Cổ Cồn Trắng

Cổ Cồn Trắng


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 56 đánh giá )

Cổ Cồn Trắng - Chương 04

↓↓
- Giúp gì hả ông?

bạn đang xem “Cổ Cồn Trắng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Ông bảo bọn chúng... à quên, ông... ông... ?

Tiên nghiêm mặt:

- Lẽ ra tôi tống cổ ông ra ngay vì kiểu nói lấp lửng của ông. Có phải ông nghĩ tôi là loại lưu manh, chuyên đi đâm thuê chém mướn phải không ấy ấy không?

- Tôi nhỡ mồm, đâu dám nghi thế. Ý tôi là, ông quen nhiều các ông lớn ở thành phố và công an. Nhờ ông nói với Công an, trị giúp tôi đám đó. Còn nếu chúng đến, tôi phải cho chúng một cổ phần thôi.

- Một cổ phần là bao nhiêu?

- Dạ, hơn trăm triệu. Nhưng... nhưng chúng chỉ muốn góp mười triệu mà lại được hưởng lãi như người đóng đủ.

- Chuyện đó tùy ông. Theo tôi, tốt nhất là ông làm đơn trình báo với công an phường và phòng cảnh sát hình sự. Ông cứ gửi đơn đi rồi tôi gọi điện nhờ anh bạn ở cảnh sát hình sự... Họ sẽ tìm thủ phạm và trừng trị chúng.

- Chớ! Xin đừng!

- Sao?

- Trị thằng anh thì có thằng em. Biết bao giờ mới hết.

- Vậy thì làm sao? Tôi chả hiểu ông muốn cái gì? - Tiên nghiêm giọng.

- Dạ, xin ông nói với công an là.. là bảo chúng nó thôi ạ.

Tiên cười:

- Thế thì chết, ông ạ. Như vậy là tiếp tay cho tội phạm, là bảo kê rồi. Ông cứ phải làm đơn, báo cáo với chính quyền, họ sẽ có biện pháp trừng trị bọn chúng. Còn về kế lâu dài, theo tôi ông nên thuê vệ sĩ công ty Long Sơn...

- Chết, nhà hàng mà gác như nhà... nhà tù thì ai dám đến.

- Thôi được rồi, tôi hiểu. Tôi cố gắng đề nghị với công an. Chỉ có điều là ông đừng cứng rắn quá. Rừng cứng quá dễ gãy, lưỡi mềm thì lại còn... Hình như Đức Khổng Tử dạy như vậy ông ạ.

- Vâng, vâng, tôi hiểu. Xin cảm ơn ông. Tôi sẽ lại thưa chuyện với ông sau.

Ra ngoài xe, ông chủ nhà hàng Délicieux nói với bà vợ ngồi trong xe:

- Thằng khốn nạn, còn giả ngây giả ngô.

- Thôi, mỗi tháng thí cho chúng chục triệu đồng ông ạ.

- Nhưng mà ức lắm.

° ° °

Tường được Ban giám đốc gọi lên thông báo quyết định anh thôi làm phó trưởng ban thường trực Chuyên án. Dự họp có chỉ huy phòng Cảnh sát Điều tra và cảnh sát Hình sự Phòng Tổ chức Cán bộ. Phó giám đốc Hoàng Văn Trung phát biểu:

- Qua theo dõi tiến độ điều tra vụ án giết Lê Thị Oanh, ban giám đốc đã thấy tình hình tiến triển quá chậm. Lãnh đạo Tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh cũng tày tỏ sự lo lắng trước sự lộng hành của các băng nhóm xã hội đen... Khi giao nhiệm vụ cho đồng chí Tường là pó trưởng ban Chuyên án, ban giám đốc căn cứ vào kết quả của một số vụ án trước đây đồng chí đã điều tra và rất tin tưởng vào phẩm chất đạo đức cũng như trình độ nghiệp vụ của đồng chí Tường. Tuy nhiên, diễn biến quá trình điều tra cho thấy đồng chí Tường đã thiếu tinh thần chủ động tiến công tội phạm, quá nặng về sử dụng các phương pháp nghiệp vụ, coi trọng khâu trinh sát mà quên mất phải biết dựa vào quần chúng, phát động phong trào tố giác tội phạm... Chúng tôi cũng thông cảm với những khó khăn về gia đình của đồng chí Tường... Ban giám đốc quyết định cử đồng chí Vũ Văn Đắc, trưởng phòng Cảnh sát Điều tra làm Trưởng ban Chuyên án; đồng chí Lê Quang Cường, Trưởng phòng Cảnh sát Hình sự làm Phó trưởng ban Thường trực. Tôi chịu trách nhiệm trước Ban giám đốc để chỉ đạo công tác điều tra.

