XtGem Forum catalog
50 sắc thái (18+) - E. L. James

50 sắc thái (18+) - E. L. James


Tác giả:
Đăng ngày: 15-07-2016
Số chương: 25
5 sao 5 / 5 ( 35 đánh giá )

50 sắc thái (18+) - E. L. James - Chương 13

↓↓

"Những tiểu tiết quan trọng."

bạn đang xem “50 sắc thái (18+) - E. L. James” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


"Được, cùng xem xét nhé."


Đầu tôi bập bềnh trong mỗi lời anh nói. Lẽ ra tôi nên mang theo máy ghi âm của Kate để sau này còn nghe lại. Quá nhiêu thông tin, quá nhiều điều phải hiểu. Người phục vụ trở lại với món kê tiếp: cá moruy đen, măng tây và khoai tây nghiền với nước sốt Hà Lan. Chưa lúc nào tôi thấy mình ghét đồ ăn đến thế.


Tôi nêm một miếng thức ăn trong đĩa rồi uống luôn một hơi nước dài, tha thiết ước g nước là rượu.


"Các quy định. Bàn về quy định nhé. Thực phẩm sẽ là đối tượng phá vỡ hợp đồng?"


"Vâng."


"Vậy có thể tôi sẽ điều chỉnh nội dung này thành em sẽ ăn ít nhất ba bữa một ngày?"


"Không."


Tôi sẽ không nhân nhượng điều này. Sẽ không ai được ra lệnh cho tôi phải ăn gì. Giao hợp thế nào, thì được, nhưng ăn... không, không đời nào.


Anh mím môi.


"Tôi cần biết rằng em không đói."


Tôi nhăn mặt. Tại sao chứ?


"Anh cũng phải tin em."


Anh chăm chú nhìn tôi một lúc rồi thở hắt ra.


"Hay đấy, cô Steele." Anh khẽ nói. "Tôi nhượng bộ khoản thực phẩm và ngủ."


"Đó là chuyện của áp đặt/phục tùng. Em sẽ phải quen với điều đó."


Quen nổi không?


"Sao em không được chạm vào anh?"


"Vì em không thể."


Miệng anh mím lại thành một nét ương ngạnh.


"Có phải vì quý bà Robinson không?"


Anh nhìn tôi giễu cợt.


"Sao em nghĩ thế?" Và lập tức anh hiếu ngay. "Em nghĩ bà ấy làm tôi bị sang chấn tâm lý?"


Tôi gật.


"Không, Anastasia. Bà ấy không phải là lý do. Hơn nữa, bà Robinson không làm chuyện tồi tệ gì với tôi cả"


Ớ... nhưng với tôi thì có. Tôi trề môi.


"Cho nên việc này không liên quan gì đến bà ấy."


"Tôi khiến em có quá nhiều điều lo nghĩ phải không?" "Vâng." Tôi bỗng không muốn ăn thêm nữa. Buông dao nĩa, khoanh tay đặt lên bàn.


"Em ăn đủ rồi."


"Ba con hàu, bốn miếng cá, một cọng măng tây, không khoai tây, không đậu, không ô liu trong khi cả ngày đã không ăn gì. Rồi em bảo tôi phải tin em."


Hay chưa. Anh ta vẫn quan sát mình.


"Christian, làm ơn, không phải ngày nào em cũng ngồi bàn bạc những chuyện thế này."


"Tôi cần em có sức bền và khỏe mạnh, Anasatasia."


"Em biết."


"Còn bây giò', tôi muốn lột hết quần áo trên người em."


Tôi nuốt ực. Lột tôi khỏi chiếc áo của Kate. Một lực kéo sâu thẳm trong bụng dưới đang dấy lên. Các vòng cơ giờ đã trở nên quen thuộc thắt lại cùng những lòi anh nói. Anh ấy thành thạo về tình dục đến độ kinh ngạc – ngay cả khi tôi đã biết trước điều đó.


"Em không nghĩ đó là ý hay." Tôi thì thào, "vẫn chưa dùng tráng miệng mà."


"Em muốn tráng miệng?" Anh khịt mũi.


"Vâng."


"Em có thể là món tráng miệng." Anh gợi ý.


"Em không chắc em đủ ngọt ngào."


"Anastasia, em ngọt đậm đà. Tôi biết."


