Cuộc thi nữ trang cao cấp lần này đã có qui định rõ ràng về tư cách dự thi. Để giảm bớt số lượng những nhà thiết kế lão làng của các tập đoàn lớn, tạo cơ hội cho những nhà thiết kế trẻ của các thương hiệu độc lập và các công ty nhỏ, mỗi tập đoàn chỉ có thể đề cử một nhà thiết kế dự thi.
bạn đang xem “Tường vi đêm đầu tiên - Minh Hiểu Khê” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!
Giữ chức Chủ tịch Hội đồng quản trị, Việt Tuyên vẫn giữ vẻ mặt điềm đạm.
Dựa người vào chiếc ghế da, Việt Xán dường như rất có hứng thú thưởng thức cuộc tranh đấu của hai người.
"Cô Diệp," Sâm Minh Mỹ mỉm cười nói: "Cho phép tôi nhắc nhở cô, tôi là giám đốc bộ phận thiết kế, là cấp trên của cô. Tập đoàn Tạ thị cử ai đi tham dự cuộc thi này là do tôi quyết định, chứ không phải cô quyết định."
Diệp Anh khẽ cười:
'Nhà thiết kế tham gia cuộc thi nữ trang cao cấp châu Á là đại diện cho cả tập đoàn, chứ không chỉ riêng bộ phận thiết kế. Cô Sâm, thương hiệu SÂM của cô dường như chưa có sức vang rộng, tình hình kinh doanh cũng không khả quan lắm. Nếu đem ra so sánh, MK thích hợp làm đại diện cho tập đoàn tham gia cuộc thi hơn."
Hai tay nắm chặt, Sâm Minh Mỹ lại nở nụ cười hòa nhã:
"Cô Diệp nói không sai. Tạm thời sức ảnh hưởng của SÂM vẫn khiêm nhường hơn MK, nhưng tôi không định mang SÂM đi dự thi."
Vẻ mặt của Diệp Anh cứng lại.
Việt Tuyên cũng ngước mắt nhìn Sâm Minh Mỹ!
"Tôi sẽ để JUNGLE tham gia cuộc thi nữ trang cao cấp châu Á."
Liếc nhìn tất cả các thành viên Hội đồng quản trị, Sâm Minh Mỹ ngạo mạn, trịnh trọng nói:
"JUNGLE là thương hiệu thời trang tỏa sáng nhất châu Á do bậc thầy thiết kế thiên tài Mạc Côn sáng lập, được bố tôi là nhà thiết kế Sâm Lạc Lãng kế thừa. So với những thương hiệu thời trang nổi tiếng toàn cầu hiện nay, JUNGLE cũng không thua kém gì!"
"So sánh với MK nhỏ bé," Giữ dáng vẻ thanh nhã, Sâm Minh Mỹ nhìn về phía Diệp Anh đang nhíu chặt mày bằng ánh mắt coi thường, "JUNGLE có tư cách để đại diện Tạ thị hơn không? Cô Diệp?"
Lặng lẽ cười, Diệp Anh nói:
"JUNGLE đương nhiên là thương hiệu nổi tiếng thành công, nhưng lịch sử của nó đã hơn hai mươi năm, mà cuộc thi lần này lại mời những nhà thiết kế trẻ."
"JUNGLE là thương hiệu đã có gốc rễ cơ bản, nhưng tôi lại chỉ là nhà thiết kế trẻ," Sâm Minh Mỹ mỉm cười nói, "Không biết các vị còn ý kiến gì không?"
*****
"Ha ha!"
Tại phòng ăn trên cùng của một nhà hàng được trang trí theo hình thức Quảng Đông, ngoài trời hàng vạn ngôi sao lấp lánh, Sâm Minh Mỹ nâng chén rượu vang, sự khó chịu đè nén trong lòng cuối cùng cũng đã tiêu tan rất nhiều, đắc ý nói:
"Cô cho rằng một MK nhỏ nhoi thì giỏi lắm sao? Chỉ là ếch ngồi đáy giếng thôi! So sánh với JUNGLE, cô chẳng là gì cả! Hiện giờ, ngay cả tư cách dự thi cô cũng không có, tôi xem cô sẽ lấy gì ra đấu với tôi!"
Khẽ lắc ly rượu trong tay, Việt Xán như có chút suy tư:
"Không thể đơn giản vậy đâu."
Sâm Minh Mỹ cắn môi:
"Nếu không thì cô ta còn có thể làm gì nữa?"
Đáy mắt Việt Xán mang theo sự phức tạp, anh mỉm cười, nói:
"Chúc mừng em."
Bên ngoài cửa sổ.
Từng chiếc lá tường vi ngấm đẫm ánh đêm của những vì sao lấp lánh.