° ° °

Vi Kiến Đức lại từ Đài Loan sang gặp Tiên. Khác với mọi lần, Vi Kiến Đức tỏ ra tự tin, vui vẻ, lần này trên gương mặt của ông ta nặng trĩu lo âu.

- Lẽ ra tôi chỉ cần gọi điện cho anh là đủ, nhưng tôi phải sang đây cũng là vì tình bạn giữa hai chúng ta - Vi Kiến Đức nói - Trước hết, tôi rất lấy làm buồn khi phải thông báo cho ông biết số hàng dự định cấp cho ông vào tháng tới sẽ bị ngừng.

- Sao? - Tiên nhổm người lên khói ghế - Tôi làm ăn không sòng phẳng ư?

- Không, tôi chưa thấy ai làm ăn biết giữ chữ tín như ông. Tôi không thể cấp hàng cho ông bởi vì bởi vì có những người không muốn thế. Thành thực mà nói tôi không muốn có Viễn chinh một bữa nào đó, có một tên bịt mặt lại gí súng vào đầu tôi... Tôi đang chăm lo ba đứa cháu nội. Phải xa chúng, tôi buồn lắm.

- Tôi đã ký hợp đồng bán lô hàng dự tính nhập của ông cho ba công ty rồi. Họ đã đặt cọc...

- Tôi biết... Nhưng nếu ông xin hủy hợp đồng, ông chỉ bị thiệt hại vài trăm triệu. Số tiền đó là quá nhỏ so với cơ nghiệp của ông. Tôi sẽ bù cho ông. Thôi, tôi chỉ có thể nói như vậy vì sợ rằng cuộc nói chuyện giữa tôi và ông cũng không được an toàn. Tôi mong ông đừng vì thế mà mai không tiễn tôi ra sân bay.

Lặng đi một lát rồi Đức nói với vẻ khó nhọc:

- Giết Oanh là một người rất có thế lực... và người đó lại không muốn anh chiếm phần bánh của người ta. Anh hãy cẩn thận với cảnh sát Cường.

- Ai muốn hại tôi? Ông làm ơn cho tôi biết - Tiên năn nỉ.

- Tôi sẽ cho ông biết cụ thể về con người đó, sau khi tôi trở về Đài Loan. Sở dĩ tôi phải nói vậy là vì tôi chưa có đủ chứng cứ về hắn. Nhưng tôi tin ràng, mười ngày nữa thì mọi việc sẽ rõ.

° ° °

Trong phòng làm việc của Lê Quang Cường anh đã cho kẻ một sơ đồ lớn về hệ thống các nhà hàng, vũ trường sòng bạc của Tiên Chỉ. Trên sơ đồ ấy thì Tiên Chỉ là chủ nhân của một hệ thống kinh doanh của 8 cơ sở và hơn một chục sòng bạc. Những tên tay chân đầu sỏ của Tiên Chỉ có hơn ba chục, trong đó, đứng đầu là Hòa Đen và các phó giám đốc. Vợ Tiên cũng nằm trong danh sách đó. Cường cho họp chỉ huy các đội cảnh sát đặc nhiệm và đội chống tội phạm có tổ chức. Anh tuyên bố:

