Disneyland 1972 Love the old s
Tổng Giám Đốc Chớ Cướp Mẹ Tôi

Tổng Giám Đốc Chớ Cướp Mẹ Tôi


Tác giả:
Đăng ngày: 24-07-2016
Số chương: 85
5 sao 5 / 5 ( 37 đánh giá )

Tổng Giám Đốc Chớ Cướp Mẹ Tôi - Chương 69

↓↓
"Bạn của tôi nới với tôi là mấy ngày nay Thôi Phác vẫn đang lôi kéo các khách hàng của chúng ta, anh nghĩ chúng ta đã phải ra tay chưa?" Dạ Thiên đã sớm lấy được tin tức, không ngờ cái cô Aimee này lại là một người vụng về hấp tấp như vậy. So với Thôi Thục Viện, thì ít nhất Thôi Thục Viện còn có chút thông minh. Nhưng mà anh hoàn toàn không nghĩ tới, chị gái sinh đôi của cô – Aimee lại là một người không có đầu óc như vậy. Cho dù là ai cũng có thể nhìn ra được, cái danh sách khách hàng kia là giả thế nhưng cô ta lại vẫn ngu ngốc để cho nhân viên trong công ty bận rộn đi tìm những người đó, lôi kéo bọn họ nói chuyện hợp tác như thế.

bạn đang xem “Tổng Giám Đốc Chớ Cướp Mẹ Tôi ” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!

"Tùy cô ta đi. Anh cho cô ta cái danh sách kia cũng không phải là thật, cô ta cũng không chiếm được cái gì tốt cả. Có thể chuyện này còn gây tổn thất cho công ty của cô ta nữa đấy." Cung Hình Dực cảm thấy không sao cả. Dù thế nào đi nữa thì công ty của anh vẫn có thể buôn bán bình thường, hơn nữa đã có một vài khách hàng cũ trở về hợp tác với công ty anh, cũng đã ký hợp đồng, anh không cần phải lo lắng gì nữa.

Nếu hiện tại, cô ta đang vội vàng kiếm khách, nhận đơn đặt hàng thì bọn họ cũng có thời gian nghỉ ngơi cho khỏe, đợi cô ta chơi đã. Có thể bọn họ cũng không cần phải tự mình đối phó với cô ta. Cái kiểu làm việc như thế này của cô ta chắc chắn không có mấy người trong công ty khâm phục, sớm muộn gì những nhân viên kia cũng sẽ chạy sạch.

"Ừ, buổi tối muốn đi uống một chén không? " Dạ Thiên đột nhiên đề nghị.

"Không, ý định của tôi là về nhà. Phải ở cùng Dao Dao nhiều hơn một chút, khi ở cùng cô ấy, tôi có thể tìm lại một chút trí nhớ." Anh vẫn là một người đàn ông tốt. Đi làm, tan việc là về thẳng nhà, hơn nữa trong công ty cũng rất ít khi có tiệc xã giao thế nên thời gian rảnh rỗi của anh lại nhiều hơn một chút.

"Được rồi! Anh đã không đi, vậy tôi cũng về nhà chăm sóc vợ thôi." Tô Tiếu Tiếu cũng sắp sinh rồi, anh phải ở cạnh cô ấy nhiều hơn trước.

"Ừ! Vợ anh cũng sắp sinh rồi, có thể ở bên cạnh chăm sóc cô ấy nhiều hơn một chút thì nên tận dụng thời gan đi! Cũng đừng giống như tôi, cho tới bây giờ tôi vẫn hối hận vì quyết định đi Hàn Quốc, lúc Dao Dao sinh hai đứa bé cũng không thể ở bên cạnh cô ấy.

"Ừ!" Dạ Thiên gật đầu.

Xe vừa về đến cửa nhà đã thấy một chiếc xe thể thao đỏ rực như lửa đỗ ở bên ngoài.

"Xem ra, cô ta đến rồi!" Xe này trừ Aimee ra, bọn họ không đoán ra còn có ai khác nữa.

"Tôi vào trước!" Cung Hình Dực mở cửa xe, lập tức đi vào bên trong. Cái cô Aimee này đột nhiên chạy tới làm gì, có chuyện gì sao?

Không phải cô ta muốn đối phó với Tống tâm Dao chứ? Anh có chút lo lắng, vội vàng chạy vào nhà.