Diệp Anh đọc xong bức mail trong điện thoại, màn hình tắt đen ngòm, quay trở lại trạng thái có mật mã như bình thường, cô mỉm cười lạnh lùng.
*****
Cuộc thi nữ trang cao cấp châu Á.
Khi nhận được tin tập đoàn Tạ thị quyết định cử người thừa kế của JUNGLE – Sâm Minh Mỹ đi tham dự cuộc thi, các nhà thiết kế trong giới thời trang thở dài tiếc nuối vì Diệp Anh mất tư cách tham dự cuộc thi. Nhưng có một tin tức khác còn khiến người ta kinh ngạc hơn...
Diệp Anh cũng đại diện cho một tập đoàn tham dự cuộc thi nữ trang cao cấp châu Á lần này!
"Chuyện này là sao?"
Sau khi biết tin, Tạ Hoa Lăng giận tím mặt, gọi Diệp Anh vào phòng phó tổng giám đốc chất vấn:
"Đại diện tập đoàn Khổng thị tham gia cuộc thi? Cô có quan hệ gì với nhà họ Khổng? Cô có biết thân phận của mình không? Cô là vợ sắp cưới của Việt Tuyên, là nhà thiết kế của Tạ thị chúng ta, MK cũng thuộc Tạ thị, vậy mà cô lại đại diện cho Khổng thị đi thi? Não cô có bị hỏng không đấy?"
"..."
Diệp Anh im lặng không nói.
"Lập tức đi làm rõ chuyện này cho tôi! Nói với mọi người rằng tin đó là giả! Ngay lập tức!" Vỗ mạnh xuống bàn, Tạ Hoa Lăng giận dữ hét lên. Càng ngày bà càng thấy Diệp Anh phía trước mặt không giống với Diệp Anh lúc ban đầu. A Anh trước kia kính cẩn, dịu dàng, như một con mèo nhỏ trắng thuần khiết, còn Diệp Anh hiện tại rõ ràng chỉ lặng lẽ không nói mà cũng có khí thế khiến người khác thấy sợ hãi.
Tạ Hoa Lăng rất không thích cảm giác này!
"Mẹ."
Trong phòng làm việc của Tạ Hoa Lăng, Việt Tuyên ngồi trong xe lăn giải thích:
"Là con đã đồng ý để A Anh theo Khổng thị tham gia cuộc thi nữ trang cao cấp châu Á. Hạng mục nữ trang cao cấp của Khổng thị chưa phát triển, mà MK thuộc Tạ thị là chuyện ai cũng biết. Làm như vậy có thể khiến cả JUNGLE và MK của Tạ thị đều được tham gia, cơ hội giành chức quán quân càng lớn hơn."
Tạ Hoa Lăng nghe xong nhưng vẫn tràn đầy nghi ngờ.
Hạng mục nữ trang cao cấp của Khổng thị do Khổng Diễn Đình phụ trách, đứa trẻ này tranh đấu với mấy anh em trong nhà vô cùng thủ đoạn, là một nhân vật không bao giờ muốn thua thiệt, sao có thể tốt bụng giúp Tạ thị như vậy?
"Con à, con đừng bị người phụ nữ này lừa nữa!"
Tạ Hoa Lăng hung hăng nhìn Diệp Anh, nhưng lại dùng giọng mềm mại dịu dàng nói với Việt Tuyên:
"Khổng Diễn Đình đâu phải người dễ nói chuyện như vậy? Nói không chừng Diệp Anh và anh ta có gì đó mà người khác không nhìn ra..."
"Mẹ!"
Giọng nói của Việt Tuyên trong trẻo, lạnh lùng.
Nhìn con trai ngồi trên xe lăn, nghĩ đến việc cậu đã ba bốn lần bảo vệ Diệp Anh, Tạ Hoa Lăng vô cùng buồn bực, nhưng nghĩ tới sự phản bội của Sâm Minh Mỹ và tình trạng sức khỏe hiện nay của cậu, bà đành nhẫn nhịn, gắng nuốt cơn giận.
"Diệp Anh, cô tự giải quyết đi!"
Thốt ra những lời này, Tạ Hoa Lăng nhắm mắt, giận dữ phất tay bảo cô ra ngoài.
"Cảm ơn bác."
Việt Tuyên đẩy xe lăn về phòng làm việc của mình, Diệp Anh ngồi xổm xuống, ánh mắt mang vẻ phức tạp, cô nắm lấy tay anh, nói:
"Em nhất định phải tham gia cuộc thi này. Phía Khổng Diễn Đình..."
Cô do dự một chút.
"... Em và anh ta đã có giao dịch với nhau, nhưng chỉ giới hạn ở việc hợp tác nghiệp vụ. Tuyên, xin lỗi, lẽ ra em nên nói sớm với anh."
