The Soda Pop
50 sắc thái (18+) - E. L. James

50 sắc thái (18+) - E. L. James


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 25
5 sao 5 / 5 ( 49 đánh giá )

50 sắc thái (18+) - E. L. James - Chương 24

↓↓
Christian đang đứng trước một cái lồng sắt. Anh mặc chiếc quần jean mềm rách tả tơi, ngực và chân để trần gợi đầy ham muốn và quyến rũ. Anh đứng đó, ngắm nhìn tôi. Nụ cười của anh rạng rỡ với đôi mắt xám tan chảy. Tay anh cầm một đĩa dâu đỏ. Anh khoan thai tiến đến chiếc lồng, nhìn tôi thăm dò. Tay anh luồn qua những nan lồng, chìa đĩa dâu chín mọng ra.


"Ăn nào!" Anh nói.


Tôi cố với đến nhưng một lực vô hình nào đó đã trói cổ tay tôi, níu lại, giằng ra sau. Để tôi đi.


"Đến đây, ăn đi." Anh vừa nói vừa nở nụ cười mê hồn.

bạn đang xem “50 sắc thái (18+) - E. L. James” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


Tôi cố sức giằng ra... để tôi đi. Tôi muốn gào lên, thét thật to nhưng không thể phát ra một âm thanh nào. Anh đẩy đĩa dâu đến gần hơn chút nữa, quả dâu nằm ngay kề miệng tôi.


"Ăn đi, Anastasia." anh phát ra từng âm một thật gợi tình.


Tôi hé môi ra và cắn lấy, chiếc lồng biến mất, tay tôi được tự do. Tôi lao đến phía anh, ngón tay bấu vào ngực anh.


"Anastasia."


Không. Tôi rền rĩ.


"Yên nào, em yêu."


Không. Em muốn chạm vào anh.


"Tỉnh lại đã."


Không. Xin anh.


Tôi miễn cưỡng chớp chớp mở mắt. Tôi vẫn đang nằm trên giường và ai đó đang rù rì vào tai tôi.


"Dậy nào, em yêu." Anh thì thầm và hiệu quả của giọng nói ngọt ngào đó chẳng khác gì chiếc kẹo mềm đang chảy luồn trong huyết quản tôi.


Đó là Christian. Trời vẫn còn tối, những hình ảnh anh trong giấc mơ vẫn rõ mồn một, hoang mang và đầy khiêu khích.


"... không." Tôi rấm rứt.


Tôi muốn trở lại giấc mơ, để được chạm vào ngực anh. Sao anh đánh thức tôi? Mới khoảng nửa đêm. Sao thể? Anh có nhu cầu với tôi – ngay bây giờ?


"Đến giờ dậy rồi, em yêu. Tôi kéo rèm lên nhé". Giọng anh thì thầm.


"Không." Tôi kêu lên.


"Tôi muốn cùng em đuổi bình minh đi." Anh nói rồi hôn lên mặt, mi mắt, đầu mũi và miệng tôi, khiến tôi phải mở mắt ra.


Rèm cửa đã mở.


"Chào người đẹp."


Tôi rên rỉ, anh mỉm cười nói:


"Đây không phải là cô nàng bình minh rồi."


Trong ánh sáng bình minh, tôi mắt nhắm mắt mở nhìn thấy Christian đang cúi xuống bên tôi, mỉm cười. Thỏa mãn. Thỏa mãn về tôi. Quần áo đã chỉnh tề! Màu đen.


"Em tưởng anh muốn em nữa." Tôi phụng phịu.


"Anastasia, lúc nào tôi cũng muốn em. Thật hạnh phúc khi biết rằng em cũng như vậy." Anh điềm nhiên nói.


Tôi chăm chăm nhìn anh khi đã quen với ánh sáng, trông anh vẫn có vẻ vui... ơn trời.


"Tất nhiên em muốn, nhưng không phải lúc trễ quá thế này."


"Không phải trễ, mà là sớm. Đi nào – ngồi dậy. Chúng ta sẽ ra ngoài. Chuyện quan hệ để sau nhé."


"Em vừa có một giấc mơ tuyệt vời." Tôi vẫn ấm ức.


"Mơ thấy gì?" Anh kiên nhẫn hỏi.


