Ring ring
Dấu chân của chúa - Greg Iles

Dấu chân của chúa - Greg Iles


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 47
5 sao 5 / 5 ( 62 đánh giá )

Dấu chân của chúa - Greg Iles - Chương 8

↓↓

Cô trừng trừng nhìn tôi như thể tôi vừa nói, "Chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa," mà trong thâm tâm chính tôi cũng cảm thấy thế.

bạn đang xem “Dấu chân của chúa - Greg Iles” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"David..."


"Taxi của cô đến rồi." Tôi đứng đó, khi ánh đèn pha dừng lại trước cửa ngôi nhà, chú ý xem có đèn taxi trên nóc xe không.


Cô lắc đầu, gần như bất lực.


"Đừng lo," tôi nói. "Tôi sẽ không sao đâu. Cô đã giúp tôi rất nhiều."


"Tôi chưa làm được cái khỉ gì cho anh cả."


Tôi kéo cô khỏi khung cửa sổ, rút trong túi ra chiếc máy ghi âm, lấy băng ra đặt vào tay cô. "Nếu cô muốn giúp, đây là cơ hội." Tôi đã định tiễn cô đi, nhưng lại ngần ngừ. "Còn một việc nữa cô có thể làm."


"Nói đi."


Tôi chỉ chiếc túi Ziploc trên ghế. "Liệu ở Duke có ai xét nghiệm được chất bột này một cách an toàn xem có tác nhân lây nhiễm hoặc độc tố không?"


"OK. Ở đó có những người sống bằng nghề này mà."


Có một cái gối có vỏ bọc trên sofa. Tôi tuột vỏ gối ra, bỏ túi Ziplocs vào trong rồi đưa cho cô. "Cô phải hết sức cẩn thận với nó."


"Anh lại dạy khỉ leo cây rồi."


Tôi bóp nhẹ tay cô. "Cám ơn. Thôi nào, đi đi."


Cô không đi. Cô đứng kiễng chân, hôn nhẹ lên môi tôi. "Cẩn thận, làm ơn thật cẩn thận."


Tôi chăm chăm nhìn cô bỏ cái vỏ gối vào dưới áo khoác rồi đi ra tiền sảnh. Tôi nghe tiếng cửa trước khép lại nhẹ nhàng. Qua cửa sổ trước, tôi thấy cô đi đến taxi. Chiếc xe đỗ trên lối vào nhà Lu Li, rồi chạy ra quành lên phía đường Gimghoul.


Tôi ra xe của mình, lùi vào trước cửa ga ra nhà Fielding, bấm còi. Lu Li mở cửa từ bên trong, rồi đóng lại sau lưng tôi.


Bà mở cánh cửa phía khách, đặt chiếc hộp của Fielding lên ghế trước. Tôi với qua nó, nắm chặt cổ tay Lu Li, nhìn sâu vào mắt bà.


"Chị nói thật đi, Lu Li. Chị biết họ đang cố chế tạo cái gì ở Trinity phải không?"


Sau vài giây nhìn nhau bà gật đầu.


"Đừng kể chuyện đó với ai," tôi cảnh báo. "Đừng bao giờ."


"Tôi là người Trung Quốc, David. Biết gì sẽ đến."


Trong khoảnh khắc tôi vụt nhớ lại hình ảnh bà đứng đổ bóng trong khung cửa sân sau, mục tiêu sẵn sàng cho một vụ ám sát.


"Đi với tôi," bỗng tôi nói. "Ngay bây giờ. Chị bế cả con chó vào, rồi chúng ta đi. Tôi sẽ giữ cho chị an toàn."


Một nụ cười buồn thoáng hiện trên môi bà. "Anh người tốt. Giống Andrew. Đừng lo. Tôi đã tự thu xếp rồi."


Thu xếp? Tôi không thể hình dung ra đó là gì. Tôi không nghĩ bà có người quen ở Mỹ. "Họ là ai vậy?"


Bà lắc đầu. "Tốt hơn anh không nên biết. Được không? Tôi sẽ ổn thôi."


Vì lý do nào đó, tôi tin bà. Phát hiện ra rằng Lu Li không vì quá đau buồn mà trở nên bất lực, tôi hỏi thêm bà một câu.


"Trong thư Andy nói với tôi rằng nếu có chuyện gì xảy ra với ông ấy, tôi hãy nhớ đến chiếc đồng hồ bỏ túi. Có gì đặc biệt trong cái đồng hồ đó vậy?"


Lu Li nhìn vào mắt tôi dò xét một lúc lâu. Rồi bằng giọng nói hầu như không thể nghe thấy, bà thì thào, "Không phải đồng hồ. Dây chuyền."


"Dây chuyền nào?"


"Dây đeo đồng hồ."


Tôi nhắm mắt nhớ lại hình ảnh chiếc đồng hồ của Fielding. Nó bị xước nhưng là của gia bảo quý giá, và ở đuôi sợi dây xích là một viên pha lê nhỏ có hình dáng như viên kim cương.


"Viên pha lê?" tôi hỏi.


Lu Li mỉm cười. "Anh thông minh đấy. Anh đoán ra rồi."


--------------------------------


1 Nghiên cứu và Phát triển (Reseach&Development ).


2 NORAD (North American Aerospace Defense Command): Bộ Tư lệnh Phòng không Bắc Mỹ.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Nhà giả kim - Paulo Coelho

Nhà giả kim - Paulo Coelho

Trích đoạn: Fatima "Nếu em là một phần của vận mệnh anh thì sẽ có một

15-07-2016 43 chương
Mật mã Da Vinci - Dan Brown

Mật mã Da Vinci - Dan Brown

Giới thiệu: Trong khi đang công tác ở Pari, nhà biểu tượng học của trường Đại học

15-07-2016 106 chương
Bài học cả đời

Bài học cả đời

Một thanh niên vì muốn tìm hiểu nước Đức, nên một mình đến nước Đức thuê chung

24-06-2016
Chàng trai của biển

Chàng trai của biển

Tôi gắng gượng với tay để nắm lấy đôi tay chai sần của Biển. Chàng trai của biển

24-06-2016
Ánh dương của tôi

Ánh dương của tôi

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết phải không") Trước

25-06-2016
Chiếc cốc vỡ

Chiếc cốc vỡ

Anh tặng cô một chiếc cốc sứ trắng nhân ngày sinh nhật. Trên mặt cốc có in hình anh

29-06-2016
Ma và người

Ma và người

"Bỗng ngỡ ngàng thấy người đáng sợ hơn ma. Chẳng biết được ai là bạn, là thù, ai

24-06-2016