Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Cổ Cồn Trắng

Cổ Cồn Trắng


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 20
5 sao 5 / 5 ( 7 đánh giá )

Cổ Cồn Trắng - Chương 04

↓↓
Năm Chi vịn vai cô gái lảo đảo đi ra. Chờ họ đi xong, cô gái còn lại xà vào Tiên:

bạn đang xem “Cổ Cồn Trắng ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Sao lâu nay không gọi em? Hay là có con nào hớp hồn rồi?

° ° °

Trong lúc Tiên đang hủ hí với gái thì ở trên Phú Thọ, Lưu và Thành đã tìm ra cô gái phục vụ quán bar Hải xuân. Cô ta tên là Thuận dang bán ở một quán giải khát nhỏ trong thị xã Phú Thọ cũ. Hai anh em đến quán trong vai những người lái xe tải đường dài. Lưu và Thành vào quán, gọi cà phê uống. Lưu cố tình gọi tên cô ta để thử phản ứng xem sao:

- Thuận ơi, cho anh hai ly cà phê đen và gói ba số nhé.

Thuận mang cà phê ra rồi hỏi:

- Sao anh biết tên em?

- Lạ gì? Ngày trước em làm ở bar Hải Xuân, bọn anh tối nào mà không có mặt ở đó.

- Thế ư? Sao em không nhớ nhỉ?

- Làm sao nhớ nổi. Vả lại, em là hoa hậu của bar Hải xuân, dân cửu vạn bọn anh... chà, ai để ý. Đang ở đấy khá, sao em về quê?

- Em chán thành phố rồi. Về quê dễ sống hơn, mấy lại ở đấy phức tạp lắm.

Lúc này quán đã hết khách. Thành nói lấp lửng:

- Chán gì? Chắc là thấy mụ Oanh chết, sợ quá phải không?

- Cũng một phần như vậy.

- Mụ Oanh chết là đáng đời. Nghe nói ngày trước, mụ đã sai bọn đệ tử giết mấy người rồi, có vụ chúng chặt người ta ra làm ba khúc, nhét bao tải vứt xuống sông Cấm.

- Khiếp, dã man quá.

- Ác gia ác báo, thế cho nên mới bị một thằng oắt con rủ đến uống cà phê rồi bắn chết.

Nghe vậy, Thuận buột miệng:

- Oắt đâu mà? - Nói đến đấy, Thuận biết mình lỡ lời, cô nói lấp - Oắt con làm sao cầm nổi súng, chắc phải bọn già có kinh nghiệm.

Tuy nhiên, câu nói lỡ của Thuận đã không qua nổi hai trinh sát. Thành thăm dò:

- Phải công nhận công an giỏi. Án tù mù như vậy mà hôm qua họ vồ được hết. Lúc nãy nghe đài thông báo, mình nghe hình như có một thằng gọi là Tuấn, một thằng gọi là Hải. Chúng nhận là đi giết thuê.

- Thế hả anh? - Thuận nói như reo lên - Đáng đời bọn nó. Hai thằng ấy, có một tên bé loắt choắt, tóc hung có nét mặt dữ lắm.

- Thằng nào giết người mà chả dữ.

- Mụ Oanh hôm đó cãi nhau với ai đó, nói chuyện điện thoại, toàn nói đến tiền... Lúc ấy em nghe loáng thoáng. Chỉ hơn chục phút sau thì bị bắn.

Rồi lại nhận ra mình nhỡ miệng, cô ta lại nói lấp:

- May là lúc chúng bắn nhau, em trong toa-lét, nếu ở ngoài, không khéo chúng giết ngay rồi.

Thành và Lưu uống xong cà phê, họ chào Thuận rồi ra xe tải đi. Thuận nhìn theo, cười yên tâm. Thuận vừa quay vào thì có chuông điện thoại. Từ đầu dây đằng kia, có tiếng nói:

- Hai thằng nào mà mày tiếp chuyện nó lâu thế?

Thuận giật mình hoảng sợ, cô nhìn quanh quất rồi lúng búng:

- Lái... lái xe tải. Nó đi rồi.

- Lái xe quen à?

- Không, tán tỉnh lăng nhăng.