"Christian. Anh dùng tình dục như một thứ vũ khí. Như thê là không công bằng." Tôi lí nhí, nhìn chăm chăm những ngón tay mình rồi ngẩng lên tìm anh.


Anh nhướng mày, ngạc nhiên. Tôi cảm thấy anh đang suy nghĩ điều tôi nói. Anh chống cằm đăm chiêu.


"Em nói đúng. Tôi có làm thế. Trong cuộc đời em sử dụng tất cả những gì em biết, Anastasia. Điều đó cũng không ảnh hưởng đến việc tôi thèm muốn em vô cùng. Ở đây. Bây giờ."


Tại sao chỉ với giọng nói thôi, anh ta cũng có thể quyến rũ được mình? Tôi thở dồn dập – máu nóng tuôn phừng phừng trong mạch, các dây thần kinh lách tách.


"Tôi muốn thử mọi thứ." Anh thở.


Tôi nhăn mặt. Anh ta vừa tống cho mình một mớ thứ để cân nhắc và giờ thì thế này đây.


"Nếu là người của tôi, em sẽ không phải suy nghĩ những chuyện này nữa. Mọi việc sẽ dễ dàng hơn." Giọng anh mềm mại, gợi tình. "Tất cả những quyết định này, tất cả những suy nghĩ mệt mỏi này, hãy bỏ lại phía sau. Việc "chuyện này có đúng không? Có nên xảy ra ở đây không? Có thể xảy ra bây giờ được không". Em không phải bận tâm một mảy may gì về những tiểu tiết đó. Đó là điều mà tôi sẽ làm với tư cách Người Áp Đặt. Và bây giờ, tôi biết em muốn tôi, Anastasia." Tôi rúm người lại. Sao anh có thể nói thế?


"Tôi có thể nói thể bởi vì..."


Trời đất ơi, anh ta đang trả lời câu mà tôi không hề hỏi thành tiếng. Anh là phù thuỷ chắc?


"... cơ thể em phản bội em. Em đang khép chặt hai dùi lại, em đỏ mặt, em thở dồn dập."


Thôi, thôi, thể là đủ lắm rồi.


"Sao anh biết được đùi em?" Tôi lí nhí, giọng ngờ vực. Chần tôi ở dưới bàn, ơn trời.


"Tôi nhận ra khăn trải bàn đang trượt và cả bằng nhiều năm kinh nghiệm nữa. Tôi nói đúng, phải không?"


Tôi đỏ mặt, cúi nhìn tay mình. Trong trò chơi quyến rũ này, đó là nhược điểm của tôi. Anh là người duy nhất biết và hiểu luật. Tôi quá ngờ nghệch và thiếu kinh nghiệm. Người duy nhất tôi có thể trông mong là Kate mà cô ấy lại chưa từng có cái trò nhấm nhẳng này với đàn ông. Những đối tượng nào khác tôi có thể trông đợi ư? Toàn là nhân vật hư cẩu: Elizabeth Bennet sẽ cảm thấy bị xúc phạm, Jane Eyre quá khiếp hãi, còn Tess, muốn chết đi được, như tôi bây giờ. "Em chưa ăn xong món cá."


"Không lẽ em lại thích món cá hơn tôi?"


Tôi ngước lên nhìn anh, mắt anh ánh lên cường độ tan vàng rã đá muốn tôi phải tuần phục.


"Tưởng anh muốn em ăn sạch đĩa."


"Ngay bây giờ, cô Steele, tôi không quan tâm đến việc cô đang ăn cái quái gì."


"Christian. Anh chơi ăn gian đấy."


"Tôi biết. Lúc nào cũng thế mà."


Nữ thần nội tại nhăn nhó với tôi. Cậu cũng có thể làm thế chứ sao, nàng dỗ dành – mang gậy ông ra đập lưng ông xem. Được không nhỉ? Hay đấy. Làm gì bây giờ? Sự thiêu kinh nghiệm là một trở ngại lởn vởn quanh cổ tôi. Ghim một cọng măng tây đưa lên miệng, tôi nhìn thẳng vào anh cắn môi. Rồi thật chậm, tôi đưa một đâu ngọn măng tây vào miệng mình, ngậm nhè nhẹ.


Mắt Christian chỉ hơi trợn lên một chút nhưng tôi vẫn phát hiện được.


"Anastasia. Em làm gì đấy?"


Tôi cắn đứt một đâu măng.