"Cô Thôi, nghe chồng tôi nói, ít ngày trước cô đã trở về Hàn Quốc rồi mà, tại sao trở về cũng không nói với chúng tôi một tiếng để chúng tôi đi đón cô chứ?!" Tống Tâm Dao ngồi trên ghế sa lon, nhìn Thôi Thục Viện. Lúc rời đi, cô ấy đã nói những lời như vậy làm cho cô rất cảm động, ít nhất cô cảm thấy cô ấy đã thay đổi tốt hơn, hơn nữa còn thật lòng chúc phúc cho hai người bọn cô.

"Tôi tới, đương nhiên là vì có chuyện chưa hoàn thành rồi!" Aimee cười nhạt. Cô gái tên Tống Tâm Dao này dáng dấp cũng không có gì đặc biệt, lại có thể khiến Cung Hình Dực nhớ ra chuyện lúc trước, hơn nữa còn bỏ cả Thôi Phác, trở lại ngôi nhà này.

"Cô Thôi, cô còn chuyện gì chưa hoàn thành vậy?" Cô có chút ngạc nhiên.

"Đương nhiên là chuyện lấy Tử Mị về tay chúng tôi, cô Cung sẽ không quên chuyện này chứ?" Aimee cười lạnh.

"Cô Thôi, không phải cô đã nói là sẽ không ra tay với công ty của chúng tôi nữa rồi sao? Tại sao đột nhiên lại thay đổi như vậy?" Cô không hiểu, tại sao cô ấy lại thay đổi nhanh nhua vậy, vừa mới nói sẽ không giành công ty với bọn họ, lập tức đã thay đổi, nói là muốn cướp công ty của bọn họ rồi.

"Cô Cung, cô nghĩ đó là ý muốn của tôi sao? Nếu là như vậy, ban đầu tôi đã không dùng hết mọi phương pháp xử lý, ra tay với Cung Hình Dực như thế rồi!" Thôi Thục Viện, cái người phụ nữ vô dụng kia lại dám nói với bọn họ là sẽ không ra tay với công ty bọn họ nữa. "Cô. . . . . ." Tống Tâm Dao cảm giác cô ta thật sự rất nhàm chán.

Lừa bọn họ như vậy cô ta cảm thấy rất vui sao?

“Cô Aimee, hình như cô rất tự tin về mình nhỉ!” Cung Hình Dực đi vào nhà, mới vừa nghe lời cô ta nói anh đã hiểu rõ ràng.

“Cung Hình Dực không hổ là Cung Hình Dực, nhanh như vậy đã nhận ra tôi không phải Thôi Thục Viện.” Aimee quả thực không nghĩ tới, anh ta sẽ biết thân phận của mình, hơn nữa ngay cả tên của cô anh ta cũng biết.

“Chuyện này còn không phải nên cảm ơn cô sao? Cô to gan như vậy, dám phun tên của mình lên thân xe!” Cung Hình Dực cười nhạt, đi tới bên cạnh Tống Tâm Dao, hôn một cái lên trán cô.

Thật ra thì đó cũng không phải là do Aimee phun, chẳng qua đây là một phần lễ ra mắt của Cung Hình Dực dành cho cô ta.

“Cái gì?” Aimee vội vàng chạy ra, nhìn thấy trên xe mình bị phun lên lớp sơn trắng, trên đó viết tên của cô.

“Anh…”

“Không biết cô Aimee có hài lòng với phần lễ ra mắt này của Cung Hình Dực tôi đây không?” Cung Hình Dực nhàn nhạt mở miệng, vẫ là rất hài lòng với kiệt tác của mình.

“Anh Cung, cảm ơn bức vẽ của anh, mặc dù có chút khó coi nhưng mà đã khá lắm rồi. Nhưng mà tôi làm sao dám nhận đây? Chẳng qua tôi cảm thấy, xe của anh cũng có thể vẽ lên một chút gì đó làm hình trang trí!” Cô muốn báo thù. Đây chính là chiếc xe cô mới mua, thế mà anh ta lại dám vẽ lên như thế, sau này khi muốn ra ngoài cô phải làm như thế nào?

“Cô Aimee, vậy thì cám ơn ý tốt của cô rồi, Cung Hình Dực tôi cũng chỉ vì cảm thấy xe của cô quá mức đơn điệu, không xứng với cô cho nên mới giúp cô trang trí thêm một ít hoa văn thôi mà. Nếu như cô không thích, tôi có thể giúp cô chà xát, không biết cô cảm thấy như thế nào?” Cung Hình Dực đi ra, cầm theo dao gọt trái cây ở trên bàn.