- Nhở đấy nhé, tao ở cách nhà mày không xa đâu. Muốn sống mà làm ăn thì hãy biết giữ mồm.

Thuận đặt máy, cô chạy ra ngoài ngó ngược ngó xuôi. Phố xá vắng lặng. Thuận vào nhà, ngồi thừ ra. Lát sau, cô gọi điện về nhà, kêu đau bụng không đi xe được và bảo anh trai ra đón.

° ° °

Sáng hôm sau, Thuận được mời ra Công an phường. Đồng chí phó Công an phường động viên:

- Hôm nay, chúng tôi mời cô ra đây để muốn nghe cô kể lại những gì đã xảy ra lúc bọn lưu manh giết cô Oanh. Cô cứ nói thật, chúng tôi sẽ ghi lại Và cô yên tâm. Chúng tôi có trách nhiệm bảo vệ cô an toàn. Cũng nói để cô biết, những kẻ nào đe dọa cô, kể cả những tên gọi điện thoại... cũng sẽ bị xử lý.

Thuận tái mặt, tay cầm ly nước mà run run:

- Em có biết gì đâu? Hôm ấy, cảnh sát điều tra hỏi em, mấy hôm sau họ bắt em làm bản tường trình. Em nói hết rồi.

- Không, cô vẫn giấu, đến hôm qua, cô đã nói thật.

Từ buồng trong, Thành và Lưu bước ra. Nhìn hai người mặc quần áo cảnh sát, Thuận bàng hoàng. Thành nói tiếp:

- Hôm nay cô phải nói hết, nếu như không muốn mình trở thành kẻ tòng phạm với chúng. Cô biết chúng, đã chứng kiến toàn bộ sự việc, nếu cô cố tình che giấu, cô sẽ phạm tội không tố giác tội phạn.

Thuận ngơ ngác nhìn Thành, bỗng cô ta rú lên:

- Chúng giết em mất.

Vừa lúc đó, hai cảnh sát dẫn vào một gã thanh niên, tay bị khóa số 8. Thuận nhận ra đó chính là thằng Lục thợ sửa xe máy ở cách quán cà phê của mình không đầy năm chục mét.

- Nào, Lục Máy, anh đã bao nhiêu lần gọi điện đe dọa cô Thuận?

° ° °

Ban chuyên án họp, lần này có sự tham gia của lãnh đạo Cục Cảnh sát Hình sự và phó giám đốc Hoàng Văn Trung. Mở đầu cuộc họp, Trung nói:

- Hôm nay, chúng ta họp để đánh giá kết quả quá trình điều tra vụ án giết Oanh Sói cũng như một số hoạt động của các băng nhóm tội phạm có tổ chức hoạt động theo kiểu xã hội đen. Tham dự họp có đồng chí Hoạt, đại diện Cục Cảnh sát Hình sự và đồng chí Trình, chuyên viên cấp cao của Tổng cục Cảnh sát về đấu tranh chống tội phạm có tổ chức. Trước khi đồng chí Tường báo cáo, tôi xin truyền đạt ý kiến của đồng chí Giám đốc. Ý kiến ngắn thôi: Giám đốc Công an tỉnh rất không hài lòng về việc điều tra vụ án bởi tốc độ quá chậm và ý chí tiến công tội phạm của các đồng chí trong Ban chuyên án quá nhu nhược, thụ động. Trong việc này, trách nhiệm chính thuộc về đồng chí Tường, Phó trưởng ban thường trực Chuyên án. Đồng chí Đắc là Trưởng ban, do phải đi công tác xa, lại nằm viện một thời gian. Ban Giám đốc sẽ xem xét trách nhiệm sau.

° ° °

Buổi sáng, như thường lệ, Tiên ngồi ăn sáng, uống cà phê trong khuôn viên biệt thự của mình. Người phục vụ mang báo đến.

- Thưa ông, hôm nay có bài báo này, ông nên coi kỹ.

Tiên mở tờ báo và chăm chú đọc bài "Vì sao cho đến nay Vụ án giết Oanh Sói vẫn không tìm ra thủ phạm". Tiên chưa đọc xong thì có chuông điện thoại di động, Tiên nhìn số máy và biết đó là máy của Lê Văn Chi, phó chủ tịch tỉnh:

- Dạ thưa anh, em Tiên đây ạ.

