến hắn ngừng tay. Long Xếch quyết định vào thành phố. Hắn chôn hai khẩu súng xuống lò gạch rồi thất thểu đi ra đường cái. Hắn vẫy một người chạy xe ôm và bảo anh ta chở vào thành phố.

Dọc đường đến đoạn vắng, hắn bảo lái xe dừng lại rồi chặt mạnh tay vào gáy anh lái xe. Anh ta đổ vật xuống. Long Xếch lôi anh ta vào nương dâu, xé lấy quần áo trói lại, nhét giẻ vào mồm, buộc chặt lại. Long lấy được một phong bì tiền khá dày của người lái xe. Hình như số tiền này anh ta định mang trả nợ ai đó. Không cần biết là bao nhiêu, Long nhét ngay vào túi... rồi lấy xe máy phóng thẳng về quê. Dọc đường, hắn uống nước cho lại sức, mua bộ quần áo khác, đi cắt tóc, cạo râu, tắm gội xong, hắn mua mấy mảnh lụa rồi về nhà.

Long Xếch về nhà lúc nửa đêm. Mẹ hắn đã ra viện, mắt cũng đã tháo băng. Thị lực chưa phục hồi hẳn nhưng cũng đã nhìn thấy khá rõ. Long Xếch tắt máy xe từ đầu làng và lặng lẽ dắt xe về. Đến cửa, Long Xếch gọi mẹ:

- Mẹ ơi, con về đây.

- Ai đấy?

- Con đây! Long Xếch đây.

Bà mẹ lập cập dậy mở cửa. Long vào nhà, hắn ôm chặt lấy mẹ nghẹn ngào không nói được.

- Nào, để mẹ nhìn một tý, mắt mẹ nhìn thấy rôl.

Bà mẹ bắt Long Xếch ngồi trên ghế, ngắm nhìn đứa con mà bà vẫn nhớ mong.

- Chị Tạ đi đâu?

- Chị ấy về đằng nhà, bà cụ ốm nặng. Giờ thì con về ở hẳn nhà chứ?

- Con ở với mẹ chỉ một ngày thôi. Mai con phải đi...

- Cha bố anh! Về với mẹ có một ngày thôi ư?

Cả ngày hôm sau, Long Xếch quấn quít bên mẹ. Hắn chữa lại cho mẹ cái giường, dọi lại mái gianh nơi buồng mẹ nằm, đưa cho bà được gần một triệu tiền cướp được... Đêm hôm ấy, khi thấy mẹ ngủ say, Long Xếch dậy, hắn thắp hương lên bàn thờ, vái lạy hết sức thành kính... Hắn rót rượu ra uống và suy nghĩ rất lâu. Hành động khác thường của Long đã không qua nổi mắt bà mẹ. Bà trở dậy hỏi:

- Long, anh làm sao thế? Sao lại giấu mẹ?

- Dạ, con... con nghĩ đến lúc sắp phải đi...

- Hừ, anh cứ đi. Mẹ đã chết ngay đâu. Nhà nước chữa mắt cho mẹ rồi, chả cần nhờ đến anh đâu Nhưng chắc là trong lòng anh không yên. Hay anh đã làm gì nên tội phải không?

Long Xếch ngồi lặng đi rất lâu rồi hắn quỳ xuống:

- Con lạy mẹ trăm lạy. Con bất hiếu... để mẹ phải khổ. Con đi lần này không biết có còn về được không. Nếu con không về, mẹ bảo anh Hai thắp hương cho con vào ngày này.

Long gục đầu vào lòng mẹ khóc oà lên.

° ° °

Long trở lại trại tạm giam lúc trời vừa sáng. Khi các cảnh sát trại giam đang tập thể dục thì Long Xếch đến. Hắn vừa mon men đến cổng, anh cảnh sát bảo vệ quát:

- Mới mở mắt ra đã đến làm gì hả. Đi đi, tárn giờ mới làm việc.

- Tôi đến xin vào tù.

- Anh điên à?

- Không, anh vào nói với ông giám thị là tôi, Long Xếch đang chờ ở cửa.

Long Xếch được đưa trở lại buồng giam trước kia. Hắn bình thản nói với cán bộ quản giáo:

- Anh làm ơn báo hộ cho cảnh sát điều tra là tôi xin khai toàn bộ hành động phạm tội, nhưng với một điều kiện?

- Điều kiện gì?

- Tôi chỉ khai trước ông Tường, ông Đức.

- Anh Tường đã ra khỏi lực lượng công an rồi..

- Sao, ra khỏi công an?

- Cũng một phần là vì trước anh không chịu khai, án đi vào bế tắc... mà thôi tôi sẽ báo cấp trên.

- Ông Tường có thể không là công an, nhưng chắc vẫn là công dân. Tôi muốn được khai với ông ấy, còn người khác thì không.

° ° °

Lê Minh đến gặp giám đốc Cheng để bàn việc khởi công xây dựng khu vui chơi giải trí Hòn Ngọc. Cheng có vẻ rất không hài lòng về việc tên Thái bị bắn chết:

- Tôi lờ mờ nhận thấy công lao của anh mấy năm vừa rồi đã cố gắng tạo ra bộ mặt sạch cho mình đang có nguy cơ bị đổ vỡ.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Đề Thi Đẫm Máu

Đề Thi Đẫm Máu

Tên truyện: Đề Thi Đẫm MáuTác giả: Lôi MễThể loại: Truyện Ngôn TìnhTình

20-07-2016 43 chương
Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng là tác phẩm xoay quanh câu chuyện giữa hai người bạn thân Dương

19-07-2016 23 chương
Mùi Hương Trầm

Mùi Hương Trầm

"Mùi hương trầm" là ký sự du hành tại Ấn Độ, Trung Quốc và Tây Tạng của tác giả

20-07-2016 29 chương
Tokyo Hoàng Đạo Án

Tokyo Hoàng Đạo Án

Hãy tới đây, hạ giới và vòm trời BombôTa sẽ giết các con và cháu taCắt thân thể

20-07-2016 29 chương
Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Câu truyện rất logic và hợp lí, miêu tả sâu sắc tâm lí nhân vật nhất là những

19-07-2016 38 chương
Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng là tác phẩm xoay quanh câu chuyện giữa hai người bạn thân Dương

19-07-2016 23 chương
Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng

Thông Điệp Cuối Cùng là tác phẩm xoay quanh câu chuyện giữa hai người bạn thân Dương

19-07-2016 23 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Tàn phai

Tàn phai

Ðã hơn một tháng nay, Giao cố sức chống lại với cái sức mạnh của ái tình, nó như

29-06-2016
Nhím xù tóc đỏ

Nhím xù tóc đỏ

Một nụ hôn... Một điều gì đó đã xuất hiện... *** "Dậy về kìa bạn ơi". Ai đó

24-06-2016
Hương cỏ may

Hương cỏ may

Nhiều năm rồi tôi mới về thăm quê ngoại- nơi tuổi thơ tôi suốt một thời rong ruổi.

25-06-2016
Vết rạn

Vết rạn

Chưa bao giờ gã có suy nghĩ sẽ gánh vác cả một gia đình, Diễm Ngọc chỉ vừa gợi

24-06-2016
Khi cô ấy khóc

Khi cô ấy khóc

"Nhìn con xem, con luôn tươi cười, mẹ đừng lo nhé..." *** Khi cô ấy khóc. Người phụ

24-06-2016
Là của riêng mình thôi

Là của riêng mình thôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tuyển tập truyện ngắn "Ai cũng có một chuyện tình

28-06-2016

XtGem Forum catalog