“Anh Cung, vẫn nên thôi đi, tôi cảm thấy như vậy cũng tốt lắm!” Cô ta cắn răng nghiến lợi. Trên Cung Hình Dực đáng chết này lại dám vẽ xe cô như vậy, cô nhất định phải báo thù. Ngày mai cô sẽ tìm người vẽ vài hình lên xe của anh ta, nếu không sẽ không thể hóa giải cơn giận trong lòng cô.

“Nếu cô Aimee đã thích như vậy thì cũng không cần nhắc lại nữa! Không phải cô tới nhà họ Cung tôi là vì có chuyện muốn nói sao?” Cung Hình Dực cười lạnh trong lòng, người phụ nữ này nhất định sẽ báo thù, xem ra ngày mai nah không có đi xe tới công ty, nên để tài xế đưa đón tầm vài ngày.

“Thật ra thì cũng không có chuyện gì! Tôi còn có chuyện cần giải quyết, không quấy rầy vợ chồng hai người nữa!” Nói xong, cô ta lập tức lên xe, đi thẳng đến chỗ bảo dưỡng xe ô tô.

Chỉ là, vừa rồi cô ta còn chưa kịp nhìn thấy bên kia xe. Nếu như cô ta nhìn thấy bên kia, chắc chắn cô ta sẽ nổi điên đến muốn giết người.

“Chồng, anh cũng thật là!” Tống Tâm Dao khi nhì thấy cô ta ra xe, trên xe kia còn vẽ hình một con rùa thì thực sự cô muốn cười mà lại không dám cười.

“Bà xã à, em cảm thấy trình độ vẽ tranh của anh như thế nào?” Cung Hình Dực kéo Tống Tâm Dao vào lòng hỏi.

“Không tệ, có thể chọc tức cô ta!” Tống Tam Dao cười nhạt, ngoan ngoãn tựa vào trong ngực anh. Ngực anh vĩnh viễn đều ấm áp như thế này.

“Cha, mẹ, hai người đang đợi chúng con sao?” Kỳ Kỳ và Điềm Điềm vừa xuống xe đã thấy Tống Tâm Dao và Cung Hình Dực đứng ở ngoài cửa, nghĩ là hai người đang đợi chúng nó.

“Mẹ, mẹ có nhìn thấy chiếc xe thể thao vừa mới chạy qua không? Phía trên vẽ đầy rùa đen, khiến con và anh trai cười mãi thôi!” Khi Điềm Điềm nhìn thấy chiếc xe kia, thật sự cảm thấy như bị sét đánh vậy. Lại có người yêu thích làm chuyện như vậy sao? Sao lại vẽ rùa đen lên chiếc xe thể thao yêu quý của mình như thế chứ?

“Ha ha ha, các con nhìn thấy sao?” Cung Hình Dực cười to.

“Có nhìn thấy ạ!” Kỳ Kỳ và Điềm Điềm đáp một tiếng, xem ra cha mẹ chúng cũng nhìn thấy.

“Vẽ như thế nào?” Cung Hình Dực muốn biết, hai đứa sẽ đánh giá như thế nào.

“Vẽ tốt lắm, không ngờ người đó lại có sở thích như vậy, nếu như con không có nhìn lầm thì đó còn là một người phụ nữ.” Điềm Điềm rất hưng phấn, bởi vì đã lâu cô bé không nhìn thấy chuyện đáng kinh ngạc như vậy rồi.

“Cha của các con vẽ đấy!” Tống Tâm Dao chỉ chỉ Cung Hình Dực đứng bên cạnh, thật sự rất khâm phục anh.

Xem ra, Aimee sẽ bị người ta chê cười khá nhiều đấy, không biết cô ta sẽ có phản ứng như thế nào.

“Cha, người đó là ai vậy? Tại sao cha lại làm vậy với cô ta?” Kỳ Kỳ ngạc nhiên hỏi.

“Là một người phụ nữ muốn tự làm mất mặt mình. Nếu như không giáo huấn cô ta, cô ta sẽ không nghe lời.” Cung Hình Dực kéo tay Kỳ Kỳ và Điềm Điềm, thấy không còn tay kéo Tống Tâm Dao nữa nên trực tiếp ôm vô vào trong ngực, không để cho cô tránh ra.

“Về nhà ăn cơm nào!” Một gia đình thật vui vẻ cùng nhau đi vào trong nhà.

Aimee cảm thấy rất kỳ lạ. Tại sao trong lúc cô đi đường, những xe đi bên cạnh lại luôn nhìn chằm chằm vào xe cô một lúc lâu như thế? Còn có vài người huýt sáo trêu chọc làm cô cảm thấy vô cùng bực mình.