"Thấy anh." Tôi đỏ mặt.


"Thấy tôi làm gì?"


"Cố đút dâu cho em."


Một nụ cười phớt qua môi anh.


"Bác sĩ Flynn có thể có một cơ hội lớn khám phá giấc mơ của em đấy. Dậy nào – mặc quần áo vào. Khỏi tắm cũng được, chúng ta đi đã."


Chúng ta!


Tôi ngồi dậy, quấn tấm ga trải giường quanh eo, để lộ nửa thân trên. Anh đang đứng giữ cửa phòng cho tôi, mắt sẫm lại.


"Mấy giờ rồi, anh?"


"Năm rưỡi sáng."


"Em thấy như mới ba giờ."


"Không có nhiều thời gian đâu. Tôi đã để em ngủ đủ lâu rồi. Đi nào."


"Em tắm đã, được không?"


Anh thở dài. "Nếu em tắm, tôi lại muốn cùng em thêm lần nữa mất, chúng ta đều biết chuyện đó sẽ xảy ra mà – thời gian đang trôi đấy. Đi thôi."


Anh đang có vẻ phấn khởi. Như một cậu bé, đứng ngồi không yên với những dự định và niềm hân hoan. Chuyện đó làm tôi mỉm cười "Anh đang làm gì thế?"


"Bí mật. Tôi đã nói với em rồi."


Tôi không nén nổi nụ cười với anh. "Vâng."


Tôi ra khỏi giường và tìm quần áo. Tất nhiên, tất cả đều đã được xếp cẩn thận, để ngay trên ghế cạnh giường. Anh đã xếp sẵn cả một chiếc quần lót nữa – Ralph Lauren chứ đâu phải đùa. Tôi xỏ quần vào, anh cười rạng rỡ. Hmm, vậy là thêm một món đồ của Christian nữa – thêm một chiến lợi phẩm cho bộ sưu tập gồm chiếc xe Audi, điện thoại BlackBerry, chiếc Mac, áo khoác đen và bản đầu ấn phẩm quý giá. Tôi lắc đầu nghĩ đến sự hào phóng của anh rồi lại nhăn mặt y như một cảnh trong Tess vừa thoáng qua đầu: cảnh quả dâu. Nó khiến tôi nhớ đến giấc mơ. Còn tay bác sĩ Flynn-Freud và cơ hội lớn, sau đó thì ông ta thà chết còn hơn phải làm việc với ngài Christian.


"Xong rồi thì ra đây nhé." Christian sang phòng khách, còn tôi chạy vào nhà vệ sinh.


Tôi cần phải chăm sóc bản thân một chút và nhất là cần tắm sơ qua. Bảy phút sau, tôi có mặt ở phòng khách, sạch sẽ, gọn gàng mặc quần jean, áo hai dây và quần lót của Christian Grey. Anh đang ngồi ăn sáng trước một bàn nhỏ, ngước lên nhìn tôi. Ăn sáng! Vào giờ này.


"Ăn nào." Anh nói.


Lạy chúa... giấc mơ. Tôi đứng nhìn anh liên tưởng đến chiếc lưỡi anh đang miết lấy vòm họng của tôi. Hmm, chiếc lưỡi thành thạo.


"Anastasia." Anh nghiêm giọng, lôi tôi ra khỏi sự tưởng tượng của mình.


Bữa sáng giờ này quá sớm với tôi. Phải làm sao đây?


"Em sẽ uống trà. Bánh ăn sau được không?"


Anh nhìn tôi cân nhắc, tôi mỉm cười cực kỳ duyên dáng.


"Đừng có bất tỉnh trong buổi diễu hành của tôi đấy."


"Em sẽ ăn khi nào bao tử thức dậy. Khoảng bảy rưỡi sáng... nhé?"


"Được."


Anh đáp, vẫn nhìn tôi chăm chăm.


Tôi khó nhọc hết sức để không nhăn mặt tỏ thái độ với anh.


"Em muốn trừng mắt với anh lắm."


"Xin mời, cứ tự nhiên, tôi rất vui lòng." Anh cao giọng.


Tôi ngó lên trần.


"Vâng, biết đâu một trận đòn sẽ làm em tỉnh lại." Tôi hé môi vẻ suy nghĩ mông lung.


