Insane
Âm Mưu Thay Não

Âm Mưu Thay Não


Tác giả:
Đăng ngày: 20-07-2016
Số chương: 48
5 sao 5 / 5 ( 97 đánh giá )

Âm Mưu Thay Não - Chương 29

↓↓
Ra khỏi bệnh viện, Hà Phan nghĩ ngay đến Trần Phách. Anh không biết ông ta hôm qua có nghe rõ anh nói gì không, nếu nghe thấy chắc ông ta đã cho người đi theo anh lên núi X. Hoặc ít ra ông đang sốt ruột đợi tin anh sau khi đi trinh sát ngọn núi đó. Tìm một vị trí khuất trong bệnh viện trong khi mắt không rời hai kẻ tình nghi. Hà Phan gọi về cho Trần Phách.

- Chào sếp, cái tin Tôn Thất Sắc bị giam trên núi H là giả và tôi suýt mất mạng vì nó.

- Tại sao hôm qua không nói cho tôi là cậu lên đó.

Hóa ra ông ta hôm qua không nghe anh nói, cũng may là chưa có gì nghiêm trọng.

bạn đang xem “Âm Mưu Thay Não ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

- Hôm qua máy nhiễu, vả lại vệ binh đang truy đuổi nên tôi không thể nói rõ hơn.

- Giáo sư Samdech có biết chuyện này không?

- Chắc ông ta nghe thấy và biết tôi lên đó. Sau khi tôi lên núi cũng gọi cho ông ta lên cứu một người giống hệt Tôn Thất Sắc, nhưng hóa ra là cái bẫy để lừa ta.

Bỗng Trần Phách cắt ngang lời anh.

- Cậu phá hỏng hết của tôi rồi. Để người thứ hai biết cậu đi đâu là tối kị lúc này, hơn nữa đó lại là Samdech. Hãy nghe tôi hỏi tiếp đây, ngoài Samdech có ai biết cậu lên hang H không?

- Kẻ đặt bẫy giết tôi cũng biết.

- Hắn nay đang ở đâu?

- Do tôi đã tự vệ chính đáng nên hắn đã bị thương và nằm lại trên hang. Vì tình thế rất nguy hiểm, hơn nữa bác sĩ Samdech đã cho máy bay đến nên tôi đã bỏ chạy xuống núi.

Hà Phan nghe rõ tiếng thở phào phía đầu dây bên kia.

- Lẽ ra cậu phải gô cổ thằng cha đó lại rồi nộp cho cảnh sát. Bắt sống được hắn có nghĩa là con đường đi tìm Trần Phách sẽ mở ra, nhưng cậu đã không làm được thế.

Hà Phan im lặng không nói gì, anh cũng không muốn sự việc lại xảy ra như vậy. Từ ngày đặt chân đến xứ sở huyền bí này, mọi sự sắp đặt và tính toán luôn luôn bị đảo ngược một cách không thể ngờ nổi.

- Cậu vẫn chưa làm được cái thá gì cả, mà đang ở đâu đấy?

- Tôi đang bệnh viện sisophon và luôn bị hai mũi nhọn truy đuổi, vệ binh và nhóm sát thủ. Nếu rơi vào tay một trong hai đội quân kia thì hậu quả không gì có thể tồi tệ hơn.

tình cho ông ta biết anh đang ở bệnh viện, hi vọng đau đớn này mà ông ta thông cảm cho những thất bại đã qua. Nhưng không, giọng Trần Phách thản nhiên đến lạ lùng:

- Nếu còn kẻ đeo bám là còn tốt đấy.

- Tôi không hiểu?

Ông ta tỉnh queo:

- Kẻ nào muốn giết cậu là còn sợ cậu đấy, lần theo dấu chân chúng về hang ổ, công việc đang tiến triển rất tốt đấy.

- Tốt ư? – Hà Phan đau đớn rên lên.

Ngay lúc đó, đôi trai gái từ trong phòng bệnh bước ra hành lang. Hà Phan ém sát góc tường và lóe lên một ý nghĩ.

- Báo cáo sếp, còn một cách nếu sếp cho phép.

- Cách gì?

- Bắt sống bọn sát thủ!