- Tôi đã ký duyệt dự án khu dân cư mới Đầm Quan rồi. Theo ý cậu dấy.

- À, em xin cám ơn anh. Chiều nay, em xin đến nhà gặp anh ít phút.

- Thôi, đừng đến? Thứ bảy này, tôi đi nghỉ ở Hạ Long, ta gặp nhau dưới đó.

- Dạ em sẽ xuống. Anh có cần chuẩn bị gì không?

- Cậu bố trí đi, nhưng cẩn thận, tôi bị người đi kèm đấy.

- Em hiểu, anh yên tâm.

Tiên buông máy, ngả người khoan khoái. Bỗng hắn nhìn chòng chọc vào bài báo rồi vội vã gọi điện thoại lại cho Năm Chi:

- Thưa anh, em Tiên đây. Sáng nay anh đọc báo Pháp luật của tỉnh chưa?

- Tôi đang đọc bài nói về vụ con Oanh và liên quan đến anh.

- Thưa anh, em thề có bóng đèn, em không thù gì con Oanh.

- Tôi cũng đã có ý kiến với Công an tỉnh rồi. Án từ thì cứ lẳng lặng mà điều tra, có đủ chứng cứ phạm pháp, dù là ai cũng xử lý. Nhưng trong lúc trắng đen chưa rõ thì đừng có làm loạn lên, phải giữ danh dự cho người ta.

- Em rất biết ơn anh. Nhưng theo anh... nếu như bài báo viết thế này, liệu bên Công an tỉnh có phải thay người điều tra không?

- Chắc chắn là phải thay. Mới có đơn kiện cậu Tường về tội bỏ lọt tội phạm trong vụ trọng án ở Nhà máy Cơ điện năm trước, rồi lại có hàng xóm tố cáo chuyện cậu ta hành hạ, đánh đập vợ... Mà thôi, cậu cứ lo thân đi. Dù ai điều tra, thế nào họ cũng sờ đến cậu đấy.

Tiên ngồi thừ ra một lúc lâu rồi cho gọi họp các thành viên trong công ty. Đó là các phó giám đốc, chủ nhà hàng, vũ trường, nhà kho. Chờ mọi người ngồi yên vị, Tiên thông báo:

- Sắp tới, có đợt kiểm tra hành chính và kiểm toán. Tôi yêu cầu ngay ngày hôm nay, các anh tập trung kiểm tra lại toàn bộ sổ sách kế toán. Tất cả nhũng gì bất lợi đem hủy hết.

Nói xong, Tiên Chỉ cho mọi người về, riêng Hòa thì hắn bảo ở lại. Tiên hỏi Hòa:

-Tao nghe chỗ nhà hàng gì đó mới khai trương nhưng lại cậy thế con nhà ai phải không?

- Vâng, nó cậy là cháu vợ ông Thiều, Phó chánh tòa hình sự huyện Vân Sơn. Nó chửi cả chúng con.

- Ghê nhỉ, thôi, cứ gửi cho nó ít quà viếng.

- Vâng, con hiểu.

° ° °

Nhà hàng có cái tên rất Pháp là Délicieux (Ngon tuyệt) mới khai trương được ít ngày nhưng khách đến rất đông. Một buổi chiều tối, vào đúng lúc khách đông, bỗng có chiếc taxi tải phóng đến. Từ thùng xe, nhảy xuống ba thanh niên, chúng nhanh nhẹn khoản xuống ba vòng hoa tang đề "Kính viếng Délicieux" và một cỗ quan tài sơn đỏ. Chúng để ngay cửa ra vào...

Dưới mỗi vòng hoa lại có một vật tròn nom hệt quả lựu đạn, vì vậy nhân viên bảo vệ nhà hàng sợ xanh mắt.

- Có lựu đạn? Bọn khủng bố.

Ai đó hét lên. Thế là mọi người trong nhà ù té xô nhau chạy. Chủ nhà hàng là một ông già ốm yếu mặt cắt không còn hột máu. Phải mất một lúc lâu ông mới lúng búng:

- Gọi... gọi cảnh sát 113!

