Ring ring
50 sắc thái (18+) - E. L. James

50 sắc thái (18+) - E. L. James


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 25
5 sao 5 / 5 ( 128 đánh giá )

50 sắc thái (18+) - E. L. James - Chương 19

↓↓

Kate và Mia đang xuýt xoa về Paris.

bạn đang xem “50 sắc thái (18+) - E. L. James” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"Chị đến Paris chưa, Ana?" Mia hồn nhiên hỏi, kéo tôi ra khỏi cơn ghen hờn tưởng tượng.


"Chưa, dù chị cũng thích lắm." Tôi biết trong bàn này, tôi là người duy nhất chưa từng rời khỏi nước Mỹ.


Hai bác Grey mỉm cười nhìn nhau.


"Tuần trăng mật của hai bác ở Paris đấy."


Thật bối rối khi được chứng kiến sự trìu mến của hai bác. Rõ ràng, họ yêu nhau thắm thiết, tôi tự hỏi lớn lên trong một mái nhà mà bố mẹ vẫn yêu nhau như ngày đầu thì thế nào nhỉ.


"Đó là một thành phố đáng yêu." Mia đồng ý. "Nhưng người Paris thì không. Christian, anh nên đưa chị Ana đi Paris mới được." Mia nói chắc như đinh đóng cột.


"Anh nghĩ Ana thích London hơn" – Anh nhỏ nhẹ.


Ôi... anh ấy vẫn nhớ. Anh đặt tay lên đầu gối tôi – những ngón tay lân la lên đùi. Cả người tôi căng thẳng chờ đợi. Đừng... không phải ở đây, không phải bây giờ chứ. Tôi đỏ mặt rồi xoay người, cố thoát khỏi anh. Tay anh xiết lấy đùi tôi, giữ chặt tôi xuống ghế. Tôi tuyệt vọng với lấy ly rượu.


Cô ả Tóc Đuôi Ngựa Châu u trở lại phòng, mắt đong đưa và hông đong đưa, dọn món chính lên: bò Wellington, tôi đoán thế. May cho cô ta, chỉ dọn món ăn rồi đi ngay, dù khi đến dĩa của Christian, cô ả cũng dùng dằng một lúc mới chịu dọn. Anh nhìn tôi giễu cợt khi bắt gặp tôi không rời mắt khỏi cô ta cho đến khi cửa phòng đóng lại.


"Vậy, người Paris thì làm sao?" Elliot hỏi em gái. "Em thấy họ không đáng yêu à?"


"Hừ, đáng ghét. Quý ông Flaubert ấy, ông kẹ chỗ em làm ấy, tay bạo chúa độc đoán."


Tôi sặc rượu.


"Anastasia, có sao không em?" Christian lo lắng, nhấc tay ra khỏi đùi tôi.


Giọng anh nghe đã có vẻ vui vẻ trở lại. Tạ ơn trời đất. Tôi gật, anh vỗ nhè nhẹ vào lưng tôi cho đến khi thấy tôi khỏi hẳn.


Món bò rất ngon, nấu với khoai lang nướng, cà rốt, củ cải và đậu xanh. Nhưng ngon hơn cả chính vì Christian đã vui vẻ bình thường lại trong cả bữa ăn. Tôi đoán đó là bởi vì tôi đã ăn rất nhiệt tình. Mọi người nói về đủ thứ chuyện gia đình, ấm cúng và đầy yêu thương, thỉnh thoảng cũng trêu chọc người này người nọ. Bữa ăn kết thúc bằng món thạch sữa, chúng tôi bị hút vào những thành tích của Mia tại Paris bằng chất giọng Pháp réo rắt của cô. Tất cả ngẩn ra nhìn Mia, cô ấy cũng thách thức nhìn lại chúng tôi cho đến khi Christian thuật lại tương đối trôi chảy bằng tiếng Pháp những việc cô ấy đã làm, ngay lập tức Mia bật cười giòn giã. Giọng cười cô thật dễ lây lan, chỉ một lúc sau, cả nhà đã ôm bụng, bò lăn ra mà cười.


Elliot say sưa kể về dự án xây dựng mới nhất của anh, nhà thân thiện với môi trường ở Bắc Seattle. Tôi liếc sang Kate, thấy cô ấy đang nuốt từng lời Elliot, mắt lấp lánh ái tình hay dục tình. Tôi chưa rõ điều nào đúng hơn. Anh ấy cúi xuống cười hết cỡ với Kate và nó như thể một lời hứa hẹn không nói thành lời giữa hai người. Sau nhé, em yêu, anh ấy vẫn đang nói, nóng bỏng, vô cùng nóng bỏng. Tôi chợt đỏ mặt nhìn cả hai.


Tôi thở dài và lén nhìn Christian. Tôi có thể chiêm ngưỡng anh cả đời. Trên cằm anh lún phún râu mà những ngón tay tôi lúc nào cũng thèm muốn được cọ cọ vào và cảm nhận nó trên mặt mình, trên ngực mình... giữa hai đùi. Tôi tự e thẹn với tưởng tượng của mình. Anh nghiêng qua nhìn tôi rồi đưa tay kéo cằm tôi xuống.