Đầu giây bên kia im lặng hồi lâu. Anh tiếp tục nói:

- Phải bắt để lấy cung. Đó là cách duy nhất.

Lại một hồi im lặng nặng nề trôi qua. Một giọng trầm nhưng cứng rắn vang lên rất gọn.

- Hoặc là anh phải hoàn thành nhiệm vụ, hoặc là về nước ngay tức khắc.

- Rõ.

Hà Phan đút máy vào túi rồi bước nhanh ra cổng bệnh viện. Anh định thần rồi xét lại mình còn đủ tỉnh táo nữa không, hay đã bị lòng hận thù và cay cú lấn át.

Một nước cờ sai trên đất khách sẽ liên lụy đến Bộ và uy tín Quốc gia. Nếu trên chiến trường K trước đây anh bắt tù binh để khai thác là phương án được khuyến khích. Nhưng hiện nay hoàn cảnh lại khác nhau hoàn toàn, tuy không nói thẳng ra nhưng Trần Phách hiểu rõ luật pháp nước bạn vô cùng nghiêm khắc. Anh cần tự hiểu để tránh lún sâu vào rắc rối không đáng có. Bắt sống địch để lấy lời khai là một kĩ năng và nghệ thuật của trinh sát chiến trường, nay anh sẽ tái bản một tác phẩm năm xưa.

Hà Phan bước nhanh ra cổng tìm một quán nhỏ để tiện quan sát đôi trai gái.

Nhìn gã đàn ông lững lững như con mãnh thú làm anh lo ngại cho cánh tay sắp lìa của mình. Loài thú trở nên dữ tợn và khó lường khi đang đói mà săn hụt mồi. Chúng tức tối leo lên chiếc Mercury Mountaineer đỗ trong sân.

Hà Phan sờ cánh tay được nẹp bằng hai thanh đũa cái rất chắc chắn. Lần này thay vì chạy trốn khỏi hiểm nguy anh quyết định đối đầu với chúng. Nhất định phải lật ngửa ván bài này

Lúc này anh mới nhận ra rằng manh mối về Tôn Thất Sắc không phải là những bức thư điện tử mơ hồ. Cũng không cần lặn lội rừng thiêng nước độc.

Đầu mối con tin đang hiển hiện trước mặt, ngay trong chiếc xe SUV.

Thậm chí manh mối tên sát thủ đang trong túi anh, chiếc Iphone. Trong phút giây, anh thấy xung quanh mình đều là manh mối, ngay cả Tôn Thất Sắc cũng đang chơi trò ú tim với anh. Ông ta đang mỉm cười thử thách anh trong bóng tối.

Mình không cần phải cuống lên thế. Anh tự răn. Hà Phan nhớ lại hai ngày nay chưa có phút nào rỗi để ăn, đúng hơn là không có gì để ăn. Hai đêm qua anh cũng không ngủ, nếu như đêm đầu tiên anh phục ngoài nhà xác bệnh viện thì đêm thứ hai làm mồi cho đàn muỗi bên dòng suối phum soya.

Gọi xong một bát hủ tiếu Nam Vang ưa thích, anh húp roạt để giải quyết cái dạ dày rồi bật lon bia Angkor tráng miệng. Máu đã bắt đầu bơm rần rật trong huyết quản, trí não đã trở lại minh mẫn và anh đã vạch ra hai hướng chính để giải quyết.

Một là bám theo chiếc SUV đang nằm trong bệnh viện.

Hai là giải mã cuộc gọi trong chiếc Iphone.

Công việc của anh bây giờ thiên về kĩ thuật cao chứ không phải là ‘’lăn lê bò toài’’ nữa. Hà Phan bật chiếc Iphone chờ sẵn rồi nghĩ cách bám theo chiếc Mercury.

Quyết không để mất đầu mối quan trọng này, khi thấy chiếc SUV ra khỏi cổng rồi rẽ về Poipet, Hà Phan tiến lại cổng bệnh viện bắt xe ôm. Mắt anh sáng lên khi thấy gã xe ôm quen đã chở anh đến lúc nãy. Gã cũng mừng vẫy tay miệng rối rít.

- Ôi, tưởng anh nằm luôn trong kia.

- Bong gân thôi, nhằm nhò gì.