Một nhân viên vừa quay máy điện thoại thì ông bỗng như người ngủ mê sực tỉnh. Ông vội vàng vồ vào bàn phím:

- Không... không được. Cho thuê xe đổ ngay mấy thứ đó ra sông.

Sáng hôm sau, Tiên đang ngồi đọc báo ngoài vườn thì có người vào báo:

- Thưa ông, có ông chủ nhà hàng Délicieux đến xin gặp.

- Mời ông ấy vào.

Ông chủ nhà hàng Délicieux mặc bộ đồ vét nhàu đen rất sang trọng vào và lễ phép chào.. Tiên đon đả:

- Chào ông Túy. Lâu quá không gặp ông. Nghe nói ông mới đi Pháp về.

- Chào ông Tiên. Vâng tôi sang ở với các cháu hơn một năm.... Hôm nay đến xin thưa chuyện với ông, mong ông giúp đỡ.

- Có việc gì, ông cứ nói.

- Chả là thế này, các con tôi giao cho ít tiền về nước kinh doanh, kiếm tí nuôi mấy đứa trong nhà. Mới mở được hơn tuần, cũng khá ông ạ. Nhưng chiều hôm qua... không biết bọn nào chở hoa tang và quan tài đến đặt ở cửa... Tôi sợ quá. Nghe nói mấy hôm trước có người đến đặt vấn đề xin góp cổ phần và họ sẽ lo cho không đứa nào dám quậy. Thằng cháu tôi lại không đồng ý vì cứ nghĩ rằng ở thành phố mình, trật tự tốt lắm. Chúng nó làm thế này, tôi hiểu rồi. Ông cố giúp.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Người Đẹp Trả Thù

Người Đẹp Trả Thù

Lòng hận thù của con người rồi cũng đến lúc kết thúc, tình yêu đã giúp Tiểu Nê

20-07-2016 28 chương
Âm Mưu Thay Não

Âm Mưu Thay Não

Và có lẽ nhiều bạn đọc đang băn khoăn không hiểu cuộc sống của nhân vật Hà Phan

20-07-2016 48 chương
Đứa Trẻ Giấy

Đứa Trẻ Giấy

Câu chuyện bắt đầu bằng mẩu tin có thật được công bố trên Thông tấn xã liên hợp

19-07-2016 38 chương
Mùi Hương Trầm

Mùi Hương Trầm

"Mùi hương trầm" là ký sự du hành tại Ấn Độ, Trung Quốc và Tây Tạng của tác giả

20-07-2016 29 chương
Cây Tỏi Nổi Giận

Cây Tỏi Nổi Giận

Cây tỏi nổi giận, vốn tên sách là Bài ca củ tỏi Thiên Đuờng, nhưng căn cứ vào cốt

20-07-2016 30 chương
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Một tiểu thuyết ngôn tình kết hợp với trinh thám hấp dẫn của Đinh Mặc, tuy

20-07-2016 77 chương
Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Câu truyện rất logic và hợp lí, miêu tả sâu sắc tâm lí nhân vật nhất là những

19-07-2016 38 chương
Truy Đuổi

Truy Đuổi

Tên truyên: Truy ĐuổiTác giả: Nhan Tiểu NgônChuyển ngữ: Lạc Dương (QT, google,

20-07-2016 74 chương
Gửi lại ngày hôm qua

Gửi lại ngày hôm qua

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Hồi

25-06-2016
Vàng mai

Vàng mai

Người ta đang bán mùa xuân. Người ta đang mua mùa xuân. Người ta trao nhau mùa xuân. Tôi

29-06-2016
Lỡ hẹn với biển

Lỡ hẹn với biển

Phải, ai cũng phải lớn lên, ai cũng phải khác đi... *** 1. Năm tôi 7 tuổi, cha mẹ tôi

24-06-2016
Sư Phụ, Không Cần A

Sư Phụ, Không Cần A

Sư Phụ, Không Cần A là một truyện ngôn tình cổ đại có nội dung 18+ (truyện ngôn tình

22-07-2016 45 chương
Cây Nhung Nhớ

Cây Nhung Nhớ

Em gặp Anh vào một đêm khi Em đã chuếnh choáng hơi men. *** Người nóng hừng hực, Em

24-06-2016