Ring ring
Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh - Nguyễn Nhật Ánh

Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh - Nguyễn Nhật Ánh


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 81
5 sao 5 / 5 ( 130 đánh giá )

Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh - Nguyễn Nhật Ánh - Chương 14 - Gió mưa là bệnh của trời

↓↓
Một hôm, tôi tò mò hỏi thằng Tường:


- Mày có nhớ mày đưa thư giùm chú Đàn bao nhiêu lần rồi không?


Tường véo môi, ngập ngừng:


- Mười mấy lần.

bạn đang xem “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh - Nguyễn Nhật Ánh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Nhiều thế cơ à?


- Dạ.


Tôi nheo mắt:


- Thế có lần nào mày lén mở thư ra xem chú Đàn viết gì trong đó không?


- Có một lần. - Tường ngượng ngập đáp, mặt ửng lên như đột ngột tráng một lớp ráng chiều.


Tôi xích lại gần nó hơn:


- Chú Đàn viết gì trong đó vậy?


- Hình như là một bài thơ.


- Thơ à?


- Vâng.


- Thơ gì vậy?


- Em không biết.


- Thế mày có nhớ được câu nào không?


- Em nhớ được hai câu.


- Mày đọc tao nghe coi.


Tường đọc:


- Gió mưa là bệnh của trời / Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.


Tôi không biết đó là thơ Nguyễn Bính. Tôi chỉ thấy hai câu thơ hay hay, ngồ ngộ. Và tôi nhẩm hoài trong miệng để khỏi quên.


Suốt mấy ngày tôi chẳng biết làm gì với hai câu thơ đó, cho đến khi tôi chợt nhớ tới con Xin ngồi cạnh tôi trên lớp.


Xin là con bé xinh xắn, mặc dù hai gò má nó trổ đầy tàn nhang. Tôi, nó và thằng Sơn con ông Ba Huấn ngồi chung một bàn. Tôi ngồi chính giữa, nó ngồi bên phải, thằng Sơn ngồi bên trái.


Hằng ngày tôi và thằng Sơn vẫn hay trêu nó. Đang ngồi học, tôi thình lình quay sang nó:


- Ăn không, Xin?


- Ăn gì?


- Ăn xin chứ ăn gì!


Một lát đến thằng Sơn:


- Ôi, đói bụng quá! Ăn không, Xin?


- Ăn gì?


- Ăn xin!


Bị trêu "ăn xin", lần nào con Xin cũng thút thít khóc. Nó giận dỗi ngoảnh mặt đi chỗ khác, không thèm trò chuyện với bọn tôi.


Nhưng tính nó mau quên. Qua ngày hôm sau nó lại mắc lỡm hai đứa tôi một cách dễ dàng. Nghe tôi hỏi "Ăn không, Xin?" nó lại láu táu "Ăn gì?". Để rồi sau đó rơm rớm nước mắt cả buổi. Cả ngàn lần như vậy.


Có nghĩa cả ngàn lần tôi thấy nó khóc.


Tới lần thứ một ngàn lẻ một, tôi đột ngột hiểu ra tôi hay chọc con Xin khóc vì tôi thích mê tơi vẻ ngúng nguẩy hờn giận của nó. Nhiều đứa con gái lúc bình thường trông chẳng có gì đặc biệt nhưng không hiểu sao khi giận dỗi nom chúng đáng yêu quá chừng.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Tạm biệt tình đầu

Tạm biệt tình đầu

Giới thiệu: Vào một buổi chiều cuối tháng chín, tôi được chọn tham gia lớp bồi

09-07-2016 1 chương
Chiến Lang

Chiến Lang

Chiến Lang là một tiểu thuyết ngôn tình của tác giả Hắc Khiết Minh có nội dung xoay

22-07-2016 50 chương
Muốn Nói Yêu Em

Muốn Nói Yêu Em

Trích đoạn:Trên đời này đứa nhỏ không cha không mẹ có rất nhiều, Tống Tiểu Tây

20-07-2016 43 chương
Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Làm Sủng Phi Như Thế Nào

Trích đoạn:Mà cả nhà Ôn đại nhân lúc tiếp chỉ nghe được câu ”Quá mức được

23-07-2016 121 chương
Ngôi nhà không có mái

Ngôi nhà không có mái

Lần ngồi tù thứ tư Miền đã suy nghĩ rất nhiều, anh đã đếm nếu ra tù đúng hạn

29-06-2016
Ăn sáng trong vườn

Ăn sáng trong vườn

Cũng như hạnh phúc. Điều cốt lỗi để cảm nhận được nó không phải là cố gắng

24-06-2016
Cơ hội

Cơ hội

Nếu vô tình đánh mất một cơ hội nào đó, ắt hẳn bạn sẽ tiếc ngẩn ngơ và tự

24-06-2016
Tuyệt chiêu sở khanh

Tuyệt chiêu sở khanh

S bỗng run bắn người khi thấy hắn đứng chắn ngay giữa cầu. Hắn là tên sở khanh

27-06-2016
Bất chợt ở La Mã

Bất chợt ở La Mã

Thêm một lần Tùng thất hứa với Thảo. Khi mùa xuân ấm áp làm nở những bông hoa xinh

27-06-2016
Mẹ kế

Mẹ kế

Có lẽ trong tâm thức của mỗi người khi nhắc đến dì ghẻ chắc chắn là một người

23-06-2016
Mẹ ơi, ba...

Mẹ ơi, ba...

Ba có thói quen hay nói một mình, mẹ đừng lấy làm phiền lòng mẹ nhé! Chẳng qua là vì

25-06-2016
Cùng nhau vượt qua nhé!!

Cùng nhau vượt qua nhé!!

Bố mẹ nó làm mọi điều để chia cách hai đứa nó. Nó đau lắm. Nó hận nó không đủ

24-06-2016