- Việc Phòng Cảnh sát Hình sự của chúng ta được cấp trên giao cho là mũi nhọn chủ công trong việc đấu tranh với các nhóm tội phạm có tổ chức, chứng tỏ cấp trên đã tin cậy và đặt lòng tin vào cán bộ chiến sĩ của đơn vị. Tôi phải nói trước với các đồng chí, đây là chuyên án đặc biệt khó khăn, nguy hiểm vì chúng ta sắp phải đối mặt với những tên tội phạm nham hiểm, xảo quyệt và tàn bạo nhất. Để giữ bí mật, tôi yêu cầu tất cả các đồng chí, ai làm việc đó, và phải chịu sự phân công trực tiếp của tôi. Và cũng nói để các đồng chí biết, phải rất cẩn thận khi dùng điện thoại di động. Hiện nay có dấu hiệu bọn tội phạm nghe trộm được sóng điện thoại di động. Chúng ta quyết đập tan các băng nhóm tội phạm, phá bằng hết, bắt bằng hết, và tôi nói trước, trong quá trình trinh sát điều tra, nếu phát hiện ra anh nào có quan hệ với bọn tội phạm, chỉ huy phòng sẽ báo cáo Ban giám đốc và xử lý nghiêm khác.

Đội trưởng Quân xin phát biểu:

- Thưa đồng chí Trưởng phòng, tôi nhất trí với kế hoạch chỉ huy phòng về đánh bọn tội phạm có tổ chức và song song với đó là tiến hành làm trong sạch nội bộ. Tối hôm qua, tôi đi dự họp ở một tổ an ninh nhân dân, một cụ già bảo thế này: "Không nghi ngờ gì nữa, việc các ổ nhóm lưu manh hoạt động được, tồn tại được - đặc biệt là những ổ nhóm có tên tuổi - là do chính quyền buông lỏng quản lý và có sự bao che, bảo kê của một số công an, của các cơ quan tư pháp". Tôi ngẫm thấy rất đúng. Một sòng bạc, một nhà hàng chứa gái mại dâm, tồn tại hằng năm trời; một nhóm lưu manh đi đòi nợ thuê, đi đâm thuê chém mướn, ngang nhiên hoạt động tại các bến xe, bến tàu. Chả lẽ công an phường không biết, chả lẽ trinh sát địa bàn từ quận, huyện đến tỉnh không biết. Rồi có những tên tội phạm bị công an bắt, kết luận điều tra xong, chuyển sang viện kiểm sát để truy tố thì lại được quý viện đình chỉ. Có vụ đưa ra xét xử thì được hưởng mức án như đùa... Những việc đó là trách nhiệm của ai? Tuy nhiên, tôi đề nghị đồng chí phó ban Thường trực Chuyên án cần rất thận trọng khi xem xét đến nội bộ ở phòng Cảnh sát Hình sự của chúng ta đây. Ai mà chả quen biết không nhiều thì ít bọn lưu manh, bọn đầu trộm đuôi cướp... Không cẩn thận là có khi cầm dao tay phải chặt tay trái.

Mọi người đã về hết. Cường lấy một gói bánh bích quy trong tủ ra mời Tâm và Lưu:

- Ăn bánh đi các cậu. Này hôm đi Phú Thọ tìm con bé ở quán bar, nó nói những gì?

- Báo cáo anh - Lưu nói - Cô ta tên là Thuận, hai mươi ba tuổi, là cháu họ xa của lão chủ quán Hải Xuân. Cô ta nói là Oanh ngồi uống rượu với Tiên rất lâu. Sau khi Tiên về thì có ai đó gọi điện thoại tới và nghe Oanh trả lời gay gắt... Cô ta nghe loáng thoáng thì hình như giữa họ có mối quan hệ sâu nặng lắm và lại liên quan đến tiền. Oanh nói là "Con Oanh đã chết từ ngày lên giường ngủ với anh..." rồi "phải đưa ngay 3 tỉ". Sau đó ít phút, có hai thằng xông vào, đến gần Oanh và một tên người bé nhỏ, trông mặt mũi sáng sủa, mắt dữ, tóc nhuộm màu hung, cầm súng bắn Oanh, còn tên cao lớn thì đứng canh gác. Chúng đã dọa Thuận là nếu nói, chúng giết.

Ít ngày sau, ông chú họ bắt Thuận về quê, cho hai triệu đồng. Nhưng khi về Phú Thọ thì có người đến đưa cho ba chục triệu. Tuy nhiên, cứ vài ba ngày lại có người gọi điện đến đe dọa, nhắc nhở... Đó là tên Lục chữa xe máy ở gần đó. Chúng tôi hỏi cung hắn thì hắn cho biết là có một tên cũng vóc nhỏ bé, đẹp trai, đến thuê hắn gọi điện dọa cô Thuận. Hắn đã nhận được hai triệu.

