- Thế thôi, bảo cô ta xuống ngay đừng gọi điện cho tôi.
bạn đang xem “Âm Mưu Thay Não ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!Hà Phan cúp điện thoại rồi bước vào sảnh ấn cửa thang máy. Anh cười thầm khi liếc mắt qua lễ tân, một cô gái đang cầm máy gọi cho ai đó.
Chiếc thang máy khép lại và tiến ngược lên, anh chỉ cầu mong lần nay cô lễ tân không lảng vảng gần đó. Lên đến sảnh tầng 3 anh nép bên mép cửa 307 hồi hộp chờ đợi.
Quả thực mẹo vặt của anh có tác dụng tức thì. Có tiếng bước chân rõ dần bên trong. Anh nín thở, tim đập thình thình. Cánh cửa dần hé mở, sợi xích an toàn được gỡ xuống đánh ‘’xẻng’’. Môt cô gái mặc xà-rông tím thò đầu ra ngoài. Chỉ chờ có thế, nhanh như cắt, anh xoay người chèn bàn chân khe cửa, tay đẩy mạnh buộc cô gái té ngược vào trong. Bị bất ngờ cô ta ngã chổng vó trên sàn nhà, anh ậpập cửa đồng thời rút chiếc thẻ của viên chỉ huy dơ cao:
- Cảnh sát quân đội Hoàng gia đây. Cô đã bị bắt!
Hà Phan hành động mau lẹ đầy dũng mãnh nhằm trấn át đối tượng một cách tuyệt đối. Choáng váng do bị tập kích bất ngờ, cô gái hốt hoảng tùa vội mớ xà-rông khép đùi lồm cồm bò dậy. Cặp mắt đen đầy vẻ hoảng loạn:
- Ông nhầm rồi, tại sao lại bắt tôi?
- Cô và đồng bọn đang tham gia ám sát. Chúng tôi có đủ mọi bằng chứng.
Cô gái lấy lại dáng một bà chủ quyền thế.
- Các ông bắt nhầm rồi, mời ông ra khỏi phòng ngay lập tức hoặc tôi sẽ gọi cảnh sát.
Vừa nói cô ta vừa lùi từng bước về phía sau. Hà Phan liếc nhanh căn phòng sang trọng. Chiếc bàn cạnh cửa sổ có đặt một chiếc máy tính xách tay đang trong chế độ bảo vệ màn hình.
Bất thần, cô gái xoay người lao vụt về chiếc máy tính. Như một phản xạ dây chuyền, anh chồm theo đẩy chuồi cô ta về góc nhà làm cây đèn đổ rầm lên bàn. Chiếc bàn rung lên làm chiếc máy tính bừng sáng hiện rõ một bản đồ điện tử với các điểm sáng đang chuyển động.
- Đừng động vào! – Cô gái với biệt danh ‘’chuyên gia’’ hét lên.
Với thế phản công không tồi, cô gái vặn người lấy thăng bằng rồi vung cây đèn inox phang mạnh vào gáy Hà Phan. Anh thụt đầu làm cây đèn vụt trúng mặt bàn hất chiếc máy tính văng xuống đất.
Không thể để thiết bị quan trọng tan tành, Hà Phan phi người vồ lấy đứa con cưng của khoa học trước khi ngã ngửa trên sàn. Thấy đối thủ đang chới với, mụ chuyên gia chớp thời cơ vụt tới tấp lên người anh đang sóng soài trên nền nhà. Hà Phan ôm chặt máy tính vừa tránh đòn vừa che các chỗ hiểm. Lựa thế, anh nhè cổ tay cô gái đá mạnh và chính xác buộc chiếc trụ đèn văng ra xa.
Đặt vội chiếc máy xuống sàn, anh chưa kịp bật dậy thì chiếc bàn to kềnh bất ngờ bị xô đổ. Anh chỉ kịp vặn nửa người sang trái tránh chiếc bàn cùng phích nước sôi úp xuống người bắn tung tóe.
Hà Phan chưa kịp vùng dậy sau màn tấn công dồn dập của Chamnang- kar thì trên tay cô ta đã xuất hiện một lưỡi dao sáng quắc. Trong nháy mắt, một quầng tím trùm lên mặt anh. Khi cô gái lao vào đúng tầm, bằng động tác tuyệt đẹp, anh tung hai chân lên cao kẹp trúng cổ cô ta quật xuống. Mớ xà -rông tím sổ tung trùm lên mặt anh tối lòa.
Anh gồng tung người dậy rút phắ khẩu Glock dí vào trán tên nữ sát thủ.
- Nằm im, chống cự tao bắn!
Biết mình không phải là đối thủ, chuyên gia co tấm thân ngọc ngà trong hai gọng chân cứng như sắt. Cô ta bất lực nhìn người đàn ông nhặt chiếc đai yếm bung ra trên sàn trói chặt tay.
- Tại sao chúng mày định giết tao? Tại sao! - Anh gằn lên giận dữ.
- Mày không phải là cảnh sát, mày là tên Duôn chó má.
- Câm ngay! - Hà Phan gầm lên. - Ai ra lệnh cho mày? Ai? Giáo sư Tôn Thất Sắc ở đâu? khai ra!
Cô gái câm như hến. Sau một hồi vùng vẫy thì chamneng-kar đã bị trói chặt như con heo nái. Hà Phan liền buông cô ta rồi phủi tay ngồi dậy.
Mặt cô ta đanh lại. Đôi môi mọng dày như môi đá tượng đá Apsara khẽ nhếch một nụ cười Bayon nửa như mỉa mai nửa như khinh bỉ kẻ thù. Bất chợt anh quỳ xuống tì gối lên cổ cô ta thét vang.
- Tôn Thất Sắc đâu khai mau!
Nòng khẩu Glock cố chọc thủng lớp chai lì trên khuôn mặt Chamnang-kar trong vô vọng. Bỗng dưng anh chùn tay lại khi một sắc thần bí ẩn lóe tỏa từ đôi mắt đen tuyền của cô gái Khmer.
Chương trước | Chương sau