"Ăn phần măng của em."


Christian hơi nhổm dậy.


"Tôi nghĩ cô đang đùa với tôi, cô Steele."


Tôi vờ ngây thơ.


"Em chỉ đang cố ăn hết thức ăn thôi, ngài Grey."


Cậu phục vụ chọn đúng thời điểm ấy để gõ cửa và không được phép vào. Christian cau mày nhìn cậu vài giây rồi cuối cùng cũng gật, cậu vào dọn bàn. Sự có mặt của cậu đã phá vỡ khoảnh khắc đó. Thế là, tôi chộp đúng giây phút quý báu đó để tháo chạy. Tôi phải thoát thân. Cuộc gặp mặt này rồi sẽ chỉ đi đến một kết thúc duy nhất nếu tôi ở lại, sau cuộc thảo luận này, giờ tôi phải thiết lập đường biên tự vệ. Cơ thể tôi thèm thuồng sự đụng chạm của anh bao nhiêu, tâm trí tôi càng vẫy vùng chống cự bấy nhiêu. Tôi cần có một khoảng cách nhất định để suy ngẫm những điều anh nói. Tôi vẫn chưa có quyết định mà trước sự cám dỗ lẫn sự am tường về nhục cảm của anh, điêu đó càng chẳng dễ dàng gì.


"Em muốn dùng tráng miệng chứ?"


Christian hỏi, lịch sự hơn lúc nào hết nhưng ánh mắt thì sẳc lẻm.


"Không, cảm ơn. Em nghĩ em nên đi."


Tôi nhìn tay mình.


Anh không thể giấu nổi ngạc nhiên.


Cậu phục vụ vội vã dọn bàn và rời đi.


"Vâng."


Đó là một quyết định đủng. Nếu tôi ở lại, cùng anh trong một căn phòng, anh nhất định sẽ không buông tha cho tôi. Tôi dứt khoát đứng dậy.


"Mai chúng ta đều phải đến lễ tốt nghiệp."


Christian cũng đứng bật dậy, đúng như phép xã giao đã thâm căn cố đê trong anh.


"Tôi không muốn em đi."


"Xin anh mà... em phải đi."


Tại sao?


"Vì anh vừa nói ra quá nhiều điều phải suy nghĩ... và em cần có một độ lùi để suy nghĩ."


"Tôi muốn em ở lại." Giọng anh đầy đe dọa.


"Đúng thế, anh có thể dễ dàng làm thế nhưng em không muốn."


Anh chải tay vào tóc, nhìn tôi thận trọng.


"Xem nào, khi em ngã vào phòng tôi trong buổi phỏng vấn, em toàn "vâng, thưa ngài" "không, thưa ngài". Tôi đã nghĩ em có tố chất của một Người Phục Tùng. Nhưng sai lầm khủng khiếp, Anastasia. Tôi không chắc rằng trong cơ thể tuyệt vời này có chút mầm mống nào."

Chương trước | Chương sau

↑↑
Em ở đâu - Marc Levy

Em ở đâu - Marc Levy

Giới thiệu: Thủa niên thiếu, họ luôn ở bên nhau. Với niềm lạc quan của tuổi trẻ,

15-07-2016 10 chương
Chông chênh

Chông chênh

Người đàn bà bạc phần. Anh mất cách nay hai tuần, bỏ chị và thằng Cu chưa đầy 6

23-06-2016
Hẹn gặp lại em

Hẹn gặp lại em

Tùng vừa hoàn tất thủ tục mua vé tàu đi Huế. Những hành khách xếp hàng phía sau tiếp

27-06-2016
Ba đồng xu

Ba đồng xu

Em biết tình cảm của hai anh dành cho em từ lâu, em yêu cả hai anh, rất yêu và rất quý

26-06-2016
Gió tháng 6

Gió tháng 6

Đôi khi tôi biết Gió có rất nhiều điều muốn nói với tôi nhưng rồi lại im lặng,

24-06-2016
Người tình của bố

Người tình của bố

Tôi chỉ thích hỏi bố về mối tình đầu của bố. *** Mỗi lần mùa hè đến với cơn

24-06-2016
Câu chuyện chiếc bình

Câu chuyện chiếc bình

Khi người thầy dừng lại, lớp học vẫn im lặng một hồi. Bỗng có cánh tay giơ lên,

01-07-2016