- Bây giờ anh đi đâu em chở? May quá suýt nữa em về xe không.

Hà Phan liếc thấy chiếc SUV đang chầm chậm rà dọc đường như tìm kiếm.

- Cứ từ từ để tôi nghĩ xem đã.

- Ơ kìa, đi đâu mà còn phải nghĩ à? Cửa khẩu Poipet giờ nhiều sòng bạc lắm, hay tôi dẫn anh đi chơi?

Lúc đó chiếc SUV tăng tốc lao về hướng Poipet, anh vỗ vai gã xe ôm.

- Ừ, poipet thì poipet. Lẹ lên!

Gã xe ôm hăm hở vặn ga về hướng cửa khẩu. Bỗng anh thấy chiếc SUV bất ngờ đi chậm lại.

- Cứ đi từ từ thôi.

Chiếc Dream tiến gần đuôi chiếc SUV định vượt nhưng Hà Phan lại vỗ nhẹ vai anh ta.

- Chậm thôi, tôi sợ tốc độ lắm.

Gã xe ôm quay ra sau, quả là có mùi bia thật, hắn càu nhàu:

- Anh say à, lúc nhanh lúc chậm.

Chờ cho chiếc xe máy vượt lên khá xa, anh nhìn gương chiếu hậu thấy chiếc SUV dừng lại phía sau liền ghé sát tai gã nói.

- Anh dừng lại tôi nhờ một tí.

Gã xe ôm phanh xe rồi bực bội quay hẳn đầu lại nhưng đã thấy anh nhảy xuống đường. Thấy chiếc xe quay ngược trở lại, Hà Phan vội vã gọi gã.

- Quay lại!

Gã xe ôm lúc này không giấu nổi vẻ cục cằn, hắn nhìn Hà Phan như trên trời rơi xuống.

- Anh điên à?

Gã vội nhận ra một sự trùng hợp giữa chiếc ô đắt tiền và người khách lạ. Gã ngần ngại nhìn vị khách.

- Anh đang theo dõi ai đúng không?

- Người nhà ấy mà.

Gã xe ôm sõi đời gần như biết tỏng thủ đoạn của các nhóm cướp lưu động trên khu vực vùng biên này. Sau khi nắm chắc quy luật con mồi, chúng chọn thời điểm sơ hở nhất để gây án rồi tẩu thoát bỏ lại nạn nhân cho toán xe ôm như gã. Những nạn nhân của chúng là kẻ lắm tiền nhưng hiếm khi sống sót.

Hà Phan và gã xe ôm đứng lặng thinh nhìn nhau như hai gã hâm. Hai bên đều hiểu đối phương đang nghĩ gì. Thấy không ổn, Hà Phan kiểm tra lại khẩu súng kín đáo trong người rồi đánh bài ngửa với gã.

- Tôi đi theo họ, nhưng không hề đe dọa đến tính mạng họ. Xong xuôi tôi tính tiền luôn thể.

Nhìn kĩ vị khách không giống bọn đầu trộm đuôi cướp cho lắm, gã hỏi bừa.

- Anh là thám tử à?

- Không, tôi muốn biết vợ tôi đi đâu?

Minh bạch mục đích, với lại trời còn sáng sủa và trông vị khách khá lương thiện, gã cho rằng một kẻ bị thương như anh ta thì không thể tấn công một chiếc ô-tô. Gã đồng ý và tự động điều khiển tốc độ sao cho hợp lí mà chẳng cần anh chỉ đạo.

Gã xe ôm nhìn công -tơ -mét cười mãn ý rồi cài số hăm hở bám theo.

- Giữ khoảng cách đấy! - Hà Phan nhắc.

Chiếc xe máy chạy theo được một quãng chợt phanh két lại khi chiếc SUV dừng hẳn trước một quán bán hoa quả ven đường. Người phụ nữ chạy xuống hỏi thăm gì đó rồi lại chạy lên xe. Lập tức chiếc xe quay đầu lại.

- Vào quán ấy xem sao. – Anh ra lệnh.

Đợi chiếc SUV đi khá xa, Hà Phan hỏi chủ quán?

- Hôm qua tôi bỏ quên cái mũ đây không?