Christian há hốc miệng.


"Mặt khác, em cũng không muốn bị nóng nực hay làm phiền; nhiệt độ ở đây đã đủ cao rồi." Tôi nhún vai ra vẻ đang nói một mình.


Christian ngậm miệng lại, cố tỏ vẻ không hài lòng nhưng thất bại thê thảm. Sự hài hước thấp thoáng nơi đáy mắt anh.


"Cô, vẫn như mọi khi, cô Steele à, thật khó bảo. Uống trà đi."


Tôi nhận ra nhãn trà Twinings và trong lòng thầm reo lên. Coi kìa, có người thật biết chăm sóc, Tiềm Thức nói với tôi. Tôi ngồi đối diện anh, uống luôn cả dung mạo của anh. Liệu đến bao giờ tôi đủ cho người đàn ông này?


Khi ra khỏi phòng, Christian đưa cho tôi một chiếc áo dài tay.


"Em sẽ cần đấy."


Tôi nhìn anh thắc mắc.


"Tin tôi đi."


Anh cười ngoác miệng, cúi xuống hôn lên môi tôi rồi nắm tay tôi cùng đi.


Bên ngoài, thời tiết khá mát mẻ trong ánh sáng mờ mờ của một buổi bình minh sớm. Người phục vụ đưa cho Christian chìa khóa của chiếc xe thể thao sáng bóng, mui trần. Tôi nhướng mày nhìn Christian còn anh đang nhìn tôi cười khoái trá.


"Em biết không, thỉnh thoảng rất tuyệt khi được là tôi." Anh nói kèm một nụ cười bí hiểm nhưng đầy tự hào mà tôi không cách nào sánh nổi.


Khi vui đùa và cởi mở, trông anh đáng yêu biết bao nhiêu. Anh mở cửa, cong tay mời tôi vào xe bằng một cử chỉ thật cường điệu. Tâm trạng anh đang rất vui vẻ.


"Mình đi đâu đây, anh?"


"Rồi em sẽ biết."


Anh bước vào sau tay lái, chiếc xe thẳng tiến ra Savannah Parkway. Anh mở máy định vị GPS rồi ấn vào một phím trên tay lái, giai điệu cổ điển tràn ngập khắp xe.


"Bài gì thế ạ?"


Tôi hỏi khi hàng trăm dây đàn violin đang run rẩy tạo nên những âm thanh quá đỗi mượt mà.


"Trong vở La Traviata. Nhạc kịch của Verdi."


Ôi, thật là... quá rung động.


"La Traviata, em có nghe đâu đó rồi. Nhưng không thể nhớ nổi ở đâu. Nó có nghĩa là gì nhỉ?"


Christian liếc sang tôi, nhếch mép cười.


"Nghĩa đen là 'người đàn bà sa ngã'. Dựa theo một tác phẩm của Alexandre Dumas, Trà Hoa nữ."

Chương trước | Chương sau

↑↑
Nhà giả kim - Paulo Coelho

Nhà giả kim - Paulo Coelho

Trích đoạn: Fatima "Nếu em là một phần của vận mệnh anh thì sẽ có một

15-07-2016 43 chương
Tặng em hoa hồng trắng

Tặng em hoa hồng trắng

Tôi và em, hai con người khác xa nhau về hoàn cảnh và tính cách. Em tự do sống trong căn

30-06-2016
Người Đẹp Trả Thù

Người Đẹp Trả Thù

Lòng hận thù của con người rồi cũng đến lúc kết thúc, tình yêu đã giúp Tiểu Nê

20-07-2016 28 chương
Viên chocolate cuối cùng

Viên chocolate cuối cùng

Đằng sau lời chia tay hay câu chối từ,có thể một câu chuyện rất dài và đầy uẩn

24-06-2016
Trở về

Trở về

Ngược nắng, ngược gió về lại chốn xưa, nơi đó có cánh diều bay trên đồng xanh

23-06-2016
Bản Sang sau mưa

Bản Sang sau mưa

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện ngắn Tháng năm không ở lại) Vì cô

27-06-2016
Cái bẫy chuột

Cái bẫy chuột

Một con chuột nhìn qua vết nứt ở vách tường và trông thấy bác nông dân cùng với

24-06-2016