Nhưng khi đến chỗ bảo dưỡng xe, cô mới nhìn thấy hình con rùa đen trên thân xe bên kia. Không trách được những người qua đường đó lại cười lớn như thế, hơn nữa còn khen cô có thẩm mỹ. Cô còn tưởng rằng bọn họ thấy xe của cô đẹp, cho nên mới nói như vậy, nhưng mà hiện tại cô hoàn toàn có thể hiểu được, bọn họ đang cười nhạo mình.

"**, Cung Hình Dực, anh cứ nhớ đấy." Cô nói bằng tiếng Hàn, những người ở đây chỉ có thể hiểu được một câu đầu tiên, câu sau hoàn toàn không thể hiểu.

"Mau chóng tẩy sạch những hình vẽ này đi cho tôi, phải dùng tốc độ nhanh nhất ấy." Cô ra lệnh, hét thật to với những nhân viên ở trung tâm bảo dưỡng. Cung Hình Dực, anh khá lắm, lại dám đùa bỡn tôi như vậy, tôi nhất định sẽ không để cho anh được yên đâu.

Anh ta dám đùa cô một lần, cô sẽ trả lại cho anh ta gấp bội, thật là đáng chết!

"A lô, có chuyện gì?" Đúng lúc cô đang hăng say mắng chửi người khác lại nhận được điện thoại của Tam Chân Mộc Điền.

"Tổng giám đốc, đã xảy ra chuyện rồi!" Chỉ còn hai ngày nữa là hết thời hạn một tuần, lần này đột nhiên lại xảy ra chuyện gì.

"Chuyện gì?" Aimee đứng bên cạnh, chăm chú nhìn vào xe mình, nhưng cứ nhìn một lần lại tức một lần.

"Lô hàng ngày hôm qua chúng ta bán ra có vấn đề về chất lượng. Hiện tại tất cả các khách hàng đã tập trung ở công ty, yêu cầu bồi thường." Lô hàng này là những sản phẩm vừa mới sản xuất ra trong mấy hôm vừa qua. Từ sau khi Aimee tới công ty, dựa theo mệnh lệnh lần này của cô mới mau chóng sản xuất.

"Tại sao lại như vậy?" Cô không rõ lắm. Không phải sản phẩm của công ty rất tốt sao, tại sao lại xuất hiện vấn đề?

"Hay là cô về công ty trước đi!" Nếu như không về công ty, chuyện gì cũng không thể giải quyết.

"Ông là tổng giám đốc công ty, tại sao bây giờ ông lại chạy tới hỏi tôi phải làm cái gì sao? Ông làm việc như thế nào vậy hả? Tại sao lần này lô hàng lại xuất hiện vấn đề lớn như vậy?" Cô làm sao trở về đây? Hiện tại ngay cả xe cô cũng không có, để cho cô đi bộ về sao?

"Tổng giám đốc, lô hàng này là do cô luôn thúc giục mọi người phải làm, chính cô đã từng nói qua, nếu như có chuyện gì xảy ra thì cứ tìm cô mà." Tam Chân Mộc Điền thật sự không chịu nổi, tại sao bọn họ lại có một người tổng giám đốc như vậy chứ?

"Tôi trả lương cho ông để ông làm cái gì gì chứ, chẳng có chút hữu dụng nào sao? Ngay cả việc nhỏ như thế này cũng phải hỏi tôi...Một giờ sau tôi sẽ về công ty, ông giải quyết chuyện này cho tôi." Aimee tức giận hét to. Nhân viên đứng bên cạnh đều len lén nhìn cô.

Người phụ nữ này thật đúng là quá nóng nảy!

Xem ra thân phận cũng đặc biệt đây. Ngay cả tổng giám đốc cũng phải nghe lời cô ta. Một giờ, nói đùa sao, nếu như chỉ tẩy nước sơn phun trên xe cô, ngay cả nửa ngày cũng không đủ.

"Một giờ, có thể xong được không?" Aimee cúp điện thoại, lập tức đi tới bên cạnh bọn họ, thấy bọn họ đang từ từ phủ sơn.

"Không thể được, còn có rất nhiều công đoạn phải làm. Cô à, nếu như cô có chuyện gấp vậy thì cô có thể về trước, sáng sớm ngày mai tới đây lấy xe ra." Bọn họ cũng sắp tan tầm rồi, vẫn còn phải làm thêm giờ vì phun sơn cho xe của cô sao?