"Đừng có cắn môi." Giọng anh khàn khàn. "Không thì tôi lại muốn làm chuyện đó."


Grace và Mia dọn mấy chiếc cốc đựng món tráng miệng, đi vào bếp. Bác Grey, Kate và anh Elliot đang bàn tán về hiệu quả của các bảng pin năng lượng mặt trời ở bang Washington. Christian chỉ tỏ ra hào hứng với câu chuyện thôi, tay anh thật ra đang nằm trên đầu gối tôi và những ngón tay đang lang thang trên đùi tôi. Tôi thở gắt, khép chặt đùi lại hòng ngăn cuộc tấn công của anh. Tôi thấy mặt anh đầy vẻ tự mãn.


"Tôi mời em đi thăm sau nhà nhé?" Anh hỏi rất cởi mở.


Tôi biết tôi cần phải đồng ý nhưng tôi không thấy tin anh lắm. Trước khi tôi kịp nói gì, anh đứng dậy, chìa tay ra. Tôi đặt tay mình vào tay anh và thấy toàn bộ những vòng cơ sâu trong bụng đang co thắt, đáp lại ánh mắt đen thẫm và đói khát của anh.


"Cháu xin phép." Tôi nói với bác Grey rồi theo Christian rời khỏi phòng.


Chúng tôi đi qua một sảnh hẹp, ngang qua nhà bếp, Mia và bác Grace đang xếp chén dĩa vào máy rửa bát. Không hề thấy bóng dáng Tóc Đuôi Ngựa Châu u.


"Con đưa Anastasia đi xem sau nhà nhé." Christian nói rất đỗi hồn nhiên với mẹ.


Bác cười, vẫy tay bảo chúng tôi đi đi, trong khi Mia thì trở lại phòng ăn.


Dãy hành lang lộ thiên lát đá xám được thắp sáng bằng những bóng đèn ốp ẩn vào đá. Đây đó vài bụi cây trồng trong những chậu hình ống cũng bằng đá xám, một chiếc bàn kim loại rất tinh tế và vài chiếc ghế kê ở một góc khác. Christian băng qua tất cả, bước lên vài bước và đến một bãi cỏ rộng mênh mông dẫn thẳng xuống vịnh... Ôi chao – tuyệt vời. Seattle lung linh ở phía xa xa đường chân trời và vầng trăng tháng Năm mát lành, rạng rỡ ánh một dải sáng bạc xuống mặt nước trước cầu tàu, rọi sáng hai chiếc tàu đang neo dập dềnh. Kề bên cầu tàu là nhà thuyền. Quang cảnh như tranh, quá đỗi yên bình. Tôi đứng ngẩn ra mất một lúc.


Christian kéo tôi lại bên anh, gót giày tôi dẫm lên làn cỏ mịn.


"Ôi, dừng lại đã." Tôi loạng choạng bước theo anh.


Anh dừng bước, quay lại nhìn tôi, vẻ mặt vẫn không thể đoán nổi.


"Gót giày. Để em bỏ giày ra đã."


"Không cần." Anh nói, nghiêng người xuống và bế thốc tôi lên vai.


Tôi kêu ú ớ vì kinh ngạc, anh đét vào mông tôi thành tiếng.


"Nhỏ giọng thôi." Anh gầm gừ.


Ôi không... không hay rồi. Tiềm Thức run rẩy muốn quỵ xuống. Anh đang nổi giận chuyện gì đó – có thể là José, Georgia, không quần lót, cắn môi. Trời ơi, sao mà dễ cáu thế.


"Mình đi đâu đây anh?" Tôi thở.


"Nhà thuyền." Anh rít lên.


Tôi bám vào hông anh khi anh vác ngược tôi xuống, sải những bước dài qua bãi cỏ, dưới ánh trăng.


"Tại sao thế?" Tôi muốn tắt thở, đu đưa trên vai anh.


"Tôi cần ở một mình với em."


"Để làm gì?"


"Bởi vì tôi sắp sửa đánh đòn sau đó giao cấu với em."


"Tại sao?" Tôi khẽ rúm người lại.


"Em biết tại sao mà." Anh thở gắt.


"Em tưởng anh là người tùy-thời-điểm."


Tôi hụt hơi.


"Anastasia. Đúng là tôi tùy thời điểm đấy, tin tôi đi."


Trời đất ơi.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Sáng nay, Hà Nội vào thu

Sáng nay, Hà Nội vào thu

Cái nắng gay gắt của một mùa hè đã đi qua. Hà Nội giờ này chắc đang đắm mình trong

24-06-2016
Ở lại phía sau

Ở lại phía sau

Anh luôn quay lại sau lưng để nhìn tôi đi từng bước. Từ khi tập đi cho đến khi vào

24-06-2016
"Sáng rồi, bà ngủ đi"

"Sáng rồi, bà ngủ đi"

Phát hiện đồng hồ báo thức đã hết pin, trời lại lạnh, anh không muốn ra ngoài mua

30-06-2016
Gửi người yêu dấu

Gửi người yêu dấu

Giữa dòng đời bất tận, bản tình ca nào sẽ đi vào thiên thu? Giấc mơ nào sẽ tiến

25-06-2016