Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh - Nguyễn Nhật Ánh

Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh - Nguyễn Nhật Ánh


Tác giả:
Đăng ngày: 09-07-2016
Số chương: 81
5 sao 5 / 5 ( 98 đánh giá )

Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh - Nguyễn Nhật Ánh - Chương 14 - Gió mưa là bệnh của trời

↓↓
Một hôm, tôi tò mò hỏi thằng Tường:


- Mày có nhớ mày đưa thư giùm chú Đàn bao nhiêu lần rồi không?


Tường véo môi, ngập ngừng:


- Mười mấy lần.

bạn đang xem “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh - Nguyễn Nhật Ánh” tại http://khotruyenhay.gq. Chúc bạn online vui vẻ!!!


- Nhiều thế cơ à?


- Dạ.


Tôi nheo mắt:


- Thế có lần nào mày lén mở thư ra xem chú Đàn viết gì trong đó không?


- Có một lần. - Tường ngượng ngập đáp, mặt ửng lên như đột ngột tráng một lớp ráng chiều.


Tôi xích lại gần nó hơn:


- Chú Đàn viết gì trong đó vậy?


- Hình như là một bài thơ.


- Thơ à?


- Vâng.


- Thơ gì vậy?


- Em không biết.


- Thế mày có nhớ được câu nào không?


- Em nhớ được hai câu.


- Mày đọc tao nghe coi.


Tường đọc:


- Gió mưa là bệnh của trời / Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.


Tôi không biết đó là thơ Nguyễn Bính. Tôi chỉ thấy hai câu thơ hay hay, ngồ ngộ. Và tôi nhẩm hoài trong miệng để khỏi quên.


Suốt mấy ngày tôi chẳng biết làm gì với hai câu thơ đó, cho đến khi tôi chợt nhớ tới con Xin ngồi cạnh tôi trên lớp.


Xin là con bé xinh xắn, mặc dù hai gò má nó trổ đầy tàn nhang. Tôi, nó và thằng Sơn con ông Ba Huấn ngồi chung một bàn. Tôi ngồi chính giữa, nó ngồi bên phải, thằng Sơn ngồi bên trái.


Hằng ngày tôi và thằng Sơn vẫn hay trêu nó. Đang ngồi học, tôi thình lình quay sang nó:


- Ăn không, Xin?


- Ăn gì?


- Ăn xin chứ ăn gì!


Một lát đến thằng Sơn:


- Ôi, đói bụng quá! Ăn không, Xin?


- Ăn gì?


- Ăn xin!


Bị trêu "ăn xin", lần nào con Xin cũng thút thít khóc. Nó giận dỗi ngoảnh mặt đi chỗ khác, không thèm trò chuyện với bọn tôi.


Nhưng tính nó mau quên. Qua ngày hôm sau nó lại mắc lỡm hai đứa tôi một cách dễ dàng. Nghe tôi hỏi "Ăn không, Xin?" nó lại láu táu "Ăn gì?". Để rồi sau đó rơm rớm nước mắt cả buổi. Cả ngàn lần như vậy.


Có nghĩa cả ngàn lần tôi thấy nó khóc.


Tới lần thứ một ngàn lẻ một, tôi đột ngột hiểu ra tôi hay chọc con Xin khóc vì tôi thích mê tơi vẻ ngúng nguẩy hờn giận của nó. Nhiều đứa con gái lúc bình thường trông chẳng có gì đặc biệt nhưng không hiểu sao khi giận dỗi nom chúng đáng yêu quá chừng.


Chương trước | Chương sau

↑↑
Cảm Thụ Mập Mờ

Cảm Thụ Mập Mờ

Trích đoạn:Vì vậy lúc này, tất cả nhân viên của công ty mới lý giải được vì sao

23-07-2016 11 chương
Cưới Cô Vợ Non Nớt

Cưới Cô Vợ Non Nớt

Nếu bạn nào đã đọc Ai Cho Anh Lên Giường, Cô Vợ Nhỏ Cay Cú Không Chọc Được của

21-07-2016 9 chương
Gả Hạnh Không Hẹn

Gả Hạnh Không Hẹn

Mời bạn đọc truyện Gả Hạnh Không Hẹn của tác giả Trùng Tiểu Biển và viết cảm

23-07-2016 37 chương
Hiếu Gia Hoàng Hậu

Hiếu Gia Hoàng Hậu

Thái tổ Hoàng Đế hoàng triều Thượng Quan định ra Tổ luật rất rõ ràng, không chút

23-07-2016 47 chương
Thoảng

Thoảng

Thỉnh thoảng, anh tự hỏi bây giờ Minh như thế nào rồi. Cô ấy đã có ai hay chưa? Hay

24-06-2016
Ký ức gió và Vì sao xa

Ký ức gió và Vì sao xa

Giữa biển người xuôi ngược mênh mông, họ có trở về và lại tìm thấy nhau? Mong manh

29-06-2016
Yêu trong cơn điên

Yêu trong cơn điên

Những lão già bụng phệ áo sơmi, quần âu đóng thùng tự cho ta đây khí chất đạo mạo

24-06-2016
Này em, có phải em...

Này em, có phải em...

Tôi thấy anh vào một buổi tối tháng tư trời chi chít những sao, khi tôi đang ngước

01-07-2016
Ám

Ám

(khotruyenhay.gq) Tham gia viết bài cho tập truyện "Truyện kinh dị số 1" Màn đêm bao trùm

28-06-2016
Quan điểm sống

Quan điểm sống

Chúng ta ai cũng có những quan điểm sống riêng của mình, nó làm nên những giá trị

01-07-2016

Lamborghini Huracán LP 610-4 t