Bọn họ làm thêm giờ cũng không có tiền làm thêm giờ. Bọn họ cũng không muốn làm ăn buôn bán lỗ vốn.

Lại nói, buổi tối bọn họ còn có chuyện riêng của bọn họ nữa.

"Vậy phải bao lâu?"

"Đại khái phải mất khoảng ba giờ. Cô à, còn khoảng nửa tiếng nữa là chúng tôi tan tầm rồi. Cô vẫn nên để xe ở đây đến mười giờ sáng mai hãy tới lấy đi!" Quản lý đi tới, nhìn thời gian nói.

"Buổi tối không thể làm thêm giờ để tôi lấy ra sao?" Buổi tối cô còn có chuyện phải làm, hơn nữa ngày mai cô còn phải đi tìm Cung Hình Dực để báo thù.

"Thật xin lỗi! Công ty chúng tôi có quy định không làm thêm giờ, cho nên không có có biện pháp giúp đỡ cô!" Quản lý biết, tất cả nhân viên đều đã hẹn với bạn gái, hoặc là vợ mình, cũng không thể để cho bọn họ thất hứa. Hõn nữa, buổi tối anh cũng đã hẹn với bạn gái là sẽ cùng ăn cơm với nhau rồi.

"Được rồi! Nếu đã nói như vậy thì mười giờ ngày mai tôi sẽ tới đây lấy xe ra."

Cô lấy túi của mình từ trong xe ra, sau đó bắt một chiếc taxi, báo địa chỉ cần đến.

“Sếp, anh thật anh minh, nhưng mà không nghĩ tới, cô ta lại là người của Thôi Phác!” Thôi Phác quốc tế quả thực rất lớn, rất dọa người, thế nhưng giọng điệu nói chuyện điện thoại vừa nãy của cô ta hình như còn to hơn cả tổng giám đốc nữa.

“Cô ta phách lối như vậy, chúng ta dĩ nhiên không thể bị khinh bỉ, mau làm đi! Đợi lát nữa là có thể tan tầm rồi!” Anh vỗ vỗ vai bọn họ sau đó lập tức đi vào bên trong.

*

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Khi cô trở lại công ty vẫn còn một vài khách hàng vẫn chưa rời đi.

“Điện thoại di động của cô bị làm sao vậy hả? Không phải nói thời lượng sử dụng pin rất dài sao? Tại sao mới dùng có hơn một giờ đã hết pin rồi hả? Không phải giống như trước kia đã nói, có hơn năm trăm trò chơi sao? Tại sao bây giờ năm trò cũng không có đủ, còn có cái gì Internet, các loại quảng cáo khác nữa, tất cả đều không đúng? Công ty các cô chính là công ty chuyên lừa đảo như vậy sao?” Mỗi một người khách đều kích động người sau kích động hơn người trước. Vừa mới nghe thấy cô hỏi lập tức lớn tiếng truy hỏi.

“Tổng giám đốc, cô tự xem đi! Chiếc điện thoại di động này là chiếc chúng tôi vừa lấy ở lô hàng đó ra. Vừa mới mở ra chưa được một giờ, đã hết hơn hai vạch pin, hơn nữa trò chơi bên trong đúng như những gì mà ông ấy vừa nói, và còn rất nhiều vấn đề khác cần xử lý.” Tam Chân Mộc Điền làm nghề này cũng không biết đã bao nhiêu năm, nhưng từ trước cho tới nay cũng chưa từng gặp qua dòng điện thoại nào dở như thế này.

“Ông tìm được phương pháp giải quyết chưa?” Hiện tại quan trọng nhất là làm sao để giải quyết chuyện này.

“Thu hồi lại toàn bộ số điện thoại này, trả lại tiền cho khách hàng, còn phải bồi thường thêm cho bọn họ một chút nữa.” Hiện tại chỉ có biện pháp này mà thôi. Nếu như không làm như vậy, những người này nhất định sẽ không rời đi.

“Không có biện pháp nào khác sao? Nếu như mất đi những khách hàng này, sẽ rất bất lợi với công ty của chúng ta.” Aimee cũng không nghĩ ra biện pháp. Nếu như cô đã nghĩ ra biện pháp rồi thì cô cũng sẽ không hỏi ông.