- Thế thằng kia có gọi điện thoại đến không?

- Có, hắn theo dõi Thuận khá chặt chẽ.

- Các đồng chí lên kế hoạch trinh sát quán bar Hải Xuân, đặc biệt về chủ quán. Lưu ý các mối quan hệ của ông ta. Liên hệ với bưu điện tỉnh, xác minh xem máy của ai gọi đến cho Oanh Sói.

- Báo cáo anh, việc này anh Tường đã làm. Máy di động của Oanh Sói là loại dùng thẻ trả tiền trước, và cuộc gọi đến là từ trạm điện thoại công cộng ở ngay đầu phố cách quán bar Hải Xuân 200 mét. Theo nhận định của Tường thì thằng Tiên Chỉ đúng là một tên trùm xã hội đen. Bắt hắn về các tội cho vay nặng lãi, tổ chức sòng bạc, đâm thuê chém mướn thì dễ... nhưng anh Tường tin rằng, hắn không giết Oanh, mà có kẻ nào đó và anh ấy có lần bảo: "Loại như Tiên chưa là cái đinh gì? Còn có con rắn to hơn nhiều."

Lê Quang Cường cười nhạt:

- Để rồi xem, ai nhận định đúng. Về dư luận cho rằng Tiên đã gặp Tường, các cậu có suy nghĩ gì không?

- Chúng tôi không nghe thấy - Tâm nói - Nhưng thời gian gần đây, việc bọn tội phạm tìm cách gặp công an, tòa án, viện kiểm sát, cả quan chức chính quyền để chạy án là có - nhất là án kinh tế, cho nên không loại trừ tên Tiên tìm cách tiếp cận anh Tường. Nhưng tôi tin là anh ấy đủ bản lĩnh.

° ° °

Tường về nhà. Hôm nay vợ anh gọi điện bảo anh về để bàn chuyện ly hôn. Liên pha nước cam cho Tường, nói với sự thông cảm:

- Em biết là anh giận em và những ngày qua bố con anh phải sống vất vả. Em cũng là người có lỗi trong chuyện này.

- Bao giờ thì cô sang Đài Loan ở hẳn với ông Cheng?

- Còn tùy thuộc vào anh?

- Tùy thuộc vào tôi ư?

- Vâng. Em đã làm đơn ly hôn...

Liên mở tủ lấy ra lá đơn đưa eho Tường. Anh xem chăm chú rồi lắc đầu:

- Tôi không đồng y với nội dung lá đơn này. Cô muốn ly hôn để lấy lão Cheng, tôi đồng ý. Nhưng tôi không đồng ý đổi căn nhà này lấy con gái tôi. Cô đã ra nước ngoài sống, cô cứ đi. Còn con Thảo nó phải ở Việt Nam với tôi. Nhà của cô, cô cứ giải quyết.

- Anh phải thương em. Em đẻ ra nó...

- Vâng, vậy lúc cô thẳng tay đuổi hai bố con tôi ra khỏi nhà, cô có nghĩ đến nó là con của cô không? Hay lúc đó cô chỉ muốn rảnh tay để đi với lão Cheng? Tôi đồng ý ly hôn, còn việc chia tài sản, không phải bàn vì tôi không có gì, nhưng về con, tôi sẽ để tòa án quyết - nó đi theo ai.

° ° °

Thủ tục cho một cuộc ly hôn cũng không đơn giản. Sau ba lần tổ hoà giải của phường đến thuyết phục không được, lúc ấy Tòa án mới xét. Hôm có giấy gọi của Tòa, Tường cứ thẫn thờ như người mất hồn. Liên thì trái lại, cô có vẻ như đang mong đợi ngày đó. Sáng hôm đó, hai người cùng bé Thảo vẫn ra quán phở đầu phố ăn. Tường cố nuốt mà không hết được nửa bát.