- Không thấy - Bà chủ đáp.

- Thế bán cho tôi cái mũ này đi. Hà Phan chỉ lên quầy lưu niệm.

Trong khi thanh toán anh hỏi nhỏ không để gã xe ôm nghe thấy.

- Lúc nãy cô gái kia hỏi gì thế?

- Cô ta hỏi có thấy người đàn ông tay trái bị thương từ viện đi ra không?

- Bà trả lời sao?

- Tôi bảo trong viện đi làm gì có ai lành lặn đâu, thế là họ đi.

Đến lúc này Hà Phan dám khẳng định hai kẻ này đang truy sát anh, chúng với tên sát thủ bị anh hạ trên núi là một. Sau khi gọi điện cho cô y tá, chúng biết anh đang ở đây. Chúng vẫn chưa từ bỏ âm mưu giết anh. Chúng bắt đầu đeo bám anh từ khi nào? Từ khi anh xuống sân bay? Từ bệnh viện Quân Y hay từ hiện trường vụ án. Chỉ có chúng nó mới trả lời được anh những câu hỏi này.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Trâm – Nữ Hoạn Quan

Trâm – Nữ Hoạn Quan

Dù mới ra mắt nhưng Trâm – Nữ Hoạn Quan đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong

21-07-2016 17 chương
27 Nhát Dao Bí Ẩn

27 Nhát Dao Bí Ẩn

Tháng năm tươi đẹp, tiết xuân còn chưa đi hết, mùa hè đã nhanh chóng kéo đến, thời

20-07-2016 6 chương
Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Câu truyện rất logic và hợp lí, miêu tả sâu sắc tâm lí nhân vật nhất là những

19-07-2016 38 chương
Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Câu truyện rất logic và hợp lí, miêu tả sâu sắc tâm lí nhân vật nhất là những

19-07-2016 38 chương
Người Đẹp Trả Thù

Người Đẹp Trả Thù

Lòng hận thù của con người rồi cũng đến lúc kết thúc, tình yêu đã giúp Tiểu Nê

20-07-2016 28 chương
Thiên Văn

Thiên Văn

Những bí ẩn chưa được tháo gỡ, những nhân vật kì lạ xuất hiện trong tập một seri

20-07-2016 16 chương
Người Đẹp Trả Thù

Người Đẹp Trả Thù

Lòng hận thù của con người rồi cũng đến lúc kết thúc, tình yêu đã giúp Tiểu Nê

20-07-2016 28 chương
Đề Thi Đẫm Máu

Đề Thi Đẫm Máu

Tên truyện: Đề Thi Đẫm MáuTác giả: Lôi MễThể loại: Truyện Ngôn TìnhTình

20-07-2016 43 chương
Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Cuồng Vọng Phi Nhân Tính

Câu truyện rất logic và hợp lí, miêu tả sâu sắc tâm lí nhân vật nhất là những

19-07-2016 38 chương
Vị yêu

Vị yêu

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Những thiên thần ngồi trên cán

25-06-2016
Mẹ của bạn tôi

Mẹ của bạn tôi

Mẹ hắn khóc khô cả nước mắt vì hắn, và khuyên hắn đi học lại. Hắn không chịu,

23-06-2016
Tạm biệt tình đầu

Tạm biệt tình đầu

Giới thiệu: Vào một buổi chiều cuối tháng chín, tôi được chọn tham gia lớp bồi

09-07-2016 1 chương
Ngoại

Ngoại

Ngoại nó lẳng lặng ra đi, để lại cho nó hằng hà những kỉ niệm... *** Nó nhìn

27-06-2016
Tình yêu muộn màng

Tình yêu muộn màng

Nàng không yêu chàng. Bởi vì xuất thân bần hàn, bởi vì cần trả nợ, mà nàng lấy

30-06-2016
Tin nhắn gửi nhầm

Tin nhắn gửi nhầm

Cứ thế 5 năm trôi qua, tình yêu giữa hai người cùng phai nhạt dần trước những lo toan

26-06-2016
Khung cửa sổ lá rơi

Khung cửa sổ lá rơi

Dành tình cảm cho một người đâu phải là điều đáng xấu hổ, cũng chẳng có lý do gì

23-06-2016