"Chuyện này rất quan trọng với em, đúng không?" Việt Tuyên nhìn cô chăm chú.
"Đúng vậy." Cô gật đầu.
"Em đã quyết định chắc chắn rồi?"
"Đúng vậy."
"Nếu điều em muốn chỉ là chức quán quân, có một buổi trình diễn thời trang cá nhân do hoàng cung Pháp tổ chức," Chuyện hợp tác với Khổng Diễn Đình, cuối cùng cô vẫn giấu diếm anh, trong lòng Việt Tuyên thấy chua chát, anh chầm chậm nói: "Có lẽ anh có thể giúp em, để em đại diện Tạ thị tham gia cuộc thi chứ không phải JUNGLE."
"Không!"
Diệp Anh vội vàng nói:
"Cứ như thế này thì hơn!"
Có lẽ nhận thức được giọng nói của mình vô cùng gấp gáp, Diệp Anh nở một nụ cười dịu dàng che giấu:
"JUNGLE là thương hiệu rất có sức ảnh hưởng, có thể cạnh tranh với nó là một chuyện vô cùng vinh hạnh. Hơn nữa, em muốn công bằng cạnh tranh với Sâm Minh Mỹ một lần, ai bảo cô ta suýt chút nữa từng có được anh?"
Ngẩng đầu, cô mỉm cười như một cô gái nhỏ yêu kiều, Việt Tuyên đưa tay khẽ vỗ nhẹ lên chiếc trán trắng mịn của cô, vẻ mặt dần ấm áp, anh nói:
"Chỉ cần em vui thôi."
*****
Quá trình đăng ký cuộc thi nữ trang cao cấp châu Á đã kết thúc.
Danh sách tham gia cuộc thi được công bố vô cùng rực rỡ, bao gồm hầu hết những nhà thiết kế trẻ ưu tú của các quốc gia châu Á, mấy nhà thiết kế trẻ ưu tú của Nhật Bản và Hàn Quốc có địa vị trong giới thời trang quốc tế cũng đăng ký tham gia, khả năng đoạt chức quán quân của họ được đánh giá rất cao.
Vòng thứ nhất được tổ chức ở riêng từng nước, sau khi chọn lựa một nhà thiết kế trẻ ưu tú nhất của từng nước, mới tham gia cuộc đấu thứ hai giữa các nước.
*****
"Cho cô đấy, tất cả đều ở đây."
Trong một câu lạc bộ đêm mờ ảo, ánh sáng chập chờn biến hóa, tại một góc phòng tối, Thái Na ném một tập tài liệu lên bàn, rồi tiện tay mở một chai bia. Ánh mắt Sâm Minh Mỹ lóe lên, lập tức mở túi tài liệu, nội dung bên trong không nhiều, chỉ có vài tờ giấy mỏng, cô vội vàng xem từng hàng chữ.
"Thế nào? Đủ không?"
Tay phải đặt lên bả vai Sâm Minh Mỹ, Thái Na nhẹ nhàng mơn trớn làn da trắng như tuyết của Sâm Minh Mỹ, phả hơi rượu bên tai cô:
"Nếu không đủ, tôi còn có thể..."
Thái Na thì thầm vài câu ý tứ khiến Sâm Minh Mỹ sửng sốt, nhưng sau đó đôi mắt sáng lên, cô cố nén lại sự khó chịu khi bị Thái Na thân mật, nhét tài liệu vào trong túi, cầm ly coctail trên bàn, chạm vào chai bia trên tay Thái Na, khẽ cười:
"Thứ này đã đủ khiến cô ta phải chết rồi."
Nếu như, chẳng may người đàn bà Diệp Anh này vẫn chưa chết, những gì Thái Na vừa nói cũng có thể khiến cô ta chết một lần nữa!
"Cô định khi nào dùng nó?"
Trong tiếng nhạc ầm ĩ, một mỹ nữ nũng nịu tiến vào lòng Thái Na, sự hứng thú của Thái Na trên người Sâm Minh Mỹ giảm đi. Sâm Minh Mỹ thở phào, cố gắng tránh tiếp xúc một chút, cô trả lời:
"Nếu cô ta cũng muốn tham gia cuộc thi nữ trang cao cấp châu Á, trước tiên tôi sẽ giữ lại thứ này cho cô ta, đợi đến thời điểm quan trọng nhất..."
Sâm Minh Mỹ nheo mắt lại.
"Ha," Ôm cô gái kia trong lòng, Thái Na cười to đầy ngạo mạn, "Minh Mỹ, quả nhiên tôi không nhìn nhầm! Thoạt nhìn cô chuẩn mực ngoan hiền, độ lượng, đứng đắn, nhưng lại hung ác tận trong xương thịt, rất thú vị!"
Trong lòng Sâm Minh Mỹ thầm tức giận.
Chương trước