Phòng xử án dân sự Tòa án quận chỉ rộng khoảng hai chục mét vuông. Bàn ghế trong phòng trông thật thảm hại. Dăm chiếc ghế băng cái thì long chân, cái thì nứt toác... Thẩm phán là một phụ nữ tuổi khoảng ngoài bốn mươi, có khuôn mặt khắc khổ và khô như hạc. Sau những câu hỏi chiếu lệ và những lời khuyên sáo rỗng, chị Thẩm phán tuyên bố.

- Tòa sẽ nghỉ mười lăm phút để nghị án.

Chị thẩm phán vừa nói đến đó, bỗng từ ngoài cô thư ký văn phòng Công ty Vạn Lợi lao vào, nói nhỏ vào tai Liên. Liên tái mặt và run người... rồi hấp tấp chạy vào phòng nghị án và chỉ năm phút sau lại quay ra lấy xe máy và phóng đi. Tường rất ngạc nhiên trước thái độ của vợ. Anh ra hỏi cô thư ký:

- Có chuyện gì đấy cô?

- Ông Cheng vừa bị tai biến mạch máu não, cấm khẩu rồi. Đang cấp cứu ở bệnh viện Quốc tế. Ông ấy đã kịp ký giấy ủy quyền cho chị Liên điều hành Tổng công ty! 

Chương trước | Chương sau

↑↑
Cây Tỏi Nổi Giận

Cây Tỏi Nổi Giận

Cây tỏi nổi giận, vốn tên sách là Bài ca củ tỏi Thiên Đuờng, nhưng căn cứ vào cốt

20-07-2016 30 chương
Đề Thi Đẫm Máu

Đề Thi Đẫm Máu

Tên truyện: Đề Thi Đẫm MáuTác giả: Lôi MễThể loại: Truyện Ngôn TìnhTình

20-07-2016 43 chương
Âm Láy Ma Quỷ

Âm Láy Ma Quỷ

Nếu bạn muốn tìm một cuốn truyện mà bạn không thể cưỡng lại sức hút của nó,

19-07-2016 72 chương
Truy Đuổi

Truy Đuổi

Tên truyên: Truy ĐuổiTác giả: Nhan Tiểu NgônChuyển ngữ: Lạc Dương (QT, google,

20-07-2016 74 chương
Cổ Cồn Trắng

Cổ Cồn Trắng

Đây là cuốn tiểu thuyết điều tra hình sự viết về chiến công của những người

20-07-2016 20 chương
Cổ Cồn Trắng

Cổ Cồn Trắng

Đây là cuốn tiểu thuyết điều tra hình sự viết về chiến công của những người

20-07-2016 20 chương
Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Một tiểu thuyết ngôn tình kết hợp với trinh thám hấp dẫn của Đinh Mặc, tuy

20-07-2016 77 chương
Cây Tỏi Nổi Giận

Cây Tỏi Nổi Giận

Cây tỏi nổi giận, vốn tên sách là Bài ca củ tỏi Thiên Đuờng, nhưng căn cứ vào cốt

20-07-2016 30 chương
Cổ Cồn Trắng

Cổ Cồn Trắng

Đây là cuốn tiểu thuyết điều tra hình sự viết về chiến công của những người

20-07-2016 20 chương
Thiên Tỏa

Thiên Tỏa

Thiên Tỏa được sáng tác dựa trên những tình tiết có thật trong quá trình phá án của

27-07-2016 34 chương
Sắc màu của tình bạn

Sắc màu của tình bạn

Audio - Có một ngày sắc màu của thế giới này bắt đầu tranh luận với nhau xem ai có

01-07-2016
Bố và nó

Bố và nó

Cuộc sống ngày nay như một chiếc tàu điện, người ta đi qua nhau mà chẳng có thể để

29-06-2016
Tình thương

Tình thương

Ông và nó đã sống với nhau bảy năm trong căn nhà gỗ nhỏ chưa đầy tám mét

23-06-2016
Có một ngày như thế

Có một ngày như thế

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Tháng năm không ở lại") Tôi thích

27-06-2016
Thiên thần quân phục

Thiên thần quân phục

Đây là một câu chuyện trong gia đình mà cha tôi đã kể cho tôi nghe về mẹ của ông,

27-06-2016
White

White

(khotruyenhay.gq) Nghe kể rằng... phòng 101... dãy C... khu quân sự tôi đang học... từng có

01-07-2016

Snack's 1967