“Nhưng mà hiện tại chỉ có biện pháp này thôi. Tất cả các khách hàng cũng đã chuyển hết lô hàng đó về công ty ta, hơn nữa điện thoại di động của chúng ta đã bị xuống hạng, Tử Mị lại lên ngôi rồi. Bọn họ hiện tại cũng không còn tin tưởng điện thoại di động của chúng ta nữa, cô nói xem phải làm thế nào?” Ông thật sư không có phương pháp xử lí nào khác nữa. Bọn họ đã nhịn Thôi Thục Viện quá lâu. Nhân viên mỗi ngày đều phải làm thêm giờ, mỗi ngày đều đến rạng sáng mới được về nhà, mà cô ta còn làm ra chuyện lớn như vậy, sau đó phải xử lý như thế nào, ông không biết.

“Làm như ông nói đi! Bảo quản lý các ngành đến phòng họp, chúng ta đi họp!” Aimee xoay người đi vào bên trong.

Tam Chân Mộc Điền thật sự không nhìn nổi, trừ đi họp, cô ta còn thể làm cái gì khác không?

“Đúng rồi, gọi cả nhân viên kiểm nghiệm và quản lý phân xưởng đến đây!” Chuyện này, nhất định phải xem xét thật kỹ. Những chuyện này đều là do quản lý phân xưởng quản lý, hơn nữa nhân viên kiểm nghiệm hàng hóa làm việc như thế nào lại để xảy ra vấn đề nghiêm trọng như thế?

Xảy ra vấn đề lớn như vậy, cô phải hỏi bọn họ cho rõ, bọn họ đã kiểm nghiệm loạt điện thoại di động này hay chưa?

Bây giờ thì hay rồi, điện thoại di động của bọn họ lại bị rớt hạng, lại một lần nữa đổi thành bảng hiệu của Tử Mị. Cứ như vậy thì không phải thời gian bọn họ cố gắng từ đó đến nay đều lãng phí một cách vô ích sao?

Xem ra, cô lại phải giao chuyện này cho người khác xử lý rồi,

“Tổng giám đốc, quản lý bộ phận tiêu thụ, bộ phận nhân sự, bộ phận tài vụ, bộ phận ngoại giap, bốn quản lý đều đã từ chức ngày hôm qua, tôi đã phê chuẩn!” Tam Chân Mộc Điền nhìn bóng lưng của cô ta nói.

“Tại sao không nói chuyện này cho tôi biết?” Aimee xoay người nhìn ông. Hiện tại, trong công ty bận rộn như vậy thế mà ông lại để cho mấy quản lý bộ phận quan trọng từ chức.

Chương trước | Chương sau

↑↑
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Trích đoạn:Đối với biểu lộ Hạ Cảnh Điềm đứng ngồi không yên, Kỷ Vĩ Thần

20-07-2016 125 chương
Cưới Cô Vợ Non Nớt

Cưới Cô Vợ Non Nớt

Nếu bạn nào đã đọc Ai Cho Anh Lên Giường, Cô Vợ Nhỏ Cay Cú Không Chọc Được của

21-07-2016 9 chương
Cảnh Xuân Nam Triều

Cảnh Xuân Nam Triều

Sau khi trải qua mấy chục năm náo động, Văn đế kế vị ở nước Trần, nam bắc hai

20-07-2016 208 chương
Chàng Ngốc Bám Người

Chàng Ngốc Bám Người

Chàng Ngốc Bám Người thuộc thể loại truyện ngôn tình sủng mời các bạn đọc truyện

20-07-2016 18 chương
Yêu Không Phải Lúc

Yêu Không Phải Lúc

Trích đoạn: “Còn có thể thế nào nữa, là cậu tôi nói.” Trần Giác Phi tùy tiện

21-07-2016 59 chương
Đau gì như thể

Đau gì như thể

Có đáng không những tháng năm dài vằng vặc? Những tâm hồn thương tổn? Và kia, một

24-06-2016
Ở lại phía sau

Ở lại phía sau

Anh luôn quay lại sau lưng để nhìn tôi đi từng bước. Từ khi tập đi cho đến khi vào

24-06-2016
Kẻ bại trận

Kẻ bại trận

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Hay là mình cứ bất chấp yêu nhau

26-06-2016
Bạn tôi

Bạn tôi

Những người như anh đã để lại phía sau cuộc đời mình những dấu chân mà thời gian

26-06-2016
Con vẹt xanh

Con vẹt xanh

Anh là một nhân vật nổi danh ở Hà Thành, tung hoành ngang dọc trên đảo Quỳnh, đã ba

24-06-2016
Ít ra còn có anh

Ít ra còn có anh

(khotruyenhay.gq - Tham gia viết bài cho tập truyện "Rồi sẽ qua hết, phải không?") Minh

25-06-2016